Chương 7: Bạn Mới

Tinh Tinh Tinh…

6: 00 sáng thứ hai đầu tuần.

Linh từ từ tỉnh ngủ trên chiếc giường êm ái, nàng không một mảnh vải che thân bước xuống giường, trong l-n còn dư âm của cuộc làm tình mãnh liệt vài tiếng trước. Nàng mặc quần áo rồi rời khỏi phòng xuống dưới lầu chuẩn bị đồ ăn sáng, vừa mới xuống hết cầu thang thì Linh đã giật mình khi thấy Gia Bảo đang ngồi uống trà trên sofa tại phòng khách.

“Chú Gia Bảo, sao chú đến sớm thế ạ?” Linh gượng gạo hỏi, nàng thầm mong những chuyện đêm qua giữa nàng và Hoàng không bị Gia Bảo phát hiện.

Gia Bảo nhấm một ngụm trà ngồi gác chân lên đầu gối một cách lịch sự nói: “Ta có về đâu mà đến, cả đêm qua bị con bé Hân hành.”

Nghe thế Linh ngỡ ngàng, ánh mắt đầy ẩn ý vừa tiến đến ngồi đối diện vừa hỏi: “Hành cả đêm? Đừng nói là chú với Hân đã…”

“Không đời nào, con bé Hân muốn ta ở lại, còn dọa sẽ tự tử nếu ta từ chối, ta hết cách đành phải trông chừng con bé cả đêm tránh nó làm việc dại dột mãi đến vừa nãy con bé mới chịu ngủ.” Gia Bảo ho khan giải thích, trong thanh âm lời nói có nét khó đỡ.

Linh che miệng cười khúc khích, sau đó thấp giọng nói: “Cảm ơn chú tối qua đã hỗ trợ cháu, nếu không có chú thì cháu không biết phải làm sao nữa.”

“Haizzzz… từ khi Vòng Tay Thánh Tích xuất hiện thì Địa Ngục bắt đầu nhăm nhe, hơn nữa còn rất nhiều thế lực thù địch cũng muốn tranh đoạt. Hiện tại gia đình này đang là mục tiêu hàng đầu của lũ Quỷ nên ta nghĩ cháu hãy gửi báo cáo về tổ chức gửi thêm một người đến hỗ trợ cháu trong lúc khó khăn này.”

“Ủa chẳng phải có chú đây rồi sao?”

“Không, ta chỉ tạm thời thôi, 3 ngày sau ta có nhiệm vụ khác cần hoàn thành. Tổ chức đang có chút lục đục nên trong thời gian tới sẽ hoạt động ngầm nên cháu phải hết sức cẩn thận.”

Gia Bảo nhấm thêm một ngụm trà rồi giọng trầm hẳn xuống với nét mặt nghiêm túc nhắc nhở Linh: “Cháu nhớ những gì ta dặn dò đấy, hãy tỏ ra bình thường với mẹ của Hoàng, còn bé Hiền nữa hãy chú ý đến con bé nhiều hơn.”

“Dạ cháu biết rồi!” Linh gật đầu…

Sau đó Linh nấu bữa sáng cho cả nhà, Hương cũng từ trong phòng mình bước ra vươn vai mệt mỏi, nàng mặc áo hai dây với quần đùi ngắn một gang tay ôm sát vòng ba căng tròn, khác hẳn với cách ăn mặc bình thường giản dị của mình. Nàng vệ sinh cá nhân sau đó ngó qua phòng bếp nói: “Làm phần ăn của tôi nhiều lên nhé, tôi hơi đói.”

“Dạ” Linh đáp.

Hương mở tủ lạnh lấy nước uống ừng ực, nàng trực tiếp tu chứ không rót ra ly, hành động này không khác gì Hoàng bởi Hoàng cũng hay làm như vậy và thường bị nàng mắng.

