Chương 25: Tắm Biển

Tiếng chuông báo thức sớm vang lên đánh thức bầu không khí yên tĩnh trong phòng khách sạn, Hương tỉnh dậy sau một đêm khoái lạc, nàng cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng.

Khẽ vươn vai một cái, Hương quay sang lay Ánh Tuyết đang ngái ngủ dậy. Cả hai vào nhà tắm xả hết những thứ vương lại trên cơ thể đêm qua, còn không quên khiêu khích đối phương.

Tuyết dùng bông tắm xịt sữa tắm lên rồi chà lưng cho Hương, cả hai trò chuyện.

“Chị Hương này! Chị làm em nghĩ khác đi về Ác Quỷ đấy.” Tuyết cười nói.

Hương đáp: “Chị cũng vậy!”

Tuyết hỏi: “Mà chị này, nếu có thể thì chị hãy tạm thời cho Hoàng theo em được không?”

“Em định đưa thằng bé đi đâu?” Hương hỏi.

Tuyết đáp: “Sắp tới em có chuyến công tác, cần một cộng sự đáng tin cậy nhưng em muốn dẫn Hoàng đi theo. Phía cấp trên đã đồng ý, em xin ý kiến của chị vì chị là mẹ của Hoàng. Chị yên tâm, em cũng yêu thương Hoàng giống chị nên sẽ không để thằng bé xảy ra chuyện đâu.”

“Thế cũng được! Bao giờ em và thằng bé đi?” Hương đồng ý, dù sao thì để Hoàng đi với Tuyết cũng khá an toàn.

“Mấy ngày nữa chị ạ, em cảm ơn chị nhé.” Tuyết nói, sau đó cảm ơn Hương vì đã để Hoàng đi cùng nàng.

Hương nghĩ lại chuyện đêm qua, mặt hơi ửng đỏ nói: “Đêm qua có em nên vui thật!”

Tuyết nhe răng cười: “Hihi! Đêm qua cũng là lần đầu em ấy với phụ nữ đó, xem ra chị em mình cũng hợp… nếu chị không ngại thì lần sau lại tiếp tục.”

Hương ái ngại: “Nhưng mà chị em mình hành thằng bé như thế, tội nó lắm.”

Tuyết thấy cũng đúng, hai nàng thì dâm và Hoàng thì mới lớn. Cứ để thằng bé some với hai nàng nhiều thì nhất định sẽ bị hao tinh kiệt lực.

Nàng nói: “Thế thì thỉnh thoảng mới làm một trận tưng bừng như đêm qua thôi hihi!”

Cả hai vừa tắm vừa tâm sự, sau khi Tuyết trà lưng cho Hương thì cả hai đổi hướng, Hương trà lưng cho Tuyết.

Sau khi tắm sạch sẽ thơm tho, cả hai quấn khăn tắm ra đi ra ban công khách sạn ngắm bình minh. Lúc này Hoàng cũng tỉnh lại, bọng mắt thâm quầng cơ thể mệt mỏi, nhìn là biết đêm qua cậu chiến đến kiệt cả sức.

Thấy hai mỹ nhân trò chuyện ở ban công, Hoàng mặc quần đùi vào rón rén áp sát hai bờ mông quyến rũ rồi hai tay vỗ nhẹ hai bờ mông căng tròn khiến Hương và Tuyết giật mình rồi cười rạng rỡ.

Tuyết nhìn Hoàng, ánh mắt đầy tình ý: “Chị xin mẹ em rồi, em có thể đi công tác chung với chị.”

Hoàng quay sang nhìn Hương, Hương khẽ lườm yêu rồi nói: “Nhớ phải nghe lời chị Tuyết.”

Hoàng cười tươi, cùng hai mỹ nhân ngắm bình minh đang ló dạng.

Nửa tiếng sau, tất cả đã quần áo chỉn chu đến trung tâm thương mại mua sắm. Hương và Tuyết tách ra đánh lẻ, mục đích là muốn mua mấy bộ bikini gợi cảm.

Còn Hoàng, Hân và bé Hiền đi sang khu ăn uống. Rất ít khi Hoàng và Hân đi chơi cùng nhau bởi thời gian trước Hoàng là một thằng béo mê game lười lao động, nay mọi thứ đã thay đổi.

