Chương 62: Đi Chơi Đêm. Quá Khứ Của Hoàng Huy Vũ Và Lãnh Thiên Băng (2)

Sau khi rời khỏi tiệm kem, Lãnh Thiên Băng lại lái xe chở Huy Vũ đến một nơi khác

"Là chỗ này sao ??" - Lòng tôi tràn đầy cảm xúc phức tạp khi nhìn toà nhà phía trước

"Haizz, thấm thoát mà đã hơn bốn năm trôi qua rồi" - Nghĩ đến những năm tháng lạnh nhạt của mình đối với chồng, Lãnh Thiên Băng thở dài vô cùng tự trách

Đây là một khu trung tâm thương mại thuộc Lãnh gia. Nhưng nó lại không quá lớn và nằm cách khá xa với trung tâm thành phố

"Nào, chúng ta vào thôi em" - Tôi ôm chặt lấy eo của Thiên Băng, cùng cô ấy bước vào trong

"Hoan nghênh Lãnh tổng !!"

Vừa mới bước vào trong, một lượng lớn nhân viên đã đứng ngay ngắn hai bên cúi gập người cất to tiếng chào mừng

Các quan khách đứng xung quanh cũng trầm trồ, bàn tán xôn xao trước thần thái và vẻ ngoài đỉnh cao của cặp vợ chồng đang được chào đón hết sức nồng nhiệt này

“Xin kính chào Lãnh tổng, kính chào quý ngài. Tôi là giám đốc điều hành chi nhánh trung tâm thương mại này, xin cứ gọi tôi là Nguyễn Đại. Không biết hôm nay Lãnh tổng và quý ngài đây ghé thăm chi nhánh chúng tôi là có việc gì" - Vị giám đốc điều hành trông còn rất trẻ tuổi cất giọng đầy cung kính

"Mọi người cứ làm việc của mình đi. Hôm nay tôi chỉ muốn dẫn chồng đi tham quan một chút" - Lãnh Thiên Băng hờ hửng đáp lại

"À thì ra là vậy. Được rồi, vậy chúng tôi không làm phiền nhã hứng của hai vị nữa"

"Mọi người, giải tán đi" - Giám đốc Đại hô lớn với các nhân viên khác

Đợi các nhân viên giải tán xong, anh ta quay lại cúi người làm động tác mời

"Chúc hai vị có một trải nghiệm vui vẻ"

Trung tâm thương mại này gần như không có gì thay đổi hết. Do cũng gần tới giờ đóng cửa rồi nên không còn quá nhiều khách khứa

Lên tầng bốn và đi bộ thêm một lát, chúng tôi đã đến một quán cafe mang phong cách Acoustic

Không gian quán rất rộng, gần như chiếm trọn 1/4 tầng bốn này

"Em yêu" - Cánh tay của tôi không nhịn được mà càng siết chặt vào eo Thiên Băng hơn

Lãnh Thiên Băng không trả lời mà nhẹ nhàng kéo chồng bước vào trong quán

Cả hai cùng hồi tưởng lại quá khứ của nhau

...

Cách đây hơn 4 năm trước

Ngày 21/11/2019

"Con bà nó sắp trễ giờ rồi !!"

"Xin lỗi !! Làm ơn cho tôi qua !!"- Một nam nhân trẻ tuổi đang điên cuồng lao nhanh qua các đám đông trong trung tâm thương mại

Lúc này là gần hai giờ chiều, hay nói chính xác hơn là đã 1 giờ 55 phút

"Oái ??"

"Ui da ??"

"Trời ơi là trời đi với chả đứng"

"Mắt mũi để đâu vậy hả ???"

"..."

Anh ta liên tục ngoái đầu lại để xin lỗi mọi người nhưng tốc độ chạy vẫn không hề thuyên giảm

"Đến rồi đến rồi !! Mình chắc chắn kịp !!" - Nhìn thấy quán cafe ở phía trước, đôi chân anh ta lại càng điên cuồng tăng tốc hơn. Lao thẳng vào quán cafe

"Phù may quá vừa kịp !! Chào mọi người !!”