Gia Bảo vẫn đang ngồi vắt chân nhấm trà, thấy Hương vừa tu nước lạnh vừa đi ra với bộ đồ không thể mát mẻ hơn khiến Gia Bảo xuýt thì sặc trà nhưng đã kịp lấy lại phong thái lịch sự gật đầu chào hỏi. Hương chỉ nhìn Gia Bảo một cái bình thường rồi đi thẳng ra ngoài sân cần vòi nước tưới cây, những cây cảnh trong sân do nàng với chồng đích thân trồng xuống khi hai người mới cưới nhau.

6: 30…

Linh sau khi chuẩn bị đồ ăn sáng xong thì lên lầu gọi Hoàng dậy, Hoàng cả đêm qua bị Linh vắt cạn tinh lúc này vẫn đang cuộn tròn trong chăn ngủ ngon lành, khi bị Linh đánh thức thì ủ rũ than mệt muốn ngủ thêm nhưng bị Linh lôi dậy nên đành uể oải xuống nhà trong khi muốn ngủ thêm. Linh còn nói hôm nay sẽ bắt đầu huấn luyện cậu để phát triển một cách tốt nhất.

Trên bàn ăn, Gia Bảo và Hoàng làm quen với nhau trong khi Hoàng nhận ra cách ăn mặc có phần táo bạo của mẹ Hương, có vẻ Hương rất vui vẻ trong khi tối qua Hoàng suýt bỏ mạng tại nghĩa trang nhưng trên bàn ăn Hoàng không muốn hỏi về việc đó nên giả vờ cho qua sau đó tiếp tục ăn uống vui vẻ, trong đầu cậu tự hỏi đã xảy ra chuyện gì khi mình ngất đi? Ăn xong thì Hương vào với bé Hiền còn Linh rửa bát trong khi Hoàng bị Gia Bảo kéo ra sân nói chuyện như hai thằng đàn ông.

Gia Bảo kể cho Hoàng nghe tất tần tật về mọi việc xảy ra đêm qua, về lúc cậu biến thành Thiên Thần, lúc đánh nhau với Ác Quỷ, rồi nhắc cậu cẩn thận với mọi người xung quanh, đừng tin vào ai đó tuyệt đối kể cả là gia đình, Linh hay cả Gia Bảo, cậu chỉ có thể tin vào chính mình mà thôi. Nhưng tuyệt đối né đi chuyện Hoàng hỏi về Hương mà chỉ trả lời qua loa cho xong.

“Vậy chú cũng là Thiên Thần Sa Ngã sao?” Hoàng hỏi.

Gia Bảo đáp: “Phải, nhưng ta là cấp trên của Linh.”

Hoàng tò mò: “Vậy Thiên Thần Sa Ngã, Quỷ, Thiên Thần từ khi sinh ra đã có sức mạnh khủng khiếp hay phải trải qua chiến đấu và tập luyện ạ?”

Gia Bảo lý giải: “Cũng tùy thôi, có những Thiên Thần Sa Ngã sinh ra đã mạnh khủng khiếp nhưng cũng có những Thiên Thần Sa Ngã lại cần phải trải qua tập luyện và chăm chỉ rèn luyện mới mạnh được ví dụ như ta.”

“Vậy ý chú là chị Linh cũng có thể mạnh lên nếu được tập luyện phải không ạ?”

“Ừ, nhưng đó là cả một quá trình gian khổ, chỉ ai đủ nghị lực và quật cường mới đạt được kết quả.”

Hoàng hỏi và được Gia Bảo giải đáp rất nhiều thắc mắc mà Linh không trả lời được, Gia Bảo còn dạy Hoàng một vài tiểu xảo hữu dụng trong cuộc sống hiện đại, hai người rất nhanh đã trở thành bạn. Còn về phía Hân, nàng ngủ tới 11: 00 mới thức giấc, khi nàng xuống dưới lầu thì Linh đang chuẩn bị cơm trưa.

“Dậy sớm thế em, ra giúp chị một tay nào con cua hoàng đế này cứng đầu quá.”

“Mẹ em đâu rồi chị?”

