Chương 39: Bảo Mẫu Thiên Thần

Nhoét!

Tiếng bước chân của Hoàng dừng lại khi trước mặt là bác Liên với nét mặt lo sợ, còn Hoàng thì nhìn bác này lạ hoắc rồi hỏi: “Cháu tìm nhà bà Hồng ạ, bác chỉ cháu với!”

“À… đây… nhà bà Hồng đây cháu!” Bác Liên vội vã chỉ vào cổng trước mặt sau đó vội vã chạy về nhà mình.

Nhìn thấy thằng nhóc lạ hoắc, bà nội hỏi Hân: “Thằng nào kia?”

Hân phì cười đáp: “Hoàng đấy bà, nó giảm béo thành công rồi.”

Hoàng ngó vào trong sân, thấy Hân với bà nội đang dìu nhau ra mở cổng.

Sau khi vào nhà, mọi người thay đồ bị mưa ướt. Hoàng do không đem theo đồ nên bà nội đã tìm cho quần và áo cũ của bố để lại.

Sau khi thay đồ, Hoàng ra ghế ngồi và hỏi thăm sức khỏe của bà, bà nội thì không nhận ra thằng cháu và hỏi xem có thật là Hoàng không.

Có Hoàng ở đây, Hân yên tâm phần nào rồi mệt quá ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

Mưa rào đến tối mới dứt, lúc này nước ao đã nhập một đoạn đường trũng, trong đó có cả cổng và nửa phần sân trước nhà bà nội.

Sau khi ăn cơm, Hân ngồi kể rõ ngọn ngành cho Hoàng nghe về những chuyện đêm qua. Nghe xong Hoàng rút ra kết luận: “Ma? Nếu không có gì vướng mắc thì sẽ chẳng có con ma nào đeo bám những người xung quanh đâu.”

Hân còn kể là mình thấy cái bóng đen đứng trước cổng mà không ai thấy. Ngay cả lúc nãy đằng sau bác Liên cũng có cái bóng đen nhưng Hoàng cũng không thấy.

Bà nội chỉ nghi đó là do Hân sợ quá nên sinh ảo giác, còn Hoàng thì do đã được đào tạo bởi Bảo Mẫu nên cậu biết tại sao Hân nhìn thấy bóng đen đó.

“Chị có Đôi Mắt Âm Dương!”

Câu nói của Hoàng khiến Hân và bà nội ngạc nhiên, bà nội thì còn nghĩ Hoàng nói bậy, bà cứ nghĩ thằng cháu này chắc lại chơi game quá 180 phút một ngày.

Hân thì khác, Hân hiểu Hoàng rất ít khi đùa trong những việc cần nghiêm túc.

“Tức là, cái bóng đen đó là… Ma! Chị nhìn thấy ma được sao!” Hân lên tiếng thắc mắc.

Hoàng gật đầu đoán: “Khả năng cao là thế, nhưng theo lời chị nói thì cái bóng đó sợ em.”

Hân gật đầu: “Đúng vậy, lúc đó nó điều khiển bác Liên cầm dao xuýt chút nữa đâm bà nội rồi, cũng may em đến kịp.”

Hoàng nhíu mày: “Nó muốn giết bà, đêm qua còn đứng trước cổng. Nếu nó muốn giết bà thì đã làm từ lâu rồi chứ không đợi hôm nay có em với chị rồi mới ra tay. Khả năng cao bà chỉ là vật cản… bé Hiền thì em nói rồi, con bé có sức mạnh kỳ lạ đến cả Quỷ cũng e ngại nên em nghĩ mục tiêu của con ma đó chính là… Chị!”

Hoàng chỉ tay vào Hân khiến nàng sởn gai ốc: “Mày đừng nói linh tinh, chị làm gì mà bị nó để ý?”

“Em nói rồi, chị có Đôi Mắt Âm Dương, có thể nhìn thấy những linh hồn vất vưởng. Em cá là chị đã phát hiện gì đó khiến nó để ý.”

Những lời nói của Hoàng khiến hân nhớ lại buổi sáng hôm qua, khi nàng nhìn thấy linh hồn bác Bảy đang thả lưới ở trên thuyền rồi còn vẫy tay chào bác.

Hân run rẩy: “Chẳng lẽ… bác Bảy muốn hại bà và chị sao?”

Bà nội lên tiếng: “Không đâu cháu ạ, bác Bảy là người tốt không có chuyện đó đâu.”

Hoàng gật gù: “Nếu đúng như vậy thì có lẽ cái bóng đen mà chị nhìn thấy không phải hồn của bác Bảy!”

Nói đến đây mọi người đều im lặng, Hoàng nghĩ rằng có thể có thế lực tâm linh nào đó đã gây ra chuyện này. Và cậu biết một người chuyên về tâm linh thông qua lời giới thiệu của cô gái tóc đỏ có gương mặt giống Linh.

