Phía sau Seigi là một thiếu nữ đứng thẫn thờ đang chôn ánh mắt vào bóng lưng của hắn, nàng hoàn toàn chưa lấy lại được bình tĩnh sau đợt tấn công mang lực xung kích lớn như vừa rồi.
S-sao… cậu ấy có thể làm được như vậy? - Kanae vẫn không thể tin điều mà mình thấy.
Một thiếu niên trẻ tuổi liên tục đánh bay hai vị Trụ Cột khác như một ngọn gió nhỏ thổi rụng tán lá xanh mơn mởn, nói thế nào cũng rất khó để tin…
Ngay khị bị đòn đánh của đối phương đánh bật bay ra ngoài cùng một chỗ, cả hai đạp mạnh đôi chân xuống đất và trượt một đoạn dài ra phía sau, khiến trên bề mặt để lại bốn vết xói mòn. Khó khăn lắm họ mới đững vững được.
“Chiêu vừa rồi mà cô dùng có tên gọi là gì, Hoa Trụ?”
Bị tiếng nói lãnh đạm của Seigi đánh tan mọi suy tư trong đầu, Kanae giật mình, thấy hắn chỉ bình tĩnh đứng trong mặt hố khá sâu không quay đầu nên nàng cũng chẳng nghĩ nhiều, đành trả lời:
“Đó là thức thứ năm thuộc về Hơi Thở của Hoa: Đồ Thược Dược.”
“Cảm ơn…” Điềm nhiên đáp lại.
Seigi vào thế thủ kiếm, trong đầu nhanh chóng tua lại hình ảnh vào thời điểm mà Kanae chém ra chín nhát kiếm hình cánh hoa. Nó tựa như một cuộn phim đang diễn ra trước mắt Seigi trong một thời gian vô cùng ngắn.
Chỉ trong hai giây mà từng động tác đi kiếm, di chuyển và hô hấp của đối phương trong đó đều đã được Seigi ghi nhớ lại một cách hoàn chỉnh.
Đây chính là tác dụng của năng lực ‘Học hỏi/thích nghi’ mà Seigi sở hữu.
Năng lực này cho hắn khả năng ghi nhớ và sử dụng mọi chiêu thức, kỹ năng có tác động trực tiếp bằng vật lý của đối phương chỉ với một cái nhìn.
Không những thế, nó còn giúp hắn tìm ra các ưu điểm và nhược điểm trong đòn tấn công để tìm ra phương pháp giải quyết và khắc chế đối phương.
Đó là ưu điểm chính của học hỏi và thích nghi.
Một năng lực không mấy hữu dụng nếu rơi vào mấy vị diện cần có hào quang nhân vật chính như tu chân hay huyền huyễn ma pháp.
Bên phía hai Trụ Cột, chỉ thấy sắc mặt của họ đã trở nên ngưng trọng hơn bao giờ hết.
“Sanemi, anh nghĩ lần đọ sức này chỉ nên đến đây thôi, cậu ta có đủ điều kiện…”
Sanemi lập tức cắt lời Tengen với thần sắc cực kỳ nghiêm túc.
“Không được, tôi sẽ không dừng lại khi hắn chưa triển lộ hết khả năng của mình! Chính ngài Oyakata cũng âm thầm muốn được nhìn thấy điều này còn gì? Việc hắn có trở thành Trụ Cột hay không đối với tôi đã hiện tại đã chẳng còn quan trọng, nếu anh không muốn thì có thể rời khỏi lần đọ sức này.”
Vừa dứt lời, Sanemi đã hùng hổ mang theo thanh kiếm chạy vọt về phía trước.
“Haizzz, cậu vẫn cố chấp như hai năm về trước…” Tengen thở dài. Sắc mặt bỗng dưng càng trở nên sắc bén, y đạp mạnh một cước xuống đất và nhanh chóng sóng vai cùng với Sanemi.
Họ muốn mở ra một cuộc tiến công toàn lực đối với một con người sở hữu thể chất “biến thái” như Seigi.
Nhưng ngay khi hai người còn cách hắn năm mét nữa là lại tiếp tục xảy ra một cuộc va chạm.
Hơi Thở của Hoa.
Trước ánh mắt kinh ngạc của Sanemi và Tengen.
