Tương tự như ở phân khu A, tại các phân khu khác dĩ nhiên cũng không hề ngoại lệ
Phân khu B
“Thằng khốn !!! M.. mày .. dám .. khặc !!”
Những con Goblin tập trung xé xác người chơi đó, vô tình giúp kéo dài thời gian cho những người chơi khác bỏ chạy
“Hừ, hi sinh một mình bản thân mày cho những người khác được sống. Chửi chửi cái quần què” - Diệp Thần nhếch môi cười lạnh
Vừa rồi chính hắn đã xô ngã người chơi xấu số đó ra, hành động vừa bỉ ổi và vô liêm sỉ của hắn không những không bị lên án mà ngược lại còn được đại đa số những người chơi khác tán thành
“Vị lão ca này, theo như chỉ dẫn thì chúng ta chỉ còn cách đích đến khoảng 20km nữa thôi”
“Tốt lắm. Các anh em, tôi rất rành rỏi thành phố này nên những con đường tắt hay bất cứ điểm an toàn đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Mọi người cứ việc đi theo tôi, tôi nhất định sẽ dẫn đường cho mọi người đến nơi an toàn” - Diệp Thần vỗ vỗ ngực, giọng điệu khảng khái
Trong lòng hắn đang điên cuồng tự mãn về sự may mắn của bản thân
Đúng vậy, phân khu B này đã dùng chính Việt Long Quốc để làm bản đồ. Hơn hết, đây còn là khu vực mà Diệp gia chủ hay phải nói là lão cha của hắn đã từng giao cho hắn quyền điều hành trước đây
"Đã từng"
Nhìn khung cảnh quen thuộc này, Diệp Thần không nhịn được mà nghiến răng ken két:
“Hừ, Diệp Đạo. Mày dám nhân lúc tao không có mặt ở đây mà ngang nhiên cướp đoạt địa bàn của tao. Là nhờ có tao mà cái khu ổ chuột khỉ ho cò gáy này mới có thể khởi sắc, trở mình được như ngày hôm nay vậy mà mày …"
"Mặc dù tao không còn nắm quyền quản lý khu vực này nữa nhưng sớm muộn gì tao cũng sẽ trả lại cho mày và toàn bộ Diệp gia cả vốn lẫn lãi, trả sạch sẽ !!”
Càng nghĩ máu nóng càng dồn lên não, tiếng ken két vì nghiến răng của hắn phát ra ngày một lớn dần
“Grek !!!” - Âm thanh phẫn nộ của bọn goblin kéo hắn trở lại hiện thực
Sự phẫn nộ lại cộng thêm những tủi hờn đã nhẫn nhịn suốt những năm qua như bùng nổ trong khoảng khắc này, Diệp Thần giống như phát điên cầm thanh trường kiếm mục nát trong tay lao tới
“GRRAAAHH !!”
“DIỆP THIÊN !! DIỆP ĐẠO !! DIỆP THỌ !! TAO GIẾT HẾT CHÚNG MÀY !!”
“VÀ NHẤT LÀ CẢ MÀY NỮA !!! HOÀNG HUY VŨ !!!!!”
Đôi tay của hắn cứ như bị ma nhập, điên cuồng chém liên tục về phía trước
Cho đến khi đầu óc tỉnh táo lại, hắn phát hiện mình đã chém nát thây của ba con goblin. Cả cơ thể của hắn nhuộm đầy máu xanh của bọn chúng
“Hộc … hộc” - Điểm máu của hắn chỉ còn lại 5, trên người cũng có cả chục vết thương lớn nhỏ đang không ngừng rỉ máu
Diệp Thần vô thức buông thỏng hai cánh tay, ngửa cổ lên lên trời nhắm chặt hai mắt lại. Cảm giác như vừa trút được cơn thịnh nộ đã kiềm nén suốt nhiều năm qua
“Choang” - Tiếng thanh kiếm rỉ sét cũng nhuộm đầy máu xanh như trên cơ thể hắn rơi xuống đất
Lúc này hắn mới để ý, xung quanh đây chẳng còn lại một ai cả. Chỉ có một mình hắn đơn độc đứng ở đó
Những kẻ vừa rồi đã tung hô hắn lên tận bầu trời xanh, những kẻ vỗ ngực anh anh em em vừa rồi đều đã cút mất dạng
“Hahahaha !!”
