Vào ban đêm, hai đứa nhỏ liền nói cho Uyển Tình và Thiên Dương: “Ba mẹ, tụi con muốn đi nhà trẻ!”
Mục Thiên Dương và Uyển Tình sửng sốt, hỏi: “Vì sao muốn đi nhà trẻ a?”
“Bởi vì có thể làm bài tập.” Đương Đương nói.
Mục Thiên Dương lảo đảo một cái —— Ta phi! Chẳng lẽ mình sinh ra một đứa nhỏ bá chủ học đường?
Uyển Tình cũng kinh ngạc rớt cằm. Hơn nữa ngày, cô mới dở khóc dở cười nói: “Muốn làm bài tập a? Về sau con sẽ hối hận … Ha ha ha …”
“Mẹ. . . . . .” Đương Đương bất mãn nhìn cô.
“Khụ, mẹ không cười con.”
“Vậy chúng con có thể đi nhà trẻ sao?” Đinh Đinh hỏi.
Uyển Tình và Mục Thiên Dương liếc mắt với nhau một cái, đồng thanh nói : “Thuận theo tự nhiên đi.”
Hai người nhìn nhau cười, nói với đứa trẻ: “Có thể.”
“A ——” hai đứa vui vẻ hoan hô.Nguồn đọc nhanh nhất truy cập : t.h.i.ch.d.o.c.t.ruyen.com
Ngày hôm sau hai người phải đi tham quan nhà trẻ. Mục lão gia và Kim lão phu nhân nghe nói, cũng đi theo, đem chuyện này trở thành đại sự hạng nhất.
Nhà trẻ nhìn thấy hai chiếc siêu xe đỗ tại đây liền kinh sợ.
Mục Thiên Dương tất nhiên muốn cho đứa nhỏ tốt nhất, cho nên trực tiếp đi nhà trẻ song ngữ tốt nhất gần đấy, một năm thu phí gần mười vạn.
Uyển Tình chép miệng, đem trong ngoài nhà trẻ nhìn qua một lần, cơ sở thiết bị hoàn mỹ, không gian hoạt động rộng lớn, đại bộ phận giáo viên là người nước ngoài. Nấu cơm cũng sạch sẽ, đầu bếp đều có giấy phép, còn có đầu bếp chuyên làm điểm tâm. . . . . .
Uyển Tình cũng không có tâm lý sính ngoại, đối với giáo viên đến từ quốc gia nào cũng không sao cả. So với để cho đứa nhỏ học Anh ngữ, cô càng hy vọng đứa nhỏ học một chút thi từ của dân tộc, bồi dưỡng tình cảm sâu đậm đây.
Mục Thiên Dương cũng thế. Đối với Mục gia mà nói, thứ không thiếu nhất chính là tiền, nếu thật sự muốn làm đào tạo tinh anh, trực tiếp hướng Eaton đưa qua, đây chính là hiệu trưởng nước Anh đã bồi dưỡng hơn 20 vị Thủ tướng thế giới!
Hai người bọn họ đối với nhà trẻ liền có hai cái yêu cầu: an toàn, không dạy hư đứa trẻ.
Hai năm trước xem tin tức học sinh nhà trẻ bị chém, cả nhà đều sợ chuyện ấy, cho nên chỉ cần có thể cam đoan tính mạng đứa nhỏ an toàn, bao nhiêu tiền đều được. Về phần giáo dục thì không yêu cầu ngươi dạy giỏi, chỉ yêu cầu ngươi đừng dạy hư!
Trường học này thoạt nhìn không tệ, mấy người họ cũng không muốn chọn nơi khác liền trực tiếp quyết định chọn nơi này, chuẩn bị cách một ngày nữa đưa tới.