Ngay sau khi Seigi hít vào một hơi thật sâu. Chỉ thấy hắn chủ động lao lên, chém liên tiếp mười hai nhát kiếm về phía họ.
Mỗi một đường kiếm đều nhanh đến mức rất khó nhìn thấy bằng mắt thường, chúng uyển chuyển mang theo những cánh hoa đào có sắc màu hồng thắm quét ngang, bổ dọc và trảm chéo.
Thức thứ năm: Kiếm Khí Đồ Thược Dược. - Chúng lập tức hóa thành mười hai đạo kiếm khí bắn ra, đan xen và liên kết thành một bông hoa bốn cánh nở rộ vô cùng rực rỡ.
Đó là!!!… - Chiêu thức này đã khiến cho tất cả các thành viên trong Sát Quỷ Đoàn đều ôm kinh ngạc, chen chúc nhau để được tận mắt nhìn thấy cảnh tượng huyền diệu phía xa.
Những Trụ Cột còn lại cũng không ngoại lệ, chỉ thấy ánh mắt của họ chứa đầy vẻ khó tin nhìn chăm chú chiêu thức tuyệt lệ được tung ra bởi thiếu niên áo đen ấy trong vài tích tắc.
“Chiêu thức của chị Kanae?! Sao cậu ta có thể… !!!” Shinobu che lại cái miệng nhỏ nhắn, ngạc nhiên hô lên thành tiếng.
Trong lịch sự tồn tại năm trăm năm của Sát Quỷ Đoàn, số người sử dụng được hơi thở thuộc tính không quá sáu mươi người. Muốn rèn luyện thành thục một loại hơi thở có thuộc tính thôi đã là một chuyện rất khó.
Mà những người có thể sử dụng được hơi thở thuộc tính đa phần đều sở hữu thiên phú cao hoặc được truyền lại từ những người đi trước.
Đơn giản là thể chất của họ không đủ tốt để tiếp nhận nhiều hơi thở hỗn tạp như vậy vào trong phổi, kết quả xấu nhất có thể sẽ dẫn đến sự rối loạn của các thuộc tính khắc nhau và phá tung nội tạng của họ.
…
Thấy đóa hoa rực rỡ đã nở rộ ngay trước mắt, không có thời gian biểu lộ ra vẻ chấn kinh hay ngạc nhiên, Sanemi và Tengen liền vội vã xuất kiếm để phòng thủ.
Hơi Thở của Âm Thanh, thức thứ tư: Hưởng Trảm Vô Gian! - Tengen vung hai thanh đao hỗn loạn về phía trước, chém tan từng đạo kiếm khí hình cánh hoa đang bay đến.
Hơi Thở của Gió, thức thứ tư: Thăng Thượng Sa Trần Lam! - Sanemi liên tục tung ra hàng loạt các nhát chém về phía trước, tạo thành một cơn lốc chặn trước người. Ba cánh hoa đang bay đến còn chưa chạm tới cơ thể của y thì đã bị sức gió cản lại và đánh bật ra bên ngoài.
“Chúng… quá mạnh!”
Mỗi khi hai người đánh thành công đánh tan một đường kiếm hình hoa, bàn chân của họ lại bị các lực dư thừa sau cú va chạm kéo về phía sau nửa mét.
Tựa như từng nhát kiếm vô hình của Seigi chứa đựng trọng lượng gần hàng chục tấn liên tục áp đảo hai người.
Ngay tại thời gian mà Sanemi và Tengen đang cật lực chống đỡ chiêu thức của Seigi, chỉ thấy Kanae đang thẫn thờ nhìn về phía hắn.
Tâm trí nàng hiện tại như một sợi tơ vò.
Nàng không ngờ rằng Seigi lại có thể sử dụng được Hơi Thở của Hoa - thứ mà chính nàng đã sáng tạo ra cách đây một năm về trước.
Không những thế, từng đòn đánh trong chiêu thức của hắn ẩn chứa lực lượng thuần túy vô cùng mạnh mẽ.
Cộng thêm một vài nhược điểm không cần thiết bị loại bỏ trong đó, giúp cho Đồ Thược Dược hoàn mỹ hơn khi có thêm ba đường kiếm góp lại thành bốn cánh hoa hoàn chỉnh.
