Chương 3: Chương 3: Phối Hôn

Còn có Thiên nương nương, nàng thế nhưng không có việc gì, lúc đầu sinh còn kêu rên lên nhưng về sau nàng hình như quen??

Nàng làm bà đỡ đầu không gặp qua như vậy nhiều việc, đầu óc muốn nổ ra, liền chạy đi cũng không có nói lời tạm biệt Thiên Hồng.

Thiên Hồng nghe bà đỡ đầu nói vậy hắn thở dài, may mắn lão bà của mình không có chết, hắn liền mở cửa phòng nhìn sang bên phải, một nữ nhân nằm trên giường, bên cạnh còn có một cung nữ.

Cung nữ đang liên tục mồ hôi chảy dài nói: "Nương nương, người sinh con mà không hề hẫn gì, người có sao không, thần thiếp thế nhưng rất lo cho người."

Nằm trên giường đang bế lấy một nữ hài tử trên tay, Thiên Lung, cười cười nói: "Ngươi không cần lo cho ta, ta thế nhưng rất khỏe mạnh, không hề hẫn gì."

Nàng vừa mới sinh, lúc đầu còn sợ rằng sẽ rất đau, nhưng không ngờ rằng đau là nàng tự kêu lên, cũng không hề hẫn gì, nàng còn cảm thấy sướng?

Điều này làm nàng hơi run run nhẹ, nhưng cũng bỏ qua, bã đỡ đầu giúp nàng, sinh ra nữ nhi của mình, nàng liền nói. Bà đỡ đầu đưa nhi tử cho mình ôm.

Bà đỡ đầu hình như gặp chuyện gì đó? Vừa đưa hài tử cho nàng, liền chạy ra ngoài không còn thấy bóng dáng.

Cung nữ cũng lo lắng cho nàng, nhưng nàng thật sự không sao, vừa mở cửa phòng thấy cung nữ nói vậy, Thiên Hồng liền lao nhanh đến bên cạnh giường nói.

"Thiên Lung, nàng thật sự không sao chứ?" nàng nhìn trước mắt Thiên Hồng vẻ mặt lo lắng như vậy, nàng liền tươi cười nói: "Thiên Hồng chàng nói xem nữ nhi của chúng ta đặt tên gì?"

Thiên Hồng thấy vẻ mặt tươi cười của Thiên Lung cũng hơi lo lắng, sợ rằng nàng cố chấp nên dùng linh khí bao quanh lấy người nàng.

Cảm thấy nàng không có bị thương hắn liền thở dài, nói ra: "Thiên Lung nàng chú ý sức lực, còn về phần nữ nhi tên gì."

Đang được bế trên tay lúc này, trong đầu luôn cảm thấy lạ thường, cảm giác đầu ong ong, thân là một hài tử, thế nhưng có nhiều suy nghĩ như vậy.

Nàng thân là một người Địa Cầu, bởi vì qua đường mà bị xe tông chết, vừa mới mua lại được sản nghiệp tổ tiên để lại, theo như bản thân từng mong ước, tiêu hay mất một tỷ.

Lại xuyên qua đến một giọt nước trắng (っ.❛ ᴗ ❛.)っ, đang bắt đầu tạo thành phôi thai, còn tưởng rằng sẽ được trọng sinh thành cái nam, bởi vì nàng cảm thấy làm nam nhân sẽ tốt hơn.

Nàng mất đi rất nhiều thứ như không thành nam nhân không còn được đi cùng các mỹ nữ chơi đùa, không có thưởng hạnh phúc thân làm nam nhi, liền hối hận tưởng xuyên qua lại là nam.

Không ngờ vẫn lại làm một nữ nhi trên thân, nàng cảm thấy cũng không sai biệt lắm, bởi vì kiếp trước là nữ xuyên qua nữ là điều bình thường.

Bỗng đầu óc nàng rối loạn, là nam hay nữ? Không rõ.

Thân là một nữ nhi hay nam nhi, kiếp trước nhiều người ngưỡng mộ vì vẻ đẹp khuynh nước khuynh thành, của mình.

Theo như xuyên qua, đầu óc nàng hơi ong ong, bởi vì nàng có nhận được khí ức tiền nhiệm kiếp trước, không phải là địa cầu mà cũng là Huyền Huyễn thế giới.

Khí ức đó là cái nam, nên nàng chắc rằng kiếp trước khác địa cầu là nam. Không rõ ràng, cứ cho là như vậy, đợi thời gian khí ức nhớ lại.

Nên cũng không lạ thường gì xuyên qua hai lần, đầu tiên thế giới là nam nhi, về hai thế giới sau nữ nhi?

Nàng không quan tâm nhiều lắm khi nàng sinh ra liền cảm thấy rất là bình thường, đang nghe đến phụ thân muốn nói đặt tên, nàng liền nói: " Thiên Thanh Nhi."

Thiên Hồng nghe vậy sửng sốt, hắn vừa nói đến Thiên còn chưa kịp nói thêm câu, thì nữ nhi của mình lại nói ra, bên cạnh cung nữ thấy vậy cũng ngạc nhiên mà ngã xuống.

Vừa sinh ra đã có thể nói chuyện, làm kiến thức rộng hẹp của nàng, ngã xuống dưới nền gỗ ngất đi, Thiên Lung nghe vậy sửng sốt ôm lấy Thiên Thanh Nhi.

"Thanh Nhi ngươi nói lại xem, ngươi vừa nói cái gì, ngươi vừa nói đúng không?"

