Chương 84: Chuyến Đi Từ Thiện Bất Ổn (6)

"Hồi nãy ở trong rừng là năm tên, ở đây thêm ba tên nữa là tám rồi. Chỉ còn lại bốn tên nữa thôi"

Vì phải để lại nhân chứng nên Huy Vũ chỉ có thể sử dụng đạn gây mê. Trên hết, dù chỉ là Dịch Dung nhưng bản thân anh cũng không hề muốn "mượn gương mặt khả ái của Lãnh Tuyết Ly" để giết người

Dụ được Tô Ngọc Dung và các vị phu nhân đến đây coi như kế hoạch đã thành công được phân nửa rồi. Khỏi cần phải nói, hiện tại bây giờ chiếc xe G63 này chính là nơi an toàn nhất

"Rõ ràng ở kiếp trước sự kiện này không hề xảy ra. Chắc chắn là do những hành động gần đây của mình nhắm vào bọn chúng nên đã gây ra hiệu ứng cánh bướm rồi"

"Nhưng cũng không thể đến nỗi gấp gáp như vậy cơ chứ ?? Rốt cuộc thằng khốn súc sinh đó đã phải trở nên điên cuồng tới mức nào mà muốn triệt để ngả bài ngay lúc này ?? Bị nhũn não rồi à ??" - Huy Vũ vừa lẩm bẩm vừa trói ba kẻ vừa bị mình hạ gục

Bất quá dù có trở mặt sớm hay muộn thì cũng như nhau cả thôi. Toàn bộ bằng chứng đã được thu thập đầy đủ cả rồi, thêm mớ video cuộc nói chuyện lúc nãy nữa chỉ tổ làm tăng nặng thêm tội danh cho hắn

Thế nhưng tình hình bây giờ Huy Vũ chỉ có thể hoàn toàn dựa vào năng lực của chính bản thân mình để tìm cách, không thể dựa dẫm hay tin tưởng vào bất cứ ai khác. Vượng Tài cũng không thể giúp gì được

“Dựa theo cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn chúng, ngọn đèo tiếp theo có thể nói là thập diện mai phục. Chỉ có lũ điên mới đâm đầu vào cửa chết” - Không muốn chậm trễ thêm giây một khắc nào, Huy Vũ lập tức quay trở lại bãi giữ xe

...

"Tiểu thư út đưa các phu nhân đi đâu vậy nhỉ ?? Mãi mà vẫn chưa thấy quay trở lại" - Đội trưởng đội một đã châm đến điếu thuốc thứ hai

"Có người đi theo hộ tống nên không sao đâu thưa ngài, tranh thủ lúc này chúng ta thư giãn một lát. Cơ mà sao đội trưởng của đội chúng tôi cũng mãi mà chưa thấy quay lại" - Một kẻ trong đội hai cất giọng mất kiên nhẫn, liên tục nhìn vào bên trong

Bốn tên bọn chúng được lệnh luôn phải theo sát đội một, sẵn sàng ra tay trừ khử họ bất cứ lúc nào

"Ủa ?? Sao chỉ có các anh ở đây thôi vậy ?? Mọi người đâu hết cả rồi ?? Cả Tuyết Ly nữa, tôi đợi em ấy mãi" - Một giọng nói trầm ấm của một nam nhân vang lên phía sau lưng họ

Tất cả các vệ sĩ đồng loạt quay phắt lại hướng phát ra âm thanh. Đó chính là Huy Vũ

"Xin chào ngài, vừa nãy tiểu thư út đã dẫn theo các vị phu nhân đến xe của ngài thì phải. Nói là có trò chơi gì gì đó" - Đội trưởng đội một lúc nãy cũng có nghe được cuộc đối thoại của họ, dĩ nhiên ông ta sẽ "giúp" tiểu thư út của mình một chút

Nhân lúc tất cả đang mất cảnh giác, Huy Vũ lập tức rút súng ra với tốc độ cực nhanh:

"Pụp !! Pụp !! Pụp !! Pụp !!"

