Trong thành phố, khi con Quỷ cấp B đang điều khiển những người bị biến đổi tấn công thành phố thì chợt nhận được tín hiệu rút quân.
Đang hăng thì đứt dây đàn, con Quỷ chán nản nói: “Nhàm chán quá, hôm nay coi như chúng mày mạng lớn.”
Nói rồi nó bay đến cổng Địa Ngục rồi chui vào, lập tức những người bị biến đổi cũng dừng lại vài giây sau đó quay đầu chạy về hướng cổng mà chui vào đó, rất nhanh cả thành phố không còn con quỷ nào.
Điều tương tự cũng xảy ra với thành phố C Và D, như là cuộc chiến này nổ ra chỉ để kiểm tra mà thôi.
Hoàng đang đánh quái, chợt thấy bọn chúng quay đầu bỏ chạy về phía cổng thì vô cùng ngạc nhiên và có phần hơi thất vọng: “Định mệnh!”
Khi Hoàng còn đang đứng ngơ ngác nhìn đám Quỷ chạy mất, một chiếc ô tô đen từ đâu lao đến đỗ ngay trước mặt cậu, người trong xe hạ kính xuống, là một cô gái tóc đỏ, xinh đẹp và đầy máu me.
“Nhóc con! Lên chị đèo đến nơi trú ẩn.”
“Em không cần trú ẩn! Cảm ơn.”
“Vậy em là người của Hắc Thiên Đường?” Cô gái tóc đỏ nhìn thấy con dao có biểu tượng thánh giá trên tay Hoàng, nghi vấn hỏi.
Hoàng không khẳng định cũng chẳng phủ nhận, chỉ đứng đó nhìn cô gái tóc đỏ… rồi cậu như không tin vào mắt mình, khi nhìn kỹ mặt cô gái dính đầy máu kia rất giống Linh.
Sáng hôm sau…
Hân thức dậy khá muộn, nàng ngái ngủ rời khỏi hầm đi lên phòng tắm để vệ sinh cá nhân.
Tuy nhiên ma xui quỷ khiến thế nào nàng lại thấy cửa phòng tắm đóng nhưng không thèm hỏi xem có ai ở trong đó không mà cứ thế xông vào.
Đập vào mắt nàng, Hoàng đang khỏa thân, cơ thể đầy thương tích, nước ấm từ vòi sen dội xuống rửa trôi máu cùng chất bẩn bám trên cơ thể. Cậu đang chống tay vào bồn rửa mặt và nhắm mắt chịu đựng những cơn đau mang lại nên không hề phát hiện Hân mở cửa.
Hân cũng không hề tạo ra tiếng động, chỉ kinh ngạc rồi bịt miệng mình lại không cho bản thân hét lên. Sau đó nhẹ nhàng quay người định ra ngoài như chưa từng vào thì cục xà bông không biết từ đâu xuất hiện khiến nàng trượt chân hét toáng lên.
Bên dưới phòng bếp, Hương đang chuẩn bị bữa sáng thì nghe trên lầu có tiếng hét của Hân liền gọi to lo lắng: “Hai đứng lại làm gì đấy?”
“Ơ… con không sao… có con chuột thôi.” Hân đáp.
Trong phòng tắm lúc này, Hân đang nằm trong vòng tay của Hoàng, vì cậu đã phát hiện và quay lại đỡ chị gái nên cả hai ngã sấp mặt.
Tay nàng vòng qua cổ em trai, trai cậu ôm lấy eo chị gái. Cơ thể cậu ướt sũng và trần truồng, cơ thể nàng cũng bị nước bắn vào chẳng khô ráo.
“Chị không sao chứ?” Hoàng nhìn chị gái, hỏi.
“Ơ… ờ… không sao!” Hân ngượng ngùng đáp sau đó gượng gạo đứng dậy đưa cả hai thoát khỏi tư thế xấu hổ kia.
Hân còn nhìn thấy con hàng của thằng em trai nên vô cùng xấu hổ định chạy ra ngoài nhưng cửa đã bị khóa trái.
