Chương 98: Ngọc bội khuyên lui Thừa tướng
Người dịch PrimeK Tohabong
Phòng riêng tầng trên cùng.
Doanh Vô Kỵ đẩy cửa đi vào, hắn cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống đối diện Triệu Ninh, quen thuộc rót rượu cho hai người: "Triệu huynh tốn kém, hôm trước mới đưa cho ta một ngàn lượng, hôm nay còn mời rượu đắt như vậy, điều này làm cho ta cảm thấy xấu hổ a?"
Dứt lời, "ùng ục" uống một ngụm rượu.
Hắn mượn ánh nến sáng ngời đánh giá Triệu Lăng một chút, chỉ cảm thấy mày kiếm mắt tinh anh, khí tức bức người, quả thực đẹp có thể so độ đẹp trai với mình.
Nếu không phải chính mình cũng nắm giữ thai hóa dịch hình, tuyệt đối nhìn không ra nàng là thân nữ nhi.
Cho dù nguyên trạng là thân nữ nhi, cũng có vẻ tuấn mỹ.
Cũng không biết nàng rốt cục là công chúa nào, dung mạo xuất chúng như thế không nói, lại còn trở thành tâm phúc của Thái tử.
Triệu Ninh khẽ mỉm cười: "Doanh huynh khách khí, ngày hôm trước Doanh huynh lời nhẹ nghĩa sâu, vàng bạc vật chất sao có thể so sánh được, lại nói đến người được hưởng lợi chính là tại hạ”
Triệu Vô Kỵ nhướng mày: “Vậy vì sao Triệu huynh ngày hôm trước không rèn sắt khi còn nóng cùng ta nói chuyện, ngược lại đợi tới hôm nay?"
Triệu Ninh cười xua tay: "Bởi vì ta là thật tâm thỉnh giáo, ngày hôm trước ta và huynh còn là duyên bèo nước, Doanh huynh cho dù nguyện nói, cũng chưa chắc sẽ nói bao nhiêu. Bất quá ta ngày hôm qua giúp Doanh huynh một phen, nói vậy Doanh huynh hẳn là vui lòng chỉ giáo!
Giúp một tay, đương nhiên là ngọc bội khuyên lui Thừa tướng.
Doanh Vô Kỵ cười lắc đầu: "Triệu huynh đích xác có đại ân giúp ta, huynh đệ ta vô cùng cảm kích, bằng không chuyện Thư cục chỉ sợ phải cãi cọ với Thừa tướng thời gian rất lâu. Bất quá Triệu huynh nói chuyện trực tiếp như thế, thật sự là còn giống thương nhân hơn so với ta!
Triệu Ninh hỏi ngược lại: "Thiên hạ này, có thương nhân có thể trực tiếp như ta sao?"
Doanh Vô Kỵ vuốt cằm suy nghĩ, cho ra kết luận: "Vậy thật đúng là không có!
Hai người liếc nhau, đều lộ ra vẻ tươi cười.
Doanh Vô Kỵ lại rót cho nàng một chén rượu: "Triệu huynh có vấn đề gì cứ trực tiếp hỏi đi!"
Khoa cử!
Triệu Ninh thẳng thắn: "Ta muốn mời Doanh huynh nói một chút, thế giới mà huynh hư cấu kia, chế độ khoa cử rốt cục như thế nào”.
Quả nhiên là khoa cử!
Doanh Vô Kỵ lắc đầu cười cười, cũng không có trực tiếp trả lời vấn đề này, mà là hỏi một vấn đề khác: "Vấn đề này, rốt cục là Triệu huynh tự mình muốn biết, hay là Thái tử điện hạ muốn biết?"
Hôm nay bất kể là Triệu Ninh hay là thị vệ vừa rồi, đều không che dấu dấu hiệu Điện Tình Giáng, cho nên cũng không cần thiết phải giấu diếm.
Triệu Lăng hỏi: "Nếu ta muốn biết như thế nào, nếu Thái tử muốn biết thì như thế nào?
Doanh Vô Kỵ nheo mắt: "Nếu chỉ là Triệu huynh muốn biết, ta đây tự nhiên có thể biết thì thưa thốt không biết dựa cột mà nghe, nhưng nếu là Thái tử muốn biết, ta vẫn đề nghị hắn không cần biết".