Điều này đã khiến uy lực của nó tăng lên rất nhiều, hoàn toàn vượt xa so với chính Kanae sử dụng.
“Hơi Thở của Hoa cũng khá mạnh đấy…” Seigi nhẹ giọng khen một câu. Khiến Kanae giật mình, khiến nàng muốn nói gì nhưng lại thôi.
Khi hai đạo kiếm hoa cuối cùng sắp bị Sanemi và Tengen dập tắt, Seigi đặt tay trái lên chuôi kiếm treo bên hông, nhẹ nhàng kéo ra và nắm trên tay.
Cầm chắc song kiếm trong tay, một bên là kiếm thường - chính hắn đã sử dụng nó để gặt đầu tám mươi mốt con quỷ và ba Hạ Huyền, bên còn lại chính là Nhật Luân Kiếm của Hoa Trụ Kanae.
Trước ánh mắt đầy sự phấn khích và mong chờ của các thành viên trong Sát Quỷ Đoàn.
Seigi hóa thành một vệt đen nhảy lên không trung và xoay tròn ba vòng. Sau đó hắn thả người lao xuống với cặp song kiếm đang vận đà ở phía sau - một động tác giống y hệt Âm Trụ vừa nãy đã bất ngờ tấn công hắn.
Hơi Thở của Âm Thanh, thức thứ nhất: Kiếm Khí Oanh Tạc. - Hắn hóa thành vệt đen vọt tới vị trí của hai người kia, cặp song đao chỉ trực chờ cơ hội để bổ xuống một đòn uy mãnh.
Ngay khi Sanemi và Tengen vừa đánh tan hai đạo kiếm hoa cuối cùng. Cảm nhận được phía trên xuất hiện một lực lượng ngộp thở và uy áp sắp giáng xuống, cả hai không chần chừ mà nhảy lùi về phía sau, tránh đi một đòn tấn công còn mạnh hơn cả thiên lôi oanh tạc.
Không người nào có ý định đỡ một chiêu này cả, vì chẳng ai muốn hi sinh vài cái xương khi đã biết sức mạnh biến thái của cái tên kia.
Một tiếng nổ ầm ầm như tiếng sấm rền đánh xuống vang lên, cùng với một đạo xung lực quét qua một phần tư khuôn viên trong đường kính hơn năm mươi mét.
Đa số các thành viên trong Sát Quỷ Đoàn không chịu được cường độ âm thanh to lớn như vậy mà bị nó làm cho choáng váng cả đầu óc, ù tai trong giây lát. Những người còn lại thì đỡ hơn một chút, họ chỉ hơi cảm thấy rùng mình.
“Đ-đó là chiêu thức của ngài Âm Trụ! Tôi từng thấy ngài ấy sử dụng chiêu này tất sát hai con quỷ cùng một lúc! Cậu ta… có thể sử dụng hai hơi thở trở lên!!!”
"Không thể nào!"
"Hắn ta là quái vật à?!"
"Sử dụng Hơi Thở của Nước thì thôi đi, đã thế lại còn Hơi Thở của Hoa và Âm Thanh nữa! Biến thái như thế có muốn để cho người khác sống hay không a???"
"Quan trọng là cậu ấy sử dụng các hơi thở đó còn mạnh và nhuần nhuyễn hơn Trụ Cột rất nhiều!"
Tiếng xì xào không ngừng truyền tai nhau trong Sát Quỷ Đoàn, vấn đề về việc Seigi có thể sử dụng được những loại hơi thở khác đã đọng lại một dấu ấn rất sâu trong tâm trí của họ.
Người như vậy, năm trăm năm qua chưa hề từng tồn tại...
Ở hàng ngũ của các Trụ Cột.
Sắc mặt của Sakonji sững sờ, nhìn chăm chú hình bóng của người học trò lẫn trong đám bụi phía xa.
"Urokodaki... tại sao cậu dám giấu ta về học trò của cậu??? Chắc hẳn là cậu không còn tin tưởng ông già này nữa ư..."
"Haa... thật ra không như ngài nghĩ đâu."
Minh Trụ Kuwajima trừng mắt nhìn Sakonji, khiến ông chỉ có thể cười trừ chứ không dám phản biện.