“Anh em à ?? Anh em cái khỉ khô gì, đều cút hết cho ta !!!” - Diệp Thần ngửa cổ lên cười dài, nụ cười đầy sự lãnh khốc
“Grek !!!” - Hàng loạt âm thanh rợn người từ xa vọng tới, cách vị trí của hắn mỗi lúc một gần hơn
Diệp Thần không dám có chút chậm trễ nào, nhanh chóng cúi xuống nhặt mấy thanh kiếm và một tấm khiên từ dưới đất lên, sau đó bỏ chạy thục mạng vào một toà nhà
“Hừ !! Nếu đã dám bỏ mặc tao lại chạy trốn thì tự tụi mày gánh lấy hậu quả đi. Không có tao, đố thằng nào con nào tới đích được” - Hắn nhếch môi nở một nụ cười tà ác
…
Tại phân khu C
“C..cứu tôi với” - Một cô gái với mái tóc vàng óng bị trượt chân vấp ngã, vươn tay kêu cứu
Đúng vừa lúc cây rìu trong tay con goblin sắp bổ xuống, một bàn tay trắng như phấn đã nắm lấy tay cô ta kéo đi
“RẦM !!”
Không ai dám quay mặt ra phía sau, cứ cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng
“Em có bị thương ở đâu không ?? Chúng ta chạy mau lên thôi” - Lãnh Thiên Băng mặt mày vẫn còn xanh mét như tàu lá chuối, giọng điệu đầy vẻ hốt hoảng
Cả hai người họ cứ mặc sức mà chạy, hoàn toàn không hề để ý tới bất kỳ thứ gì khác
Cho đến khi hai đôi chân đã mất cảm giác, họ mới phát hiện ra mình đang đứng trong một công viên rất rộng lớn
“Phù .. thực sự khó mà hình dung ra nổi khi so với đời thật, quá khác biệt so với thường ngày” - Lãnh Thiên Băng thở hồng hộc, lắc đầu cảm khái
“Khác biệt ?? Chị nhận ra đây là đâu sao ??” - Cô gái vừa rồi nghiêng đầu khó hiểu
Lãnh Thiên Băng không nhanh không chậm giải thích:
“Đương nhiên là nhận ra được rồi, nơi này chính là công viên Sokolniki ở thủ đô Moscow của nước Nga. Chị đã từng đến đây để công tác khá nhiều lần rồi. Nhưng mà nếu có dịp để trở lại đây trong tương lai thì chắc có lẽ là không phải với mục đích công tác nữa, mà là để du lịch thăm thú với chủ nh … ý chị là chồng chị”
“Còn em thì không thể tin nỗi trò chơi này lại thật đến vậy. Vừa nãy chị có nhìn thấy máu tươi bắn ra từ những người chơi bị giết không ?? Cả tiếng la hét kinh hoàng đó nữa”
“Thôi thôi, chúng ta đừng nhắc đến nữa. Khó khăn lắm mới chạy thoát được mà” - Lãnh Thiên Băng lắc mạnh đầu, nhanh chóng chuyển chủ đề khác:
“À phải rồi, chúng ta vẫn chưa biết tên nhau nhỉ ?? Chị là Lãnh Thiên Băng”
“Còn em là Stella Bernette đến từ Pháp. Vậy hoá ra chị là người Việt Long Quốc à ?? Em có một người bạn cũng là người Việt Long Quốc nên biết chút ít về tên gọi ở đó. Có vẻ chị và chồng có tình cảm rất hạnh phúc nhỉ ??” - Stella mỉm cười hỏi ngược lại
Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng lập tức sáng lên, bên trong lấp loé hai hình trái tim màu hồng:
“Cảm ơn em nhé, nhắc đến anh ấy chị vẫn thấy hơi tiếc. Phải chi mà có chồng chị ở đây thì chị em mình sẽ chẳng phải chạy trối chết như thế này đâu. Đám lâu nhâu đó chẳng là gì khi so với chồng chị cả”
Cả hai vô thức cảm thấy như chị em lâu ngày gặp lại, tiếp tục bàn luận đủ thứ chuyện trên trời dưới đất
“!!!”