Hân nói với Hoàng: “Có mày ở đây thì chắc nó không dám vào nhà như đêm qua đâu, ban nãy chị thấy nó nhìn thấy mày có vẻ rất sợ.”

Nghe vậy, bà nội nhìn thằng cháu trai bằng ánh mắt kinh ngạc, không ngờ thằng cháu này lại có thể khiến cho ma quỷ sợ hãi.

Hoàng nghe thế thì liền nghĩ ra một cách: “Nếu thế thì đêm nay em sang nhà bác Liên một chuyến, tìm lại con dao kia.”

Con dao mà Hân có nhắc với Hoàng là Thái đã cầm về nhà, dựa theo Hân miêu tả thì con dao đó rất có thể là vũ khí chính của cái bóng đen kia.

“Đừng mà, ngộ nhỡ nó ám luôn cả cháu thì sao?” Bà nội can ngăn.

Hoàng tự tin nói: “Bà yên tâm, cháu giờ trùm rồi!”

Rất nhanh đã tới 10h tối, xóm nhỏ lại chìm trong yên tĩnh. Căn nhà nhỏ của bà nội đã tắt đèn từ lúc nào, Hân và bà không ngủ được mà lén đứng ở cửa sổ hé ra nhìn xem có ai bên ngoài hay không.

Đột nhiên trời có sấm, vài phút sau thì mưa rơi xuống nặng hạt. Trong cơn mưa tầm tã đó, từ mép ao cá có một bàn tay đầy bùn bám vào nhô lên, sau đó là cái đầu rồi cả thân hình to béo bao phủ bởi bùn và bốc mùi hôi thối.

Cái bóng đen này đi ngang qua cổng nhà bà nội, Hân tận mắt chứng kiến còn bà không thấy gì.

“Bà ơi nó đi qua nhà mình bà ạ!” Hân run rẩy nổi da gà nói nhỏ với bà nội.

Bà nội cũng sợ không kém, nghĩ đến bác Liên thì nói: “Hay là nó sang nhà con Liên?”

Hân cũng nghĩ thế, như mà Hoàng đã quanh quẩn gần đây nên nàng cũng bớt lo lắng.

Cái bóng đen kia tiến vào nhà Thái, đi xuyên qua cổng, xuyên qua cả cửa nhà rồi đứng thù lù trong phòng khách nhà Thái.

Lúc này Thái đang nằm ngủ trên giường, mẹ thái là bác Liên thì đang ngủ trong phòng. Cái bóng đó đi tới phòng của Thái, chỉ thấy Thái toàn thân co giật một hồi sau đó thì mắt vẫn nhắm tịt nhưng cơ thể đã đứng dậy rồi đi sang phòng mẹ.

Liên mẹ Thái đang ngủ say, chợt thấy chân hơi lạnh. Sau đó thì mở mắt ra hốt hoảng la lên giữa đêm khuya khi thấy thằng con trai đang đứng tồng ngồng trước mặt, không mặc quần áo, c-c dựng đứng.

Tiếng hét của bác Liên bị át đi bởi tiếng mưa rào nên chỉ có một người nghe thấy, Hoàng đang ngồi trên nóc nhà của bác Liên, mặc áo mưa và đội nón chống gậy để tránh té sấp mặt.

Một thanh niên đi chơi khuya về, phóng xe đội mưa qua xóm này vô tình ngước mắt lên nhìn thấy cái bóng đen xì đội nón chống gậy trên nóc nhà Thái thì sợ vãi cứt ra quần vít ga hết cỡ lao đi.

“Mày… mày làm gì… mà cởi quần áo vào đây hả Thái!” Bác Liên hốt hoảng hét lên.

Thái như bị ma nhập, mắt vẫn nhắm tịt nhưng mà có thể linh hoạt lao lên giường đè mẹ ra hôn tới tấp.

Bác Liên chống cự quyết liệt nhưng làm sao có thể bì được với sức thanh niên 20 tuổi.

Sau nửa tiếng vật lộn, bác Liên thấm mệt van xin con trai đừng làm thế với mình.

Tuy nhiên Thái giờ không phải là Thái con của Liên mà là biến Thái.

Không để mẹ kịp làm gì, Thái xé quần áo mẹ ra rồi hãm hiếp một cách thô bạo.

Bác Liên bị con trai đ-t cho ngất lên ngất xuống, cái l-n già u50 của bác đã vắng hơi chồng lâu ngày nah bị con c-c to tướng cứng ngắc của con trai dã cho liên tục không ngừng nghỉ.

“A… tha cho mẹ… A… Tha cho mẹ con ơi!” Bác Liên chỉ biết vừa khóc vừa chịu đựng.

