Từ trên cao một dòng thủy nguyên tố tấn công, Vân Phàm bên dưới Băng Long, tưởng rằng có Băng Long hắn dễ dàng đỡ lấy.
Không hắn nhầm. Băng Long có thể đỡ lấy trên cao công kích, hai đầu nhân ngư cũng không ngốc, đến nỗi chỉ công kích bên dưới thôi a.
Cho nên Vân Phàm nhìn xuống hai chân, bị chìm xuống dưới. Tâm niệm khống chế, muốn nhảy lên cao, không thành.
Thân ảnh hắn hai chân bị vùi xuống đất, thủy nguyên tố không những kéo hắn xuống dưới. Vân Phàm tê, dùng sức muốn đưa chân lên không ngờ tới.
Vẫn không thể đưa lên, Vân Phàm ta tâm phụ khẩu phục hai, vị huynh đệ nhân ngư này, ánh mắt nhìn đầu Băng Long, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Băng Long sắp tiêu thất, ta muốn làm sao né tránh. Vân Phàm trần tư, hai đầu nhân ngư bay đến, thương đâm đến Vân Phàm, Vân Phàm nhanh chóng cúi người ra sau.
Chân không thể thoát khỏi, ngươi nói không cúi người sao? Hai đạo thương đồng loạt đâm đến, Vân Phàm cúi người tránh tay phải cầm kiếm.
Đặt trước ngực, ngăn chặn đối phương tấn công thương không thành, nhân cơ hội chém hắn ngực, như vậy khó nhằn càng khó nhằn.
Bị gãy xương còn tốt, bên ngoài lộ vết thương, máu chảy ròng rã không tốt. Vân Phàm ánh mắt nhìn, hắn đã đâm nhân ngư vết thương đều lành lặn.
Hai đầu nhân ngư, thương đâm đến không thành, nhanh chóng thu lại, muốn đâm hắn từ bên cạnh: "Băng Tố Lam Kiếm." từ dưới chân Vân Phàm thủy nguyên tố.
Dây leo bay qua trước mắt hắn, một thanh băng kiếm rơi xuống, tay trái Vân Phàm thuận tiện nắm lấy, Trích Tiên Kiếm tay phải đâm thẳng xuống băng tinh.
Băng tinh vỡ vụn, bên dưới Băng Long là Vân Phàm, Băng Long ngăn chặn thủy nguyên tố thuộc tính, cảnh giới là Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong.
Vân Phàm, Băng Long yếu thế là điều đương nhiên, bỗng ánh mắt hắn đảo qua hai đầu nhân ngưu, hai cây thương đồng loạt đâm tới.
Dây leo băng vừa rơi xuống băng kiếm, dây leo càng ngày càng dài, đi qua bên trái đối phương, do đối phương là hướng mặt tới hướng tây.
Tay trái cũng là hướng nam, dây leo từ hướng nam quấn qua sau lưng đối phương, quấn chặt. Băng tinh dây leo, sắc nhọn, đâm xuống hai đầu nhân ngư da thịt.
Máu chảy xuống băng tinh, màu xanh băng cư nhiên, bị màu đỏ huyết lẫn vào trong đó, Vân Phàm ánh mắt sắc bén, cầm trên tay hai thanh kiếm. A Nhân cùng A Ngư, hai người nhìn nhau.
"Phá hủy." niệm lực vừa ra, một đạo sóng xung kích mạnh mẽ xung kích ra ngoài, ý định phá hủy Vân Phàm dây leo, lại không ngờ được rằng.
Hai đạo xung kích lẫn nhau kết hợp, thực lực đạt đến Hóa Thần cảnh, vẫn không cách nào phá hủy. Hai đầu nhân ngư không sợ hãi, bình tĩnh nghĩ kế sách.
Bên trong trung tâm khu vực, bên ngoài Sói Lang, Cự Hùng tộc nhân từ đầu, có chút yếu thế, lại bị Huyết Thổ Long tộc nhấn kế sách tấn công.
Kế sách rất đơn giản, bốn đầu đi cùng nhau Huyết Thổ Long, đứng giữa đi trước một đầu, còn hai đầu sau lưng đi bên cạnh bảo hộ, một đầu cuối cùng bảo hộ sau lưng.
Làm Cự Hùng, đứng trước bị cắn chết vài đầu, Đại Bàng trên cao bay xuống, cuối cùng Huyết Thổ Long đem mấy đầu chim giết chết.
Yêu tộc đành phải rút lui, không thể tiếp tục tấn công Huyết Thổ Long, đối phương uy hiếp quá cao, trước hết muốn lui về sau nghĩ đối sách.
Vô Ngạn thân ảnh màu tím y phục, bay trong gió đứng trên cao, trời sắp chuyển qua đêm tối, cây đại thụ vậy mà phát sáng, chính là cấm chế dùng lĩnh vực, chân thân sao?
Vô Ngạn trầm tư, đối phương Huyết Thổ Long một đội bốn người như vậy, nàng căn bản không cách nào nghĩ ra. Nàng không phải ra chiến trận nhiều.