“STELLA CẨN THẬN” - Lãnh Thiên Băng không chút do dự, lao đến xô ngã Stella sang một bên
“PHẬP” - Vừa đúng lúc một cây thương rỉ sét từ đâu bay tới, đâm xuyên qua bả vai của cô
Stella bị xô ngã xuống đất bị máu của Lãnh Thiên Băng bắn ra đầy mặt thì hoảng sợ đến cực điểm, hét không thành tiếng
“Grek ..kekeke” - Một con goblin bước ra từ trong bóng tối, tay cầm một cái móc câu chậm rãi bước tới chỗ họ. Tiếng cười gian xảo của nó như ác ma đến từ địa ngục
Nó như không hề gấp gáp, thong thả từng bước tiếng đến, còn quơ quơ cái móc câu trên tay như châm chọc hai con mồi đang hoảng sợ trước mặt
Stella cố gắng trấn tỉnh lại bản thân, muốn kéo theo Lãnh Thiên Băng để cùng bỏ chạy nhưng lại không tài nào làm được
“St..Stella, em m..mau chạy ..” - Lãnh Thiên Băng khó nhọc lên tiếng
“Kh..không bao giờ !!”
Con goblin đó tiếp cận càng lúc càng gần, vung cái móc câu lên cao chuẩn bị bổ xuống
Đúng vào lúc nguy khốn này, những viên đá quý màu xanh lam đính trên chiếc nhẫn Cartier nằm ở ngón áp út tinh xảo của Lãnh Thiên Băng phát ra ánh sáng xanh dìu dịu
“KENG !!!” - Cái móc câu bổ trúng vào một cái màn chắn màu xanh nhạt
“Grek ??!”
Nhìn thấy con goblin lộ ra sơ hở, Lãnh Thiên Băng nghiến răng, trực tiếp rút cây thương đang đâm trên bả vai mình ra
“CHẾT ĐI !!! ĐỒ SÚC SINH !!!”
“PHẬP !!!”
“GREKKKK !!!!”
“CHẾT ĐI !! CHẾT ĐI !!!!”
Cô như không cảm nhận được cơn đau thấu xương của chính mình nữa, siết chặt cây thương trong tay đâm liên tiếp về phía trước
…
Mười lăm phút sau
“Băng tỷ, chị thử cử động xem. Còn đau lắm không ??” - Stella lo lắng hỏi thăm khi nhìn vào vết thương trên bả vai Lãnh Thiên Băng, nó đã được băng bó kĩ lưỡng bởi một mảnh áo khoác của cô
“Cảm ơn em. Chúng ta còn cách đích đến không quá xa nữa đâu, đi thôi” - Lãnh Thiên Băng vẫn đang cầm ngọn thương rỉ sét ban nãy trên tay, mỉm cười lên tiếng
Vừa rồi họ đã giết thêm được ba con goblin, dĩ nhiên Stella với cây cung ngắn vừa loot được cũng đã giúp đỡ không ít
Bất quá cả hai đều biết cơ thể của bản thân đã sắp đến giới hạn, không thể chiến đấu như này mãi được
“Chị rất quen thuộc khu vực này, phía trước có một siêu thị. Chị em mình đến đó đi” - Lãnh Thiên Băng dẫn đầu, nói vọng ra phía sau
“Vâng ạ, nghe theo chị hết. Nhưng mà màn chắn xanh đã bảo vệ chúng ta hồi nãy là gì vậy nhỉ ??” - Stella chạy theo ở phía sau khó hiểu hỏi
“Chị cũng không rõ ràng, nhưng chắc chắn nó sẽ không “kích hoạt” mãi được. Tốt nhất là nên nhanh chóng đến đích càng sớm càng tốt”
Cả hai người họ đều không hề nhận ra “màn chắn” đó tới từ đâu, và một viên đá quý đính trên chiếc nhẫn Cartier đã trở nên đen kịt
…
Quay trở lại phân khu A
“Khốn nạn !!! Khốn nạn !!! Chỉ là trò chơi thôi mà, có cần thực tế đến mức này không ??”