Thật ra ông cũng chẳng hề biết Seigi có khả năng sử dụng được các hơi thở khác. Thậm chí Sakonji còn kh thiếu niên kia có chính là học trò mà ông nuôi lớn từ bé lên.
Tại sao con lại giấu ta suốt mười lăm năm qua chứ?... - Đôi lông mày của Sakonji nhíu lại như có trăm điều phiền não. Ông quyết định tối nay sẽ phải đi hỏi rõ chuyện này với Seigi.
“Không thể nào… cậu ta… sử dụng Oanh Tạc???!!!” Tengen há hốc mồm nhìn về phía trước - nơi mà mặt đất bị lõm xuống một cái hố sâu một mét cùng với các vết nứt như mạng nhện khổng lồ. Đặc biệt là cặp lưỡi kiếm kia còn để lại hai vết rách đen kịt hằn sâu dưới lòng đất.
Đó chính là do tác động của Kiếm Khí khi kết hợp với Hơi Thở của Âm Thanh gây ra.
Tengen không ngờ lần này Seigi lại sử dụng hơi thở của chính y tạo ra. Chẳng những thế, nó còn mang sức phá hoại khủng bố hơn nhiều nếu so với y. Chính âm thanh tàn bạo và lực xung kích lan ra với đường kính vô cùng rộng đã chứng minh cho điều đó.
"Hắn tới!" Sanemi vội vã hô một tiếng.
Y vừa dứt lời thì Seigi đã lao về phía Tengen trước một nhịp.
Hơi Thở của Âm Thanh, thức thứ tư: Hưởng Trảm Vô Gian. - Nhanh chóng vung lên song kiếm, Seigi tung ra hàng loạt nhát chém về phía trước, chỉ thấy lưỡi kiếm của hắn bắn ra từng đạo kiếm khí màu trắng đục mang âm hưởng réo rắt bay về hướng Tengen.
Hơi Thở của Âm Thanh, thức thứ tư: Hưởng Trảm Vô Gian! - Vì chiêu thức của Seigi có tầm ảnh hưởng rất rộng, nên Tengen chỉ có thể vừa giật lùi ra đằng sau vừa tung ra nhiều nhát chém hỗn loạn về phía trước, đánh tan từng đường kiếm sắc bén trong cơn bão kiếm phong đang vồ tới.
Thấy Tengen gặp khó khăn trong việc chống đỡ hàng loạt công kích do Seigi tạo ra, Senami liền vọt về phía hắn để tấn công nhằm giảm bớt gánh nặng cho y.
Hơi Thở của Gió, thức thứ ba: Tình Lam Phong Thụ! - Gồng lên toàn bộ cơ bắp, Sanemi tung ra một nhát chém cực mạnh vào lưng Seigi với quỹ đạo hình tròn.
Chỉ với một chiêu này, y đã từng tất sát một con quỷ ngay khi bị nó đánh lén ở trước mặt.
Seigi hơi liếc về phía sau thì thấy một cơn gió mạnh phả vào mặt, khẽ gồng lên bắp thịt trên cánh tay trái đang cầm thanh kiếm thường.
Hơi Thở của Gió, thức thứ sáu: Kiếm Khí Hắc Phong Yên Lam... - Hắn tung ra một nhát chém cực nhanh và mạnh từ dưới hất lên, một đạo kiếm khí màu xám tro chưa kịp bắn ra thì hai lưỡi kiếm đã chém vào nhau.
Một tia lửa toé ra cùng với âm thanh va chạm của kim loại vang lên!
"Răng rắc!"
Chịu không nổi lực lượng khổng lồ được sản sinh ra từ nhát chém của Seigi, cả thể Sanemi bay ngược về phía sau và trượt một khoảng dài trên mặt đất. Thân kiếm trên tay y đã xuất hiện vài vết nứt nhỏ sau khi va chạm với thanh kiếm của hắn.
Về phía Tengen, ngay khi y vừa phá tan một đạo kiếm phong cuối cùng thì một bóng đen chợt loé vụt qua mắt.
Phía sau y không biết từ bao giờ đã có một bóng lưng màu đen đứng đó, trên tay hắn cầm một chiếc mũ trùm đầu màu trắng bạc có đính trang sức.
"Hai người nói xem... liệu ta đã đủ điều kiện để trở thành Trụ Cột hay chưa?"