Thiên Lung liên tục lẩm bẩm, Thiên Thanh Nhi trên tay được Thiên Lung ôm lấy liền khó chịu nói: "Mẫu thân ta thế nhưng khó chịu ngươi có thể đừng ôm ta quá chặt."

Thiên Lung nghe vậy liền nước mắt muốn rơi, đang ôm mạnh lấy Thiên Thanh Nhi liền bỏ ra, nàng thật sự chấp nhận cái tên này.

Thiên Hồng đứng một bên xem xét, hắn rất lo lắng mồ hôi chảy dài, sợ rằng nữ nhi của mình bị đoạt xá, liền không tiếc nuối dùng tới truyền thừa Thiên gia, tăng cao cảnh giới một hồi lâu.

Xem xét trên người nữ nhi, cũng không phát hiện gì lạ thường, liền yên lòng, nữ nhi không bị đoạt xá là tốt.

Hắn dứt lời liền đưa tay lên miệng, ho khan máu cũng chảy ra, quả nhiên không đủ cảnh giới dùng đến ngọc bội truyền thừa. Là không thể chấp nhận được.

Thiên Lung thấy Thiên Hồng ho khan liền lo lắng nhìn về phía hắn nói: "Phu quân ngươi không sao?"

Thiên Hồng đang quỳ xuống ho khan, trên tay còn dính nhiều máu nói: "Thiên Lung ta không sao, chỉ là nhiễm phong hàn thôi."

Thiên Lung nàng không có tin hắn, nàng thế nhưng cũng là tu sĩ, liền nói: "Phu Quân ngươi dùng đến truyền thừa?"

Thấy không có thể che giấu, Thiên Hồng liền nói: "Ta sợ nữ nhi bị đoạt xá, không có suy nghĩ liền dùng ngọc bội truyền thừa."

Thiên Thanh Nhi nghe thấy vậy liền quay đầu nhỏ của nàng, về phía Thiên Hồng nói: "Phụ Thân ta thế nhưng không bị đoạt xá."

Nàng từng là người địa cầu, những kiếp của kiếp trước, trước đi đến địa cầu.

Từng là một vị tu tiên, siêu việt cảnh giới, nên nàng có thể nhờ vào khí ức tiền kiếp đó để biết đến thế giới này, cũng không khác kiếp kia cả.

Nàng cũng có thể tu luyện, có thể siêu việt mấy người này a, đang vân vân thì cửa phòng đột nhiên mở ra.

Thiên Hồng, Thiên Lung quay lại nhìn. Thiên Thanh Nhi nàng nhắm mắt lại, Vân Chiến bước vào cửa phòng.

Thiên Hồng thấy vậy liền quay người quỳ xuống một chân nói: "Hoàng Thượng đại giá quang lâm, ta không thể đón tiếp, mong hoàng thượng trách phạt."

Thiên Lung cho dù không thể ngồi dậy, nhưng vẫn cúi đầu nói: "Hoàng Thượng đại giá quang lâm ta không thể đón chào, mời người ngồi."

Nàng đưa tay ra, một tay còn lại ôm lấy Thiên Thanh Nhi, Vân Chiến thấy vậy liền cười nói: "Hai vị ái khanh không cần đa lễ."

Hắn cười cười nói. Rồi tiến đến gần bàn, ngồi xuống ghế, Thiên Hồng liền nhanh tay chạy đến, rót một chén trà mời Vân Chiến.

Vân Chiến liền nói luôn: "Thiên Hồng tướng lĩnh, ta thế nhưng đến muốn làm phối hôn cho nhi tử của chúng ta."

Vân Chiến hắn nói thắng luôn không ngại gì, bởi vì Thiên Hồng hắn thế nhưng cũng là huynh đệ cùng hắn lớn lên, nên việc này đề nghị ra sẽ không có gì làm đối phương bực bội.

Thiên Lung nghe vậy liền nói: "Hoàng Thượng thế nhưng Thanh Nhi còn nhỏ, chưa thể phối hôn định ước, ngài đợi xem nàng lớn sẽ xem theo nàng ý muốn."

Thiên Lung nàng cũng không muốn, nữ nhi của mình phải bị ép buộc thành thân, với người không thương yêu, Thiên Thanh Nhi lúc này.

Được bế trên tay Thiên Lung, nàng nhổ nước bọt, hừ hừ ta còn lâu mới phối hôn với ngươi, kiếp của kiếp trước ta thế nhưng là cái nam.

Nam nhân không thể yêu nhau, ngươi không biết điều đó ư? Haha ta dù chết cũng không thích tên tiểu tử mới sinh nhà ngươi.

Thiên Hồng hắn không có trả lời, vì việc này hắn không thể cãi lại lão bà, trong người cũng mang nội thương, mới lau sạch sẽ vết máu trên miệng.

Vân Chiến thấy vậy liền cười nói: "Thiên Lung muội muội, ta cũng theo ý ngươi, ta cũng không thể ép buộc nhi tử của mình, phối hôn mà hắn không yêu thích."

Vân Chiến hắn cũng hỏi qua vậy chứ không có ý định hãm hại gì Thiên gia, Vân Chiến liền nói thêm: "Vậy nữ nhi của các ngươi tên Thiên Thanh Nhi a, cái tên đẹp."

Thiên Hồng trong đầu liền cảm giác ong ong, bởi ý định của Vân Chiến là hắn đặt tên hay, nhưng mà đây là nữ nhi hắn tự đặt tên.