“Hừ !! Mấy con dog nào trên internet dám đang bài bới móc đâu ?? Chừng nào offline tao đăng bài chửi chết mẹ hết tụi nó” - Một đám người chơi vừa bỏ chạy thục mạng, vừa kêu gào chửi bới
Phía sau lưng họ, cả tá goblin đang đuổi theo như đang đi săn những con mồi béo bở
“Con mẹ nó !! Con mẹ nó !! Con mẹ nó”
“Grek .. grek ??” - Đột nhiên, lũ goblin đứng sững lại
Sau đó, chúng đột ngột lao nhanh về một hướng, bỏ chạy tán loạn trước ánh mắt sững sờ của những người chơi xung quanh
“Ch .. chuyện này..chúng ta được cứu rồi sao ??”
"..."
Đám người chơi vừa chạy trối chết trố mắt lúc nãy nhìn nhau đầy khó hiểu
…
Bên trong một khu trung tâm thương mại lớn
“Píp: Bạn đã đánh bại Hobgoblin A, một trong những thủ lĩnh của binh đoàn goblin của phân khu A”
“Píp: Một thành tựu bất khả thi, bạn đã đánh bại được một đối thủ mạnh hơn bản thân mình rất rất nhiều. Thưởng: 50 đồng Drasil Vàng, ba bình thuốc hồi máu cấp thấp - phẩm cấp tồi (+15HP mỗi lọ), 20 điểm thuộc tính tự do”
“Phụt, lì lợm vãi cả lồng ra. Đồ thứ to xác chó đẻ” - Huy Vũ buông lời chửi rủa, phun ra một bãi nước bọt pha lẫn chút máu tươi. Sau đó nhanh chóng lấy ra một bình hồi máu uống vào
Dưới chân anh là một con goblin ngoại cỡ, hình thể to lớn đầy cơ bắp rắn chắc cao khoảng gần ba mét. Trên tay phải của nó vẫn đang nắm chặt một cây chuỳ bằng gỗ đầy gai nhọn
Lúc này, nó đang nằm sấp trên vũng máu xanh của chính nó
“Píp: Phần Hướng Dẫn Tutorial Ải 1 đã kết thúc sớm hơn dự kiến. Số người chơi còn sống sót là 1684”
“Nhiều người chết quá, gần cả ngàn người luôn rồi còn gì” - Huy Vũ cảm khái, tiện tay quẳng chiếc bình thủy tinh rỗng vào một góc
“Píp: Điểm thành tích của người chơi sẽ được tính theo những cống hiến trong Stage 1 của mình”
“Píp: Bạn đã được thưởng 2220 điểm thành tích. Điểm thành tích của bạn sẽ được nhân 1,3. Tổng điểm của bạn là 2886 điểm”
“Bạn sẽ được thưởng thêm 10 điểm chỉ số ngẫu nhiên”
- Constitution +5
- Dexterity +3
- Intelligence +2
“Bạn được cộng thêm 500 điểm thành tích”
“Bạn đã đạt được “Thành tựu đáng kinh ngạc”, thưởng thêm 800 điểm thành tích”
“Tổng điểm thành tích hiện tại của bạn là 4186 điểm”
Các cửa sổ thông báo cứ hiện lên liên tục trước mặt Huy Vũ khiến anh hoa cả mắt:
“Xem ra mình đã làm khá tốt đấy chứ nhỉ ?? Không biết bên phía Thiên Băng thì thế nào rồi”
Huy Vũ hoàn toàn bác bỏ việc nàng vợ tổng tài của mình lại chịu thua một cách lãng xẹt được. Anh tin chắc rằng cô ấy cũng đang toả sáng rực rỡ theo cách của chính cô
“Píp: Các người chơi hãy nhanh chóng ổn định lại tinh thần để chuẩn bị bước sang Stage 2"
Không có thời gian để nghỉ ngơi, Huy Vũ siết chặt Dao Găm Mãng Xà trong tay chậm rãi rời khỏi
\\///
Mùng 1 tết ta xin chúc các đh một năm mới an khang, thịnh vượng, tiền vào như thác lũ, sự nghiệp thăng tiến như diều gặp gió nha <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal:
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~