“Đưa bé Hiền đi khám bệnh rồi, bé Hiền hay ốm hả em.”

“Không, con bé chậm phát triển thôi, chắc mẹ đưa con bé đi bồi dưỡng điều trị ở bệnh viện.”

Hân ngáp ngắn ngáp dài tiến đến giúp Linh xử lý con cua hoàng đế, Hân hôm nay cũng nghỉ học vì cảm thấy thích nghỉ, nàng mặc váy xòe ngắn và áo ba lỗ bó sát để lộ vòng eo thon gọn và bộ ngực đồ sộ cùng khe ngực sâu hun hút.

Linh nhìn ngực Hân rồi ngưỡng mộ: “Uầy ngực em to thế, ước gì chị cũng to như của em.”

Hân hơi ngại: “Hừ hừ to mệt lắm chị, mà ngực chị cũng đâu có kém em đâu.”

Linh Lắc đầu: “Ngực chị có 90 thôi, ngực em chắc phải 100 cũng nên, 17 tuổi mà ngực to vậy là tự hào lắm nha, bạn trai nào yêu em chắc thích mê haha.”

Hân cười gượng, không ngờ bà bảo mẫu này nói chuyện vừa tự nhiên lại còn lầy, bảo sao thằng em của nàng từ lúc gặp Linh lại năng động hoạt bát hẳn lên. Rồi Hân nhớ ra chuyện lần trước bèn hỏi: “Chị Linh này, vậy giờ em còn bị Quỷ ám nữa không?”

Linh cười cười đáp: “Hết rồi, chú Gia Bảo lật cả nhà đám Quỷ đó lên rồi em chẳng phải lo gì đâu.”

Hân tròn mắt: “Chú ấy lợi hại thế cơ à chị?”

“Đương nhiên rồi, Thiên Thần Sa Ngã chia 9 cấp, 3 cấp đầu không tính vì quá mạnh, 6 cấp còn lại thì phân chia sức mạnh theo từng cấp, chị là Hạ Thần xếp thứ 6, là cấp thấp nhất còn chú Gia Bảo là Tướng Thần, xếp thứ 3 hơn chị 3 cấp, chú ấy chỉ yếu hơn cấp 2 và cấp 1 thôi.”

Hân ngỡ ngàng, nhưng nàng không hiểu lắm về mấy vấn đề phân chia cấp bậc nên hỏi một cách thực tế: “Ủa vậy chú ấy khỏe lắm hả chị?”

Linh nhanh nhảu đáp: “Em biết xe oto của mẹ em chứ, chú ấy có thể nhấc một lúc 3 cái như thế rồi ném qua sân vận động Mỹ Đình rồi chạy tới đầu kia trước khi mấy chiếc ôtô đó rơi xuống.”

Hân rùng mình, nàng tự hỏi nếu chú ấy mà làm tình thì nhấp một cái thì sẽ thế nào, có đi toi mấy cái chân giường hay không, khả năng cao là có và còn bonus thêm tiền viện phí của người làm tình cùng chú ấy. Thấy Hân nhìn lơ đãng không biết nghĩ gì tai đỏ bừng lên, Linh dò hỏi: “Em có bạn trai chưa? Xinh thế này chắc nhiều anh theo đuổi nhể.”

“Em vẫn đang ế đây, mà chú Gia Bảo đâu hả chị?” Hân cười gượng sau đó bẻ lái sang chuyện khác.

“Chú ấy với Hoàng đang làm gì ở ngoài sân kìa từ sáng đến giờ vẫn ở ngoài đấy.” Linh đáp.

“Mà sao nhìn chú ấy trẻ thế chị lại gọi bằng chú?”

“Hihi nhìn vậy thôi chứ chú ấy lớn tuổi lắm rồi, em sẽ sốc khi biết tuổi của chú ấy đó.”

Hân mặt đỏ lên sau đó hỏi nhỏ: “Ủa chị, vậy chú ấy có vợ hay người yêu chưa ạ?”

