Chương 86: Gia Chủ Lãnh Gia

Cùng lúc đó, tại tòa nhà Thời Đại

"Ưm ... ngủ đã thật đó" - Lãnh Thiên Băng khoan khoái vươn vai một cái sau một giấc ngủ trưa không quá dài nhưng vô cùng thoải mái

Nhìn vào chiếc đồng hồ để bàn, cô có hơi chút bất ngờ

"Mấy giờ rồi nhỉ ?? Chà, đã chạng vạng rồi cơ à ..."

Nếu là ngày trước, Lãnh Thiên Băng sẽ không bao giờ buông lỏng bản thân mình như thế này nhưng bây giờ lại là ngoại lệ. Làm vợ thì phải biết nghe lời chồng dặn dò

"Không có cuộc gọi nhỡ nào của anh ấy sao ?? Lạ thật" - Cô có chút buồn bã khi mở điện thoại lên và không có cuộc gọi nào từ Huy Vũ

Đè nén tâm tình đang có chút chán chường, Lãnh Thiên Băng nhanh chóng thay quần áo rồi bước vào nhà tắm

"Reng...reng...reng" - Vừa lúc cô đặt điện thoại xuống thì nó lại đổ chuông. Là của Thanh Ngọc gọi tới:

"Píp !! Alo chị nghe đây"

"Alo Băng tỷ, chị dậy chưa ạ ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói có chút sợ sệt của Thanh Ngọc

"Thanh Ngọc, em sao vậy ??" - Lãnh Thiên Băng cũng phát giác có gì đó không đúng

"Băng tỷ, ngài chủ tịch đang ngồi đợi chị trong văn phòng từ nãy giờ rồi ạ" - Thanh Ngọc lí nhí lên tiếng

"!!!"

"Hả ?? Sao chị lại chẳng hay biết gì cả ??"

"Là do chủ tịch nói cứ để cho chị nghỉ ngơi. Em vừa mới báo cáo tình hình tài chính tập đoàn cho ngài ấy xong, mới vừa ra ngoài tức thì luôn đây"

"Được, chị hiểu rồi. Cảm ơn em nhé" - Gương mặt băng lãnh của Lãnh Thiên Băng càng trở nên lạnh lùng hơn khi nghe Thanh Ngọc thông báo

Bất quá cô không hề cảm thấy run sợ hay e dè chút nào, ung dung rửa mặt sạch sẽ sau đó không do dự mở cửa bước ra văn phòng của mình

"Cạch"

Vừa mở cửa ra, đập vào mắt Lãnh Thiên Băng là một người đàn ông trung niên cực kỳ cao to và cơ bắp đang ngồi chễm trệ trên chiếc ghế làm việc thường ngày của cô. Bên cạnh là một đôi nam nữ trẻ tuổi đứng chắp tay hai bên trái phải

Ông ta đang mặc một bộ suit màu trắng tinh. Gương mặt uy nghiêm sở hữu một bộ râu quai nón màu muối tiêu rậm rạp giống y hệt màu tóc, ánh mắt sắc bén mang lại áp lực cực đại cho người đối diện

Không phải ai khác, chính là gia chủ đương nhiệm của đệ nhất ngũ gia và cũng là bố ruột của Lãnh Thiên Băng cô. Lãnh gia gia chủ - Lãnh Kiêu Hùng

Người nam đứng ở bên phải là một chàng trai rất trẻ tuổi mặc suit đen rộng thùng thình, cao khoảng 1m97 - 98. Tuy gương mặt có phần hiền lành và thân thiện, nhưng chỉ cần nhìn vào tạng người đầy cơ bắp rắn chắc cùng hai cái ống sắt giắt hai bên hông đó cũng đủ hiểu cậu ta không phải loại người dễ trêu chọc

Em trai của Lãnh Thiên Băng và cũng là anh của Lãnh Thiên Tâm và Lãnh Tuyết Ly - Lãnh Tâm Hỏa. Khác với các anh chị chuyên tâm vào các lĩnh vực của tập đoàn, thằng bé này lại có niềm đam mê tột độ với những công việc vệ sĩ liên quan đến bạo lực, tính cách nóng nảy. Hiện tại Lãnh Tâm Hỏa là một trong những vệ sĩ thân tín nhất của bố cô

