"Ting: Phát động nhiệm vụ chính 6/?? "Triệt phá một trong những phân đà của tổ chức Sát Thủ Mặt Nạ" - Âm thanh máy móc của Vượng Tài vang lên khi tôi vừa tiệp cận đến cổng của căn biệt thự được đánh dấu
"Ting: Có hai phương án cho chủ nhân lựa chọn để hoàn thành nhiệm vụ"
- Phương án 1: Tận diệt toàn bộ, không tha kẻ nào. Phần thưởng: 3 triệu USD, 100 SC, một lần nâng cấp vật phẩm bất kỳ, một lần triệu hoán thiên phú ngẫu nhiên. Thất bại: Tử vong
- Phương án 2: Chừa cho bọn chúng một con đường sống. Phần thưởng: 200 SC, một gói quà Gacha Ngẫu Nhiên, bằng chứng chi tiết về các vụ hợp tác phi pháp của Vĩnh gia và Hàn gia. Thất bại: Tử vong
"Tuyệt vời !! Chờ mãi thôi" - Tôi nhảy cẫng lên vì phấn khích. Lập tức mở ra bảng chú thích nhiệm vụ, đọc thật kĩ
Chỉ cần làm xong nhiệm vụ này, tôi sẽ có đủ SC để mua cái Console phiên bản Hệ Thống siêu cấp vip pro đó rồi
"Vượng Tài, ta muốn mua Băng Đạn Gây Mê cho vật phẩm Glock 18" - Sau khi đọc xong chú thích nhiệm vụ và tính toán số SC dư ra. Tôi không chút do dự, xuống tay mua hàng ngay
"Ting: Mua thành công Băng Đạn Gây Mê cho vật phẩm Glock 18. Đã khấu trừ 45 SC"
"Ting: Còn lại 150 SC'
- Băng Đạn Gây Mê: Như tên gọi, những viên đạn chứa thuốc gây mê này sẽ khiến kẻ địch lâm vào hôn mê sâu khi bị bắn trúng trong một tiếng đồng hồ nhưng vẫn sẽ bị đánh thức nếu có lực tác động mạnh. Tính năng đặc biệt: Không để lại dấu vết thuốc mê. Hạn chế: Giống như băng đạn thường, cần 20s để hồi lại một viên đạn"
Dĩ nhiên tôi không có nhân từ đến mức tha mạng cho đám khốn kiếp đã từng hai lần ám sát mình. Mà là bởi vì tôi còn có một kế hoạch riêng nên đã quả quyết lựa chọn phương án hai
"Địa chỉ ở đây là ... ừm, đã gửi"
"Xoạch"
"Haizz, phải tìm cách nâng cấp kỹ năng này lên thôi, chứ cứ như vầy cũng quá khó để hành động đi" - Sau khi thay Băng Đạn Gây Mê vào súng. Tôi vừa ngao ngán thở dài, vừa ung dung đứng đợi có người ra mở cổng "mời tôi vào"
...
