Chương 21: Ánh Tuyết

Thánh Kiếm!”

Hoàng nhìn thanh kiếm sáng bóng sắc lẹm trên tay Hà Trang không khỏi kinh ngạc, cậu luôn ao ước mình có hai thanh kiếm.

Hoàng ngỏ ý đổi chác: “Hà Trang này, cho mình sờ thử Thánh Kiếm của cậu đi.”

Hà Trang lắc đầu nhíu mày: “Không được!”

“Eo! Kẹt xỉ thế.” Hoàng trề môi.

Hà Trang nói: “Không phải tớ không muốn cho mượn mà vì thứ này k được mượn!”

“Ủa sao lại thế?”

“Tớ không biết, Bảo Mẫu của tớ nhắc tớ như vậy.” Hà Trang từ tốn đáp.

“Bảo Mẫu của cậu là ai? Là nam hay nữ?” Hoàng hỏi.

“Là nam, nhưng hiện tại đi vắng rồi.”

Cả hai ngồi nói chuyện thêm được một lát thì Ánh Tuyết tắm xong bước ra với bộ đồ ngủ màu hồng kín đáo mà khêu gợi làm Hoàng lác cả mắt. Ánh Tuyết vừa lấy khăn tắm lau tóc vừa ra sofa ngồi hướng Hoàng và Hà Trang nói: “Hai đứa ở lại ăn trưa với chị nhé! Mấy khi nhà có khách.”

“Cũng được ạ!” Hoàng gật đầu, mắt nhìn vào vòng một tròn trịa nuốt nước bọt thèm thuồng.

“Vâng!” Hà Trang lễ phép gật đầu sau đó liếc mắt nhìn Hoàng thấy Hoàng đang dùng ánh mắt chết thèm với vòng một của Ánh Tuyết thì khẽ ho khan tỏ vẻ không vừa lòng.

Ánh Tuyết thấy hai đứa trẻ gật đầu thì mỉm cười hài lòng sau đó nhấc điện thoại lên gọi đồ ăn online, sau đó nàng làm quen với Hà Trang.

“Em xinh quá… em tên gì?”

“Em tên Hà Trang… chị cũng rất xinh!”

“Chị biết chứ… vậy mà có người từ chối chị đấy!” Ánh Tuyết thở dài than vãn.

Hoàng biết Ánh Tuyết ám chỉ mình đã từ chối nàng làm Bảo Mẫu, biết thế nên Hoàng chỉ ngồi đó cười trừ.

Sau khi đồ ăn được ship tới, Ánh Tuyết đem đồ ăn vào bày ra rồi cả ba cùng ăn trưa. Hà Trang thỉnh thoảng lại để ý ánh mắt của Hoàng.

Sau khi ăn trưa xong Hà Trang nói buồn ngủ nên đã vào phòng của Ánh Tuyết ngủ trước chỉ còn Hoàng và Ánh Tuyết ngồi sofa xem tivi, được dịp ngồi riêng với nhau Ánh Tuyết chủ động bắt chuyện: “Hoàng này, em thấy vụ hôm nay ở trường thế nào?”

“Em cũng chẳng biết nữa!” Hoàng đáp, đầu óc hơi lo âu.

Ánh Tuyết khoanh tay trước ngực để lộ núm vú hằn lên sau lớp áo, nàng thong thả hỏi: “Em có muốn gặp Linh không?”

Điều này là đương nhiên, Hoàng tròn mắt: “Chị giúp em gặp chị Linh sao, cảm ơn chị!”

Nhưng Ánh Tuyết lắc đầu nói: “Chị không có cách nào giúp em gặp được Linh, Bảo Mẫu bọn chị không có quyền hạn gì trong vấn đề đó tuy nhiên chị có thể giúp em trở lên mạnh hơn, mạnh hơn thì em có thể gặp thậm chí là cứu và chữa khỏi cho cô ấy.”

“Có thật là mạnh lên thì em sẽ được gặp chị Linh không ạ?” Hoàng mừng rỡ ra mặt, cậu nhất định phải gặp được Linh.