Linh lườm đầy ẩn ý: “Em thích chú ấy rồi hả?”

“Đâu… đâu có… em hỏi thế thôi.”

“Haha… chữ mê trai trên trán kìa cô nương, nói nhỏ với em này chú ấy trong tổ chức rất nhiều em theo đuổi nhưng chưa chịu ai cả, hay là em tán chú ấy thử xem biết đâu lại được, lại chị bày cách cho.” Linh ngoắc ngón tay nói nhỏ với Hân, hai người xì xầm to nhỏ bàn chuyện rồi cười rất gian, cần thêm một con vịt nữa là thành cái chợ.

Lúc này ngoài sân, Hoàng đang trong tư thế chống đẩy, mồ hôi nhễ nhại tay chân run rẩy không chịu nổi những vẫn cố gắng giữ vững. Gia Bảo ngồi ghế bên cạnh vừa khích lệ vừa dè bỉu: “Cố lên, vì một cơ thể khỏe mạnh không mỡ thừa, nhìn cái bụng bèo nhèo của cháu kìa thật đáng xấu hổ.”

“Chú nhầm rồi, gu con gái giờ nó cứ thích bèo nhèo như vậy đấy.” Hoàng biện minh.

Gia Bảo nghiêm mặt: “Tập cho cơ thể đẹp và khỏe mạnh, liên quan mẹ gì đến tụi con gái?”

“Nghỉ được chưa chú, cháu mỏi quá.”

“Đến giờ cơm thì nghỉ, cứ tiếp tục đi.”

“Trời ạ! Chị Linh ơi nấu cơm nhanh lên.”

“Linh nhờ ta giúp cháu đấy, ta với cháu còn vài ngày làm việc với nhau nữa cơ cháu trai ạ chuẩn bị tinh thần đi… khà khà.” Gia Bảo cười đầy nham hiểm y như phản diện, cái sự nham hiểm này làm Hoàng rợn người bởi biết mình sắp khổ rồi.

Hoàng nghiến răng gồng hết sức để giữ đúng tư thế, trong đầu nghĩ về Linh và cơ thể nóng bỏng của nàng để có thể cố gắng và thầm tự nhủ sau giờ cơm trưa sẽ bóp đỏ vú nàng vì Linh nhờ Gia Bảo huấn luyện Hoàng trong 3 ngày nghỉ này. Kết thúc 3 ngày nghỉ học và bị Gia Bảo bón cho đầy hành với những bài tập giãn cơ, tăng cường thể lực, Hoàng phải lết cái xác ê ẩm đến trường.

… Bạn đang đọc truyện Bảo mẫu thiên thần tại nguồn: http://truyentv.net/bao-mau-thien-than/

Hoàng đi xe bus tới trường, trạm bắt xe bus cách nhà vài trăm mét nên phải đi bộ tới đó. Trước khi rời khỏi nhà Hoàng thường được mẹ tiễn ra tận cổng nhưng hôm nay Hương còn đang ngủ, Linh là người đưa Hoàng ra cổng rồi còn hôn má tạm biệt.

“Cậu chủ đi học vui vẻ!”

Hoàng mặc đồng phục quần âu đen áo sơ mi trắng với logo trường trên phần tay trái, và vẫn phải đeo khăn quàng đỏ. Bình thường các nam sinh khác mặc đồng phục rất đẹp nhưng thằng này béo nên bụng cứ tòi ra mặc dù quần có đeo thắt lưng, Hoàng đeo một chiếc balo màu đen nhìn khá bình thường, người không quen với Hoàng không biết cậu ta là con nhà giàu mà chỉ nghĩ là đứa có gia cảnh trung bình hoặc dưới mức trung bình bởi quả đầu mái ngố xù vì lười cắt, đeo kính cận, gương mặt đầy mỡ lốm đốm mụn đầu đen và trứng cá, lại còn thấp hơn mấy đứa bạn trong lớp.