"!!!" - Cả bốn tên vệ sĩ tay trong không kịp trở tay, ngã lăn quay ra đất

Các vệ sĩ của đội một nhanh chóng rút súng ra chĩa thẳng vào anh, sẵn sàng bóp cò bất cứ lúc nào

Không chút do dự, Huy Vũ trực tiếp ném súng của mình xuống đất. Hai tay giơ cao lên trời, biểu cảm trên gương mặt vô cùng thản nhiên

"Mọi người hãy bình tĩnh lại, đó chỉ là đạn gây mê mà thôi" - Huy Vũ lên tiếng giải thích

"Kiểm tra họ đi" - Vị đội trưởng trung niên ra lệnh, súng trên tay vẫn đang chĩa thẳng vào Huy Vũ

Sau khi kiểm tra thoáng qua một chút, các cấp dưới của ông ta gật đầu xác nhận lời của Huy Vũ là thật

Tuy nhiên, chỉ với bấy nhiêu là chưa đủ để họ tin tưởng anh:

"Ngài Hoàng Huy Vũ, xin hãy giải thích cho rõ ràng. Dù là ngài đi nữa chúng tôi cũng sẽ không khách sáo đâu, tiểu thư út và các vị phu nhân đâu rồi ?? Ngài đã làm gì họ ??"

Huy Vũ chậm rãi đưa tay vào túi áo khoác, lấy điện thoại ra và nhấp vào một đoạn video. Sau đó chuyền qua cho bọn họ

Đội trưởng đội một cẩn thận bước tới nhận lấy chiếc điện thoại, bật max volume

"..."

Từng giây trôi qua, nội tâm của mọi người đi hết từ sự kinh ngạc này cho đến kinh hãi khác

"Hãy giúp tôi, bây giờ tất cả chỉ còn có thể dựa vào chúng ta rồi" - Huy Vũ chân thành lên tiếng, ngón tay chỉ vào vạch sóng trên điện thoại

Một vệ sĩ vẫn còn bán tin bán nghi. Anh ta chĩa súng lên trời, thử bóp cò

"Cạch ... cạch... " - Khẩu súng như bị kẹt lại, không thể bắn được

Đến lúc này thì toàn bộ sự thật đã sáng tỏ

Toàn bộ ánh mắt của các vệ sĩ nhìn về Huy Vũ mang theo sự cảm kích và biết ơn đến từ tận đáy lòng. Nói cho ngay, tất cả những người ở đây đều đã nợ Huy Vũ một mạng

"Chúng tôi sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của ngài. Xin cứ ra lệnh !!" - Đội trưởng đội một nhặt khẩu súng lên đưa cho Huy Vũ, dứt khoát giao lại quyền chỉ huy cho anh

"Rất cảm ơn mọi người, kế hoạch là như thế này - Huy Vũ nhận lại khẩu súng, bắt đầu diễn giải chi tiết kế hoạch của mình

...

"Ư.. ưn ??”

"Đây là đâu ??" - Lãnh Tuyết Ly giật mình tỉnh dậy sau một giấc ngủ khá sâu

Đập vào mắt cô bé là những cái thùng carton chứa đầy nhu yếu phẩm và các vật dụng cần thiết khác

"Chỗ này ... chẳng phải là ..." - Quan sát xung quanh một thoáng thì đây là một không gian vô cùng quen thuộc, chính là trên chiếc G63 của Huy Vũ hay nói đúng hơn là cốp sau của nó

Lãnh Tuyết Ly xoa xoa cái đầu còn hơi mê mang của mình, cố gắng hồi tưởng lại mọi chuyện:

"Sao mình lại ở trên xe của anh ấy được nhỉ ?? Hình như lúc nãy là mình đang tâm sự với anh Huy Vũ, sau đó hình như ... hình như mình thoáng cảm thấy hơi nhói. Tiếp theo thì chẳng còn nhớ gì nữa cả ..."

"Zzz..Zzz" - Hàng ghế phía trước vang lên những âm thanh hít thở khe khẽ. Không nhịn được cơn hiếu kỳ, cô bé ngồi thẳng dậy để kiểm tra:

"!!!"

