Chương 207: Chương 207: Tiên Đạo Tông đệ tử thiệt hại vô số

Vết thương, băng nguyên tố xâm nhập. Quang minh nguyên tố thuộc tính, chữa trị đều vô vị, chỉ có thể ngăn cản.

Quang Minh Báo Yêu, lông trắng đều mang theo máu, đầu vết thương đầy mình, không thể nào! Hắn cư nhiên dễ dàng như vậy bị vẫn lạc, ha ha.

Một đời Quang Minh Báo Yêu, thủ hộ Quang Minh Cây, cứ như vậy bị vẫn lạc. Ánh mắt Quang Minh Báo Yêu nước mắt rơi xuống!

Quang Minh Báo yêu nhắm mắt, thân thể thoi thóp: "Mạn Chi nhanh giết chết Quang Minh Báo Yêu, hắn đang thoi thóp, không thể sống qua nổi mười giây!"

Thiên Sứ Thần truyền âm, Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, vẩy nhẹ đàn sóng xung kích do nàng đánh đàn công kích tới.

Đầu Quang Minh Báo Yêu, vẫn lạc. Thiên Thanh Mạn Chi sáu cánh thu hồi, một màu vàng linh khí biến mất.

Thiên sứ thân ảnh sáu cánh, tiêu thất. Thiên Thanh Mạn Chi bước đi tới từ từ, thấy rõ đầu quang Minh Báo Yêu nằm trên đất.

Ánh mắt còn không ngừng nhìn cây lá màu vàng kim? Thiên Thanh Mạn Chi đầu vừa cúi xuống, lấy ra yêu đan: "Thiên Sứ Thần đại nhân, ta tam khảo hoàn thành?"

Thiên Sứ Thần: "Thiên Thanh Mạn Chi, tam khảo truyền thừa Thiên Sứ Thần hoàn thành, mức độ tám mươi chín phần trăm!"

"Ban thưởng cảnh giới tăng cao đến Kim Đan ngũ giai, Thiên Sứ Thần tự quyết định, do ngươi thân thể yếu kém, cảnh giới vững chắc tại Kim Đan cảnh nhị giai!"

Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu: "Thiên Sứ Thần đại nhân, ta không có ban thưởng gì sao?"

Thiên Sứ Thần lắc đầu: "Ngươi Thiên Sứ Thần chiến giáp chưa thể có, Thiên Sứ Thần vũ khí, cũng chưa thể, Thiên Sứ Thần giáp cánh cũng như vậy!"

Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, ngồi xuống cảm nhận trên mình thực lực. Vân Phàm cũng nhìn ra nàng ánh sáng bộc phát từ nàng thân thể.

Cảnh giới còn tăng cao, từ Kết Đan cảnh tiến đến Kim Đan cảnh ngũ giai, lại lùi xuống Kim Đan cảnh nhị giai, đây là nàng nắm chắc cảnh giới!"

Vân Phàm không suy nghĩ nhiều, nhìn Tô Hạo vẻ mặt cũng không ngốc mà bình tĩnh.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, bước đến lá cây màu vàng ánh kim, bước đến dựa vào gốc cây ngồi xuống.

Nuốt xuống viên đan dược, phục hồi linh khí. Thiên Thanh Mạn Chi ngồi xuống tu luyện, linh khí từ nàng thể nội bay lên cao.

Từng đạo màu vàng linh khí, bay quanh nàng tụ tập linh khí lên cao. Làm nàng quanh thân thẻ chỉ là ánh sáng quang minh.

Thiên Thanh Mạn Chi không biết qua bao lâu, nàng mở mắt cảm nhận trên mình thực lực: "Kim Đan cảnh nhị giai."

Thiên Thanh Mạn Chi thở dài, quay đầu nhìn màu vàng ánh kim lá cây, thân cây màu trắng.

"Thiên sứ thần, ta cảm nhận đây là quang minh thuộc tính, có thể hay không là cao giai!"

Thiên Sứ Thần theo ánh mắt nàng nhìn ra, ánh mắt liền phát sáng: "Không ngờ tới, đây vậy mà là Quang Minh Cây, từ đầu ta không có phát hiện?"

Thiên Sứ Thần bên trong thiên sứ thần điện ánh mắt kinh ngạc, nhìn trước mắt hư ảo Quang Minh Cây.

Thiên Thanh Nhi bên ngoài, bước tới gần Quang Minh Cây, làm Vân Phàm ngạc nhiên đứng dậy, Tô Hạo ánh mắt thất thần.

Giật mình, nhìn xung quanh, có yêu thú tập kích? Tô Hạo phòng bị, ngay cả đao cũng rút ra. Vân Phàm cười khặc khặc.

Thiên Thanh Mạn Chi tay chạm vào thân cây màu trắng, Thiên Sứ Thần giảng giải: "Đây là Quang Minh Cây, nhìn thân cây có thể phán đoán niên hạn!"

"Quang Minh Cây rất hiếm, có một cây dưới trăm năm như Quang Minh Cây này, ta nhìn rõ là bảy mươi tám năm."

Thiên Thanh Mạn Chi suy nghĩ, hôm nay là năm 10536, nguyệt 2 thiên 26, như vậy, cây này cách bảy mươi tám năm về trước.

Thiên Sứ Thần truyền âm: "Ngươi đặt tay lên hấp thu, quang minh nguyên tố thuộc tính, tăng cao không ít quang minh nguyên tố a!"

"Còn là bảy mươi tám năm a." Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, đưa tay đặt nhẹ lên thân cây màu trắng, tay linh khí truyền vào trong nàng tay.

Thiên Thanh Mạn Chi vừa đưa tay đặt đến, quang minh nguyên tố bao phủ nàng thân thể, tiểu thành hậu kỳ, tăng tiến đại thành sơ kỳ, một bước đạt đến quang minh nguyên tố đại thành.

Khống chế cao như vậy, những lần trước nàng hiển lộ quanh minh nguyên tố, là nhờ Thiên Sứ Thần quang minh, nàng bây giờ quanh minh nguyên tố.

Cuối cùng đạt đến đại thành sơ kỳ, vũ khí không có nổi kiện Hoàng giai sơ cấp, hay trung cấp.

Nàng vừa hấp thu, Quang Minh Cây từ từ héo, lá vàng rơi xuống. Cành cây úa tàn, Vân Phàm, Tô Hạo nghiêng đầu, không hiểu truyện gì đang xảy ra.

Vân Phàm cũng không hỏi nhiều, mà nhìn cây cành héo tàn, úa tàn. Thân cây khô héo, rơi xuống biến thành tro tàn.

Từng đạo linh khí truyền vào nàng tay, dần dần mới ngưng lại, Thiên Thanh Mạn Chi cảm nhận quang minh nguyên tố.

Cũng minh bạch đầu báo yêu, làm sao nắm giữ quang minh thuộc tính, là ở đây bảo vệ Quang Minh Cây, hấp thu quang minh cây, quang minh nguyên tố.

Báo yêu thân thể biến dị trở thành Quang Minh báo yêu, Thiên Thanh Mạn Chi gật đầu, quay đầu: "Chúng ta quay về Tiên Đạo Tông!"

Vân Phàm gật đầu, Tô Hạo không ý kiến. Mấy người nhảy lên cao, phi hành hoặc bay rời khỏi.

Thiên Thanh Mạn Chi nàng vừa bay đến, giật mình quay đầu lại, nhìn đầu Quang Minh Báo Yêu thi thể, để như vậy.

Đầu khác yêu thú ăn thịt, chắc chắn trăm phần trăm, yêu thú tăng cao cảnh giới tập kích thôn làng quanh đây!

Nàng phất tay thu lại Quang Minh Báo Yêu thi thể, nàng vừa bay đi vừa hỏi: "Thiên Sứ Thần đại nhân tam khảo của ta sao lại có."

"Phần trăm hoàn thành?" Thiên Sứ Thần truyền âm: "Đây là ngươi năng lực đánh giá hoàn thành tất cả các khảo!"

"Những khảo hạch trước kia, của ngươi là ta không cần thiết!" Thiên Thanh Mạn Chi suy nghĩ, cũng không hiểu. Làm sao mà tính phần trăm hoàn thành.

Thiên sứ thần như biết được nàng ý thức: "Ngươi là nhờ đối phương giúp đỡ, nên mới tính theo phần trăm, riêng bản thân ngươi hoàn thành, sẽ không tính như vậy khả năng!"

Thiên Thanh Mạn Chi hiểu ra hóa ra là như vậy, khảo hạch không thể giúp đỡ, nếu không phần trăm tính khảo nghiệm.

Ba người bay đi, để lại linh khí sót lại phi hành, dần dần tiêu thất.

Tiên Đạo Tông lúc này, đệ tử đã quay trở về động phủ.

Không cần đưa ra hoàn thành nhiệm vụ, nhiệm vụ còn thất bại thương thế nhiều vô kể, đệ tử thiệt hại vô số.

Lăng Thanh nàng nhanh chong, chân bước nhanh trở về động phủ nàng, bước vào cánh rừng.

Lăng Thanh chạy nhanh theo đường đất, sau lưng nàng bốn vị tỷ muội, cũng như vậy. Sở Thiên Thiên đồ vật, các nàng cần nắm lấy.

Lăng Thanh vừa đến, đi vào động phủ tìm lấy Sở Thiên Thiên đồ vật, các nàng tìm kiếm được Sở Thiên Thiên toàn bộ đồ vật.

Lăng Thanh nắm lấy Sở Thiên Thiên một kiện áo, các nàng còn tìm được nàng kiếm ngắn. Sở Thiên Thiên do công pháp thay đổi.

Nàng đã không đùng sến kiếm ngắn, Lăng Thanh nhìn thanh kiếm ngắn, ánh mắt trầm tư: "Sở Thiên Thiên."

Nàng cũng minh bạch, Sở Thiên Thiên đã không còn. Lăng Thanh mất đi lục muội, mấy người đều cất Sở Thiên Thiên đồ vật.

Lăng Thanh tìm nơi ngồi xuống, không còn quan tâm nàng linh thảo, thảo dược. Không còn tâm trạng a.