“Thật chứ! Nhận chị làm Bảo Mẫu rồi chị sẽ giúp em mạnh mẽ hơn.” Ánh Tuyết ôn nhu nói, vừa nói nàng vừa khẽ cởi một nút áo ra để lộ bầu ngực tròn trắng như bánh bao cùng đầu ti hồng hào căng cứng từ bao giờ.

Thấy Ánh Tuyết mời gọi, Hoàng liền lập tức lao tới đè lên Ánh Tuyết cả hai cùng nằm ra ghế sofa, Hoàng rúc vào ngậm lấy đầu ti của Ánh Tuyết khiến nàng phát ra tiếng rên khẽ từ trong cổ họng: “Ư…”

Một dòng sữa ngọt ngào béo ngậy từ đầu ti tràn vào miệng Hoàng khi cậu ra sức bú lấy, cảm giác còn thơm ngon hơn sữa của Linh khiến cậu càng muốn bú thêm. Ánh Tuyết khẽ xoa đầu Hoàng vừa rên nhỏ vừa nói: “Từ từ thôi, không ai tranh giành với em đâu… a!” Khi Hoàng bú Ánh Tuyết thì trên ngực nàng xuất hiện một hình xăm thiên thần sa ngã màu đen rồi hình xăm đó từ từ nứt ra và biến mất, đây là dấu hiệu cho thấy Bảo Mẫu đã tìm được người bảo vệ, trước đây Linh khi lần đầu cho Hoàng bú cũng trải qua như vậy.

Bú đã miệng rồi, Hoàng ngẩng đầu lên thấy mặt Ánh Tuyết hơi đỏ và cực kỳ quyến rũ liền hỏi: “Em có thể hôn chị được không?”

“Được chứ… nào lại đây!” Ánh Tuyết gật đầu quyến rũ sau đó kéo đầu Hoàng lại cả hai môi chạm môi, hai chiếc lưỡi xoắn lấy nhau trao đi những cục đờm béo ngậy.

Hôn được rồi thì tay Hoàng không chịu nằm yên, từ từ cởi hết cúc áo của Ánh Tuyết ra để phơi ra cơ thể tràn đầy nhựa sống cực kỳ mê người của nàng, Ánh Tuyết cũng cởi quần áo của Hoàng ra, chỉ vài giây sau cả hai đã trần như nhộng. Hoàng liếc nhìn cái l-n sạch sẽ nhẵn thín của Ánh Tuyết không kiềm chế được mà lao vào liếm láp.

“A… chị bảo từ từ thôi mà!”

Ánh Tuyết khẽ cong người, cảm giác lưỡi Hoàng đang liếm láp mép thịt hồng hào trinh nguyên của nàng khiến nàng sướng phát run, tuy đã từng này tuổi rồi nhưng đây là lần đầu tiên nàng quan hệ, lại còn là với một thằng nhóc thua xa tuổi mình, cảm giác bị lái khiến cảm xúc trong nàng dâng trào mãnh liệt.

“Em xin lỗi… để em bắt đầu lại.”

Hoàng dùng lưỡi luồn lách vào mép l-n ngọt nước của Ánh Tuyết, vì là Bảo Mẫu cao cấp nên mọi thứ của nàng đều vượt trội hơn so với Linh từ nhan sắc, vóc dáng, tiếng rên, chất lượng sữa, khí chất, dâm thủy, độ nhạy cảm của âm vật, vv…

Được Hoàng chăm sóc tận tình, Ánh Tuyết sướng phát điên chịu trận vừa thở vừa toát mồ hôi hột mặc dù điều hòa vẫn đang mở.

“Ư… A… Ư… A… Ư… A… Ư… A!”

Hoàng liếm l-n chán rồi thì liếm lên bụng rồi ngoáy sâu vào chiếc rốn nhỏ xinh của nàng, tay mân mê nhào nặn vú nàng đến méo mó biến dạng, cậu liếm lên phần cổ thon thả rồi cắn nhẹ vào cằm nàng cuối cùng là hôn lên bờ môi đỏ ướt át của Ánh Tuyết khiến nàng đi hết từ khoái cảm này đến sung sướng khác.

“Em thật kinh nghiệm, chắc hẳn rất nhiều cô gái sẽ mê em như điếu đổ.”