"Mẹ !! Còn các dì nữa !! Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra ??"

"Mẹ ơi mẹ !! Mẹ có sao không ??" - Lãnh Tuyết Ly nắm chặt lấy bả vai Tô Ngọc Dung, điên cuồng lắc tới lắc lui

"Ưm ??" - Rất nhanh bà ta cũng đã lấy lại được ý thức

"Mẹ !! Mẹ không sao chứ ??" - Nhìn thấy mẹ mình đã tỉnh lại, Lãnh Tuyết Ly thở phào một hơi nhẹ nhõm

"Tuyết Ly !! Đ..đây là đâu vậy ?? S..sa..sao mẹ con chúng ta lại ở đây ??" - Mặt mũi của Tô Ngọc Dung cũng tràn đầy ngơ ngác

Đúng lúc hai mẹ con họ đang muốn gọi nốt những người khác dậy thì nhìn thấy xe của vệ sĩ và cả chiếc Solati đang lái nhanh về hướng này. Một trong số đó những người đang ngồi trên xe Lexus dành cho vệ sĩ là người đàn ông mà Lãnh Tuyết Ly tin tưởng nhất trên thế gian, tin tưởng hơn cả mạng sống

"Mẹ, chúng ta giả đò như chưa tỉnh lại đi. Nằm chờ xem tình hình như thế nào đã" - Cô bé nhanh chóng ra hiệu cho mẹ

Tô Ngọc Dung cũng đã nhìn thấy Huy Vũ và các vệ sĩ của đội một

Không chút do dự nào, cả hai lập tức nhắm mắt nằm về lại vào chỗ cũ như chưa hề có chuyện gì xảy ra

...

"Cạch - Sầm"

"Thưa ngài, bây giờ chúng ta phải làm gì tiếp theo đây ??" - Đội trưởng đội một tên là Đại Cường, gấp gáp hỏi

"Bây giờ chúng ta sẽ chuyển họ qua những chiếc xe này. Sau đó các anh mau chóng lái xe đưa bọn họ chạy về hướng ngược lại càng xa càng tốt, sau khi thoát ra khỏi khu vực phá sóng thì nhanh chóng liên lạc cho cảnh sát. Tôi sẽ đi sau cùng để câu giờ cho mọi người" - Huy Vũ không nhanh không chậm trả lời họ

"Chỉ một mình ngài thôi sao ?? Quá mức liều lĩnh rồi ??"

Những vệ sĩ còn lại cũng có chung thắc mắc

"Các anh cứ yên tâm đi. Vỏ xe của tôi có thể chống được đạn RPG ở mức trung bình khá, bọn khốn nạn kia chỉ có vài khẩu súng ngắn là cùng mà thôi, còn chẳng đủ làm trầy xước lớp sơn bên ngoài nữa. Vì vậy nhiệm vụ làm mồi nhử cứ giao cho tôi là tốt nhất"

"Phải nhớ cho kỹ, nhiệm vụ lần này không chỉ liên quan đến sự an nguy sống còn của chúng ta mà còn là phải bảo trì tôn nghiêm mặt mũi và danh dự của cả gia tộc họ Lãnh. Không cần quan tâm đến những thứ khác, cứ làm tốt phần kế hoạch được giao" - Giọng điệu của Huy Vũ đầy vẻ khí phách

"!!!"

"Rõ !! Thưa ngài !!" - Tất cả vệ sĩ làm động tác đứng nghiêm

"Được rồi đừng trễ nãi nữa, chúng ta nhanh chóng bắt tay vào việc đi thôi" - Huy Vũ lập tức hối thúc

Tác phong làm việc của mọi người đều vô cùng chuyên nghiệp. Chưa đến ba phút sau, trên xe chỉ còn lại Tô Ngọc Dung và Lãnh Tuyết Ly đang say giấc nồng, ngồi tựa vào nhau

"Tuyết Ly, mẹ" - Huy Vũ nhìn hai vị tuyệt đại mỹ nhân đang nhắm mắt say ngủ, biểu cảm trên gương mặt của mẹ con họ vô cùng an yên