Cùng lúc đó, tại phòng họp chính của trụ sở cảnh sát thành phố
Trong phòng có một chiếc bàn lớn được đặt ở ngay chính giữa, những chiếc ghế xung quanh bàn đều đã bị lấp kín. Quân hàm của những vị sĩ quan đang ngồi đều có chức vị khá cao, dao động từ thượng úy cho đến đại tá
Tất cả mọi người đều đang tập trung sự chú ý của mình vào chiếc bảng lớn, nơi đang có một sĩ quan cảnh sát trình bày các chứng cứ phạm tội của một tổ chức bí ẩn
"Cộc...cộc...cộc" - Giữa lúc mọi người đang căng thẳng, một nam cảnh sát mang hàm thượng sĩ mở cửa bước vào đưa ra một bảng báo cáo
"Xin thứ lỗi vì đã cắt ngang ạ. Thưa các vị, vừa rồi sở chúng ta đã nhận được một đoạn email chỉ điểm. Nhờ vào nó mà nhóm phân tích chúng tôi đã hoàn tất khoanh vùng căn cứ của bọn sát thủ đó rồi"
"Thật sao ?? Làm tốt lắm. Cậu mau lên bảng trình bày chi tiết cho chúng tôi ngay" - Giọng nói của một nữ thiếu tá vô cùng xinh đẹp trông vô cùng kích động
"Vâng, thưa Long thiếu tá" - Vị thượng sĩ đó lập tức nhận lệnh
Thế là anh ta bước lên bảng, bắt đầu diễn giải mọi thứ vô cùng mạch lạc và chi tiết. Từ địa điểm căn cứ cho đến hành tung của đám tội phạm
"Chúng ta đã truy theo dấu vết đám sát thủ này đã gần hai năm nay rồi, lần này nhất định phải thành công triệt phá hang ổ của bọn chúng" - Nữ thiếu tá đó khẽ thì thầm, siết chặt hai nắm tay
"Thanh Hoa à, em bình tĩnh lại đi. Đừng để mất bình tĩnh" - Một nam trung tá ngồi bên cạnh cô nhỏ giọng trấn an
Long Thanh Hoa lập tức nhíu mày, trong lòng cực độ khó chịu
"Trung tá Trần Bình, tôi đã nhắc nhở ngài bao nhiêu lần rồi ?? Xin đừng gọi thẳng tên tôi trống trơn như vậy, dù hai nhà chúng ta có quan hệ như thế nào đi nữa nhưng đó là quyết định của các bậc trưởng bối. Bản thân tôi vẫn còn chưa đồng ý cơ mà"
Vị trung tá tên Trần Bình đó làm như không nghe ra được sự khó chịu trong lời nói của Long Thanh Hoa, gương mặt điển trai của anh ta vẫn nở nụ cười điềm nhiên như không:
"Hầy chúng ta là thanh mai trúc mã cùng lớn lên cơ mà, gọi tên nhau thân mật một chút cũng có gì đâu ?? Hơn nữa, chính ông bà và ba mẹ hai bên đã tác hợp em và anh. Bộ em đây là ..."
"Thưa trung tá, việc nào ra việc đó. Bây giờ chúng ta đang trong một cuộc họp quan trọng, xin ngài hãy giữ tự trọng" - Long Thanh Hoa trực tiếp ngắt lời Trần Bình
"E hèm !!" - Giữa lúc hắn ta còn muốn nói gì đó, một tiếng đằng hắng không vui vang lên ở chiếc ghế chủ vị
Long Thanh Hoa giật bắn mình, cô lập tức đứng lên khom người chín mươi độ
"Xin đại tá và các đồng chí thứ lỗi cho sự mất tập trung của tôi"
Chỉ có mỗi Trần Bình là mặt vẫn đơ như cây cơ, ngồi ngây ra như phỗng
"Hai đồng chí đây nếu có việc riêng thì xin mời ra ngoài mà bàn bạc. Đừng có làm ảnh hưởng đến sự tập trung của những đồng chí khác" - Vị đại tá lớn tuổi trừng mắt nghiêm giọng
"Tôi xin lỗi, thưa đại tá Tùng" - Trần Bình cũng đứng dậy
Các vị sĩ quan khác dù cũng rất muốn nói gì đó nhưng lại không ai dám lên tiếng vì sợ đắc tội đến thế lực sau lưng hai người này
"Hừ !! Ngồi xuống đi, còn tái diễn một lần nữa tôi sẽ đuổi hai người ra ngoài làm kiểm điểm"
"Cậu, tiếp tục trình bày đi" - Đại tá Tùng hừ lạnh một tiếng, sau đó ra lệnh cho thượng sĩ trẻ tuổi kia tiếp tục công việc
"Vâng thưa ngài. Như mọi người đã nhìn thấy ở phần này ..."
"..."