Cả hai quần nhau, mơn trớn nhau trên sofa tới nửa tiếng đồng hồ, lúc thì cả hai nằm ôm nhau ăn cháo lưỡi, khi thì chơi kiểu sáu chín với nhau cho đến khi cả hai cùng lên đỉnh. Ánh Tuyết nuốt trọn lần xuất tinh của Hoàng và còn thòm thèm nên đã kéo Hoàng vào phòng tắm để thực sự bắt đầu mây mưa.

Trong phòng tắm, tiếng nước chảy hòa chung tiếng rên ngọt ngào, Ánh Tuyết bị Hoàng phá trinh, trước khi gặp được người bảo vệ thì tất cả các Bảo Mẫu đều còn trinh và trong sạch, họ được đào tạo bài bản để chỉ phục vụ một chủ nhân duy nhất. Ánh Tuyết là người tự tin vào bản thân, nàng nghĩ bản thân sẽ chẳng tìm được chủ nhân thích hợp bởi tiêu chuẩn của nàng cực kỳ cao, nàng còn tưởng rằng sẽ chết già với cái mác gái còn trinh tuy nhiên từ khi gặp Hoàng thì suy nghĩ của nàng đã thay đổi. Không phải vì ngoại hình hay vì Thánh Vật mà cậu có, Ánh Tuyết bị gây ấn tượng bởi tình cảm mà Hoàng dành cho Linh, đó không đơn thuần là Bảo Mẫu với chủ nhân mà đó như là người tình, gia đình.

Có rất nhiều Bảo Mẫu lớn tuổi đã kể cho nàng nghe, những người giữ Thánh Vật hay còn gọi là Người Bảo Vệ, hầu hết trong số họ đều rất cao ngạo, coi trời bằng vung, cư xử thiếu tôn trọng với Bảo Mẫu của mình. Thậm chí có kẻ còn đánh đập Bảo Mẫu của mình khi họ không làm Người Bảo Vệ vừa ý, rồi việc quan hệ tình dục, đó là điều tất nhiên phải xảy ra giữa Người Bảo Vệ và Bảo Mẫu nhưng khác với cách mà Hoàng dành cho Linh, họ sẽ bị Người Bảo Vệ coi như đồ chơi tình dục muốn đ-t lúc nào là đ-t kể cả đối phương có nguyện ý hay không, họ lạm dụng địa vị của mình để bắt nạt người khác.

Ánh Tuyết cũng từng ám ảnh viễn cảnh nàng bị một Người Bảo Vệ nào đó đối xử tệ bạc, nhưng giờ thì khác rồi bởi nàng đã gặp Hoàng.

“A… sướng quá… mạnh lên đi… A…”

Nàng rên trong sung sướng khi dùi cui thịt cứng gân guốc của Hoàng đang dã liên tục từ phía sau.

“Chị dâm quá… sớm biết thế em đã chọn chị rồi.” Hoàng trong cơn động dục cắn vành tai Ánh Tuyết nói.

“Thì bây giờ chị cho em đ-t đây còn gì… A… sướng quá đi mất chị không chịu nổi nữa!”

“Để em làm chị lên đỉnh nhé.”

Hoàng tóm tóc Ánh Tuyết kéo ngược ra sau hôn môi nàng ngấu nghiến trong khi đó thì cậu hì hục nắc c-c vào l-n nàng đưa cả hai lên tận mây xanh, Ánh Tuyết rùng mình thật mạnh dâm thủy trong người tuôn ra hòa cùng máu đỏ theo nước trôi đi, Hoàng cũng bắn hết tinh dịch vào tử cung nàng sau đó cả hai ngâm mình trong bồn tắm thư giãn.

Ngồi tựa lưng vào lồng ngực Hoàng trong bồn tắm mát lạnh, Ánh Tuyết nắm tay Người Bảo Vệ của mình thủ thỉ: “Em thật tuyệt vời!”

Hoàng tay nựng nịu ngực Ánh Tuyết nói: “Chị cũng thế.”

“Từ giờ chị là Bảo Mẫu của em rồi, em có thể sai khiến chị bất kỳ điều gì em muốn.” Ánh Tuyết ánh mắt chờ mong điều Hoàng sai khiến nàng đầu tiên là gì.

Hoàng biết nàng ngóng trông điều đó liền tìm ra một việc để sai khiến: “Vậy thì thay đổi cách xưng hô đi, anh gọi em là em còn em xưng em với anh, được không?”

