Chương 89: Châm chọc người làm cha

Chương 89: Châm chọc người làm cha

Người dịch PrimeK Tohabong

Chẳng lẽ người Càn quốc đều có sáng tạo như thế?

Thương Ưởng biến pháp thay đổi một Càn quốc khổ nhược, để một vùng đất hoang lạnh biến thành một hổ lang chi quốc.

Hiện tại Doanh Vô Kỵ lại nghĩ ra chế độ khoa cử, ý nghĩ này so với cách của Thương Ưởng càng ngựa thần lướt vó tung mây, càng khiêu khích quý tộc, cũng càng nguy hiểm.

Thương Ưởng chết thật thảm a......

Mình có thể chết thảm hơn hắn hay không?

Ai......

Sớm biết vậy đã không gặp Doanh Vô Kỵ, cải chế độ khoa cử vốn là một nhiệm vụ không thể hoàn thành, lại hết lần này tới lần khác nghe được từ chỗ hắn.

Cái này phảng phất chính là một hạt giống sinh mệnh cực kỳ tràn đầy, vừa rơi vào trong tim liền điên cuồng mọc rễ nảy mầm, dù cố ý lảng tránh như thế nào, cũng không tránh được chạm đến.

Nếu không, ngày mai lại đi gặp hắn.

Nhìn xem trong thế giới hắn hư cấu ra, chế độ khoa cử rốt cục là rơi xuống đất như thế nào.

……

Phủ Thừa tướng.

Hỗn láo!

Keng keng......

Ly rượu bằng đồng văng thật xa trên mặt đất.

La Yển tức giận đến sắc mặt tái mét, ông làm sao cũng thật không ngờ, Hoa Triều chẳng những không rời khỏi Doanh Vô Kỵ, ngược lại cùng hắn phổ một hí khúc, không chút che giấu châm chọc người làm cha như mình?

Tượng đất còn có ba phần hỏa khí.

Gió lạnh phiêu dật rải đầy mặt ta, con ta phản nghịch làm tổn thương lòng ta.

Lời con gái nói như là băng trùy đâm vào đáy lòng ta, vi phụ thật sự rất tổn thương!

La Yển ôm ngực, thật lâu không nói.

La Minh đứng ở một bên, không dám động đậy.

Thật lâu thật lâu.

La Minh cẩn thận mở miệng: "Cha......”

La Yển vừa buồn vừa giận: "Ta thật sự là quá dung túng nó, vốn định lấy thân phận phụ thân ở chung với nó, không nghĩ tới đổi lấy lại là sự căm thù cùng xa lánh. Nếu lại không giáo huấn nó thì nó sớm muộn nhảy vào hố lửa trước mặt ta! Tam Lang, ngày mai dẫn người phong tỏa thư cục này!"

La Minh cả kinh: "Cha! Cái này......"

‘La Yển lạnh lùng nói: "Ngươi đang nghi ngờ quyết định của cha?”

"Không dám!"

La Minh vội vàng cúi đầu, trong lòng cũng là khiếp sợ vô cùng, không nghĩ tới La Yển tự nhiên muốn trực tiếp làm tuyệt đường mọi chuyện, phong tỏa sách, không phong tỏa thư cục không thỏa mãn được cha mình, đây là trực tiếp trở mặt với Càn Quốc sao?"

Mẹ bé Uyển Thu ở một bên thần sắc có chút không đành lòng: "Yển ca! Hoa Triều dù sao cũng chỉ là một đứa bé, trong lòng ủy khuất khóc lóc om sòm cũng bình thường, con bé là một cô nương tốt, chẳng qua trong lòng thiếu tình yêu mà thôi, lần này nếu chàng nhường con bé, con bé nhất định sẽ nhớ ơn chàng".

La Minh nghe được muốn cười, con bé này bất quá mười mấy tuổi, lại ra vẻ già đời, La Yển hiện tại đang nổi giận, ngươi cho rằng ông ta sẽ nghe sao?

Đặt cho cậu một cái tên "Uyển Thu", tưởng mình thật sự là Hoa Uyển Thu sao?

La Yển: "Được! Uyển Thu, nghe lời nàng!

La Minh: "???’

A, cái này, cái này......

Vậy là đồng ý?

Một chút đấu tranh tâm lý cũng không có?

La Yển khoát tay áo: "Tam Lang, mau về phòng ngủ đi, chuyện của Thư cục về sau ngươi đừng xen vào!"

La Minh bối rối: "Vậy ngày mai con còn dẫn người đi Thư cục không?”

