"Bố, bố cố ý đuổi anh rể đi là bởi vì có chuyện không tiện để cho anh ấy nghe. Phải không ??" - Lãnh Tâm Hỏa trầm giọng hỏi
Những người còn lại cũng đồng loạt quay sang nhìn Lãnh Kiêu Hùng, rồi lại nhìn về phía Lãnh Thiên Băng
Chỉ thấy gương mặt tuyệt mỹ của Lãnh Thiên Băng vẫn không có biểu hiện gì đáng kể
Cảm nhận được ánh mắt dò xét từ mọi người, Lãnh Thiên Băng chỉ nhún nhún vai tỏ vẻ không sao cả:
"Hẳn là bố phải có lý do chính đáng mà, con nói có đúng không ??"
Sau sự việc ngày hôm qua, chồng cô đã trở thành vị cứu tinh của cả gia đình này rồi. Lại thêm giọng điệu vừa rồi của bố cô nữa, chắc chắn là ông ta đã nhận ra điều gì đó
"..."
"Thằng nhóc đó vừa trở về nhà, nó không cần phải chứng kiến mấy thứ xấu xí sắp tới đây làm gì cho bẩn mắt. Gia đình này đã chịu ơn nó quá nhiều rồi"
"Bây giờ chúng ta cùng đến thư phòng đi, đỡ tai mách vạch rừng"
Vừa nói dứt câu, Lãnh Kiêu Hùng đã lập tức đứng lên rời đi trước, theo sát phía sau ông ta là Lãnh Tuyết Ly
...
Quay trở về bên phía của Huy Vũ, lúc này anh đã thay xong một bộ suit màu nâu socola đã lựa hôm trước
"Nhìn bảnh bao ra phết, cũng không tồi" - Nhìn ảnh phản chiếu chính mình trong gương, tôi không nhịn được mà gật đầu hài lòng
Sửa soạn xong xuôi, tôi định quay trở lại nhà ăn để chào hỏi một tiếng nhưng một nữ hầu nói với tôi rằng mọi người đã đến thư phòng giải quyết công chuyện riêng tư rồi
"Thôi vậy, để tối nay mình tranh thủ về sớm một chút. Dù sao thì cũng nôn quá mà"
Tự nhủ với bản thân xong, tôi định gọi điện thoại cho vệ sĩ lái xe của mình ra đậu sẵn trước cửa nhưng lại có một ý định khác
"Khoan đã nha, hình như gần tiệm trà Hàn Thu cũng có một showroom Mercedes. Đã khá lâu rồi mình không tiêu tiền đi mua sắm, lát nữa tạt qua một lát đi vậy. Coi như là ăn mừng ngày Yggdrasil chuẩn bị ra mắt đê"
Càng nghĩ càng thấy háo hức, tôi cố gắng đè nén tâm tình đang kích động liền rút điện thoại ra nhắn tin báo trước cho Hàn Mộng Nhu một tiếng
- Huy Vũ: Tôi đang trên đường lái xe đến tiệm trà, hẹn cô tầm khoảng một tiếng nữa nhé
- Hàn Mộng Nhu: OK. Tôi đã thông báo trước cho nhân viên rồi, khi anh tới nơi sẽ có người dẫn anh lên tầng thượng như lần trước
- Huy Vũ: Được rồi, hẹn một lát nữa gặp
Trò chuyện xong xuôi, tôi thoát khỏi app tin nhắn và nhấn vào app đặt xe taxi
"Ting: Kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên "Bồi tiếp Hàn Mộng Nhu". Phần thưởng: 5 triệu USD, 100 SC, một lần triệu hoán thiên phú ngẫu nhiên. Thất bại: Nhiễm bệnh hôi nách mãn tính"
"Cuối cùng cũng có nhiệm vụ mới rồi, cảm giác cứ như đã rất lâu rồi ấy" - Âm thanh thông báo máy móc của Vượng Tài khiến tôi có chút bất ngờ
- Chú thích nhiệm vụ: Lắng nghe thỉnh cầu của Hàn Mộng Nhu và chiều theo tất cả mọi ý muốn ngày hôm nay của cô ấy
Tôi có chút cau mày sau khi đọc xong phần chú thích:
"Quái quỷ gì đây ?? Hình phạt này tuy không lấy mạng mình nhưng cũng đủ để mình sống trong nhục nhã, thanh danh mất sạch"
Khỏi cần tưởng tượng đi đâu xa vời, chỉ nghĩ đến cảnh trong lúc Thiên Băng làm tình với tôi mà phải bịt mũi cũng đủ làm tôi nổi da gà da vịt con mẹ nó rồi
"Kệ nó đi, tới đâu thì tới. Vượng Tài, nếu ta mua xe mới thì nó có thể trở thành vật phẩm Hệ Thống như chiếc G63 kia không ??"