"Vũ, hôm nay lại suýt trễ nữa hả ??"

"Khặc khặc ... cả đám đang cá cược xem hôm nay chú mày lại xém trễ hay trễ con mẹ nó luôn đấy. Anh mày lại thắng rồi"

"Vũ ơi là Vũ, coi như anh xin mày đó. Lần sau "chịu khó" đi trễ một lần cho tụi anh nhờ dùm cái, làm ơn đi hửm ??" - Các nhân viên khác đang đứng chờ sẵn cười lớn khi thấy em út của họ lao vào cửa tiệm

Huy Vũ chống hai tay lên đầu gối thở hổn hển, môi nở nụ cười khổ

Không có tâm tình để đùa giỡn cùng họ, anh vẫy tay chào mọi người sau đó chạy như bay vào phòng thay đồ để chuẩn bị

"Mọi người tập hợp" - Giữa lúc đang Huy Vũ đang thay đồ thì bên ngoài có tiếng hô lớn của quản lý

Đợi cho tất cả nhân viên đã tập hợp đầy đủ. Vị quản lý lớn tuổi cất giọng nghiêm túc:

"Hôm nay sẽ có các nhân viên cấp cao của tập đoàn đến đây để thị sát toàn bộ trung tâm thương mại này"

"!!!"

Còn chưa để cho mọi người kịp tiêu hóa tin tức khủng, ông ta tiếp tục quát lớn:

"Tôi muốn ngày hôm nay, chúng ta sẽ không để xảy ra bất cứ một sai sót nào. Dù chỉ là nhỏ nhất"

"Chính vì vậy, tất cả mọi người phải dốc hết sức tập trung 200% cho tôi"

"Nghe rõ chưa ??!!"

"Vâng thưa quản lý !!" - Các nhân viên đồng thanh hô lớn

"Tốt lắm. Bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra mọi thứ lại một lần nữa và chuẩn bị mở cửa"

"Vũ, cậu qua đây gặp tôi một lát"

Đợi mọi người đã tản đi hết, ông ta mới vỗ mạnh vai và nói nhỏ với Huy Vũ:

"Cậu là đầu bếp chính của chúng ta. Trách nhiệm ngày hôm nay của cậu rất lớn, cố gắng lên"

"Vâng. Xin quản lý hãy tin tưởng ở tôi" - Huy Vũ lập tức làm động tác đứng nghiêm

"Ơ cái thằng này. Bộ nhìn tao giống phát xít lắm hay sao ??" - Vị quản lý bật cười

"Ủa ?? Chứ không phải sao ạ ??"

"Cút vào bếp !!"

"Hahaha !! Xin quản lý cứ yên tâm, cháu sẽ tập trung gấp 300% so với hàng ngày" - Huy Vũ vừa chạy vào bếp, vừa nói vọng lại

- Dưới tầng trệt -

"Thưa giám đốc Tài, họ tới rồi" - Một nhân viên bảo vệ chạy vào

"Được rồi. Tất cả chuẩn bị đón tiếp" - Giám đốc điều hành Tài với một bộ râu quai nón sửa sang lại bộ vest của mình, sau đó đứng thẳng lưng

Chưa đầy ba phút sau, một phái đoàn có tổng cộng mười hai người bước vào

Đi đầu là một vị tuyệt đại mỹ nhân mặc một bộ vest công sở màu đen, mang một đôi giày cao gót

Những người khác chỉ dám đi sau bóng lưng tuyệt mĩ đó, thái độ 10 phần cung kính. Không một ai dám lên tiếng nói chuyện với nhau, không khí vô cùng căng thẳng

"!!!"