Gương mặt lúc nào cũng lờ đờ, Hoàng lên xe bus rồi ngồi vào vị trí quen thuộc là hàng ghế cuối cùng. Chợt hôm nay có một bạn nữ lạ hoắc cũng ngồi hàng ghế dưới nhưng cách Hoàng hai ghế, vì đây là xe đưa đón học sinh của trường nên chỉ có học sinh của trường mới được lên xe nên Hoàng gần như thuộc lòng toàn bộ những ai lên xe và xuống xe ở điểm nào. Hôm nay gặp bạn nữ này mặc đồng phục trường cậu nhưng lại chưa gặp bao giờ thì chắc chắn là học sinh mới rồi.

Nếu là Hoàng cách đây vài ngày trước thì tuyệt đối miễn dịch với gái, nhưng sau khi trải sự đời thì bản năng háu gái của một cậu thiếu niên trỗi dậy khiến Hoàng không kiềm được mà quay sang chào hỏi: “Chào bạn… bạn là học sinh mới hả?”

Bạn nữ kia quay sang nhìn Hoàng, cô bé có gương mặt khá xinh lại còn trắng trẻo nhưng có vẻ hơi gầy và lép, tóc dài và uốn xoăn nhẹ xõa ra nhìn đúng kiểu tiểu thư, môi có đánh chút son hồng chắc đú đởn theo mấy chị trên mạng, ánh mắt nhìn Hoàng đánh giá một chút rồi gật đầu: “Ừ, chào bạn.”

Nghe giọng của bạn nữ, Hoàng nghĩ thầm phấn khích: “Đậu má con gái miền nam, giọng dễ thương vãi chưởng, phải kết bạn mới được.”

Bạn nữ kia chào xong lại quay sang nhìn cửa sổ, Hoàng định nhích mông sang một ghế thì chợt có một bạn nữ khác lên xe khi xe vừa dừng ở trạm kế tiếp, bạn nữ này Hoàng biết và cả hai ghét nhau ra mặt bởi một phần lý do Hoàng bị bắt nạt ở lớp là tại bạn nữ này. Khi vừa thấy Hoàng có ý định nhăm nhe ngồi sát lại bạn học sinh mới kia thì bạn nữ vừa lên liền cất tiếng: “Thằng béo này tránh ra.”

Sau đó bạn nữ kia ngồi sát lại bạn học sinh mới với gương mặt rất vui vẻ nói chuyện.

“Ô cậu cũng học trường mình à Hà Trang?” Bạn mà ghét Hoàng hỏi bạn học sinh mới.

“Ừ, nhà mình vừa ra bắc định cư một thời gian nên mình phải học ở đây, chắc cũng cùng lớp với Thu đấy.” Bạn học sinh mới tên Hà Trang gật đầu đáp, hai người có vẻ là bạn từ trước.

Nghe giọng của Hà Trang, Hoàng như lâng lâng bởi Hoàng rất mê giọng con gái miền nam, giọng vừa ngọt vừa đáng yêu. Giọng gái miền bắc cũng hay cho đến khi một cô gái miền bắc chửi bạn: “Đ-t mẹ mày!”

Hà Trang ngó nhìn sang Hoàng rồi hỏi Thu: “Ủa bạn này cũng là bạn của Thu hả?”

Thu cắt tóc bấm ngang vai, trên đầu hay đeo một cái nơ to màu hồng làm đỏm, vú cũng đã phát triển, trông không xinh như Hà Trang nhưng cũng ưa nhìn nhưng tính tình đanh đá chanh chua, Thu nhìn Hoàng cười đểu rồi lắc đầu nói: “Hà Trang nhầm rồi, bạn tớ mà lại nhìn tã thế này á còn lâu đi.”

Hoàng cay lắm nhưng vẫn ngồi im, hít thở đều nhớ đến lời chú Gia Bảo nói: “Đối mặt với một vấn đề bất kỳ dù lớn hay nhỏ cái đầu tiên là đầu phải lạnh, nghe những tiếng chê bai mình thư gió thổi qua tai chó chạy ngoài đồng, phải giữ đầu lạnh vì nếu nóng rồi sẽ mất khôn.”