- Gần một tiếng sau, buổi họp mới kết thúc -
"Được rồi. Bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu tiến hành theo chiến lược đã bàn bạc trong cuộc họp lúc nãy"
"Thiếu tá Long, tôi giao lại toàn bộ quyền chỉ huy của chiến dịch xâm nhập trực tiếp vào hang ổ tội phạm cho cô" - Đại tá Tùng nghiêm giọng ra lệnh, nhưng trong đôi mắt già nua của ông ta tràn ngập sự tự hào và chút lo lắng
"Tuân lệnh, thưa đại tá !!" - Long Thanh Hoa lập tức đứng nghiêm, đáy lòng vô cùng háo hức
"Còn trung tá Trần, cậu sẽ thuộc đội hậu cần phụ trách mai phục xung quanh căn cứ của bọn chúng"
"Đã rõ, thưa đại tá !!" - Trần Bình có chút do dự và thấp thỏm nhưng vẫn cố gắng ra vẻ trước mặt Long Thanh Hoa
"Tốt lắm !! Mọi người kiểm tra lại quân trang thêm một lần nữa, mười phút sau chúng ta lập tức khởi hành"
"Rõ !!"
...
- Tại căn biệt thự của bọn sát thủ mặt nạ, hai mươi phút trước -
"M..mày ... mày rốt cuộc là thần thánh phương nào ??!! Là người hay là quỷ ??!!" - Tiếng la hét thất thanh của gã đầu lĩnh tràn ngập sự hoảng loạn kèm kinh hãi
Tên khốn che mặt này xuất hiện bất ngờ, vô thanh vô tức như một u linh, thẳng tay nổ súng hạ gục gần hai mươi tên thuộc hạ tinh nhuệ của lão chỉ trong chớp nhoáng
"Yên tâm đi, lâu lâu mới có dịp tao dễ ở mà tha mạng cho lũ tụi mày kia mà”
"Chậc..chậc.. cơ mà lão già này, khẩu vị của lão cũng mặn quá ấy chứ. Lão xem lão đã hành hạ một người vô tội thành ra đến nông nỗi nào kia kìa" - Huy Vũ cười khẩy trước câu hỏi đó của lão ta. Hai mắt vẫn dán chặt vào thảm trạng của Đái Viêm
Một lát sau, anh cũng mặc kệ tên khốn to xác đang lên cơn điên điên khùng khùng này mà quay sang thẩm vấn lão đầu lĩnh mặt mày đã đầy vết bầm dập đang bị trói chặt vào ghế
"Xem nào, tổng bộ của tổ chức Mặt Nạ này ở đâu hả ?? Có thể khai ra chút đỉnh cho tao mở mang tầm mắt được không ??"
"Hừ !! Phắng mẹ mày đi, muốn chém muốn giết thế nào thì cứ thoải mái !!" - Lão đầu lĩnh phun ra một ngụm nước bọt
"PHẬP !!"
"AAAAHHH !!"
"Tao cho mày cơ hội cuối cùng. Suy nghĩ cho kĩ rồi hãy trả lời" - Huy Vũ vừa hăm dọa, vừa xoay xoay con dao đang đâm lão ta
"AAH !! Đ*T MẸ MÀY !! C..CÓ GIỎI TH..THÌ CỨ GIẾT TAO ĐIII !!"
Sau một hồi đánh đập các kiểu, miệng của hắn vẫn câm như hến còn tâm trạng của Huy Vũ thì ngày càng gấp gáp hơn bởi vì chắc chắn cảnh sát sắp ập đến rồi
"Ting: Hệ Thống sẽ đưa ra gợi ý cho chủ nhân"
"Ting: Đối tượng bị OCD cực kỳ nặng"
"!!!"
"Móa !! Bảo sao, căn biệt thự này sạch sẽ tới mức bất bình thường con mẹ nó luôn, mọi thứ đều được sắp xếp rất ngay ngắn và có trật tự đàng hoàng. Ngay cả căn hầm tra tấn này cũng không ngoại lệ"
Bất qua nghe được những âm thanh gợi ý đó của Vượng Tài, Huy Vũ không nhịn được mà nhếch môi nở nụ cười đầy thú vị và gian ác
"Được lắm. Mày ngồi yên đây chờ cho tao" - Anh chỉ thẳng vào mặt lão ta rồi chạy nhanh lên trên nhà
Rất nhanh, Huy Vũ đã quay lại với một đống "đồ chơi" lỉnh kỉnh
Trong ánh mắt khó hiểu của lão đầu lĩnh, tên giấu mặt dựng lên một tấm bảng trắng, trên tay cầm một cây bút lông
Hắn vẽ một hình tròn cực kỳ hoàn mỹ mà không cần dùng thước hay bất cứ dụng cụ nào nhưng đến nét cuối cùng lại … "lỡ tay" méo xẹo qua một bên
"Ứ !!!" - Lão đầu lĩnh trừng to mắt, điên cuồng lắc đầu qua lại
Được đà lấn tới, Huy Vũ lại tiếp tục vẽ thêm hai hình tròn nữa giống y hệt hình cũ. Lúc sắp hoàn thiện, anh trừng mắt đe dọa lão:
"Thế nào ?? Chịu khai chưa thằng già khốn kiếp ??"
Lão đầu lĩnh triệt để nhắm mắt lại
"Con mẹ mày thằng già kia !! Mở mắt ra cho tao !!" - Huy Vũ gầm lên đầy phẫn nộ, lao tới "hành hạ con tin"
Sau một phen giãy dụa, đầu và mắt của lão đầu lĩnh đã bị dán đầy băng dính không tài nào nhắm mắt lại hay cục cựa được. Miệng và răng cũng bị bịt kín bằng một tấm vải dày để ngăn không cho lão "cắn lưỡi tự tử"
"Xem đây !!" - Huy Vũ đưa sát vào mặt hắn một đôi đũa dùng một lần, muốn sử dụng thì phải bẻ đôi phần cuối bị dính ra
"Pặc !!" - Anh cố ý bẻ một bên ngắn một bên dài không hề đồng đều, sau đó cầm để “gắp nước uống”
"UUUUU !!! IẾT AO III !!" (Giết tao đi !!)
Mặc kệ lão ta than khóc hay van xin thế nào, Huy Vũ lại tiếp tục "biểu diễn" trước mặt lão ta. Các món "đồ chơi và cách thức tra tấn" cũng ngày một đa dạng hơn (Vượng Tài: ^(-)^)
Một lúc sau, Huy Vũ lôi ra một tấm áp phích và gỡ băng dính mặt sau của nó ra
"Xem át chủ bài của ông mày đây"
"ÔNG !! ÔNG !! AO AN ÀY À !! ÀY ÀM ƠN ÀY ÁN Ó O ÀNG OÀNG III" (Không !! Không !! Tao van mày mà !! Mày làm ơn mày dán nó cho đàng hoàng đi !!)
Anh dán tấm áp phích một cách vô cùng "cẩn thận" ... chỉ tiếc là bị lồi lên một mảng lớn ở bên mép trái
"AAAAAAA!!!"
"Thế nào ?? Đã chịu khai chưa ??" - Huy Vũ cầm lên thêm một dụng cụ khác, gầm giọng đe dọa lão ta
"AO AI !! AO AI !!" (Tao khai !! Tao khai !!) - Lão đầu lĩnh điên cuồng gật đầu. Nước mắt nước mũi tèm lem trông vô cùng đáng thương
"Đấy, thế có phải ngoan hơn không ?? Cứng làm gì cho khổ thân không biết" - Huy Vũ gật đầu hài lòng, tháo đống vải đang bịt miệng lão ta ra
"Khụ...khụ... Tổ..tổ...tổng bộ của bọn tao không ở một vị trí cố định. Nh..nhưng mà trong laptop của tao sẽ có cập nhật địa điểm khá thường xuyên. Mật mã là ..."
Lão ta vừa khóc vừa đọc mật mã. Bất quá lão vừa dứt lời thì bên ngoài vang lên rất nhiều tiếng còi xe cảnh sát
"Khốn kiếp !! Laptop của mày để ở đâu hả ??"
"Ở..ở trên lầu ba !! P..ph..phòng trong cùng nhất !!"
Huy Vũ lập tức ba chân bốn cẳng phóng hết tốc lực lên lầu, mặc cho lão đầu lĩnh gào thét van xin anh chỉnh ghế đi chỗ khác để không phải "dán mắt" vào tấm áp phích trên tường nữa (Vượng Tài: ú_ú)
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~