Hai người nhìn nhau suy nghĩ làm sao bây giờ, bỗng một giọng nói nhỏ nhẹ: "Tịch Tà Tâm." hai cây quạt hồng từ trong phòng bay ra.
Xoay chuyển, linh khí màu hồng theo sau hai cánh quạt, Tà Ma Thâu Tóm của Tiêu Dung liền bị chém bay. Tiêu Dung cũng ngơ ngác không hiểu chuyện gì?
"Làm sao có khả năng? Làm sao mà hai cây quạt màu hồng có thể gây ra Tà Ma thâu tóm biến mất được?"
Tiêu Dung suy tư minh bạch, lại dùng đến khác công pháp. Trọng Ma Kiếm, trọng kiếm bộc phát màu đỏ huyết càng mạnh.
Cách xa xa, ba người trầm tư không biết nói gì, ngươi lắm công pháp như vậy?
Tiêu Dung ngước đầu lên trời: "Hôm nay ai ngăn cản ta tất cả phải chết." hắn tà ác nói.
Thân ảnh thuấn đi đến trước mắt Cổ Nhược Ca cầm trên tay trọng kiếm, kéo lê đưa lên cao chém xuống một đạo đỏ huyết linh khí.
Cổ Nhược Ca nàng không kịp phòng bị đối phương một chiêu đem nàng đánh ngã, lại đến một kiếm nàng nghi ngờ? Như nàng đoán một kiếm chém ngay ngực nàng, quần áo rách rưởi từng mảnh.
Cổ Nhược Ca thở dài may còn có áo yếm.
Nàng đưa tay phải che lấy, song đôi quạt màu hồng từ trên cao xoay vòng, xuất hiện một kiện áo, đưa đến bên người Cổ Nhược Ca. Nàng nhanh chóng nhận lấy mặc vào, bởi vì Tiêu Dung không cho nàng thời gian.
Nàng chỉ đành đạp chân lùi ra xa, một tay che ngực, một tay mặc vào áo, bởi vì Lăng Thanh đưa cho nàng là hai áo. Nên có thể che được áo ngực, cùng quần áo bị rách.
Thấy Cổ Nhược Ca chạy trốn, Tiêu Dung không đuổi theo, hướng mắt Lăng Liên cùng thi quỷ đang giao thủ, thi quỷ áo cưới nữ nhân của hắn.
Tiêu Dung tức giận giám tấn công hắn yêu thích nữ nhân? Lăng Liên bên này đưa thương ra phản kích, vừa đưa ra đỡ lấy bàn tay của áo cưới Thi quỷ.
Thi quỷ phản kích, thi quỷ hai tay đều mang theo sắc bén móng tay, tấn công Lăng Liên.
Hai tay bỏ xuống trường thương, lùi ra sau, Hắc Ma Thương rơi xuống, nàng lui lại chân đạp không khí tạo nên một vòng tròn thủy linh khí.
Chưa đợi nàng suy nghĩ, bên cạnh xuất hiện một thân ảnh nam nhân, đối phương hai tay nắm chặt trọng kiếm, công kích nàng.
Lăng Liên nàng không còn cách nào chạy thoát, ngước nhìn Ma Kiếm trước mắt chém xuống. Lăng Thần bên dưới sợ hãi: "Không, sư tỷ."
Trong sân nhỏ, trên cao là một nữ tử mặc áo cưới, cũng như một nam nhân cầm trọng kiếm chém xuống một nữ tử.
Sư tôn Lăng Thần thấy vậy cũng muốn chiếm đoạt thân xách Lăng Thần, nhưng mà chắc chắn không kịp. Vẫn muốn đoạt đồ đệ thân thể.
Tay hắn cầm Thanh Ngân Sắc Kiếm hướng phía trước bay đi. Trên cao song đôi quạt hồng biến mất, một lần nữa xuất hiện là trên tay Lăng Liên.
Lăng Liên theo bản năng cầm lấy song quạt.
Đưa ra trước mắt, đỡ lấy công kích. Trọng kiếm uy áp đánh xuống, Tiêu Dung ánh mắt hiện ra đỏ ngầu đẩy mạnh nàng bay ra ngoài.
Lam Ngân Sắc Kiếm cũng tùy thời bay đến, Tiêu Dung đưa trọng kiếm ra lần nữa, ánh mắt nhìn lên xuống, nghi ngờ?
"Hư không pháp tắc?" Lăng Thần đang nửa trạng thái bị sư tôn kiểm soát, tầm tình ổn định lại: "Sư tôn, Hư Không pháp tắc là cái gì? Tại sao sư muội ta lại?"
Sư tôn Lăng Thần giải đoạt hắn cơ thể kiểm soát: "Đây không phải hư không pháp tắc gì cả, bởi vì vũ khí hai nàng dùng đều có thể thay đổi vũ khí."