Hân rất xinh, cộng thêm bộ ngực đồ sộ càng khiến cho người ta chú ý đặc biệt là mấy thằng lưu manh.

Hân vừa lướt qua những hàng quán đồ ăn nhanh, hỏi Hoàng: “Em muốn ăn gì?”

Hoàng có sở thích ăn snack, hay đúng hơn là nghiện snack một phần vì khi chơi game hoặc xem phim thường ngứa răng. Lúc đầu ăn cho vui vì bạn bè hay ăn nhưng lâu dần trở thành nghiện, cậu nhìn về phía quầy bán snack rồi nói: “Mua mấy gói kia đi chị!”

Hân không biết Hoàng có sở thích này vì hai chị em không mấy thân thiết, khi thấy em trai muốn mua snack thì Hân đi đến lấy đại vài gói nói: “Lớn rồi còn ăn ba cái thứ này!”

Hoàng chỉ biết gãi đầu, cậu đâu có lớn mới 14 tuổi thôi mà.

Bé Hiền ngồi trong nôi thích thú nhìn những thứ đồ bày bán khi lướt qua, bé Hiền tuy nay đã hơn một tuổi nhưng vẫn chưa biết đi. Chỉ biết cười, đó là dấu hiệu của bệnh chậm phát triển. Nhưng không phải do bé bị chậm phát triển, vì dòng máu chảy trong người cô bé đặc biệt.

Hân mua thêm chút đồ lặt vặt, sau đó cả hai quay lại khu mua sắm thì Hương và Tuyết cùng lúc đi ra. Tất cả lên đường trở về khách sạn, thay đồ rồi ra tắm biển.

Buổi sáng hôm nay nắng khá dịu, Hoàng cởi áo mặc quần đùi đen chạy như bay xuống nước. Bãi biển hôm nay khá thưa người, chính vì thế mà Hoàng ngay lập tức tia được một cô bé khá xinh độ 13 – 14 tuổi đang ôm chiếc phao con vịt ở chỗ nước đến ngực.

Hoàng bơi lại gần bắt chuyện: “Chào bạn!”

Cô bé thấy Hoàng khá đẹp trai, tuy nhiên nàng khá kiêu nên chỉ khẽ gật đầu một cái.

“Kiêu thế!” Hoàng thầm nói, quê độ bơi ra chỗ khác.

Ở cách đó không xa, có hai đứa khác bằng tuổi nhưng là con trai. Chúng cũng đã để mắt đến cô bé xinh xắn này liền này kế trêu chọc.

Thằng béo nói với thằng gầy: “Con bé kia xinh dữ bây, lại trêu đi.”

Thằng gầy lắc đầu: “Thôi, nó xinh thế mình ra bắt chuyện nó bơ cho thì nhục.”

“Sao mà nhục, coi tao nè.” Thằng béo cười gian xảo, lấy một hơi sâu rồi lặn xuống như rái cá.

Cô bé đang ung dung ôm phao con vịt vẫy chân khua nước thì có một bàn tay nắm lấy chân khiến cô bé giật mình la toáng lên.

“A”

Thằng béo ngoi lên ngay sau đó rồi cười khoái trí, thằng gầy thấy thế cũng bơi lại gần.

“Mấy cậu là ai, chơi kỳ vậy?” Cô bé bực mình nói.

Thằng béo vuốt ngược mái tóc ướt, cặp vú đầy mỡ núng na núng nính, nháy mắt ra vẻ ngầu lòi: “Xin tự giới thiệu mình là Quang đẹp trai vui tính, trùm bỏ học đi net.”

Thằng gầy không màu mè như thằng béo, liền vào vấn đề: “Bọn mình tắm ở đây từ sớm, gặp cậu xinh quá nên muốn làm quen, mình tên Tiến cậu tên gì vậy?”

Cô bé đáp: “Mình tên An.”

“Tên An thảo nào xinh thế, cậu đi bơi một mình hay sao? Gia đình cậu đâu?”

“À bố mẹ mình đang ngồi ghế kia kìa, mình thích nước lắm nhưng không biết bơi.”

“Đơn giản, để mình chỉ cho vài đường cơ bản.”

Hoàng bơi gần đó nghe gần hết cuộc trò chuyện giữa hai thằng kia và cô bé, trong đầu tự nhủ: “Con gái giờ gu mặn vãi!”

Cậu ngoảnh mặt đi chỗ khác, vừa hay trúng ngay một người đang từ trên bãi cát đi thẳng về phía mình.

Hân trong bộ bikini liền mảnh màu xám, khoe ra bộ ngực đồ sộ cùng vòng eo con kiến siêu đẹp đang bước đến, vì sợ nắng nên nàng có đội theo chiếc mũ rộng vành.

Mấy gã đàn ông gần đó đều chú ý đến Hân, đũng quần không biết từ lúc nào đã cộm lên một cục to tướng.

Thằng béo tên Quang đang thể hiện trình độ bơi thượng thừa cho cô bé An mới quen kia, ánh mắt cũng chú ý đến cô gái ngực khủng kia mà mồm há hốc ra.

Hân vừa bước chân chạm xuống nước biển thì vẫy tay với Hoàng gọi: “Cho chị ra với! Chị không biết bơi.”

Không thể để cô chị gái cực phẩm này bị thằng cha nào ve vãn, Hoàng liền bơi nhanh về bờ đứng dậy chờ đón Hân rồi nói: “Lại đây em dạy.”

Khi nước đến đùi, Hân không biết vô tình hay cố ý vấp té đổ sầm lên người Hoàng. Nhưng Hoàng vẫn đứng đó đỡ được Hân bởi cơ thể cậu bây giờ những tác động nhỏ như vậy đâu thể ảnh hưởng.

“Chị xin lỗi hihi!”

“Nào ra chỗ nước sâu hơn em dạy cho.”

Hoàng nắm tay Hân ra chỗ nước sâu đến ngực, dùng những kiến thức mình biết về bơi lội mà chỉ cho Hân. Con gái học bơi thì các bác biết rồi đấy, Hân vẫn éo thể bơi nổi mặc dù có cặp phao cứu sinh to vãi lờ.

Tuy nhiên chính khoảnh khắc chơi đùa cùng nhau khiến hai chị em thân thiết hơn nhiều.

Hương và Tuyết lúc này mỗi người diện một bộ bikini hai mảnh cực kỳ sexy đang nằm dài trên ghế tựa, nhìn về phía bọn trẻ đang nô đùa Tuyết mỉm cười nói: “Nhìn bọn trẻ mà muốn quay trở lại thời điểm đó quá, hai đứa nó ngày càng thân thiết chị ha.”

Hương đáp: “Chị em nó thương nhau đó giờ, chỉ là hay cãi nhau chút thôi.”

Tuyết có điều thắc mắc bèn hỏi: “Hoàng đã biết thân phận của chị rồi, vậy Hân biết chưa?”

Hương lắc đầu: “Con bé chưa biết, chị đợi đến lúc thích hợp mới nói ra.”

Có một điều mà không phải ai cũng biết, việc Ác Quỷ, Thiên Thần, hoặc những sinh vật kỳ quái xuất hiện là không phải ít. Tuy nhiên hầu hết đều được chính phủ che đậy bởi chính phủ không muốn người dân hoang mang, sống trong cảnh lo sợ.

Tùy vào mức độ nguy hiểm mà chính phủ sẽ bưng bít thông tin, tung tin giả nhằm trấn an người dân. Điển hình như vụ quái vật xuất hiện ở trung tâm thương mại, chính phủ đã cho người xóa sạch dấu vết tạo hiện trường rằng đó chỉ là một vụ khủng bố đơn thuần.

Còn những người nhìn thấy quái vật đã được đưa về bộ phận đặc biệt để xóa trí nhớ.

Giống như Phong bạn học của Hoàng, sau khi được xóa trí nhớ thì cậu chỉ nhớ người nhà mình bị khủng bố bắn chết, ký ức về con quái vật kia đã không còn.

Cách chỗ của Hương và Tuyết không xa, có một người đàn ông cũng đang nằm dài trên ghế tựa ngắm biển. Người đàn ông này rất đẹp trai, cơ thể săn chắc gọn gàng, để che bớt sự đẹp trai của mình người này đeo thêm cặp kính dâm.

Ngay từ đầu người này đến đây vì có mục đích riêng, vừa nhìn về phía Hoàng và Hân đang vui đùa dưới nước, người đàn ông mỉm cười nhạt nói: “Nhóc con lâu rồi không gặp!”

Ở hướng ngược lại, một cô gái xinh đẹp trong bộ bikini quấn theo một chiếc khăn quanh eo che đi một bên đùi dài trắng mịn. Phía sau có hai người đàn ông cởi trần khoe cơ bắp cuồn cuộn mặc quần đùi họa tiết cây dừa, đeo kính đen.

Cả ba đều nhìn về hướng cô bé An đang đùa cùng hai cậu nhóc béo và gầy, cô gái xinh đẹp kia hạ cặp kính xuống quá sống mũi nhìn chăm chú vào cô bé An rồi hỏi hai người phía sau: “Có đúng là con bé đó không?”

“Dạ đúng thưa sếp, bọn tôi đã theo dõi từ khi gia đình họ đến đây.” Người đàn ông phía sau xác nhận.

“Tốt! Kế hoạch vẫn giữ nguyên, tối nay bắt đầu.” Cô gái xinh đẹp kia gật đầu hài lòng, ánh mắt sâu thẳm.

Tối đến, Tuyết phát hiện một tiệm làm móng xịn sò nên rủ Hương và Hân tới đó. Hoàng thì ở nhà coi bé Hiền, chán quá nên cậu cho bé Hiền ra ngoài chơi.

Buổi tối ở bờ biển vô cùng mát mẻ, vừa đẩy xe vừa hít gió biển khiến Hoàng cảm thấy có chút dễ chịu. Cậu lại nhớ về quãng thời gian trước khi bản thân còn mập ú xấu xí, một cuộc gọi và một Bảo Mẫu xuất hiện khiến cuộc đời cậu thay đổi.

Phải! Hoàng nhớ Linh, nàng rất đặc biệt với cậu. Cho dù có bao nhiêu Bảo Mẫu đi chăng nữa thì vẫn còn một chỗ dành cho Linh, dù là mong manh nhưng cậu mong Linh vẫn còn sống.

Có lẽ vì Linh là người phụ nữ đầu tiên cho Hoàng biết tình dục là gì, cảm giác có một cô bạn gái lớn tuổi là như thế nào.

Vừa đi vừa nghĩ, thoáng cái Hoàng đã tới gần quảng trường vui chơi dành cho trẻ con.

Gần đó, Quang béo và Tiến gầy đang chờ sợ xuất hiện của cô bé An mới quen hồi sáng. Cả hai đã rủ được An đi chơi tối, rất nhanh An đã xuất hiện trong bộ váy trắng đơn giản nhưng xinh xắn.

An có mái tóc dài, màu hơi ngả vàng vì nhuộm. Đôi mắt đen to và đeo thêm một cặp kính cận nhẹ, An tới chỗ Quang béo và Tiến gầy chào hỏi.

“Chào, hai cậu đợi tới lâu hông?”

Nhìn thấy An, Quang béo nuốt nước bọt thầm khen An ngon vãi lều còn Tiến gầy thì tươi cười nói: “Bọn này mới đến, hôm nay cậu xinh lắm.”

“Hì cảm ơn!” An Cười duyên dáng.

Cả bọn ngồi ghế trò chuyện, bỗng hai người đàn ông mặc đồ bộ hoa văn hình cây dừa xuất hiện trước mặt họ.

Một người lên tiếng: “Cháu là Phạm Thu An?”

Biết có điều chẳng lành, Tiến gầy lấy cớ đi mua nước. Quang béo thì ngồi im re, An trả lời: “Cháu không phải!”

Quang béo cũng lên tiếng: “Phải rồi cậu ấy không phải Phạm Thu An.”

Sau đó vì cũng sợ như Tiến gầy nên Quang béo bèn đứng dậy vẫy tay chào: “Thôi tự dưng mình buồn đái quá, hẹn mai gặp nhé An.”

An:?

Hai người đàn ông mặc đồ hoa văn dừa:?

Cách đó 50 mét, Hoàng cũng vừa đến định cho bé Hiền tập đi nhưng phát hiện ra An đang bị làm phiền.

“Ai mà nhìn quen quen, như con nhỏ kiêu kiêu hồi sáng.”