Lời chú Gia Bảo dạy chí phải, Hoàng tỏ ra bình thường trên cả quãng đường đến trường, đến khi xe bus đậu tại trạm bắt xe gần cổng trường thì xe đã kín học sinh, do ngồi sau nên Hoàng phải đợi các bạn phía trước xuống hết rồi mới tới lượt mình. Thu và Hà Trang cũng đứng dậy chờ đến lượt mình xuống, khi Hà Trang đứng lên làm Hoàng ngỡ ngàng bởi Hoàng thấp hơn Hà trang đến vài cm, nhìn lại đôi chân dài thẳng tắp của Hà Trang thì cũng đủ hiểu, bởi nữ sinh mặc váy xếp ly màu đen chấm đầu gối nên có thể thấy chân Hà Trang rất trắng đúng chuẩn tiểu thư rồi.

Thu thì lùn hơn Hà Trang nhưng cao bằng Hoàng, Thu xấu tính hích vai Hoàng nhếch mép: “Tránh đường cho chị đi nào thằng béo.”

Hoàng lại cay, cái cảm giác cay này lúc trước cậu không quá quan tâm nhưng bây giờ lại khác, cảm giác muốn đá đít con nhỏ Thu này một trận cho hả dạ.

Sau khi xuống khỏi xe bus, Hoàng đi bộ vào trường do là học sinh cuối cấp nên học trên tận tầng 5, trường lại không có thang máy nên leo rất mệt đối với Hoàng. Hoàng bước vào lớp thì cả lớp dừng mọi hoạt động quay sang nhìn cậu ta cho đến khi cậu ngồi vào vị trí của mình ở bàn cuối cùng dãy trong cùng của lớp.

Lớp Hoàng có 29 học sinh 15 nam 14 nữ, Lớp chia 3 dãy bàn mỗi dãy 5 bàn và Hoàng ngồi một mình tại bàn cuối và bị coi như là khu cách ly của cả lớp, tới lớp Hoàng không nói chuyện với ai bởi làm đéo có ai chơi với Hoàng.

“Ê thằng béo, nghe cô bảo mày nghỉ ở nhà 3 ngày để giảm mỡ hả, giảm được cân nào chưa hay ăn nhiều lại béo lên haha.” Một nam sinh cao to cắt đầu đinh, gương mặt góc cạnh ưa nhìn đi qua hỏi đểu.

Thằng này tên Phong là đại ca của lớp, nó chuyên bày trò quậy phá và bắt nạt Hoàng theo lời của Thu bởi Thu với Phong là bạn thân. Phong cao hơn Hoàng nửa cái đầu, dáng người cân đối vai rộng, bụng săn chắc bắp tay to khỏe bởi tham gia các hoạt động thể thao của trường, là crush của vài bạn nữ trong lớp.

Hoàng chỉ cười trừ không đáp, Phong cũng biết Hoàng lầm lì ít nói nên không hỏi thêm mà vỗ mạnh vai Hoàng rồi đi về vị trí của mình khi tiếng trống trường vang lên, Thu cũng chạy rất nhanh vào lớp vì ban nãy còn mải mua đồ ăn vặt.

Cô chủ nhiệm vào lớp, cả lớp đứng lên chào cô, một bạn nữ đeo kính tết tóc đuôi sam ngồi bàn đầu dãy giữa đứng lên hô bởi bạn này làm lớp trưởng, bạn nữ này tên Lan.

Cô chủ nhiệm của Hoàng có dáng người cân đối, mặt đẹp tuổi 30 mới lấy chồng được 1 năm và chưa có con, cô tên là Thùy Dương. Hôm nay cô ngon hơn mọi hôm bởi hôm nay cô mặc chiếc váy đen bó sát và khoác chiếc áo vest nữ thanh lịch bên ngoài áo sơ mi trắng không cài cúc trên cùng để hở phần cổ và một phần của bộ ngực săn chắc vì cô là dân tập gym.