Sau đó, Mục Thiên Dương và Uyển Tình mang theo đứa nhỏ đi mua cặp sách nhỏ. Rất nhiều thứ này nọ, trường học đều đã phát, nhưng đứa nhỏ lần đầu tiên đi trường học, không chỉ bọn chúng hưng phấn, làm cha mẹ cũng thật kích động, mỗi thứ đều phải tự mình lựa chọn.
Mang theo cặp sách nhỏ, Uyển Tình đột nhiên thở dài.
Mục Thiên Dương hỏi: “Làm sao vậy?”
“Bọn chúng đều phải đi học, việc học của em còn chưa có xong đâu.” Uyển Tình cảm thấy trong lòng có chút áp lực. Mẹ có thể thực sự gây thất vọng hay không?
Mục Thiên Dương nhãn tình sáng lên, ôm hông của cô: “Anh làm cho em tạm nghỉ học, em nếu như muốn thì còn có thể tiếp tục đi học.”
Uyển Tình sửng sốt, ngẩng đầu nhìn anh, trong lòng có chút động, nhưng một lát sau lại lắc đầu: “Quên đi. . . . . . Đều quên hết rồi làm sao còn học lại được?”
“Người ta sáu mươi tuổi còn đi thi đại học đó, làm sao có thể theo không kịp?”
“Nhưng mà …” Uyển Tình do dự một chút, “Đứa nhỏ đều đang đi học, như vậy có thể rất kỳ quái hay không?”
Xem ra cô là muốn tiếp tục hoàn thành việc học. Mục Thiên Dương nói: “Sinh viên cũng có thể kết hôn, sinh đứa nhỏ thì sao chứ? Chẳng lẽ người sáu mươi tuổi thi đại học không có đứa nhỏ sao? Kim Dung còn đi học tiến sĩ đó, đây không phải là càng kỳ quái hay sao?”
“. . . . . .”
“Dù sao phải đợi chúng ta kết hôn mới quay về A thị, đứa nhỏ lại đưa đi nhà trẻ, em không cần lúc nào cũng chiếu cố bọn chúng, cũng không tốn thời gian. Không tìm một ít chuyện làm, có thể sẽ rất nhàm chán, thế sao không đi đọc? Chờ khi lấy bằng tốt nghiệp, chúng ta liền trở về.”
Uyển Tình gật đầu. Cô cũng muốn làm cho mình trở nên ưu tú hơn một chút, cô không nghĩ về sau khi bị người ta nhắc tới, nói cô không được cái gì, ngay cả đại học cũng chưa học xong, chẳng qua bởi vì là cháu ngoại của Kim lão phu nhân, bởi vì có đứa con nên mới gả được cho nhân vật lớn Mục Thiên Dương này!
Cô cũng không cần như vậy!
Cho dù người khác muốn nói cô gả cho Mục Thiên Dương là vì cô có núi dựa, có đứa nhỏ, nhưng chính cô cũng không muốn bị soi mói! Cô phải làm đến —— cho dù cô đơn độc, cô cũng phải xứng đôi với Mục Thiên Dương!
Uyển Tình thầm hạ quyết tâm, nhất định phải tiến bộ! Không yêu cầu hoàn mỹ nhưng yêu cầu ưu tú.
Cô hít sâu một hơi, nói với Mục Thiên Dương: “Cứ như vậy đi! Chờ em lấy được bằng tốt nghiệp, chúng ta lại cử hành hôn lễ!”
“A?” Đây không phải là muốn ít nhất hai năm à.
“Em nhất định sẽ lấy được !” Nắm tay!Nguồn đọc nhanh nhất truy cập : t.h.i.ch.d.o.c.t.ruyen.com
“Nhưng mà. . . . . .”
Cô cười, lôi kéo cà vạt Mục Thiên Dương: “Có hôn lễ làm động lực, em có lý do gì không thành công đâu?” Mục Thiên Dương vừa vui mừng lại vừa khổ sở, bất đắc dĩ nói: “Vậy em có thể dùng một năm hoặc là nửa năm học xong hay không? Vì hôn lễ cuả chúng ta.”