Nàng kéo cửa không được, nếu gọi mẹ lên và thấy hai chị em trong tình trạng này thì sẽ rất khó xử nên vô cùng bối rối.
“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!” Hân quay mặt về phía cửa không dám nhìn Hoàng. Còn Hoàng thì có vẻ khá thích thú khi nhìn chị gái có biểu cảm đó.
“Hai đứa xuống ăn sáng nè, hay để mẹ lên.”
Tiếng của Hương vọng lên khiến Hân vô cùng lo lắng, nàng không dám quay mặt lại: “Em xem làm cách nào mở cửa đi.”
“Sao phải mở? Em còn chưa tắm xong mà.” Hoàng lấy khăn quấn ngang hông trêu đùa.
“Đừng có mà điên, nghĩ cách mở cửa đi, chị nhìn thấy hàng của mày rồi đấy.” Hân tức giận khi bị Hoàng trêu, nàng gắt.
Hoàng tiến tới ép sát Hân và cửa, ánh mắt đa tình hỏi: “Có to không?”
“Á… mày định làm gì chị… nè nè!”
Hân thấy Hoàng áp sát mình, nàng sợ hãi nép vào cửa rồi sau đó thì ngã sấp mặt vì Hoàng đã mở cửa ra.
Hân đau điếng đứng dậy rồi chạy biến về phòng mặc dù quần áo ướt sũng.
Nửa tiếng sau, cả nhà ngồi ăn sáng và xem tin tức trên tivi về vụ việc hy hữu đêm qua.
Báo đài và truyền thông cho rằng đây là một vụ tấn công từ một thế lực siêu nhiên chưa có lời giải. Thiệt hại bắt đầu được xem xét và khắc phục, phía chính phủ sẽ nghiên cứu cách để phòng chống chúng nếu còn xuất hiện.
Hương nhìn con trai mặt mày có chút bầm tím biết là đêm qua chắc chắn có mặt ở hiện trường nên đã mắng cho một trận, nhưng những lời mắng của nàng đa phần là hỏi có đau không và lần sau nhớ cẩn thận hơn.
Hoàng gật đầu lia lại.
Còn Hân, do vẫn còn nghĩ đến chuyện hồi sáng nên không thể nào tập chung ăn được. Nàng nhìn chiếc xúc xích thơm ngon trên đĩa mà liên tưởng đến hàng của Hoàng sáng nay, nàng lắc đầu xua tan ý nghĩ rồi đứng dậy ra ngoài hóng mát.
Chỉ còn Hương và Hoàng trên bàn ăn, Hương hỏi: “Tuyết đâu sao không đi cùng con?”
Hoàng đáp: “Đêm qua sau khi bọn Quỷ đột ngột bỏ chạy thì chị Tuyết cũng đã bị thương và được người của tổ chức đưa về rồi, hiện tại thì không rõ nhưng chắc chị ấy ổn.”
Hương gật đầu, nàng không lo lắng vì Tuyết khá mạnh.
Sau khi ăn sáng, Hoàng ra ngoài xem thành phố khắc phục thế nào. Mọi người đã trở về nhà, ai không còn nhà thì tạm thời thuê nhà ở cho đến khi có nhà mới.
Hoàng vừa đi vừa nghĩ về việc đêm qua, sau khi mời cậu lên xe cô gái kia đèo cậu về nhà rồi còn nói gì mà nếu gặp nguy hiểm hội Hắc Thiên Đường không giải quyết được thì đến tìm cô ta theo thông tin trên tấm danh thiếp.
Cậu cũng chẳng bận tâm cô ta nói gì, chỉ chăm chăm nhìn cô gái tóc đỏ ấy bởi càng nhìn càng thấy giống Linh.
Những công trình đổ nát phải được dọn dẹp và xây mới, thiệt hại về mạng người cũng rất nhiều. Thành phố H tuy công trình thiệt hại ít nhất nhưng số người chết và mất tích là nhiều nhất rơi vào khoảng 5000 người. Thành phố C và D lần lượt là 300 cùng 600 người.