Vừa nhìn thấy vị mỹ nhân đi đầu, cả cơ thể của giám đốc Tài đã toát mồ hôi lạnh. Không nhịn được mà run lẩy bẩy, cúi gập người thật sâu

"L..Lãnh tổng !! Chào mừng Lãnh tổng và các vị thanh tra đã hạ cố ghé thăm chi nhánh của chúng tôi. Tôi là Nguyễn Văn Tài, giám đốc điều hành chi nhánh này"

"Chào mừng Lãnh tổng và các vị đã đến" - Tất cả các nhân viên khác lập tức đồng thanh cúi chào

Lãnh Thiên Băng không thèm để ý đến, cô chỉ hất cằm một cái đầy lạnh nhạt:

"Phía bên trên đã gửi thông báo rõ ràng cho chi nhánh này rồi. Không cần nhiều lời làm gì cho rườm rà, bắt đầu thẩm tra"

"Vâng thưa Lãnh tổng !!" - Các vị thanh tra theo sau lập tức thi hành mệnh lệnh

- Quán cafe trên tầng bốn -

"Reng...reng...reng" - Giữa lúc mọi người đang vừa hồi hộp chờ đợi, vừa đón tiếp các vị khách. Điện thoại của vị quản lý lớn tuổi đổ chuông

"Alo, tôi nghe đây"

"Hả ?? Cậu nói là đích thân Lãnh tổng đến để thị sát sao ??"

"Rồi hiểu rồi. Yên tâm đi. Cụp !!"

Cúp điện thoại xong, trán ông ta ướt đẫm mồ hôi. Trong lòng bất an đến cực độ

"Quản lý, vị Lãnh tổng này là ai vậy ạ ??" - Một nhân viên tiến tới hỏi thăm

"Còn ai vào đây nữa. Chính là tổng giám đốc của tập đoàn Thời Đại, tiểu thư Lãnh Thiên Băng đấy"

"Trời đất !! Sao lần này lại có cả vị phật gia đó đến nữa ??" - Anh ta lập tức rùng mình khi nghe đến cái tên đó

"Vị tiểu thư đó là ai ?? Khủng khiếp lắm hay sao ạ ??" - Vài nhân viên trẻ tuổi không hiểu chuyện nhỏ giọng hỏi họ

Nhân viên vừa rồi điên cuồng lắc đầu:

"Không phải khủng khiếp. Mà là rất rất rất khủng khiếp"

"Tiểu thư Lãnh Thiên Băng nổi tiếng là người rất khắt khe trong công việc, tính cách lại vô cùng lạnh lùng và tàn nhẫn. Thưởng phạt phân minh"

"Chính nhờ vào những phẩm chất đó mà cho nên dù chưa đến hai mươi tuổi, cô ấy đã đạt được rất nhiều những thành tựu đáng kinh ngạc. Mang về cho tập đoàn vô số lợi nhuận khổng lồ"

Các nhân viên trẻ nghe chiến tích của vị nữ tổng tài Lãnh Thiên Băng này thì nuốt nước bọt khô khốc:

"Ực !! Tại sao một người quyền lực như vậy lại đích thân xuống khảo sát cái trung tâm thương mại bé như lỗ mũi này chứ ??"

"Đi mà hỏi chúa trên trời ấy"

Vị quản lý đứng bật dậy trấn tĩnh bản thân, sau đó cất cao giọng:

"Quay về làm việc đi. Chúng ta đã chuẩn bị rất kĩ càng rồi, không việc gì phải rén"

Ông ta vừa dứt lời, đã nhìn thấy từ đằng xa có một đám người vừa đi thang cuốn lên tầng bốn này

Không ai bảo ai, tất cả đồng loạt trở về vị trí của mình

- Năm phút trước -

"Lỗi, lỗi, lỗi, ... , đầy cả một đống lỗi"

"Các người đây là ỷ mình cách xa trung tâm thành phố nên có quyền lơ là đúng không ??" - Lãnh Thiên Băng vừa xem qua các báo cáo, vừa lạnh giọng chất vấn

"Xi..xin lỗi Lãnh tổng. Là do tôi đã sơ suất" - Giám đốc Tài thiếu điều muốn quỳ sụp xuống

Lãnh Thiên Băng không thèm để ý đến ông ta, tiếp tục bước lên thang cuốn

"Tầng bốn này là khu ẩm thực phải không ??" - Cô khoanh tay hỏi các vị thanh tra sau lưng

