Chương 189: Chương 189: Vực Ngoại Thiên Ma một trong thập đại yêu thú

Nàng nói ra, trên thuyền bay mấy phút trước, Lăng Thanh, Lăng Liên ngồi sau ghế nàng ngủ gật, mấy người nhìn thấy rõ đại trưởng lão ngăn cản đạo thương.

Tưởng rằng đã được cứu, đáng tiếc kết giới đại trưởng lão quá yếu, đạo thương xuyên phá qua thuyền bay thứ nhất.

Đệ tử thuyền bay thứ nhất đã nhảy xuống, thuyền bay thứ nhất các nàng thấy rõ ràng. Bị một cỗ linh khí hắc ám thuộc tính, bao quanh bốc cháy.

Rơi xuống, đạo thứ hai thương xuyên qua, vừa chạm vào đầu thuyền đệ tử lung lay, ngã xuống, ngay cả chén trà trên tay các nàng.

Đều rơi xuống, nhìn lại chén trà đã không còn thấy nước trà, mà là chống không trén trà.

Đệ tử nhanh chóng rời khỏi thuyền, cho dù bàn ghế ngã trên thuyền, chúng đệ tử đồng loạt nhảy xuống, sau lưng thuyền bay đệ tử.

Chỉ nhìn thấy hai thuyền bay thứ nhất, gặp nguy hiểm, đã rời khỏi thuyền bay, đáp xuống cánh rừng.

Cổ Nhược Ca: "Sư tỷ, các vị tỷ muội rời đi nhanh chóng." mấy người gật đầu, đều đứng dậy rời đi, Lăng Liên ôm lấy Lăng Thanh đang ngủ.

Hóa thành một đạo linh khí biến mất, Cổ Nhược Ca nói đến đây: "Ta còn tưởng rằng sư tỷ người rời đi, không ngờ lại không gặp phải hai nàng!"

Lăng Thần nghe vậy, tâm tình bất ổn. Nhìn Na Na cúi người: "Na Na cô mương, tại hạ đã thất lễ, không biết đầu đuôi đã chất vấn cô nương."

Na Na bĩu môi, khoanh tay để trước ngực: "Hừ, nể tình ngươi sư tỷ bằng hữu, ta tha cho ngươi."

Lăng Thần nụ cười giả tạo, sợ ràng sư tỷ đã gặp truyện gật đầu. Trong lòng suốt ruột: "Sư tôn, ngươi cảm ứng được sư tỷ, sư muội sao?"

Sư tôn Lăng Thần, bên trong nhẫn linh hồn thể: "Để ta xem." hắn dùng thần thức bao quanh tất cả cánh rừng xung quanh hắn không xa.

Thần thức sư tôn Lăng Thần nhìn rõ, cánh rừng từng đạo cây xanh, đi qua từng đạo bụi cỏ.

Cảm nhận xung quanh linh khí, có yêu thú Luyện Khí cảnh, Nhập Môn cảnh. Loài thỏ, ngưu vương, sói lang.

Sư tôn Lăng Thần nhíu mày, các nàng không có, hắn lại tăng thêm tinh thần xung kích, mở ra xa, đi qua hơn cách một ngọn núi.

Một sông nước, không đúng là hai sông nước chảy về một hướng, giao tam sông nước, hai thân ảnh đang bị thương.

Lăng Thần sư tôn mở mắt: "Lăng Nhi, hướng bắc ngươi bay đi, gặp một đỉnh núi, giao tam dòng sông gặp các nàng."

"Một trong đó đang giao thủ, một bị thương." Lăng Thần nghe vậy tâm tình không ổn: "Lăng Thanh, Lăng Liên nguy hiểm."

Chúng nữ nghe vậy giật mình, thân ảnh theo Lăng Thân hóa thành một đạo linh khí bay đi.

Lăng Thần trên cao tâm tình gấp: "Sư tôn, ngươi nói xem giao thủ cùng các nàng là?"

Sư tôn Lăng Thần ho khan: "Ta không có rõ, nhưng giao thủ cùng các nàng không phải thấp kém yêu thú, không đúng."

"Kim Đan cảnh, vực ngoại thiên yêu yêu thú." Lăng Thần tê, liền nhớ ra vị kia vực ngoại thiên ma, gặp ở Tiêu gia thành.

"Sư tôn chẳng lẽ là, vực ngoại thiên ma vị kia." Lăng thần sư tôn gật đầu: "Hắn đã tìm kiếm yêu thú, bắt chúng thuần phục truyền lại vực ngoại thiên ma linh khí."

Lăng Thần tê, tâm tình bất ổn, không hỏi nhiều, bay nhanh vụt đến. Theo sau là Lưu Vân, Hoa Vũ tứ tỷ muội.

Lăng Thần hắn bay nhanh đến, nhìn xuống giao tam dòng sông, cắn chặt răng. Chỉ thấy rằng một thân ảnh cao bốn mét đại hổ, xung quanh kèm theo linh khí màu đỏ.

Đây kà vực ngoại thiên ma linh khí, chuyên hút máu người, Đại Hổ đưa vuốt lên cao đánh xuống.

"Hừ các ngươi trên mình có mùi vị kia đã từng nguyền ép chúng ta chủ nhân, còn cướp đi một kiện thiên giai pháp bảo."