Có thể gọi là một vũ khí hai chủ nhân, tùy thời có thể kêu gọi." Lăng Thần hiểu ra hóa ra là như vậy, tưởng rằng sư muội có hư không pháp tắc.
Tiêu Dung bên này hắn trên cao xuống sân nhỏ Tiêu gia, Cổ Nhược Ca tức giận nhảy đến một quyền đánh mặt hắn: "Ngươi giám chém rách y phục lão nương? Nhận lấy lão nương quyền!"
Tiêu Dung hừ nhẹ: "Mộ con mèo nhỏ phản kháng? Cứt!" thân thể hắn bộc phát ra màu đỏ huyết, hắc ám nguyên tố thuộc tính đánh bay Cổ Nhược Ca.
Cổ Nhược Ca thân thể đánh bay ra hướng đông, chính là nơi tường phủ ra bên ngoài, nàng thấy Lăng Thần ném cho bản thân một viên đan dược, tay trái bắt lấy.
Nhẹ nhàng đưa vào miệng, trốn trong bụi cỏ ngồi xuống phục hồi sinh mệnh, cũng như linh khí.
Tiêu Dung ánh mắt đỏ ngầu, dưới chân bộc phát hắc ám nguyên tố cùng đỏ huyết: "Tiên Đạo Tông đệ tử chỉ có như vậy haha!"
Lăng Thần tay phải nắm chặt Thanh Ngân Sắc Kiếm, một bước đi qua, thân ảnh hư ảo biến mất xuất hiện trước mắt Tiêu Dung.
Tiêu Dung hắn nhìn rõ Lăng Thần thuấn di, đưa trọng ma kiếm ra đỡ lấy, Lăng Thần xuất hiện kiếm chém xuống, đối phương biết rõ hắn đường kiếm chém?
Bốn mắt nhìn nhau, Lăng Thần hừ nhẹ, tay còn lại nắm chặt thanh kiếm, đẩy ra trọng kiếm, Tiêu Dung thân thể bị đánh lùi, lại lao tới.
Cứ như vậy hai người giao thủ không ai sợ ai, Lăng Thần hắn muốn kéo dài thời gian, đưa Tiêu Dung ra ngoài bộc lộ cảnh giới. Một chiêu tất sát.
Lăng Liên nàng vừa đỡ được công kích Tiêu Dung, áo cưới Thi Quỷ bay trên cao màu đỏ y phục hướng nàng công kích. Hắc Ma Thương rơi từ trước đó, bay lên cao nàng buông ra quạt.
Song cây quạt màu hồng bay đến trong phòng, Lăng Thanh nàng ngáp nhẹ, cầm trên tay đôi cây quạt màu hồng.
Bên ngoài trên cao, một màu đỏ thi quỷ tỏa ra màu huyết đỏ linh khí, Lăng Liên thân ảnh màu xanh thủy linh khí. Một mực cùng Thi quỷ áo cưới nữ nhân giao thủ.
Áo cưới nữ nhân giống như bị nàng liên tục công kích.
"Song Thiên Thương." nàng nói nhỏ, xung quanh nàng linh khí bộc phát, thủy nguyên tố hình thành bên cạnh một đạo hư ảo giống như nàng, không khác là bao.
Không kịp suy nghĩ, nàng một chân đạp xuống hư không, bay tới thi quỷ áo cưới nữ nhân. Vô số thương đâm đến thi quỷ.
"Tiên Đạo Thương." nàng lại dùng đến tiếp theo công pháp, thi quỷ nữ nhân muốn về tay.
Thi quỷ nữ nhân, bi thương đâm chém, lại nhìn đối phương cảnh giới thấp bé, có thể nghiền ép nàng? Tức giận kêu gào, xung quanh nàng bộc phát một khí tức mạnh mẽ, uy áp đánh bay ra.
Lăng Thần, Lăng Liên, Lăng Thanh ba người biết đây là cái gì, lĩnh vực. Luyện Khí cảnh lục giai nắm giữ lĩnh vực?
Lăng Thần đang cùng Tiêu Dung giao thủ: "Sư tôn."
"Lĩnh vực thiên phú người, lúc trước sống chắc chắn là lĩnh vực thiên phú người, chỉ đáng tiếc." sư tôn Lăng Thần ho khan.
Lăng Thần nghi ngờ: "Ý sư tôn là?"
"Đúng vậy, trời sinh lĩnh vực, nàng vừa sinh ra đã có lĩnh vực, đáng tiếc lĩnh vực bao người mong nhớ, khó có thể nắm giữ."
"Nếu ta biết rõ, không phải theo ngươi." lời sư tôn hắn nói ra, Lăng Thần biết sư tôn nói là thật.
Lĩnh vực một khi bước vào Nguyên Anh cảnh đột phá mới có nắm giữ, tỷ lệ nắm giữ là khó khăn, một trên một ngàn, nàng vậy mà trời sinh nắm giữ.