Còn về phần Lưu Vân nàng làm sao một kích xuyên phá hai mươi đầu Huyết Thổ Long là bởi vì, Huyết Thổ Long nhảy lên cao, nàng một kích chém đôi đối phương.
Là từ dưới điểm yếu, dễ dàng xuyên qua a.
Lăng Thần chán nản bản thân đại chiêu vậy mà không có một tý sát thương nào cả.
Huyết Thổ Long tộc trưởng, tấn công Lưu Vân. Lưu Vân nhìn đầu dài hơn ba mét Huyết Thổ Long trước mắt.
"Oa, Đầu Huyết Thổ Long này đại như vậy, thực lực còn là Kết Đan cảnh viên mãn." nàng ánh mắt sắc bén nói ra.
Huyết Thổ Long tộc trưởng: "Nữ tử nhân tộc, ngươi đừng khinh thường người quá đáng."
Lưu Vân ánh mắt sắc bén, y phục màu đỏ làm nàng càng khác biệt hơn trong đám yêu thú này.
"Hừ, ngươi có phải người? Ngươi thân là yêu lại muốn làm nhân tộc?" Đầu đại yêu Huyết Thổ Long không biết cãi lại ra sao, bản thân bị nàng chửi mắng.
Không cách nào phản bác, xung quanh nàng Lưu Vân, vô số Huyết Thổ Long bốn chân bò chậm rãi tới.
Lưu Vân ánh mắt khinh thường: "Hừ một đám ngu ngốc Huyết Thổ Long, như vậy đông yêu, các ngươi bò tới cắn xé ta?" Huyết Thổ Long tộc trưởng kinh ngạc.
"Làm sao ngươi biết ý định tộc nhân ta tấn công?" Lưu Vân ánh mắt khinh bỉ: "Hừ, các ngươi Huyết Thổ Long hơn hai mười đầu, nhảy lên đều công kích ta?"
"Một kiếm diệt sạch hai mươi đầu Huyết Thổ Long còn các ngươi biết được, còn giám nhảy lên tấn công lộ ra các ngươi điểm yếu, mềm yếu nhất da?"
Tộc trưởng Huyết Thổ Long nghe vậy âm thầm gật đầu, Huyết Thổ Long tộc trưởng không biết rằng, bản thân không có đi ra ngoài khỏi tộc nhiều.
Tài trí cũng không có được nâng cao chỉ vẻn vẹn biết được, công kích này bất khả thi. Ta thay đổi khác công kích, đây cũng chính là không thể tăng cao trí óc.
Lưu Vân nghiêng đầu, tóc dài phủ xuống: "Các ngươi bây giờ muốn làm gì ta? Các ngươi tất cả xông lên cùng chết? Hay là bản thân ta ra tay diệt các ngươi?"
Nàng ánh mắt sắc bén, bản thân tính cách càng ngày càng quái dị: "Ha Ha, các ngươi chịu cái chết."
Trong lòng nàng không ngừng xuất hiện như vậy từ ngữ, bởi vì như vậy. Nàng mới có thể làm bản thân sung sướng, nàng ẩn dấu thân phận quá nhiều, từ nhỏ đã không thể ra ngoài.
Cùng đối phương so tài, chỉ là vài lần nàng theo phản phái sáo lộ an bài. Tấn công đối phương, thả đi đối phương, làm nàng tính cách, càng ngày càng muốn giết chết đối phương.
Không muốn như vậy, đám ngu dốt. Được nàng tha mạng, hôm sau bệnh tình khỏi hẳn lại đến tìm nàng gây phiền phức, nàng là Lưu thiếu gia tài chí ngu dốt là trang.
Lưu Vân dù ta nữ cải nam trang, các ngươi cũng như vậy chế diễu ta. Nàng lại đánh đối phương, thân thể bầm giập, nhưng vẫn không tăng cao suy nghĩ.
Còn đến tìm nàng, Lưu Vân tức giận thật muốn khai tử đối phương, một lần. Cho nên nàng tính cách chính là như vậy hình thành, đây cũng là lý do.
Nàng gặp càng nhiều địch nhân, tâm không hề rung động giết chết đối phương! Cầu xin tha thứ? Không có việc đó, ta tha ngươi? Ngươi khỏi hẳn?
Tìm kiếm ta, giết hại ta nếu như ngươi mạnh hơn ta? Như vậy tại sao không diệt cỏ tận gốc đây?
Lưu Vân cười nhẹ, Huyết Thổ Long tộc trưởng run nhẹ, nữ nhân này quá độc ác. Nàng căn bản không sợ Huyết Thổ Long tộc nhân.
Mộc Thụ tộc nhân, rốt cuộc các ngươi đi đâu, tìm kiếm như vậy nhân tộc nữ tử độc ác. Huyết Thổ Long tộc trưởng sợ hãi run nhẹ.
Lưu Vân nhìn chằm chằm hắn: "Các ngươi không ra tay?"
Xung quanh Huyết Thổ Long không có ra tay, đang suy nghĩ điều gì đó, Lưu Vân nghiêng đầu: "Các ngươi, không tấn công vậy ta tấn a."
Xung quanh Huyết Thổ Long bò trên đất, hồi đầu mới tấn công nàng, còn không sợ. Bây giờ nàng lại nói vài câu, làm mấy đầu yêu đều sợ hãi.
Hoa Vũ, Mộc Thụ tộc nhân giải quyết còn ít lại Huyết Thổ Long, nhìn Lưu Vân mạnh mẽ tính cách, không tồi đâu chính là một lòng kiên định.
Sát phạt quả đoán Lưu Vân, Mộc Thụ cùng các nàng không có tiến công hỗ trợ: "Chư vị đừng lên, để nàng thể hiện nàng thực lực, chúng ta không cần can thiệp."
Một bên Mộc Thụ nói: "Ngươi không sợ, nàng bị thương sao?" Lăng Thần cười ha ha: "Mộc Thụ ngươi biết dịch chuyển phù sao? "
Mộc Thụ gật đầu: "Chúng ta tộc nhân, có ghi trong sách, dịch chuyển phù có thể dịch chuyển đi xa tùy vào phẩm chất."
"Lưu Vân nàng chính là nắm giữ dịch chuyển phù, ta cũng không có lo lắng nàng bị thương." Lăng Thần đáp lại.
Mộc Thụ không nói nhiều, nhìn xung quanh tộc nhân, một cành cây đưa lên cao: "Tộc nhân bị thương rời đi, còn lại không có bị thương ở đây."
Mộc Thụ tộc nhân, lần lượt rời đi. Bước qua khỏi cầu gỗ, Uyên Ương mang theo Lăng Uyên đến gần dòng sông băng, nàng núp trong đôi cánh Uyên Ương tỷ tỷ.
"Tỷ tỷ, Phụ Thân ta có thể hay không chiến thắng?" Uyên Ương đầu chim nhìn xuống tiểu hài tử: "Phụ Thân ngươi, hắn chắc chắn sẽ thắng."
Lăng Uyên gật đầu, nàng ánh mắt nhìn mẫu thân thu hồi đầu lớn long, Phụ Thân nhiều lúc còn thất thần, suýt bị đối phương giết chết.
Bên trong cực đông giá rét khu vực, Lưu Vân nhìn xung quanh bò tới gần Huyết Thổ Long, lại không có cắn xé nàng, Huyết Thổ Long tộc trưởng tuy là đầu bốn chân yêu thú.
"Không biết, cô nương có hay không gia nhập bọn ta Huyết Thổ Long, chúng ta lão tổ sắp hồi sinh, chỉ cần ngươi gia nhập."
"Chúng ta lão tổ đảm bảo có hẫu hĩnh to lớn." Đầu Huyết Thổ Long tộc trưởng khó khăn nói ra, nữ tử trước mắt quá mạnh. Căn bản không thể đánh bại.
Đánh coi như Huyết Thổ Long tộc nhân càng giảm, không cách nào chỉ còn cách này đây. Lưu Vân một mặt sắc bén nhìn Huyết Thổ Long.
Dài hơn mấy mét, đuôi nghiêng lung lay, sau lưng một đường vân dài, to lớn Huyết Thổ Long. Mang trong tên từ long, cũng là long huyết mạch.
Tính cách nhát như vậy? Nàng nghiêng đầu, một mắt nhìn không rõ: "Ta không nguyện ý, các ngươi không lên ta liền ra tay."
Huyết Thổ Long tộc trưởng, nữ nhân tộc nhân không có nói đùa. Không đành lòng, hắn quyết vẫn phải ra tay: "Huyết Thổ Long tộc nhân, tất cả tấn công nàng."
Huyết Thổ Long xung quanh, bò tới ồ ạt.
Bên trong vùng tuyết giá rét, gần đỉnh núi tuyết nơi. Một thân một mình nữ tử, nàng đứng đó, sau lưng là vô số cây xanh mọc trên tuyết.
Xung quanh nàng cách không xa, càng là Huyết Thổ Long xác chết. Sau lưng gần những cây xanh, từng là Mộc Thụ tộc nhân.
Mộc Thụ cũng không hề hẫn bị thương, khác Mộc Thụ cùng Uyên Ương chim bay trên cao. Lăng Thần đứng trước mấy người.
Hoa Vũ ánh mắt cũng không thể rời đi, bởi nàng thấy rõ. Trên cánh đồng tuyết, thân ảnh nữ tử áo đỏ, đứng trong đó. Xung quanh là chân ngắn bò dài hơn hai mét Huyết Thổ Long.
Lưu Vân ngươi có thể làm gì? Hoa Vũ suy nghĩ.
Lưu Vân nàng ánh mắt sắc bén, phát sáng màu đỏ: "Chính xác như ta mong đợi." nàng tay phải cầm kiếm ném lên cao, thanh kiếm bay lên cao.
Gần nàng Huyết Thổ Long há miệng, cắn xé. Lưu Vân uyển chuyển xoay người một vòng, nàng y phục màu đỏ.
Càng đẹp mắt, bên trong cánh đồng màu trắng tuyết, trước mắt là núi, riêng ở đây có một ít bằng phẳng chi địa, gọi là cánh đồng cũng không đáng ngại.