“Ách. . . . . .” Uyển Tình suy sụp cúi mặt, “Anh không cần tạo áp lực cho em, em nhất định hai năm mới học xong! Ách. . . . . . Được rồi, không đợi lấy bằng tốt nghiệp, thời điểm nào nên làm cái nào thì làm!”
“Ừm.” Mục Thiên Dương hôn cô một chút “Nhưng anh nhắc nhở em, em học kỳ sau là không tham gia cuộc thi, môn học chưa qua. Nếu em muốn hai năm lấy được bằng tốt nghiệp thì phải cố gắng từ giờ trở đi. Trước khi nhập học hẳn là có thi lại, tốt nhất em thừa dịp thi lại đem các môn học kỳ sau đều nắm bắt, bằng không. . . . . . Khả năng phải thi lại các môn trọng yếu đấy.”
“A? !” Uyển Tình đau khổ, nhiều môn học như vậy!Nguồn đọc nhanh nhất truy cập : t.h.i.ch.d.o.c.t.ruyen.com
Đứa nhỏ ngày đầu tiên đi nhà trẻ, cả nhà đều xuất động. Lúc tới tham quan trường học đi hai chiếc xe, mà lúc đến trường lại biến thành năm chiếc xe! Thiên Tuyết, Tiếu Tiêu, Kiều Kiều đều tới đây, Mục Thiên Thành vừa lúc đang ở thành phố C nên cũng tới .
Hiệu trưởng kia đổ mồ hôi a, người nhà này thật sự là. . . . . . Rất thận trọng! Đây là nhà trẻ quý tộc a, tất cả mọi người đều là người có tiền nhưng không giống các ngươi điên cuồng như vậy a.
Đại bộ phận đứa nhỏ đi nhà trẻ đều là buổi sáng, thời điểm bọn họ đến, người khác cũng đưa đứa nhỏ của mình đi nhà trẻ. Uyển Tình nhìn trên đường một dãy siêu xe, nhớ tới tình hình thời trung học mình bị Mục Thiên Dương chuyển tới trường quý tộc, lập tức hướng đứa nhỏ nói: “Ở trường học phải nghe lời, không cho phép cùng bạn học náo loạn gây gổ. Không cho phép cãi nhau, đánh nhau, tranh giành này nọ. . . . . .”
Ngươi nộp 10 vạn, người khác cũng nộp 10 vạn a! Trường học bình thường mà đánh nhau một cái có thể chỉ là bồi thường tiền thuốc men, ở nơi này mà đánh nhau một cái thì có khả năng là xảy ra chiến tranh thương trường a!
Uyển Tình nơi này vừa đem đứa nhỏ giáo dục tốt, một chút xe, liền đụng tới Mục Thiên Thành đi tới, lôi kéo hai đứa nhỏ nói: “Bảo Bảo ngoan a, chú nói với các cháu, trăm ngàn lần không để bị người ta khi dễ a ~ nếu có người khi dễ các cháu, các cháu liền khi dễ lại! Có chú làm chỗ dựa cho các cháu, chú giúp các cháu đánh bọn họ!”
Uyển Tình: . . . . . .
Mục Thiên Dương mới vừa ở trên xe nghe thấy được Uyển Tình nói như thế, anh vừa định đánh Mục Thiên Thành, Thiên Tuyết lại chen vào một cái: “Hay hay! Bảo bối nhỏ bé của dì, trăm ngàn lần không được để bị người ta khi dễ. Nếu ai khi dễ các cháu, các cháu liền đánh lại hắn! Dùng tay đánh không được thì dùng chân, dùng người đánh không được thì dùng ghế!”
Mục Thiên Dương: . . . . . .
Tiếu Tiêu cũng có đứa nhỏ, khụ một tiếng nói : “Các cháu ngoan nghe lời là được, nếu có người khi dễ thì các cháu liền nói cho giáo viên nha.”