"Hai người hãy ngủ một giấc thật ngon nhé, cứ yên tâm giao lại hết mọi thứ cho con. Con lấy mạng mình ra thề sẽ đưa mẹ con hai người trở về nhà một cách an toàn" - Anh vừa nhẹ nhàng đưa họ ra khỏi xe, vừa lẩm bẩm lời thề độc

Mí mắt của cả hai run lên một cái rất khẽ nhưng anh không hề để ý

"Thưa ngài, chúc ngài may mắn !!" - Đội trưởng Đại Cường ôm chặt lấy Huy Vũ

"Hãy cùng mở một chầu thật lớn sau khi chúng ta đã trở về nhà an toàn nhé, thưa ngài" - Ánh mắt của các vệ sĩ khác nhìn Huy Vũ đầy vẻ sùng bái

"Haha !! Tôi sẽ đãi các anh một bữa tại nhà hàng tốt nhất" - Huy Vũ tiến tới bắt tay với từng người một

Đàn ông với nhau thì không cần thiết phải tốn quá nhiều nước bọt

Đã sắp xếp mọi thứ chu toàn, Huy Vũ vỗ mạnh hai bàn tay vào má một cái, chấn chỉnh lại thật tốt tinh thần. Chuẩn bị cho bước cuối cùng của kế hoạch

...

Mười lăm phút trước, trên một chiếc xe Rolls Royce mạ vàng cách nơi đó khá xa

"Ông à, sao phải gấp gáp như vậy ?? Tại sao không cứ làm theo kế hoạch đã được chuẩn bị từ trước chứ ??" - Mạc Thu Hàn không vui chất vấn lão chồng

Ngay cả Phong Liệt Minh cũng đang vô cùng thắc mắc tại sao bố mình ngày thường luôn rất bình tĩnh, lần này lại ra quyết định hấp tấp đến như vậy

"Hừ !! Bà thì biết cái gì ?? Không thấy đây là một cơ hội ngàn năm có một hay sao ?? Phong gia chúng ta sẽ tự mình hạ bệ Lãnh gia ngay hôm nay mà không cần sự hợp tác nào”

"Yên chí đi, mọi thứ đều đã được lên kế hoạch kĩ lưỡng rồi" - Phong Liệt Hào gằn từng chữ trả lời

Nhìn thấy lão chồng nhà mình quyết đoán như vậy, Mạc Thu Hàn dù rất khó chịu nhưng cũng chỉ đành thuận theo. Âm thầm cầu nguyện mọi chuyện sẽ được diễn ra suôn sẻ như ý muốn của lão

Một lát sau, Phong Liệt Hào mở màn hình TV trên xe lên, liên lạc với đám vệ sĩ đang theo dõi từ xa:

"Thế nào rồi ?? Bọn chúng đã di chuyển chưa ??" - Giọng nói của hắn đã dần trở nên mất kiên nhẫn

"Vẫn chưa thưa ngài, từ đây chúng tôi chỉ có thể nhìn thấy lối vào bãi giữ xe mà thô ... Ồ hình như ra rồi kìa" - Tên vệ sĩ cung kính báo cáo

Thế nhưng chỉ vài giây sau:

"Hả ?? Thưa gia chủ !! Bọn chúng đang đi về hướng ngược lại với điểm mà chúng ta đã bố trí mai phục !!"

"Mày nói cái gì cơ ??!! Chuyện quần què gì xảy ra hả ??!!" - Phong Liệt Hào gầm lớn vào màn hình

"Th..thưa ngài .. tôi cũng không biết. Chúng tôi sẽ lập tức bám theo ngay đây !!"

"RẦM !!

"Khốn nạn !!" - Phong Liệt Hào nổi cơn thịnh nộ, đấm nát cái màn hình xa xỉ

Cả cơ thể Phong Liệt Minh run lẩy bẩy như cầy sấy, im thin thít không dám hó hé. Còn Mạc Thu Hàn thì triệt để nhắm hai mắt lại, thở dài đầy bất lực

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~