Cô Thùy Dương chào cả lớp sau đó chú ý ngay đến phía cuối lớp rồi hỏi: “Ủa Hoàng đi học rồi đó hả em? Lát cuối buổi học gặp cô đẩy nhận bài kiểm tra nhé, hôm trước em nghỉ đúng buổi thi 1 tiết.”

“Dạ.” Hoàng đáp.

Cả lớp có mấy đứa xì xầm đặc biệt là nhóm của Phong với Thu: “Thằng béo xong rồi, học đã ngu lại còn nghỉ giờ một mình một bài ăn trứng ngỗng là cái chắc.”

Cô Thùy Dương ra hiệu lớp im lặng sau đó nói: “Trước khi vào bài học hôm nay, cô giới thiệu với lớp ta một thành viên mới, vào đi Hà Trang.”

Cả lớp ồ lên: “Ủa lớp mình có học sinh mới sao, không thấy thông báo gì nhỉ.”

Hà Trang đứng ngoài cửa lớp khẽ chỉnh lại mái tóc sau đó bước vào lớp với gương mặt hơi lạnh lùng nhưng vì xinh nên cả đám con trai hét ầm lên khiến cô giáo phải dẹp loạn.

“Xin chào mọi người, tớ tên Hà Trang là học sinh mới của lớp.” Hà Trang khẽ cất giọng.

“Gái miền nam, tao chết rồi chúng mày ơi giọng nghe hay vãi chưởng.” Đám nam sinh hò hét như bầy vượn đến kỳ động đực, chỉ có Hoàng là nghe rồi nên không hú theo.

Phong nhận ra một vấn đề rồi hỏi cô: “Thưa cô, lớp mình hết chỗ ngồi rồi bạn Hà Trang ngồi ở đâu ạ?”

Cả lớp hiểu ý của Phong liền liếc nhau cười thầm, cô Thùy Dương nói: “Còn chỗ bên cạnh Hoàng kia, Hà Trang em có thể xuống đó ngồi.”

“Ối, Thằng béo nó ngồi một mình hai chỗ luôn cô ạ, cô cho bạn Hà Trang xuống đó không ổn đâu.” Thu chua ngoa nói, sau đó nhìn đồng bọn rồi cùng nhau cười phá lên với vẻ rất hài hước.

Cô Thùy Dương nói: “Lớp trật tự, Hà Trang em có muốn xuống cuối ngồi không hay thích ngồi bàn đầu để tiện học hành, nếu em muốn cô có thể xếp em ngồi bàn đầu cho bạn khác xuống ngồi với Hoàng.”

Hà Trang nhìn về phía Hoàng nhận ra chính là cậu béo ngồi trên xe bus bắt chuyện với mình, Hà Trang thờ ơ nói: “Em ngồi đâu cũng được ạ.” Sau đó đi một mạch xuống ngồi bên cạnh Hoàng làm cả lớp một phen sốc nặng. Thu quay xuống nháy mắt với Phong ngồi bàn dưới, Phong hiểu ý gật đầu cười gian.

Buổi học diễn ra với tốc độ chậm, Hoàng ngồi cạnh gái xinh Hà Trang thì cả người cứ nhột nhột đúng kiểu trẻ trâu mới lớn, quay sang vờ mượn bút.

“Hà Trang, cậu có mang thừa bút không cho tớ mượn một cái?”

“Đây.” Hà Trang lấy trong balo ra một cây bút màu hồng còn gắn kèm theo chú mèo hello kitty ở thân bút vô cùng nữ tính đáng yêu, nhưng Hoàng có cảm giác mình cầm vào sẽ bị ba đê ngay nên lưỡng lự, Hà Trang đổi ý: ” Không mượn thì thôi.”

