Lăng Uyên tính cách sợ rắn bị bác bỏ, lại thích xà a di, lại không ngừng yêu thích rắn nha, không còn chán ghét rắn.
Lăng Uyên khóc rống, Lưu Vân nàng căn bản không biết làm gì. Mà Thanh Vũ bước tới ôm Lăng Uyên xoa xoa nàng lưng.
"Uyên nhi, không được khóc đợi lớn lên chúng ta đi tìm Xà di có được không?" Lăng Uyên gật đầu ân: "Xà a di ta nhớ ngươi, chắc chắn sẽ đi tìm ngươi."
Lăng Uyên thề, nhất định phải bắt xà a di đưa mình ra đại dương chơi.
Lăng Thần, đang định rời đi, bỗng nhiên Thanh Vũ mẫu thân giọng nói truyền đến: "Vũ nhi, phụ thân ngươi trở về, nhanh chóng về đại điện."
Thanh vũ nghe vậy gật đầu, nhanh chóng đi tới đại điện, Thanh Vũ vừa bước vào đại điện, thấy mẫu hậu ôm chặt lấy một nam nhân tay.
Khuynh Tiêu a di, còn từ sau lưng ôm chặt đối phương từ sau lưng, Thanh Vũ tê: "Phụ Thân?" nàng miệng nhỏ nói ra, nhận lại là giọng nói nam nhân.
"Oa đây chẳng phải là Vũ nhi sao, trước ta gặp ngươi cũng chỉ là bé nhỏ khóc oa oa đái dầm tiểu nữ hài, giờ lớn như vậy rồi nha."
Lăng Thần mấy người trầm mặc, bỗng nhiên Lăng Uyên từ tay Thanh Vũ nhảy xuống chạy tới ôm chặt lấy chân nam nhân: "Thôn trưởng ca ca, ngươi đến chơi nha."
Nghe vậy ba người tê, Lăng Uyên không thể nhận lầm người được thốt lên: "Ngọa tào, phụ thân Thanh vũ lại là lần trước thôn trưởng, thảo nào ta thấy thôn trưởng là lạ."
Mấy người nhìn hai đại mỹ nữ, ôm chặt nam nhân, không thể sai vào đâu được, nam nhân thấy mấy người ngạc nhiên thở dài.
"Các ngươi nhìn ta thân ảnh bây giờ cũng không ngạc nhiên lắm, Phượng nhi Tiêu nhi các ngươi buông ra, Uyên nhi nha ngươi bỏ ra thôn trưởng ca ca chân đây."
Uyên nhi bĩu môi gật đầu bỏ hai tay ra, nam nhân thân ảnh thay đổi, thấy rằng tóc trắng nam nhân, y phục màu đen, lông mày nam nhân hiện ra.
"Ta giới thiệu lại, ta gọi Thanh Tiêu, thanh trong thanh thản, tiêu trong tiêu ngọai giang hồ."
Thanh vũ kinh ngạc nhìn nam nhân trước mắt, ánh mắt rưng rưng: "Phụ Thân."
Nam nhân cười nhẹ: "Vũ nhi nha, lại đây ba ba ôm một cái." Thanh vũ gật đầu chạy tới ôm chặt ba ba.
"Hắc Hắc nữ nhi của ta lớn như vậy rồi, long thần cũng thức tỉnh ta nên đem ngươi long thần truyền thừa cho ngươi."
Thanh Tiêu nhìn qua hai người: "Các ngươi cũng có thể cùng nàng, tiến hành khảo hạch."
Lưu Vân, Lăng Thần gật đầu: "Sư công, ngươi có thể hay không để ta vận khí tăng cao?" Lăng Thần nghi ngờ nhân sinh nói.
"Không thể, ngươi vận khí ta dù cho thần cảnh cũng không thể thay đổi, vận khí như ngươi lão bà ta đi theo thật khổ tâm cho nàng."
Thanh Tiêu nhìn thân ảnh bay trên cao nữ tử, còn không ngừng khoanh tay bĩu môi: "Hừ, ngươi nhìn ta làm gì, nhanh trả ta thân thể."
Thanh Tiêu cười hắc hắc, hắn quay đầu ôm chặt lấy linh hồn thể Khuynh Tiêu, mang nàng đi đến phượng bào ghế ngồi, một tay đưa nhấn xuống, phượng bào ghế ngồi thay đổi.
Xung quanh người tượng phượng hoàng thay đổi, xuất hiện ra vô số cánh cổng hư không, hắn nhìn xuống ba người, ba người gật đầu hiểu ý.
Nhanh chóng bước đến, nhìn lên cao tượng đầu long dài nhìn xuống, Lăng Thần, Thanh Vũ, Lưu Vân vừa chạm vào đầu long thân thể.
Lăng Thần, vừa chạm vào thân thể phát sáng, màu đỏ, nhưng Thanh vũ màu đỏ thân thể lại phát sáng hơn.
Thanh Tiêu bên dưới nói: "Từ hôm nay, nơi đây chính là các ngươi truyền thừa, tổng cộng có chín khảo hạch, mà thứ mười cửa là các ngươi đi ra."
Lăng Thần mấy người gật đầu: "Sư công đa tạ ngươi." Thanh Vũ không nói gì, Thanh Vũ cười hắc hắc: "Các ngươi chuẩn bị hoàn thành thứ nhất khảo a."