Số tiền bỏ ra khắc phục thiệt hại cả về người và của là vô cùng lớn.
Thoáng cái đã hơn một tháng kể từ sau khi vụ tấn công nổ ra. Mọi thứ đại khái đã trở lại bình thường, chỉ là còn một số người vẫn còn thương xót cho người thân chết trong đêm đó.
Tại một cửa hàng tiện dụng nhỏ, Hoàng đang mua snack thì bắt gặp một người bạn cùng lớp. Là Thu cô bạn lúc trước có chút hiềm khích với cậu, nhưng kể từ khi thằng Phong bị Hoàng hành cho ra bã thì Thu cũng né mặt cậu. Và đúng dịp nghỉ hè nên đã vài tháng rồi không gặp nhau.
Thu cũng đi mua đồ ăn vặt, ngoại hình nàng vẫn vậy, vẫn chiếc nơ hồng thắt trên đầu cùng mái tóc bấm ngang vai. Tuy nhiên do không mặc đồ phục mà mặc áo phông cùng váy ngắn nên nàng nhìn có vẻ tươi tắn hơn.
Thu cũng nhận ra Hoàng, cậu bạn béo lùn xấu xí khi xưa đã thay đổi nhiều, từ lúc thay đổi thì Hoàng đã cao lên 5cm từ 1m55 lên 1m60. Cơ thể không những không còn béo mà còn có múi và cơ bắp. Gương mặt cũng trở lên góc cạnh và điển trai hơn hẳn, Thu nhìn mà đứng hình mất 5 giây.
Tuy nhiên do vẫn còn mặc cảm chuyện trước kia nên Thu không dám bắt chuyện với Hoàng mà chỉ khẽ gật đầu chào rồi quay đi.
Cũng đã trải qua một số chuyện nhất định nên Hoàng ít nhiều cũng đã mất đi tính hơn thua với con gái. Cậu tiến đến đúng lúc Thu muốn lấy thanh socola trên cao nhưng không với tới, Hoàng ga lăng tiếng đến lấy hộ dù chỉ cao hơn nàng 5cm nhưng cũng quá đủ.
“Cảm ơn! Lâu rồi không gặp.” Thu cảm ơn một cách gượng gạo. Nàng không biết Hoàng còn để bụng chuyện trước kia không.
Hoàng đưa thanh socola cho Thu rồi đáp: “Không có gì! Dạo này khỏe chứ?”
“Mình… bình thường.”
“Ờ!” Hoàng nhún vai, sau đó quay đi. Chí ít thì cũng phải lại chào hỏi rồi hẵng về.
Tuy nhiên Thu níu tay Hoàng lại, nét mặt có hơi đỏ lên không hiểu lý do gì.
“L-n mình… sao lại nứng thế này!!!” Thu thầm nghĩ, cơ thể nàng dường như đang hứng lên và chỉ muốn được ai đó đ-t mặc dù nàng chưa làm chuyện đó bao giờ.
Chỉ có Hoàng là hiểu, do Vòng Tay Thánh Tích tác động lên cơ thể của Thu. Nàng đang lên cơn nứng l-n và đang rất khó chịu.
“Sao thế?” Hoàng mặt tỉnh bơ vô tội quay lại hỏi.
Thu ngượng ngùng đáp: “Lâu rồi không gặp… đi với tớ một tí được không?”
“Mặc dù đang rất bận nhưng cũng được.” Hoàng không trần trừ đáp gọn, sau đó cùng Thu ra khỏi cửa hàng tiện dụng.
Hoàng nhớ lại cảnh Thu bị tẩy não rồi như con chó cái bú cu cho ông hiệu trưởng thì không khỏi cười thầm. Cảnh đó chỉ có cậu và Hà Trang nhìn thấy nên cũng chỉ có hai người biết, ngay bản thân Thu cũng không biết mình bị tẩy não ngày hôm đó.