Vô Ngạn một tay đưa lên gần miệng, trầm tư: "Ta quên mất, Thiên Uyên sư tỷ nàng thân là tướng lĩnh, đối sách như vậy sẽ không phải bị làm khó?"
Nhanh chóng truyền âm Thiên Uyên.
Đại Bàng lãnh địa lúc này, không có một đầu yêu tộc, rất là vắng vẻ, không một tiếng kêu, chỉ nghe tiếng gió. Một căn nhà bị màu vàng linh khí, to lớn bao quanh.
Quang minh nguyên tố thuộc tính, trong phòng thân ảnh nằm trên giường, nhìn trên sách chữ: "Tiểu Hoa ta nhìn xem thật chán, chàng nói xem ta nên làm gì?"
Tiểu Hoa ngồi bên cạnh giường, màu tím nha hoàn y phục tím, giữa ngực là khe núi. Cũng như che lấy một nửa ngực, lộ ra một nửa ngực phần trên.
Tiểu Hoa còn có một kiện áo, là che lại khe ngực, đáng tiếng nàng ở đây. Chỉ có hai người, không cần kiêng nệ làm gì, Thiên Uyên, ánh mắt nhìn Tiểu Hoa không nói gì.
Bên cạnh Tiểu Hoa bay lên truyền âm lệnh: "Thiên Uyên sư tỷ, ngươi có đó không?" Nằm trên giường, chăn mỏng đắp lên người.
Bụng to vẫn hiện rõ: "Vô Ngạn nha, ngươi tìm ta có việc gì? Đã thắng rồi ư chỉ một ngày thắng nhanh như vậy?"
Vô Ngạn lắc đầu: "Chưa thể, chúng ta gặp rắc rối Huyết Thổ Long, phòng hộ tấn công rất đáng ghét."
Thiên Uyên nằm trên giường, nhìn bên cạnh Tiểu Hoa lệnh bài: "Ngươi nói tình hình, cụ thể ta xem."
Vô Ngạn thở dài: "Nói tình hình cụ thể, ta không rõ nhưng ngươi xem." Vô Ngạn phất tay, lệnh bài xuất hiện một hình vuông linh khí, nhìn xuống bên dưới.
Trong phòng, Thiên Uyên nằm trên giường quay đầu nhìn lại: "Oa, là như vậy tấn công nha, Huyết Thổ Long không ngu như ta tưởng."
Vô Ngạn bó tay, không giám nói với Thiên Uyên sư tỷ, Huyết Thổ Long tài trí hơn sư tỷ tưởng tượng. Thiên Uyên bỏ xuống màu xanh sách.
"Khục khục vào vấn đề chính, các ngươi thấy, đối phương một đầu dẫn trước Huyết Thổ Long, tấn công phía trước. Bên cạnh, hai đầu Huyết Thổ Long phòng hộ xung quanh."
"Cuối cùng là Huyết Thổ Long sau lưng, bảo hộ đằng sau lưng tập kích, chính giữa đích xác là phá giải cách."
Vô Ngạn mắt sáng: "Sư tỷ làm sao phá giải?" Thiên Uyên bĩu môi nằm trên giường: "Cách rất đơn giản, Huyết Thổ Long điểm yếu là dưới bụng đúng chứ?"
"Các người đều đem đối phương đánh lên cao, mới giết chết, như vậy ngươi minh bạch sao? Từ trên cao."
Nàng nói đến đây Vô Ngạn cười nhẹ. Nàng sao lại quên mất, đối phương điểm yếu là dưới bụng, từ trên cao uy áp đánh xuống đất, một kích đem bốn đầu Huyết Thổ Long bay lên cao.
Cách này một kích diệt bốn không thơm sao? Vô Ngạn cúi đầu: "Thiên Uyên sư tỷ đa tạ ngươi, nhanh chóng dưỡng thai tốt nha. Ta muốn xem tiểu bảo bảo, của ngươi."
Dứt lời nàng truyền âm lệnh tiêu thất, hình vuông hình ảnh tiêu thất.
Vô Ngạn đứng trên cao: "Sói Lang, Cự Hùng, Đại Bàng theo ta kế sách. Muốn phá hủy đối phương mạnh mẽ, phòng ngự tấn công."
"...."
Bên dưới yêu tộc do nàng thân dẫn dắt nghe vậy, mắt sáng. Cự Hùng trước tiên thân thể to lớn nhảy lên cao, cuộn tròn đáp xuống.
Huyết Thổ Long ánh mắt nhìn lên cao, há miệng muốn cắn nuốt lại không ngờ. Từ trên cao cuộn tròn, kèm theo linh khí rơi xuống, muốn cắn đối phương?
Bản thân miệng muốn bị tách ra.
Cư nhiên như vậy, Sói Lang cùng yêu tộc lại tiến hành phản kích.
Dưới cây đại thụ, Vân Phàm lao đến tấn công đối phương, hai tay mỗi tay cầm một kiếm.