Người nữ còn lại chính là Kim Linh, ánh mắt cô ấy đang nhìn Lãnh Thiên Băng trông vô cùng khó xử

"Con chào bố ạ. Tâm Hỏa, Kim Linh" - Lãnh Thiên Băng vừa cất giọng chào hỏi, vừa nở nụ cười trấn an Kim Linh

"Buổi chiều tốt lành thưa tiểu thư"

"Hello chị Thiên Băng. Em nhớ chị lắm !!" - Lãnh Tâm Hỏa giơ tay lên cao chào chị mình, môi nở nụ cười tươi rói như gặp được thần tượng

Chỉ còn lại Lãnh Kiêu Hùng vẫn chưa hề lên tiếng đáp lại. Đôi mắt sắc bén của ông ta vẫn đang dán chặt vào khung ảnh đặt trên bàn làm việc

Một lát sau, ông ta mới dời mắt khỏi khung ảnh, hướng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm cô con gái ưu tú của mình:

"Thiên Băng, đã hơn một năm rồi nhỉ ?? Con không thấy vui khi gặp lại ta sao ??"

"Bố nói quá lời rồi. Có đứa con gái nào lại không vui khi gặp bố mẹ mình chứ"

"Nhưng mà tại sao bố lại ở đây ?? Chẳng phải bố đang đi công tác ở nước ngoài và vẫn còn khá lâu nữa mới về nước sao ?? Bất thình lình trở về cũng chả thèm nói với ai tiếng nào" - Lời nói của Lãnh Thiên Băng rất chân thành nhưng biểu cảm trên gương mặt thì hoàn toàn ngược lại

Lãnh Kiêu Hùng không thèm để ý lời hỏi thăm sặc "mùi thuốc súng" của con gái mình, ông ta đưa tay cầm khung ảnh trên bàn lên cười khẩy chất vấn:

"Xem ra tình cảm giữa hai đứa tụi bây dạo này tiến triển rất tốt đấy nhỉ ?? Có lời giải thích nào cho sự thay đổi ngoạn mục này không ??"

"Thưa bố, chuyện tình cảm vợ chồng tụi con hy vọng bố không xen vào" - Đôi tay trắng như phấn của Lãnh Thiên Băng siết chặt thành nắm đấm

Lãnh Tâm Hỏa đứng ở một bên cất giọng không vui:

"Chị Thiên Băng, bố hỏi thăm cũng chỉ là muốn quan tâm chị thôi mà"

"Vậy à ?? Thế thì cho phép con cảm ơn nhé" - Lãnh Thiên Băng nhếch môi cười nhạt

Lãnh Kiêu Hùng rất hiểu đứa con gái ương ngạnh này của mình nên cũng không nghĩ gì nhiều. Ông ta đặt khung ảnh xuống, nghiêm giọng ra lệnh:

"Đã rất lâu vợ chồng hai đứa không về nhà họp gia đình rồi. Ta muốn gặp lại thằng rể vô dụng này của mình để xem qua một chút"

"Bố !! Con không cho phép bất cứ ai mạt sát chồng con như vậy !! Kể cả người đó có là bố đi chăng nữa !!" - Lãnh Thiên Băng trừng mắt nhìn thẳng bố mình, gằn giọng quát lớn không chút kiêng nể

"Chị Thiên Băng !! Chị ..." - Lãnh Tâm Hỏa muốn xen vào nhưng Lãnh Kiêu Hùng đã giơ tay ngăn cản, nhếch môi đầy khinh miệt:

"Hừ !! Ta chỉ muốn xem xem cái thằng đó đã bỏ thứ bùa mê thuốc lú gì, để làm xoay chuyển được đứa con gái ngoan của ta. Bộ có gì khiến con không hài lòng hay sao ??"