Đại hổ đánh xuống, Lăng Liên cắn chặt răng. Nàng quay lại vài phút trước vừa bay xuống, một cỗ linh khí màu đỏ.

Bay đến làm lệch nàng nơi đáp xuống, rơi xuống đây. Gặp này đại hổ lớn này, cảnh giới Kim Đan cảnh, vậy mà nghiền ép Lăng Thanh, cùng nàng.

Lăng Liên lại không thể sử dụng đến cảnh giới thật sự của nàng, Lăng Thanh chưa bước đến cửa tử, nàng cũng như vậy không thể sử dụng đến.

Lăng Liên nhìn xung quanh hồ nước, lại nhìn xung quanh cây xanh, đằng sau lưng Lăng Thanh, Lăng Liên không còn cách nào khác

Nên chạy trốn, nàng dùng đến liên kích công pháp, đầu đại hổ này không mang theo phần sợ hãi. Còn hưng phấn hấp thu nàng linh khí.

Lăng Liên quay đầu ôm lấy Lăng Thanh, Lăng Thanh nhìn Lăng Liên: "Tuyết Liên ngươi, không cần như vậy."

"Thanh Nhi đại nhân, ta xin lỗi không thể bước đến cửa tử, ta không ách nào cảnh giới quay về."

Tuyết Liên, Thiên Thanh Nhi nhìn nàng ánh mắt, sắc mặt tái nhợn nhìn nàng. Đầu đại hổ ánh mắt màu đỏ nhìn hai người.

Đôi tai hổ vểnh lên cao, lông trắng tỏa ra màu đỏ linh khí vực ngoại thiên ma, có vết vằn màu đen, nhìn trước mắt hai người.

"Các ngươi cũng giám chạy trốn, hừ cùng bổn đại hổ, chịu chết." Đầu đại hổ lao nhanh đến, bốn chân chạy nhanh chóng, qua bên cạnh rừng cây.

Lăng Thần trên cao, nhắm mắt, đưa kiếm ra trước mắt, vuốt nhẹ lưỡi kiếm: "Chu Lăng Kiếm." hắn nhắm mắt, mở mắt, một kiếm chém xuống, thân ảnh thuấn di biến mất.

Đầu đại hổ nhảy kên cao, Tuyết Liên nhìn thấy đại hổ nhảy lên cao, ánh nắng do thái dương chiếu xuống bị thân ảnh đầu đại hổ che mất.

Lăng Liên cười nhẹ, hừ cuối cùng ta cảnh giới quay về. Trên tay nàng ôm Lăng Thanh, tâm tình vui vẻ.

Bỗng nhiên một đạo kiếm khí chém xuyên qua thân thể đầu đại hổ. Đầu đại hổ rơi xuống ngã xuống bên cạnh.

Lăng Liên tê, là ai? Nàng nhìn lại là Lăng Thần thân ảnh, ngươi ngươi. Không cần ra tay, ta có thể dùng đến chân chính thực lực chủ thượng phong ấn.

Lăng Liên chán nản. Lăng Thần thuấn di đến trước mắt nhìn bên cạnh sông đầu đại hổ ngã xuống.

Lăng Thần quay đầu nhìn sư tỷ, ôm trên tay Sư muội bị thương, hắn cắn chặt giám làm hại ta sư tỷ sư muội, ta một lần không thể bảo vệ các nàng lần này khác biệt.

"Ngươi chết." lần hai sẽ không tái diễn, Lăng Thần quay đầu Chu Lăng Kiếm chém, Lăng Liên nhanh chóng đưa thương xuống đâm tới.

Lăng Thanh bị bỏ trên đất nghi ngờ nhân sinh, Lăng Liên "Song Thương, Phong Ma Lục Xuyên Mộc Thương."

Từ một thanh thương, hóa thành hai song thanh mộc thương, Lăng Liên nắm trên tay, song thương đâm tới.

Đầu đại hổ, đứng dậy cùng lúc đối đầu hai đạo công kích, hắn khokng hề sợ hãi gầm nhẹ lên: "Các ngươi chết." một màu đỏ linh khí.

Từ thân thể hắn, xung kích từng đạo đâm xuyên phá, ngăn cản Lăng Thần Chu Lăng Kiếm, ngăn cản từ hai người công kích.

Lăng Liên bị phản hệ, màu đỏ linh khí đánh bay nàng ra xa, nàng ngã lăn trên đất. Lăng Thần hắn thân thể bay đến va chạm trúng thân cây.

Ngã xuống, đều đại hổ nhìn Lăng Thanh suy yếu, nàng ta lúc vừa đến liên kích hắn. Nếu như hắn không được chủ nhân tẩm máu thiên ma.

Liên kích do nàng tạo ra, hắn đã tử, đáng tiếc không thể nào có truyện đó. Hắn thay tên đổi họ Ma Hổ là tên hắn, Ma Hổ nhảy lên móng vuốt đưa lên cao.

Đánh xuống, Lăng Thanh ánh mắt nhìn đại hổ, hừ ngươi ngu ngốc. Ngươi quên ta có sư tôn bản thể ở trong thức hải sao? Một khi ngươi muốn ta mạng.