Ánh Tuyết mỉm cười gật đầu: “Được… em yêu anh!”

Câu nói của nàng khiến Hoàng bất ngờ, nhưng bởi vì thích nên cậu nhe răng ra cười đề nghị: “Yêu anh thì quay lại hôn anh một cái đi.”

Nàng không trần trừ quay người lại ôm lấy Hoàng rồi hôn lên môi cậu một cái sau đó nghiêng đầu chớp chớp mắt đáng yêu xem phản ứng của Hoàng thế nào, kết quả là bị cậu đè ra hấp diêm ngay trong bồn tắm mặc dù nàng đã chống cự vô cùng yếu ớt.

Sau khi bị Hoàng dã cho lên đỉnh sung sướng, biết cậu sắp xuất tinh Ánh Tuyết liền cúi xuống vén tóc lên cầm c-c Hoàng cho vào miệng đúng lúc dòng tinh bắn ra như súng đại bác.

Nhâm nhi tinh dịch trong miệng, Ánh Tuyết thèm thuồng đánh giá sau đó còn làm nũng: “Ngon quá… ước gì ngày nào cũng được uống như vậy.”

Sau khi cả hai lau khô người mặc lại quần áo, Ánh Tuyết như con mèo chủ động ngồi sát cạnh Hoàng trên ghế sofa giống như vợ chồng son vậy. Hoàng cũng hơi ngạc nhiên, chẳng lẽ nàng lại dễ đến mức chỉ cần quan hệ một lần là đã toàn tâm toàn ý với cậu đến vậy sao, nhưng vậy nếu gặp phải thằng fuck boy chuyên đi chịch dạo thì khổ thân.

Hoàng nghĩ vậy, nhưng Ánh Tuyết nghĩ khác, nàng đã luôn khép kín tình cảm bởi vì nàng không tìm được đối tượng thích hợp để trao yêu thương. Cách đây vài ngày nàng có đến gặp Linh, lúc này Linh đã cực kỳ suy yếu.

“Chào cô, tôi tới để hỏi một số chuyện.”

Linh cười yếu ớt: “Về Hoàng sao?”

“Phải… cô đã dùng biện pháp nào để khiến cậu bé đó dành tình cảm cho cô nhiều đến vậy?”

“Sao cô lại hỏi vậy? Cô có ý gì với Hoàng sao?”

“Tôi được phân nhiệm vụ bảo vệ cậu ấy, có khả năng sẽ trở thành Bảo Mẫu của cậu ấy.” Ánh Tuyết đáp.

Linh mỉm cười, nụ cười của sự mãn nguyện: “Tôi yêu thương cậu ấy hết lòng… chỉ vậy thôi!”

“Chỉ vậy thôi…” Ánh Tuyết nhắc lại, trong lòng nhiều sự suy tư.

“Cô là người ưu tú, nhờ cô chăm sóc cho Hoàng, cậu ấy là một người thực sự tốt.” Linh nói bằng giọng yếu ớt, có lẽ ngày nàng lên thiên đàng không còn xa nữa.

“Tôi sẽ không phụ lòng của cô, tạm biệt!” Ánh Tuyết rời đi.

Quay trở lại thời điểm hiện tại, Ánh Tuyết rúc vào lồng ngực Hoàng hạnh phúc cực kỳ, nàng thầm nghĩ tới Linh: “Cảm ơn cô đã cho tôi đáp án, tôi sẽ thay cô chăm sóc cậu bé này thật tốt.”

Có lẽ hành động quá mức thân mật và không cần thiết mà Ánh Tuyết dành cho Hoàng sẽ khiến mọi người nghĩ rằng nàng dễ dãi, nung lon, nhưng điều đó hoàn toàn sai, nàng cũng là con gái mà, nàng chỉ đang thể hiện tình cảm với người nàng nghĩ sẽ yêu thương nàng hết mực mà thôi.

“Hai người đang làm gì vậy?”

Hà Trang từ trong phòng ngủ bước ra, thấy Ánh Tuyết đang nằm gối đầu lên đùi Hoàng xem tivi, tay Ánh Tuyết còn đang đặt vào vị trí củ khoai gân của Hoàng.