"Ting: Bởi vì cùng một loại Vật Phẩm cho nên chủ nhân chỉ cần bỏ ra 50 SC, ta sẽ đăng ký nó cho ngài. Nói nôm na là sao chép tính năng từ chiếc này qua chiếc kia và sẽ thanh toán một lần duy nhất mà thôi. Cũng không có thời gian chờ như trước"
"Ting: Nhắc nhở ngài một chút, chỉ khi chính chủ nhân cầm lái thì các tính năng đặc biệt mới có thể được sử dụng. Các tính năng phong thủ các thứ thì vẫn sẽ được giữ nguyên" - Vượng Tài không nhanh không chậm giải thích
Nghe vậy tôi liền thở phào một hơi nhẹ nhõm:
"Vậy thì tốt rồi, trông cậy vào ngươi cả đấy"
...
Cùng lúc đó, bên trong thư phòng của gia chủ Lãnh gia
Không khí trong thư phòng vô cùng ngột ngạt, biểu cảm trên gương mặt của tất cả mọi người đang hiện diện đều vô cùng trịnh trọng, thậm chí còn ẩn chứa sát khí
Đặc biệt là Lãnh Thiên Kiêu, ánh mắt của anh ta hằn lên vô số tia máu khi nhìn về vị trí ở giữa căn phòng
Tại đó có một người phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng đã nhăn nhúm đang quỳ mọp trên sàn nhà, cả cơ thể run lẩy bẩy
"Ả lang băm !! Có mau khai ra không thì bảo ?? Đồ khốn kiếp nhà bà đã ăn gan hùm mật báo của ai mà dám làm ra chuyện tày trời như thế này hả ???" - Lãnh Tâm Hỏa gào lên đầy phẫn nộ, hai cái ống sắt lăm lăm trên tay như muốn đập nát sọ bà ta
"Kh..không mà ... gia chủ, phu nhân !! Xin hãy tha cho tôi !! Ch .. cho tôi một cơ hội !!" - Mụ bác sĩ điên cuồng dập đầu xuống đất, không ngừng kêu khóc van xin
"Hừ !! Biết trước hậu quả thì thà đừng làm, lộ tẩy rồi thì xin tha. Bộ bà tự cho xã hội này vô pháp vô thiên hay sao ??" - Lãnh Thiên Tinh khinh bỉ hừ lạnh một tiếng
Sắc mặt của Tô Ngọc Dung âm trầm như nhỏ máu, lạnh lùng chất vấn:
"Xuân Hồng, những năm qua tôi chưa từng bạc đãi bà, lúc nào cũng dành cho bà sự tôn trọng nhất định. Chính vì vậy mà tôi đã luôn tin tưởng, chấp nhận tất cả liệu pháp chữa trị mà bà đưa ra mà không hề có chút dị nghị. Vậy thì ... vậy thì rốt cuộc là tại sao lại rắp tăm hãm hại tôi như thế này hả ??"
"Ph..phu nhân .. chuyện này .. t .. tôi"
"BỐP !!" - Vốn nóng tính, Lãnh Tâm Hỏa không thể nhịn được nữa mà trực tiếp đá mụ lang băm này một phát khiến cho mụ ta ngã lăn vài vòng trên nền đất
"Khục !!"
"Đủ rồi tiểu Hỏa. Tiểu Kiêu, con có ý kiến gì không ??" - Lãnh Kiêu Hùng trầm giọng lên tiếng, đôi mắt đầy sát khí của ông ta vẫn dán chặt vào mụ lang băm khốn nạn này
Lãnh Thiên Kiêu hít vào một hơi thật sâu để tạm áp chế cơn thịnh nộ đang chực chờ bùng nổ, ném mạnh xuống một tập tài liệu:
"Tôi đã xem đi xem lại đống bằng chứng bà lén trao đổi loại thuốc này trong những năm qua và lần đầu tiên chính là vào hai năm trước ... hay nói đúng hơn là hai năm và một tháng trước. Tốt nhất là bà nên thực lòng khai báo mọi thứ, bằng không bà không biết tôi sẽ làm tới thứ gì đâu"
Bản thân là một vị y bác sĩ tài năng, dĩ nhiên anh ta có hiểu biết rất rõ về bộ phận cơ thể con người
Nội tâm mụ ta chấn kinh tột độ, cơ thể càng run rẩy dữ dội hơn nữa vì sợ hãi
Sau một hồi đắn đo, mụ ta thở dài một tiếng đầy cam chịu
"Tô ... tôi cũng không rõ ràng. Tôi chỉ gặp người đó duy nhất một lần nhưng xung quanh bà ta có rất nhiều vệ sĩ bảo vệ, tôi căn bản không thể lại gần được"
"Mặt mũi kẻ đó ra sao ?? Hắn đã hứa hẹn cho bà những lợi ích gì ??" - Lãnh Thiên Băng hất cằm chất vấn
"Người đàn bà đó rất cẩn trọng, chỉ ra lệnh cho vệ sĩ sau một lớp màn che phủ. Bản thân bà ta cũng không trực tiếp lên tiếng nói chuyện, chỉ ra một vài ký hiệu nhỏ bằng tay và đám vệ sĩ xung quanh đã hiểu được ý đồ rồi"
"C..còn về lợi ích thì .. bà ta hứa sẽ chuyển giao mười cái bệnh viện lớn cho tôi. Không những vậy, bà ta còn bảo rằng sẽ đích thân nâng đỡ, giúp cho địa vị của tôi trong hội đồng y học được thăng tiến thêm ít nhất ba bậc" - Xuân Hồng cố gắng giữ bản thân mình thật bình tĩnh
Hai vợ chồng già nghe vậy thì lập tức rơi vào trầm tư, đầu não cố gắng hồi tưởng lại mặt mũi cũng như tính cách của các đối tác và kẻ địch của mình
"Hừ !! Có mấy phần trong câu chuyện này của bà là thật ?? Hay là lại muốn phỉnh chúng tôi ??" - Lãnh Tuyết Ly cũng gằn giọng hỏi
"Thưa tiểu thư út, t..toàn bộ những gì tôi vừa kể đều là sự thật. Bản thân tôi đã rơi vào kết cục thế này rồi, còn chưa tự mình cảm thấy đủ thê thảm nữa hay sao mà to gan xảo biện cơ chứ" - Xuân Hồng vừa nói, vừa tiếp tục dập đầu xuống đất
Lãnh Thiên Tinh mặc kệ, xoay qua nhỏ giọng hỏi:
"Bố, mẹ. Hai người có nhớ ra được gì không ??"
Một lát sau, cả hai người đồng loạt thở dài:
"Nếu những gì bà ta khai là thật và kẻ thủ ác là phụ nữ thì bố thực sự không nghĩ ra được ai cả"
"Mẹ cũng vậy, nghĩ mãi cũng không ra"
Cả thư phòng lại chìm vào sự tĩnh lặng, đáy lòng ai nấy cũng tràn ngập sự bất an. Loại kẻ địch nham hiểm núp sau bóng tối, từng giây từng khắc âm thầm rình rập chờ đợi thời cơ để tung đòn chí mạng như thế này là thể loại nguy hiểm nhất
Lãnh Kiêu Hùng quay sang nhìn cô con gái út của mình, rồi lại đối mặt với mụ lang băm lòng lang dạ sói đang run rẩy giữa phòng
"Tiểu Kiêu, tiểu Hỏa. Bố giao lại mụ ta lại cho hai đứa, cứ căn cứ theo pháp luật mà giải quyết" - Ông ta lạnh nhạt phất phất tay
"Kh...không !! Xin gia chủ cho tôi một cơ hội !! Ph .. phu nhân ơi !!"
"CÂM CON MẸ NÓ MỒM ĐI ĐỒ CHÓ ĐẺ !!" - Lãnh Tâm Hỏa sôi máu liền thụi vào mặt mụ ta một cú, tiếng gào khóc lập tức trở nên im bặt
Sau đó mụ lang băm bị Lãnh Tâm Hỏa lôi kéo ra khỏi thư phòng như chó chết
"Con xin phép đi đây ạ. Giải quyết chuyện này xong con còn có chút việc riêng phải xử lý, có lẽ lại sẽ phải bay ra nước ngoài một chuyến nội trong hôm nay" - Lãnh Thiên Kiêu trầm giọng lên tiếng
"Sao vất vả vậy con ?? Con vừa mới về nhà hôm qua thôi mà ??" - Tô Ngọc Dung buồn bã hỏi
Lãnh Thiên Kiêu bước tới nắm lấy tay mẹ, nhẹ giọng trấn an:
"Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ trở về sớm hết mức có thể. Lần này con sẽ lại mua thật nhiều quà về ạ"
"Anh hai, chồng em từ trước tới nay chưa hề nói sai chuyện gì. Hy vọng anh hãy nghiêm túc giải quyết" - Lãnh Thiên Băng cũng trịnh trọng dặn dò
"Ừm anh hiểu mà, nhắn lại cho Vũ là anh cảm ơn nó nhiều lắm. Thôi, tạm biệt mọi người"
Đợi anh hai mình rời khỏi phòng, Lãnh Thiên Băng lại tiếp tục quay sang lão anh ba của mình
"Anh ba, hồi nãy chồng em đã dặn dò anh rất kĩ rồi mà phải không ?? Nếu muốn sống thì tốt nhất là anh hãy nghe lời và làm theo đi nhé, nếu không thì em sẽ giận lắm đấy" - Đôi mắt đẹp của cô đầy vẻ đe dọa
"Cả em nữa nha !! Hứ !!" - Lãnh Tuyết Ly cũng trừng mắt phụ họa
Bị hai cô em gái chèn ép cùng một lúc, Lãnh Thiên Tinh chỉ có thể rụt cổ lại, gật đầu lia lịa như trống bỏi
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: anhvu041195@gmail.com
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~