"Vì sao?"
Bởi vì hành động này hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Doanh Vô Kỵ cũng không phải là kẻ bịp bợm, kiếp trước hắn thi nghiên cứu sinh chính trị được 80 điểm, không thể không rõ nguyên lý "Cơ sở kinh tế quyết định kiến trúc thượng tầng".
Khoa cử mặc dù không khoa trương như vậy, nhưng thả vào thế giới này thì cũng hơi quá mức, ít nhất cũng phải hơn Thương Ưởng biến pháp quá đáng gấp 10 lần.
Thương Ưởng ngũ mã phanh thây đã đủ thảm rồi, đến phiên hắn...... lục mã phanh thây?
Triệu Lăng đối với câu trả lời này sớm có dự liệu, nhưng nghe Doanh Vô Kỵ tự mình nói ra miệng, không khỏi vẫn có chút thất vọng: "Không có nửa phần cứu vãn đường sống?"
Doanh Vô Kỵ gật gật đầu: "Không có! Bất quá......"
"Bất quá cái gì?"
"Bất quá có một loại tình huống, có lẽ có thể đạt tới mục tiêu này!"
"Nguyện nghe tường tận!"
Doanh Vô Kỵ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của nàng, cười cười nói: "Kỳ thật chế độ khoa cử không thể phổ biến nguyên nhân chủ yếu, vẫn là bởi vì chư hầu san sát, thiên hạ này thay vì nói là thiên hạ của Chu thiên tử, không bằng nói là thiên hạ của quý tộc."
Thi hành chế độ khoa cử không phải là không thể, nhưng cần đem thế cục thiên hạ hoàn toàn xáo bài. Cần có một thế lực lấy bách tính tầng chót làm cơ sở, bọn họ hô to một câu ' Những người xưng vương xưng hầu, bái làm đại tướng, thừa tướng, há trời sinh ra đã như thế sao?”, sau đó lật đổ tất cả quý tộc, thành lập một vương triều thống nhất, sau đó nhân khi thế gia quý tộc mới chưa kịp hình thành, phổ biến chế độ khoa cử."
Những người xưng vương xưng hầu, bái làm đại tướng, thừa tướng, há trời sinh ra đã như thế sao?
Triệu Lăng nhất thời thất thần, những chữ này khiến nàng rung động đến tâm can.
Nhưng nghĩ lại... ta chính là loại vương hầu tướng quân kia a, cách này cho dù có thể thành công, người thực hiện chế độ khoa cử cũng không thể là mình !
Hơn nữa bình dân lật đổ tất cả chư hầu?
Bình dân coi như thiên phú cao hơn nữa, cũng phải dựa vào quý tộc hoặc là học phái mới có thể đột phá thai thoái cảnh, thực lực so với quý tộc khác nhau như trời với đất, căn bản không có khả năng làm được điểm này.
Nàng lại hỏi: "Không có cách nào khác sao?”
Doanh Vô Kỵ bóp bóp trán suy nghĩ: “Cũng có, chính là một quốc gia cứ cách 100 năm lại nhảy ra một Thương Quân (một tước phong), còn phải kèm theo một minh quân biết dùng người, sau đó nổi trận lôi đình với các quý tộc trong nước, qua mấy trăm năm sau thì chắc sẽ thành công."
Bất quá cho dù như thế, 'Thương Quân' đều sẽ chết, nói không chừng trong thời gian đó còn qua mấy đời quân vương. Càn quốc mà nói còn có thể suy nghĩ một chút, Lê quốc thì coi như bỏ qua đi! Ta thậm chí suy nghĩ, huynh không nên tới hỏi ta, nếu không bị những người khác nghe thấy, ảnh hưởng đối với Thái tử".
Triệu Lăng lắc đầu cười khổ: "Doanh huynh yên tâm, chuyện này sẽ không liên quan đến Thái tử, dù sao huynh cũng chỉ là một công tử bị Càn quốc bị vứt bỏ”.
Doanh Vô Kỵ giả bộ thương tâm lấy tay che ngực.
Triệu Lăng nhìn bộ dáng này của hắn, tâm tình nhất thời thoải mái hơn rất nhiều: "Đúng rồi, Doanh huynh......”