Chương 258: Chương 258: Mạn Chi muội khác năm xưa

Như nhìn thấy mẫu thân hắn, Mẫu Thân ta quay trở lại, trở thành một hài tử ngoan ngoãn.

Huyết Thổ Long nhắm mắt thêm lần nữa, tưởng niệm mẫu thân hắn.

Thanh đại kiếm từ trên cao, hiện rõ ra từ màu vàng quang minh nguyên tố, thánh kiếm chạm qua lĩnh vực.

Lĩnh vực mầu dỏ huyết từ trên cao, thánh kiếm dần dần thấp xuống. Lộ ra cảnh bên trong, trên đất toàn là quang minh kiếm màu vàng óng.

Dần dần lĩnh vực thu hẹp, cũng như đại kiếm rơi xuống, tốc độ nhanh chóng, không dừng lại mà đâm xuống trực tiếp thân thể Huyết Thổ Long.

Huyết Thổ Long không một tiếng kêu, nhắm mắt ra đi. Thiên Thanh Mạn Chi cách đó không xa, nàng đánh đàn.

Đôi tay chảy đầy máu, cảnh giới đối phương quá cao, nàng lại dùng đến Thiên giai công pháp, thêm với duy trì chân thân.

Đánh đàn liên tục, ngón tay nàng dù là bao quanh bởi quang minh nguyên tố, vẫn thấy rõ ràng màu đỏ huyết, Thiên Thanh Mạn Chi lắc đầu: "Không quan hệ."

Trước tiên thu hồi, nàng dừng đánh đàn. Sau lưng to lớn chân thân sáu cánh thiên sứ biến mất, quang minh linh khí tan rã, quay về nàng thể nội.

Thiên Thanh Mạn Chi nhắm mắt, cảm nhận quay về Chân Thân. Thanh kiếm trên tuyết cũng biến mất hoàn toàn, không còn hiện rõ nhiều như vậy.

Thiên Thanh Mạn Chi nàng mới thở dài, hừ bản thân như vậy đã coi như xong, Mộc Thụ, Uyên Ương hai vị tộc trưởng.

Thấy rõ to lớn lĩnh vực thu hồi, không còn là lĩnh vực, cuối cùng dần dần thiêu thất. Mới thấy rõ to lớn kiếm đâm xuống Huyết Thổ Long lão tổ.

Mộc Thụ không thể tin nổi: "Nữ tử nhân tộc này, nàng rốt cuộc mạnh cỡ nào, bằng vào Kim Đan cảnh thực lực."

"Có thể dễ dàng giết chết Nguyên Anh cảnh viên mãn." Uyên Ương chim lắc đầu, nàng cũng không rõ. Lăng Uyên nắm chặt cánh Uyên Ương hớn hở.

"Phụ thân hắn thắng, phụ thân thắng." Lăng Uyên hớn hở không thôi, nàng biết phụ thân đã thắng. Còn là toàn thắng, đáng tiếc rất nhiều, mộc thụ thúc thúc a di.

Đều chết rồi.

Một bên khác.

Lăng Thần ngồi suy sụp trên tuyết, nhấn nhịn cơn đau. Thiên giai công pháp, quả nhiên danh bắt hư truyền khác hẳn Địa giai công pháp.

Địa giai dù là cao cấp, hắn vẫn ung dung sử dụng, thiên giai dù là cấp thấp cũng bị.

Không thể tin nổi.

Cách đó không xa, Lưu Vân nàng mới lui lại, bản thân trên mình đều là rách rưỡi y phục, không còn chịu nổi nữa.

Chân thân quá mạnh, nàng muốn bước thêm một bước nữa. Một mắt không còn nhìn rõ, hoa mắt, bản thân chân không còn đi thẳng được.

Đừng nói là? Ta đã đến cực hạn? Lưu Vân sau lưng chân thân biến mất, to lớn kiếm tiêu thất. Nàng khập khiễng bước lúng túng về phía trước.

Tay phải cầm kiếm, nhìn dưới tuyết hư ảo. Ánh mắt lảo đảo nhìn xa xa Hoa Vũ tỷ tỷ, không biết nói gì cho phải.

Hoa Vũ tỷ tỷ, ta không chịu nổi rồi. Ngươi phải thất vọng, mạnh miệng nghiền ép đối phương Lưu Vân.

Lần này muốn thua, Lưu Vân đột nhiên nhắm mắt, lại mở mắt thấy rõ ràng chân thân Huyết Thổ Long dần dần thiêu thất về sau.

"Có phải hay không mơ, lại không thể suy đoán nhiều. Ta đã không chịu nổi." nàng ngã nhắm mắt ngã xuống tuyết ngất đi.

Hai thân ảnh cứ như vậy ngất trên tuyết, cách không xa lại là thân ảnh dựa gốc cây.

Hướng này lại một thân ảnh mặt hướng xuống tuyết mà ngất đi, cả hai tóc rối bời. Y phục rách nát, linh khí không còn.

Ngã trên tuyết, bất tỉnh.

Một bên khác, chỉ còn có Vân Phàm cùng Thiên Thanh Mạn Chi thân thể còn ổn định, Vân Phàm quay đầu nhìn Thiên Thanh Mạn Chi đang bay tới.

Nàng hai chân đáp xuống bên cạnh hắn, ngước đầu nhìn Lăng Thần: "Ta lấy yêu đan, ngươi lấy thân thể. Đây là do ta diệt, nhưng ngươi tìm ra!"

"Thân thể Huyết Thổ Long, đối phương tùy ngươi sử dụng!" Thiên Thanh Mạn Chi ánh mắt sắc bén nói ra.

Lăng Thần không còn cách nào khác gật đầu: "Ngươi lấy yêu đan, to lớn Huyết Thổ Long thân thể để ta." Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, nàng thân ảnh bước nhẹ đi.

Chỉ thấy nàng to lớn kiếm, đều tiêu thất. Trong đám tuyết, xuất hiện là một to lớn thân ảnh Huyết Thổ Long, nằm ngục trên tuyết.

Thiên Thanh Mạn Chi bước tới, một chân đạp xuống đất, nàng thân ảnh bay lên cao, nhìn xuống Huyết Thổ Long thân thể to lớn.

Tay trái đưa nhẹ lên cao, một ánh sáng màu sáng chiếu rọi từ thân thể Huyết Thổ Long, một màu đỏ như đan dược bay lên cao, đây chính là Huyết Thổ Long yêu đan.

Nguyên Anh cảnh viên mãn, nửa bước Xuất Khiếu cảnh. Thiên Thanh mạn Chi cười nhẹ, quay đầu linh khí thành hình kéo xuống, mang theo Vân Phàm.

Bay đến gần Mộc Thụ cùng Uyên Ương hai đầu tộc trưởng, Thiên Thanh mạn Chi không nói nhiều lời, bước qua mấy người.

Nàng không quan tâm hai đầu này chim, đối phương cứu giúp Tô Hạo. Chứ không phải là nàng, bởi vì nàng biết đối phương cần cũng không phải là nàng.

Thiên Thanh Mạn Chi kéo theo Tô Hạo, một chân đạp xuống đất. Thận thể hay lên cao thuyền bay cách đó không xa.

Lăng Thần mới chú ý tới, bây giờ hắn đã chiến thắng. Chiến thắng một đầu Nguyên Anh cảnh, không đúng hắn còn Hoa Vũ, Lưu Vân Huyết Thổ Long bị diêt các nàng

Phải đến? Lăng Thần khập khiễng hướng phía tây, muốn tìm kiếm thân ảnh hai nàng. Bây giờ hắn cũng tình trạng không ổn định.

Cho nên bước đi như vậy, đã là hảo. Lăng Thần khập khiễng đi tìm thân ảnh hai nàng, Uyên Ương tộc trưởng thấy Lăng Thần như vậy.

Nàng linh khí bao quanh lấy Lăng Uyên, để đối phương lên nàng cổ, cất cánh bay đi. Thuyền bay trên cao lúc này, Tiểu Hoa thấy Tô Hạo bị thương.

Nhanh chóng mang theo linh thảo, chữa trị hắn. Vân Phàm ánh mắt nhìn Thiên Thanh Mạn Chi: "Mạn Chi rốt cuộc muội, còn là ham chơi tiểu nữ hài?"

Vân Phàm hắn hỏi như vậy, cũng là bởi vì Thiên Thanh Mạn Chi tính tình bây giờ, hoàn toàn khác biệt hắn năm đó nàng tính cách.

Vân Phàm nhìn ánh mắt màu vàng của Mạn Chi, Mạn Chi lườm hắn: "Vân Phàm ca ca, ngươi nên tu luyện."

Dứt lời, nàng quay người đi đến cuối tàu, tìm kiếm nàng căn phòng. Mở cửa phòng đóng lại, Vân Phàm không biết nói gì hơn.

Bỗng Băng Kiếm Thần truyền âm: "Nàng đang chăm chú tu luyện, không còn là ham chơi tiểu nữ hài, Vân Phàm ngươi cũng nên bắt đầu chăm chú tu luyện a."

Vân Phàm gật đầu, bây giờ hắn ngay cả tư cách cùng nàng nói chuyện. Cũng đang lùi về sau, nàng nói với hắn còn là bình thường.

Khác biệt nhất Vân Phàm bản thân hắn gọi nàng. Mạn Chi nói mấy câu đều rời đi, không quan tâm hắn. Vân Phàm minh bạch, bản thân thấp kém.

Mặc kệ Tô Hạo, tìm kiếm nơi tu luyện: "Tô Hạo, ngươi cùng Tiểu Hoa phục hồi, bản thân ta tu luyện."

Tô Hạo gật đầu, bản thân vết thương cũng nhanh chóng lành lặn. Không cần phải chú ý nhiều vết thương,

Tô Hạo nằm dựa trên ghế, Tiểu Hoa dùng đan dược chữa thương thế. Tiểu Hoa dùng thêm thảo dược chữa trị Tô Hạo vết thương.