Bùa mê ?? Thuốc lú ?? Lãnh Thiên Băng cảm thấy cô vừa nghe được chuyện cười hài hước nhất thế giới

"Hahahaha !! Được rồi, nếu bố đã muốn gặp anh ấy đến như vậy thì con sẽ cho bố toại nguyện. Cứ thoải mái hẹn ngày giờ đi" - Cô ngửa đầu cười lớn, trong đôi mắt đẹp là vô tận kiêu ngạo

Biểu cảm trên gương mặt Lãnh Tâm Hỏa khó chịu đến cực độ, cậu luôn xem thường gã đàn ông nhu nhược hơn cả đàn bà đã cướp đi chị mình

"Chẳng phải chị Thiên Băng luôn lạnh nhạt với lão chồng bình phong đó sao ?? Bây giờ chị ấy lại vì hắn mà lớn tiếng với bố. Rốt cuộc thời gian qua đã xảy ra chuyện gì ??

"Hừ, lần này nhân cơ hội về nước sớm. Phải tìm cách dạy cho cái thằng ẻo lả đó một bài học" - Hai bàn tay của Lãnh Tâm Hỏa siết chặt lại thành nắm đấm

Nội tâm của Lãnh Kiêu Hùng cũng có chút kinh ngạc. Xem ra trong khoảng thời gian ông đi công tác đã xảy ra rất nhiều chuyện thú vị rồi

"Tạm thời bỏ chuyện đó qua một bên. Nghe nói con đã tốn khá nhiều tiền và tâm huyết và lấy được một thông tin rất thú vị nhỉ ?? Sao phải làm bí mật thế ?? Đến mức không muốn chia sẻ nó cho gia đình mình biết sao ??"

Biết mình chẳng thể giấu giếm được nữa, Lãnh Thiên Băng thở dài trong lòng, bình tĩnh trả lời bố mình:

"Thưa bố, con chỉ là do quá tò mò mà thôi. Đống bằng chứng vô bổ đó chẳng có gì lớn lao hết"

"Có phải như vậy không ?? Thế mà làm ta cứ tưởng đến người trong nhà con cũng không thèm để vào mắt cơ" - Lãnh Kiêu Hùng hơi híp mắt lại, nụ cười kiêu ngạo luôn thường trực trên môi

"Tùy bố thích nghĩ sao thì nghĩ. Kim Linh, đoạn video đó đâu ?? Cô đã tiêu hủy nó theo lời dặn dò của tôi chưa ??" - Mặc dù rất khó chịu khi bị bố mình chất vấn nhưng Lãnh Thiên Băng vẫn làm lơ

"Thưa tiểu thư, tôi đã ..."

Chưa kịp để Kim Linh dứt lời, Lãnh Tâm Hỏa đã rút ra một cái USB, lễ phép đưa bằng hai tay cho bố:

"Của bố đây ạ"

"Ừm" - Lãnh Kiêu Hùng không nhận lấy chiếc USB từ tay con trai mà ra lệnh cho Lãnh Tâm Hỏa cắm nó vào chiếc TV trong phòng

Sắc mặt Lãnh Thiên Băng nhất thời đen lại, thế nhưng khi cô nhìn thấy biểu cảm của Kim Linh có chút quái lạ thì cũng không nhịn được nhìn chằm chằm vào TV

Rất nhanh, trên màn hình TV phát ra một tiếng nhạc và hai nhân vật hoạt hình vô cùng quen thuộc

"♫♫♫"

"Tom & Jerry"

"..."

"Phụt !!" - Lãnh Thiên Băng và Kim Linh không tài nào nhịn được nữa, ôm bụng cười nắc nẻ

"Ch..chuyện gì thế này ?? Rõ ràng bên kỹ thuật của chúng ta đã .." - Lãnh Tâm Hỏa mặt đơ như cây cơ, hai mắt đang dán chặt lên màn hình TV nổi đầy tơ máu

Kim Linh cố gắng nín cười, cúi người thật sâu để báo cáo:

"Thưa gia chủ, xin ngài thứ lỗi. Vì đây là số bằng chứng “vô bổ” mà tôi nhận được lệnh trực tiếp từ tiểu thư nên đã vô tình ra tay quá cẩn thận. Ngay cả những dấu vết còn lại kể cả trong thư mục Thùng Rác đều đã được làm giả. Bản chính của nó tôi đã "lỡ tay" tiêu hủy lâu rồi ạ"

Biểu hiện của Lãnh Kiêu Hùng vẫn như một pho tượng, ánh mắt quét về Lãnh Thiên Băng có chút ý vị thâm trường:

"Haizz thôi được thôi được. Nếu như con gái của ta thấy nó không quan trọng nên đã tiện tay hủy đi rồi thì cũng đành chịu thôi. Nhưng chắc nó không có liên quan gì đến con hoặc thằng chồng của con đâu có phải không ??"