“Nhỏ này chắc định dụ mình đi đ-t, tạm vậy đi.” Hoàng thầm nghĩ, nếu phát sinh quan hệ với Thu thì cũng sẽ chỉ là bạn chịch mà thôi vì cậu không có tí cảm tình nào với cô bạn này.
Trên đường đi Thu liên tục gợi tới những việc như là hôn nhau, rồi yêu nhau, rồi hai người ở nơi vắng người, nàng bị cơn nứng l-n làm cho mất hết lý trí chỉ muốn đưa Hoàng đến nơi nào đó vật ra để đ-t.
Tuy nhiên Thu không biết Hoàng là nguyên nhân, và cũng không biết con cừu non nàng đang dụ này là một con hổ, sẵn sàng ăn thịt sói là nàng bất kỳ lúc nào.
Thu dẫn Hoàng tới một con đường mòn nhỏ, con đường này dẫn vào một khu vườn của một người bác của nàng.
“Vào đây với tớ một chút!”
“Ừ!”
“Ủa chỗ này vắng người thế!”
“Đương nhiên phải vắng rồi, không thì…”
Nói đoạn Thu xô ngã Hoàng khiến cả hai lăn ra bãi cỏ, được che bởi những cây cà chua đang ra trái đỏ mọng.
Hoàng vờ như con nai vàng ngơ ngác, bối rối nói: “Cậu làm gì thế! Sao lại đẩy tớ.”
Thu đã nứng lắm rồi, nàng dùng tay khống chế tay Hoàng rồi hung hăng hít hà cổ cậu rồi thú nhận: “Tớ đang nứng lắm, cậu chiều tớ đi.”
Thu thò tay vào trong áo Hoàng, sờ soạng ngực và bụng cậu sau đó thì cởi áo bản thân ra rồi tụt luôn chiếc quần lót màu hồng chấm bi đã ướt nhẹp vứt sang một bên.
Nàng nằm đè lên người Hoàng rồi hôn khắp mặt cậu, sau đó cởi quần Hoàng ra rồi cúi xuống ngậm lấy con c-c cương cứng rồi mút lấy mút để, quả nhiên chỉ làm theo bản năng chứ kỹ thuật thì chưa hề có.
Được vài cái, Thu dựng c-c Hoàng lên sau đó banh háng ra đặt l-n vào đầu khấc rồi ngồi xuống thật mạnh.
“A…”
Thu hét toáng lên, màng trinh bị c-c Hoàng đục nát. Kích cỡ cũng quá to với nàng nên khi nàng ngồi mạnh xuống thì đau vô cùng.
Hoàng vẫn trong vai con cừu non, luôn mồm kêu ca: “A cậu làm gì thế, đừng mà mẹ tớ biết được thì đánh đòn đấy.”
Tuy đau nhưng vô cùng sướng, Thu nhún trên c-c Hoàng rồi thở hồng hộc đáp: “Tớ không nói cậu không nói ai biết được… Ư… thích quá… cậu phá trinh của tớ rồi thì phải nghe lời tớ… không là tớ nói với người khác là cậu hiếp tớ đấy…”
Bị đe dọa kiểu con nít, Hoàng vờ sợ hãi: “Đừng nói với người khác, tớ nghe lời cậu là được chứ gì.”
“Ư… A… l-n tớ… sướng quá… Ư…” Thu không ngừng rên rỉ, nhấp nhô không ngừng trên c-c Hoàng một cách thô bạo.
Kể ra được đ-t gái non tơ thế này cũng thích, Hoàng bắt đầu giữ lấy eo của Thu rồi nhấp lên khi nàng ngồi xuống, khiến c-c đâm tận tử cung nàng.
“A… đúng rồi… tớ yêu c-c cậu Hoàng ơi… a… mạnh lên.”
Cả hai tiếp tục khoảng mười phút, Thu sắp ra đến nơi miệng không ngừng rên rỉ và nhấp dữ dội. Còn cúi xuống hôn lên môi Hoàng một cách vụng về.