“À có… cảm ơn.” Hoàng nhận bút, vừa cầm bút vừa chú ý đến nét mặt biến sắc của Phong đang quay xuống nhìn cậu.

“Thằng chó, thời gian mày ăn hành đang đến gần đấy.” Hoàng nghĩ thầm nhìn Phong bằng ánh mắt hình viên đạn.

Phong nhíu mày trợn mắt nói nhỏ nhưng vẫn đủ Phong nghe thấy: “Thằng chó này mày lườm ai, chán sống à?”

Sau buổi học là giờ ăn trưa và nghỉ trưa nhưng do Hoàng phải ở lại để làm bài kiểm tra, lúc này cô Thùy Dương gọi hai suất cơm đem đến lớp bởi vì cô còn phải chấm bài kiểm tra nữa. Hoàng ngồi dưới làm bài còn cô ngồi trên bàn giáo viên chấm bài thỉnh thoảng đưa mắt xuống xem Hoàng có quay cóp gì không.

Ngoài việc chơi game giỏi thì Hoàng học cũng tạm ổn đủ điểm trên trung bình nhưng hôm nay lại thông minh đột xuất, làm loáng cái đã xong bài kiểm tra. Cô Thùy Dương kiểm tra bài, tuy sai vài chỗ nhưng cũng được 8 điểm ngang với mấy bạn học giỏi của lớp khiến cô cũng không tin được bởi trước giờ điểm của Hoàng chỉ sàn sàn 5 đến 6 điểm.

“Có phải em tự làm không đấy?”

“Thật mà cô, cô không tin thì cho em kiểm tra lại lần nữa.” Hoàng tự tin nói, vừa nói vừa nhìn vào cặp đùi dài săn chắc của cô qua lớp tất da màu đen.

Cô Thùy Dương gật đầu: “Thôi được rồi, chắc em cũng đói rồi phải không cô có mua thêm xuất cơm kìa, ăn đi chiều còn học.”

“Em cảm ơn cô.” Hoàng lấy xuất cơm trên bàn sau đó mở ra, là cơm gà món Hoàng rất thích, gà sốt chua cay và được dưới rất nhiều nước sốt. Hoàng không khách sáo bắt đầu ăn, sau đó vô tình chú ý đến cặp chân của Thùy Dương bởi lúc này nàng không còn vắt chéo chân mà đã hơi dạng ra. Tuy không nhìn thấy bên trong nhưng cũng đủ làm Hoàng cứng chim, Hoàng đảo mắt nảy ra một ý rồi cầm hộp cơm đi lên bàn giáo viên rồi hỏi: ” Cô ơi cô ăn đùi gà không?”

Cô Thùy Dương đang định lắc đầu từ chối thì thấy Hoàng vấp vào bục giảng và bổ nhào tới, nước sốt chua cay trên trên thìa trong tay Hoàng hất thẳng về phía cô, bắn lên phần ngực áo sơ mi, phần tay áo và một chút vào váy.

“Ấy chết em xin lỗi.” Hoàng luống cuống xin lỗi.

“Trời ơi Hoàng, em làm đồ cô bẩn hết rồi. Chiều nay cô vẫn phải đứng lớp đấy.”

Thùy Dương bực bội, nàng vội rút khăn ướt ra lau đi vết sốt chua cay trên ngực, trên áo và trên váy nhưng lau đâu có được bao nhiêu lại còn vương lại mùi sốt chua cay cộng với mùi nước hoa của cô, hai mùi không liên quan kết hợp tạo nên một thứ mùi khó ngửi.

“Mùi ghê quá, chắc phải đem đi giặt.” Thùy Dương vừa nói vừa nhìn vào đống bài kiểm tra chưa chấm xong, giờ mà vào WC giặt đồ thì bao giờ mới chấm xong bài, nàng đang phân vân thì Hoàng đưa ra một ý kiến không thể táo bạo hơn.

“Cô cởi đồ ra em giặt cho, dù gì cũng là lỗi tại em hehe.”