Còn Thái thì hết cắn, hôn, liếm rồi sờ soạng cơ thể mẹ bằng một cách hết sức thô bạo, sau đó thì dập liên tục vào cái l-n đã đẻ ra mình cách đây 20 năm.

Sau cùng thì Thái bắn tinh ồ ạt vào l-n mẹ rồi gục xuống, bác Liên thì do mệt và sướng quá nên cũng chỉ biết nằm đó mà thở.

Nghe thì nghĩ bị con trai mình hiếp thì sẽ rất nhục nhã, tuy nhiên phải trong hoàn cảnh của bác Liên mới biết được. Trong khi bị Hiếp bác Liên đã lên đỉnh, cảm giác mà bác không có khi sống chung với chồng suốt mấy chục năm. Tuy rất nhục nhã nhưng lại sướng vô cùng, bác Liên cũng thiếp đi nhanh chóng.

Hoàng ngồi trên nóc nhà Thái, lấy ra một cặp kính giống kính cận rồi đeo vào. Đúng lúc đó thì cái bóng đen kia từ từ ra khỏi nhà Thái, đi xuyên qua cổng rồi ra đường đi thẳng về phía ao cá.

Nhờ có sự trợ giúp của cặp kính này, Hoàng có thể thấy dấu chân của cái bóng in xuống mặt đường ướt sũng nước mưa.

Hoàng lần theo dấu chân, khi đến mép bờ ao thì dấu chân biến mất. Vì đeo kính này nên Hoàng có thể nhìn thấy một thứ gì đó, tỏa ra thứ khí u ám vô cùng ở dưới đáy ao.

Do không chuyên về tâm linh nên Hoàng cũng không đoán ra là thứ gì, khác với Quỷ và quái vật thì những hồn ma khó tiêu diệt hơn nhiều, không phải vì chúng mạnh hơn mà vì cần phải có phương pháp.

Làm sao để giết được một hồn ma trong khi chẳng thể nhìn và chạm được vào chúng.

Sáng hôm sau, một cô gái tóc đỏ xinh đẹp mặc vest đến gọi cổng nhà bà Hồng. Bà ra mở cửa thì vô cùng ngạc nhiên khi có cô gái xinh thế này tìm mình.

“Cháu tìm ai?” Bà hỏi.

“Bà ơi bà có phải bà Hồng bà nội của Nguyễn Huy Hoàng không hả bà?” Cô gái tóc đỏ hỏi, giọng nói vô cùng hay.

Bà nội thầm nghĩ: “Thằng Hoàng lại quen cô gái xinh thế này sao? Không đúng nó với học cấp 2 thôi mà.”

“Ừ bà đây cháu, cháu tìm cháu trai bà có việc gì không?” Bà nội gật đầu rồi hỏi.

Đúng lúc này Hoàng đi ra, thấy cô gái tóc đỏ thì vô cùng ngạc nhiên rồi hỏi: “Ủa sao em gọi thầy cơ mà, chị là thầy à?”

Cô gái tóc đỏ gật đầu, sau đó được bà cho vào trong nhà. Sau khi ổn định chỗ ngồi, Hoàng giới thiệu với bà và Hân: “Đây là chị Vân Anh, là người có thể giúp chúng ta.”

Vân Anh nở nụ cười thân thiện với bà nội và Hân, bà nội thì ngồi đánh giá Vân Anh xem có đủ tiêu chuẩn làm cháu dâu của bà hay không còn Hân thì kinh ngạc khi Vân Anh có gương mặt đến chín phần là giống Linh, chỉ khác màu tóc.

Vân Anh bày cho bà và Hân cách ngăn không cho ma quỷ vào nhà bằng cách trộn muối, tro bếp, máu gà vào nhau sau đó vẽ một vòng tròn quanh nhà.

Tiếp đó nàng đem ra hai lá bùa, dán vào cửa nhà và cửa sổ. Sau khi xong xuôi Vân Anh ở lại ăn cơm cùng gia đình và chờ đến đêm để tiến hành bước tiếp theo.

Đêm đến, Vân Anh gọi hân ra và nói: “Chị cần em đi cùng chị!”

Hân sợ hãi: “Nhưng mà em sợ lắm, không giúp được gì đâu.”

Vân Anh trấn an: “Không sao, em chỉ cần nhìn và nói cho chị biết thôi.”

Nói rồi Vân Anh thay một bộ đồ giống như thầy bắt cương thi, rồi cầm theo một thanh kiếm gỗ cùng mấy lá bùa đeo sau lưng rồi dẫn Hân ra bờ ao.

Hiện tại là 9h30 tối, hầu hết cả xóm đã đi ngủ. Hân đi theo Vân Anh mà run lẩy bẩy, đến nơi thì nàng nghe theo lời Vân Anh nhìn xuống ao.