"Đúng vậy thưa Lãnh tổng"

"Chắc mọi người cũng đã mệt rồi, ghé vào đâu đó giải lao một lát đi đã"

Vừa đặt chân lên tầng bốn. Quán cafe mang phong cách Acoustic nằm ở không xa đã khơi dậy hứng thú của Lãnh Thiên Băng

"Chúng ta đến quán cafe đó đi"

"Vâng. Cảm ơn Lãnh tổng"

Lúc này các thanh tra đi theo cô mới thở phào nhẹ nhõm được đôi chút

"Keng"

"Chào mừng quý khách" - Các nhân viên lập tức cúi chào. Nhìn cứ như chả một ai quan tâm họ có phải là thanh tra hay không

"Chúng tôi đi mười hai người. Cậu sắp xếp một chỗ ngồi thật thoải mái và riêng tư cho Lãnh tổng, còn chúng tôi thì tự lo được" - Một nữ thanh tra bước đến dặn dò

"Vâng. Xin mời Lãnh tổng theo tôi"

Lãnh Thiên Băng khoanh hai tay trước ngực, đi theo nam nhân viên đến chỗ ngồi của mình. Cô cũng nhìn lướt qua những chiếc bánh ngọt được trưng bày trong tủ kính, trông rất đẹp mắt và ngon miệng

Vừa đặt mông ngồi xuống ghế, Lãnh Thiên Băng đã rút một cái máy tính bảng mini ra để sắp xếp công việc

"Một ly đen đá ít đường và một bánh Tiramisu"

"Dạ vâng, có ngay ạ"

Rất nhanh, nam nhân viên đó đã quay trở lại với món ăn và kèm theo một bình trà nóng

"Chúc Lãnh tổng ngon miệng" - Anh ta cúi gập người một cái sau đó rời đi

Đôi tay trắng như phấn của Lãnh Thiên Băng vẫn liên tục thao tác trên chiếc máy tính bảng. Mãi một lúc sau, cô mới đặt nó xuống

"Reng...reng...reng" - Trên màn hình điện thoại của cô hiện lên một chữ "bố"

"Alo, con nghe đây" - Lãnh Thiên Băng cất giọng lạnh lùng

"Sao hôm nay con lại cho người ta leo cây rồi ??" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trách móc đầy uy nghiêm

"Hôm nay con có việc rất bận, đâu có thời gian rảnh rỗi để mà đi xem mắt ạ. Hơn nữa con đã nói rất rõ ràng rằng con đã có người mình thích rồi"

"Vậy thì dẫn về cho bố mẹ xem ngay. Con đã thất hứa bao nhiêu lần với chúng ta rồi hả ??"

"Nhưng mà ..."

"Không có nhưng nhị gì hết, khỏi nhiều lời !! Nội trong ngày hôm nay, con phải đưa thằng bạn trai đó của con đó về nhà ra mắt bố mẹ. Chấm hết !! Cụp !!"

"Haizz !! Thực sự không thể tránh né được nữa rồi sao ??" - Lãnh Thiên Băng nhìn vào màn hình điện thoại thở dài một hơi đầy chán nản

Đang lúc suy nghĩ để tìm lý do chống chế, cô tiện tay cầm muỗng lên múc một thìa bánh cho vào miệng

"..."

"Ưm !! Ngon thật. Cafe này cũng không tệ" - Lãnh Thiên Băng cảm thấy hơi bất ngờ

Hương vị của đĩa bánh ngọt đơn giản này khiến cho tâm trạng phiền não của cô khá lên đôi chút

"Phục vụ" - Ăn xong đĩa bánh, Lãnh Thiên Băng đưa tay cất tiếng gọi

"Dạ vâng, Lãnh tổng cần gì ạ"

"Gọi đầu bếp đã làm món bánh này ra đây gặp tôi"

"C..có chuyện gì khiến ..."

"Cứ gọi đầu bếp ra đây cho tôi"

"Vâng, thưa Lãnh tổng" - Nam phục vụ tức tốc chạy vào khu bếp núc

Chưa đến một phút sau, Lãnh Thiên Băng đã nhìn thấy một chàng trai rất trẻ tuổi bước ra cùng nam phục vụ lúc nãy

"Lãnh tổng, cô cho gọi tôi" - Huy Vũ bước đến cúi chào, bộ dạng có chút thấp thỏm

"Là cậu đã làm món bánh này sao ??"

"Vâng, chính là tôi. Có vấn đề gì với nó sao ạ ??"

Chưa vội trả lời câu hỏi đó, Lãnh Thiên Băng nhíu mày nhìn chằm chằm vào gương mặt hiền lành của nam đầu bếp trước mặt

"Hình như tôi biết cậu đúng không nhỉ ??"

"Dạ vâng, đàn chị Lãnh. Là em, Hoàng Huy Vũ đây ạ. Đã lâu rồi không gặp" - Huy Vũ nở nụ cười, cất giọng trả lời

"Quả nhiên là cậu. Ừm, đúng là đã khá lâu rồi"

"Cậu ngồi xuống đi. Năm ngoái đợt lễ tốt nghiệp tôi vẫn có vài chuyện chưa có dịp gặp để hỏi cậu" - Lãnh Thiên Băng đặt chiếc máy tính bảng xuống

"Đàn chị Lãnh cứ hỏi đi ạ" - Huy Vũ kéo ghế ngồi đối diện với cô

Hai người cứ vậy mà trò chuyện đủ thứ chủ đề. Bất quá đa số lại là Lãnh Thiên Băng hỏi còn Huy Vũ thì trả lời trong khả năng

Tuy nhiên, cuộc nói chuyện này cũng đã khiến cô kết luận được một chuyện

"Cậu ta vẫn lương thiện và hiền lành như vậy, chẳng hề có một chút thay đổi nào"

"Chắc cũng bởi vì vậy nên cậu ta mới có thể cười tươi, vô lo vô nghĩ như thế đi" - Trong lòng Lãnh Thiên Băng có chút phức tạp khi nhìn nụ cười của Huy Vũ. Có thương hại, có xem thường nhưng phần nhiều lại là đồng cảm

Thế nhưng đúng ngay lúc này, cô bỗng nảy ra một ý tưởng táo bạo

Không chút do dự, cô ngoắc tay gọi một vị thanh tra đang ngồi ở không xa tới

"Lãnh tổng, có gì chuyện gì sao ??"

"Mọi người cứ tiếp tục đi khảo sát mà không có tôi đi, tôi ngồi đây bận việc một lát. Phải rồi, bảo các nhân viên quán cũng tạm thời tránh mặt đi"

Vị thanh tra đó không thắc mắc gì, trực tiếp đi thi hành

Đợi khi trong quán chỉ còn lại một mình Huy Vũ ngồi đối diện, Lãnh Thiên Băng mới chậm rãi mở lời

"Huy Vũ, tôi hỏi cậu một chuyện. Cậu có thích tôi không ??"

"!!!"

"Đàn chị Lãnh à, em không biết là chị cũng thích đùa đấy"

"Tôi đang hỏi cậu rất nghiêm túc cơ mà ?? Trả lời tôi cho đàng hoàng. Tôi hỏi lại cậu một lần nữa, trong những năm chúng ta còn học chung trường"

"Cậu.có.thích.tôi.không ??" - Lãnh Thiên Băng khoanh hai tay trước ngực, gằn từng chữ một

"..."

Huy Vũ thẩn thờ trên ghế một hồi lâu, sau đó lấy hết can đảm nhìn thẳng vào đôi mắt băng lãnh của đàn chị. Kiên định trả lời:

"Em có ạ"

Nghe được câu trả lời mà mình muốn. Lãnh Thiên Bằng gật đầu hài lòng:

"Tốt lắm. Vậy ngay bây giờ chúng ta sẽ lập tức đi ký giấy đăng ký kết hôn"

"!!!"

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: anhvu041195@gmail.com

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~