Bất quá đứng trước mặt ông không còn là cô con gái ngày xưa lúc nào cũng cũng nem nép lo sợ nữa. Lãnh Thiên Băng nhún nhún vai, đáp lại bằng giọng hời hợt:

"Bố đi "du lịch" nước ngoài lâu quá, mới đi máy bay về nên tự tưởng tượng lung tung hơi quá rồi. Tâm Hỏa, em đưa bố về nhà nghỉ ngơi đi"

"Chị Thiên Băng, từ nãy đến giờ chị đã quá vô lễ với bố rồi đấy" - Lãnh Tâm Hỏa thực sự không thể đứng nhìn thêm được nữa

"Tâm Hỏa, em ... reng...reng...reng" - Đúng lúc cô đang muốn trả lời em trai mình thì điện thoại lại đổ chuông. Là của Huy Vũ gọi đến

Không chút lo lắng hay ngại ngùng nào. Lãnh Thiên Băng trực tiếp nhấn nút nhận cuộc gọi ngay tại trước mặt bố:

"Píp !! Alo anh yêu à ??"

"Alo em yêu, tình hình có chút gấp gáp. Em có quen thân với thanh tra cảnh sát nào không, nếu là nguyên cả đồn cảnh sát thì càng tốt ?? Giới thiệu cho anh với" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói gấp gáp của Huy Vũ

"Hả ?? Ý anh là sao cơ ??"

Thế là Huy Vũ giải thích cho vợ mình mọi việc vừa xảy ra một cách ngắn gọn, súc tích. Lãnh Thiên Băng càng nghe càng cảm thấy ngưu bức:

"Còn có chuyện đó nữa sao ?? Ý anh là tất cả những chuyện anh vừa kể toàn bộ đều xảy ra chỉ trong một buổi chiều thôi á ??"

"Anh sẽ giải thích đầy đủ hơn cho em sau. Bây giờ em giúp anh đi, "hàng" đang ở ngay sau xe anh đây này"

"Được rồi. Anh lái xe thẳng tới địa chỉ này nhé, em sẽ gọi cho bên đó để thông báo ngay bây giờ" - Lãnh Thiên Băng copy paste địa chỉ qua tin nhắn cho chồng

"Cảm ơn em yêu, chúng ta sắp chiến thắng rồi. Tối nay anh sẽ đến công ty đón em đi ăn mừng nhé"

"Ufufu♥, muar♥. Cụp !!"

Cúp điện thoại với Huy Vũ xong, trái tim của cô vẫn còn đang đập rất mạnh khiến vùng ngực bên trái có chút ê ẩm. Không một chút chậm trễ, cô nhanh chóng gửi tin nhắn cho bên sở cảnh sát mà mình đã giới thiệu cho chồng

Hai bố con Lãnh Kiêu Hùng tận mắt nhìn thấy thái độ của Lãnh Thiên Băng khi nói chuyện điện thoại với Huy Vũ thì vô cùng kinh ngạc

"Tiểu Hỏa, chúng ta về thôi. Thiên Băng, ta rất mong chờ được gặp thằng chồng của con đấy" - Lãnh Kiêu Hùng đứng dậy chuẩn bị rời đi

"Sẽ không làm bố thất vọng. À mà giới hào môn chúng ta sắp có biến động lớn rồi, bố trở về lúc này vừa hay có kịch để xem luôn đó" - Đôi môi Lãnh Thiên Băng nhếch lên một nụ cười vô cùng kiêu ngạo

Bố cô không nói gì thêm, chỉ nhẹ gật đầu. Sau đó cùng Lãnh Tâm Hỏa rời khỏi văn phòng

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~