"Phượng nhi, Tiêu nhi, Uyên nhi chúng ta đi."
Mấy người bước bào thứ mười cổng hư ảo, xoáy thành vòng. Bước vào trong đó quay lại đại điện ban nãy.
Thanh Tiêu nhìn Khuynh Tiêu: "Theo ta, Phượng nhi ngươi giúp Uyên Nhi chơi đùa." Long Phượng, không còn là cao cao tại thượng nữ tử.
Mà thành đáng yêu yểu điệu nữ tử: "Phụ quân ân, vũ nhi nàng sẽ không sao chứ?"
Thanh Tiêu lắc đầu: "Không sao, nàng là Long Thần thánh thể cho nên không có gì đáng ngại."
Mấy người cùng nhau rời đi, Thanh Tiêu nên để Khuynh Tiêu phục hồi lại thân ảnh.
Mà một bên trong hư không, Lăng Thần cùng Thanh Vũ, Lưu Vân đã bước vào đạo hư không thứ nhất, chuẩn bị tác chiến.
Lăng Thần, Lưu Vân, Thanh Vũ muốn chấm dứt tại đây, mấy người thành thần mới rời khỏi Long Hạ Quốc.
Vân Thiên Quốc.
Thiên gia phủ đệ.
Thiên gia không có đại điện mà là ba căn phòng chính giữa, căn giữa chính là nàng cùng sư tỷ nơi ở giữa ba căn nhà.
Mạn Chi nhìn trên giường, tóc tím nữ tử. Xung quanh nàng từng đạo quang minh nguyên tố nối liền tăng cao, bỗng tóc tím nha hoàn nữ tử mở mắt.
"Ta thành công, Thần Sứ Trị Liệu đã đạt đến tiểu thành." Mạn Chi thấy vậy cười nhẹ: "Tiểu Hoa ngươi thành công."
Thiên Thanh Mạn Chi nhìn đối phương Kết Đan cảnh tam giai, cũng như thân mình tỏa quang minh nguyên tố. Nàng tại sao phải dạy đối phương trị liệu thiên gia công pháp?
Sợ nàng là ma tông sao? Nếu như nàng là ma tông, mười mấy năm trước đã giết chết Vân Phàm, cũng như không ở lại Vân Thiên Quốc lâu như vậy.
Mà nàng thân thế nhị tiểu thư, Mạn Chi cũng điều tra qua, là bình thường dân chúng, lại không ngờ tới công pháp truyền thừa đời này sang đời khác.
Cũng như bảo vật, lại mạnh như vậy. Nàng ánh mắt nhìn trên nàng tóc tím nữ tử còn cài trâm cài tóc, cười nhẹ. Tiểu Hoa dù cho thế nào vẫn là ta đồ đệ.
Không ai có thể ức hiếp nàng, Tiểu Hoa bước tới đang định tới gần Mạn Chi, cửa đột nhiên có tiếng gõ.
"Đại nhân, Thiên Uyên tướng tính tìm đại nhân." Mạn Chi phất tay: "Cho tỷ ấy vào."
Giọng nói nữ nhân truyền đến: "Nô tỳ biết." nữ tử hai tay chạm nhau, quay đầu rời khỏi.
Nữ tử vừa rời đi, Thiên Uyên đã chạy vào: "Mạn Chi ngươi đến rồi nha, mấy ngày không có gặp muội, cảnh giới lại là Xuất Khiếu cảnh."
Mạn Chi nhìn Thiên Uyên ba động linh khí: "Tỷ cũng không khác biệt, không có thần vị truyền thừa, có thể tu luyện đến Nguyên Anh cảnh ngũ giai, cũng không tồi."
Thiên Uyên tỷ tỷ thân ảnh màu đỏ vàng tóc, thay đổi rốt nhiều, bên tai còn đeo giống như là tiên tộc tai dài? Còn là màu vàng, nàng không rõ lắc đầu?
"Tỷ tỷ, ngươi tìm ta có việc gì sao?" Thiên Uyên được Tiểu Hoa kéo ghế ra cho nàng ngồi xuống.
Nàng vẫn như cũ tính cách nha hoàn, cho nên mới giúp Thiên Uyên kéo ra ghế ngồi xuống, Thiên Uyên nhìn Thiên Thanh Mạn Chi.
"Ngươi cảnh giới tăng cao, là Xuất Khiếu cảnh nhị giai, nên ta có việc muốn nhờ ngươi!"
Thiên Thanh Mạn Chi uống một ngụm trà: "Sư tỷ, ngươi cứ nói chúng ta đều là thiên gia người, phải làm chi để hỏi thăm như vậy, ngươi nói đi."
Thiên Uyên nghe Mạn Chi nói vậy, gật đầu: "Ta cần đi rừng Thanh Lang, cần xử lý một việc, chính là lấy yêu đan yêu thú, ta chưa biết rõ tên nhưng chúng ta sử sách có ghi qua."
"Chỉ cần yêu đan, thiên gia chúng ta một bước có thể lên mây, cũng như ta bản thảo do Thanh Nhi muội ấy vẽ."
Nghe đến Thanh Nhi bản thảo, Mạn Chi vẻ mặt uy nghiêm.
"Sư tỷ, ngươi cứ nói ta sẽ giúp."