La Yển có chút không kiên nhẫn: "Không phải nói không cho ngươi xen vào sao, chuyện này ta tìm người xử lý!Uyển Thu, thời gian không còn sớm, chúng ta cũng trở về ngủ đi!"

Nói xong, liền ôm eo Uyển Thu chuẩn bị trở về phòng, tức giận trên mặt tuy rằng còn chưa tan, nhưng sắc mặt đã không còn cứng ngắc như vậy.

...................

La Minh ngây người, không biết là tình huống gì, bất quá cũng tốt, Thư cục được bảo vệ, tuy rằng đại tỷ tiến thêm một bước tới hố lửa, nhưng ít nhất lần này sẽ không quá mức thương tâm.

Nhưng mà đúng lúc này.

Lão gia! Viêm công tử nghiêm túc cầu kiến!

La Yển cũng không quay đầu lại: "Bảo tiểu tử gắp lửa bỏ tay người này cút đi!

La Minh: "......”

...............

Tiểu tử gắp lửa bỏ tay người......

Cái tên này cũng chính xác.

La Minh lắc đầu, cảm giác trong khoảng thời gian này mình giống thay đổi xoành xoạch, lúc thì giúp người này, lúc thì giúp người khác, mình chỉ muốn tốt cho tỷ tỷ, sao lại đi lại với cái loại tiểu nhân lá mặt lá trái này.

Lần này may mà La Yển kiên quyết, nếu không......

Người gác cổng lại bổ sung một câu: "Công tử Túc nói hành động này của Doanh Vô Kỵ dụng tâm ác độc, nếu lão gia không can thiệp, chỉ sợ sẽ vĩnh viễn mất đi nữ nhi.

Khóe mắt La Yển run rẩy, trầm mặc một hồi, bất đắc dĩ khoát tay: "Cho hắn vào đi!

"Vâng!"

Chỉ chốc lát sau, Cơ Túc một thân hồng bào vội vàng chạy tới, vái chào La Yển: "Tướng Bang! Vãn bối đêm khuya quấy rầy, kính xin thứ lỗi!

Sắc mặt La Yển có chút không vui: "Công tử Túc có việc nói thẳng, không cần khách sáo.

Cơ Túc vội vàng đưa sách qua: "Chuyện hí khúc hôm nay, chắc hẳn Tướng bang đã nghe nói, lấy sự rộng lượng của Tướng bang, có thể sẽ không so đo với Doanh Vô Kỵ. Chỉ là vãn bối cố ý thăm hỏi Thư cục Thượng Mặc một chút, lại phát hiện sự tình cũng không đơn giản như vậy, mời Tướng bang xem!

Quyển 3 Sơn Hải Quỷ Đàm, quyển thứ ba?

La Yển nhướng mày: "Quyển này do tám đại Thư cục liên thủ xuất bản, ngày mốt mới có thể lên giá, vì sao lại xuất hiện ở Thư cục Thượng Mặc?"

Cơ Túc khẽ thở dài một hơi: "Vậy phải hỏi Lan Lăng Sinh”.

La Yển ánh mắt hơi trầm xuống, vấn đề môn khách phản chủ cũng xác thực có chút lớn, hắn khoát tay áo về phía La Minh: "Gọi Lan Lăng Sinh lại đây!"

Vâng!

Ước chừng một khắc đồng hồ, La Minh đỡ một người trung niên say khướt trình diện, chính là người danh tiếng đang thịnh Lan Lăng Sinh.

Lan Lăng Sinh vẻ mặt mê hoặc nhìn La Yển, líu lưỡi hỏi: "Tướng gia, tìm ta có việc a?"

La Yển nhíu mày: "Sao ngươi lại uống như vậy?”

Lan Lăng Sinh cũng là kẻ khố rách áo ôm, không biết là hơi rượu đi lên, hay là thật sự không sợ La Yển, tùy tiện đáp: "Bẩm tướng gia! mấy đại Thư cục bức ta ra quyển 3《 Sơn Hải quỷ đàm 》, ta bị ép đẩy nhanh tốc độ, khiến vài năm tâm huyết kết thúc trong cẩu thả, trong lòng không cam lòng, cho nên uống nhiều!"

Ngươi cũng quá mức khiêm tốn đi, hiện giờ quyển sách đang bán nhiều như thế, như thế nào tính là cẩu thả?"

Tướng gia, quyển thứ ba hôm sau mới ra mắt, rốt cục là ta uống nhiều, hay là Tướng gia uống nhiều?"

“……”