Lúc đầu không hề thấy gì cả, Vân Anh liền dùng kim châm vào tay mình sao đó quệt máu mình lên mắt Hân sau đó bảo nàng nhìn lại.

Hân sợ đến mức xuýt chút nữa ngã ra đất, tay bịt miệng lại vì sợ sẽ la to cho cả xóm thức giấc.

Trước mặt Hân, chính xác hơn là dưới đáy ao, nhờ có máu của Vân Anh bôi lên mắt mà nàng có thể nhìn xuyên qua làn nước đen tối, nhìn tận xuống đáy ao nơi mà có tới hàng trăm cái tiểu nằm sâu trong đáy ao. Hơn thế nữa tất cả tiểu đề bị lật tung, ở giữa đáy ao sâu hơn là một cái lỗ đen ngòm, trong cái lỗ có thể nhìn thấy một một đôi mắt đỏ lòm.

Nhìn đôi mắt đó Hân lại nhớ đến cái bóng đen đã nhập vào bác Liên, cái bóng đứng trước cổng nhà trong đêm hôm trước.

Nàng định nói cho Vân Anh nghe, tuy nhiên Vân Anh bịt miệng Hân lại rồi nói nhỏ: “Không nên nói ở đây, về nhà đã.”

Khi mà Hân và Vân Anh quay đi định trở về nhà, một giọng nói ớn lạnh theo cơn gió lùa đến bên tai Hân khiến nàng rùng mình: “Cứu! Cứu bác với Hân ơi.”

Giọng nói như của vong hồn nào đó, Hân kinh hãi quay lại phía ao sau đó phát hiện hình ảnh bác Bảy đang chèo thuyền thả lưới, giống như hình ảnh trước lúc chết.

Khi đó bác Bảy đang thả lưới, có một bàn tay đen ngòm thò lên giữ lấy mạn thuyền rồi lắc lư. Bác Bảy vội vã giữ thăng bằng tuy nhiên chiếc thuyền lắc lư quá mạnh nên bác đã bị ngã xuống ao, bác Bảy bơi rất giỏi nhưng chẳng hiểu sao hôm nay không thể bơi nổi, cơ thể nặng vô cùng. Rồi bác cố bơi vào bờ nhưng có thứ gì đó nắm lấy chân bác rồi kéo mạnh, trước lúc chết bác Bảy nhìn thấy hung thủ, là một cái bóng đen xì mắt đỏ ngầu đang nhe răng ra cười một điệu cười ghê rợn.

Cảnh tượng đó như thước phim tua nhanh trong não Hân, rồi khi nàng rùng mình chớp mắt thì cảnh tượng đó biến mất.

Hóa ra khi đó bác Bảy chết là do bị cái bóng đen kia hãm hại, vì bác bơi rất giỏi.

Khi về đến nhà, Hân đem mọi thứ kể lại cho Vân Anh, bà nội nghe. Sau khi nghe xong thì đến Vân Anh cũng phải đau đầu: “Không ngờ rằng có một linh hồn tà ác đang ở dưới đó, lại còn hãm hại người khác chết oan nữa.”

“Vậy chị có cách nào không?” Hân hỏi.

Vân Anh đáp: “Cách thì có, tuy nhiên cần có người lặn xuống ao trong đêm để bắt nó.”

Nghe đến đây, bà nội kinh hãi thốt lên: “Lặn thì để nó dìm chết luôn à!”

Vân Anh lắc đầu: “Không đâu bà ạ, có người không thể bị nó dìm chết.”

“Ai?” Đừng nói là… thằng Hoàng?”

“Hoàn toàn chính xác.”

Trong lúc cả nhà đang bàn chuyện, thì Hoàng đang ngồi ở trong sân nhà Thái, nhổm lên nhòm qua khe cửa sổ có ánh đèn mờ mờ.

Trong phòng là Thái đang hì hục vật mẹ là bác Liên ra đ-t tới tấp. Thái vẫn trong tư thế nhắm tịt mắt như đang ngủ, người đầy mồ hôi cứ liên tục đâm con c-c vào l-n mẹ mình một cách dứt khoát.

Bác Liên thì có vẻ như đang hưởng thụ, tuy cố không phát ra tiếng rên nhưng hình như là đang sướng gần chết.

Nhìn là biết cái bóng đen đã nhập vào Thái nên thái mới trong tình trạng kia, với cái đầu óc đen tối của Hoàng thì cậu nghĩ rằng hồn bác Bảy nhớ vợ quá nên đêm đến về nhà nhập vào thằng con trai để đ-t vợ.

Còn vì sao Hoàng nấp ở đây mà thần không biết quỷ không hay thì vẫn còn là một điều bí ẩn.

Còn tiếp… tới đây tác chưa có viết tiếp khi nào ra tui sẽ đăng lên, thank

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website TruyenTv.net, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn!