Chương 186: Chương 186: Vân Phàm ngươi giúp ta

Mỗi mình hắn là nam tử, sư tôn Lăng Thần như nhìn ra hắn ý nghĩ: "Lăng nhi, không cần lo lắng, ta đây cũng làm nam nhân, ngươi không cô độc!"

Các nàng xinh đẹp nữ hài tử, ngươi thu làm hậu cung, thật sự rất tuyệt. Ở đây ai đều là thiên khiêu, cảnh giới cao nhất là ngươi sư muội, nửa bước Kim Đan."

Lăng Thần tê. Sư muội đột phá nhanh như vậy, hắn ngũ giai kết đan. Còn tưởng rằng bản thân đã nhanh chóng tăng cao, sư muội xuất hiện.

Gội cho Lăng Thần hắn một gáo nước lạnh.

Nửa bước Kim đan, nàng chỉ cần tự thân lĩnh ngộ ra chân thân. Dễ dàng đột phá, đáng tiếc nhiều vị đệ tử.

Không thể đột phá bình cảnh Kết Đan, đi đến Kim Đan. Lĩnh ngộ ra chân thân, rất khó khăn.

Lăng Thần hắn thầm nghĩ: "Sư tôn, ta cảnh giới có thể hay không bước vào Kim Đan cảnh, lĩnh ngộ ra tự thân chân thân?"

Sư tôn Lăng Thần khinh bỉ cười: "Ngươi sợ cái rắm! Ta ở đây ngươi còn sợ không thể đột phá Kim đan cảnh nho nhỏ sao?"

Sư tôn Lăng Thần khinh miệt cười, Lăng Thần gật đầu, tin tưởng sư tôn tài năng. Có thể giúp hắn đột phá cảnh giới Kim Đan cảnh.

Dù sao Lăng Thần chỉ có sư tôn, hắn không kiêu ngạo trang bức đánh bặt, ai động ta, ta động người đó.

Dù cho chửi rủa ta, ta mặc kệ. Như vậy càng tăng ta cơ duyên hắc hắc. Hai sư đồ Lăng Thần cười khẽ.

Làm bát nữ đang ăn cơm nhíu mày? Lăng Thần hắn hôm bay làm sao nha? Cười đắc ý như vậy?

Tám nữ không có rõ, lại ăn cơm tiếp trong đầu đều có suy nghĩ riêng. Không ăn no, lịch luyện có khi vẫn lạc, xuống hoàng tuyền còn làm quỷ no.

Không muốn làm quỷ đói, Lăng Thanh, Lăng Liên một mặt khác, Ma Nữ Tông là chúng ta khu vực cai quản, không sợ Tiên Đạo Tông đệ tử.

Đáng tiếc, các nàng vẫn phải trang. Đỉnh cấp diễn kỹ! Hai nàng thở dài, cách nhận nhiệm vụ quầy không xa.

Ưu Linh tóc che mắt đi đến, Cổ Hà bên cạnh cúi thấp: "Ưu Linh, ta không thể giúp nàng được lĩnh ngộ chân thân."

Nàng nhờ hắn giúp đồ, hắn cũng không thể có. Ma thạch quá quý giá, Cổ Hà cũng không có nổi một ma thạch.

Gia tộc có, đáng tiếc rằng cũng chỉ là vài viên ma thạch, Ưu Linh bước vào trong. Cổ Hà đi theo sau, Vô Ngạn ngước đầu nhìn Cổ Hà.

Ngươi theo đuổi nàng tốt nhất, nàng cũng không ghen ghét, mừng thầm thay cho Cổ Hà, buông bỏ a. Không thể theo đuổi như vậy là tốt nhất cho hắn.

Ưu Linh nàng tiến tới bảng nhiệm vụ, Hồ Ly Nữ Nhiệm vụ, nàng nắm lấy, đi đến đệ tử nữ tử, nữ tử tử thấy là hai vị chân truyền đệ tử gấp.

"Hai vị chân truyền đệ tử, nhận nhiệm vụ Hồ Ly Nữ sao?" Nàng gấp bởi chân truyền đệ tử mấy tháng trước.

Vừa từ Hồ Ly Nữ trở về, nay lại tiếp tục. Chỉ sợ rằng không tốt a, Ưu Linh vẻ mặt nghiêm túc: "Phiền cô nương!" Nữ đệ tử gật đầu.

Nữ đệ tử, không ngăn cản hai vị chân truyền đệ tử. Theo như thường lệ mà làm, Cổ Hà hắn đưa lệnh bài đặt lên tay Ưu Linh nhờ nàng.

Ưu Linh không từ chối, đi đến bên cạnh Vân Phàm: "Vân Phàm, ngươi ra đây, ta cần ngươi giúp ta!"

Vân Phàm tê, giật mình đứng dậy đi theo Cổ Hà ra khỏi nhà gỗ nhiệm vụ nơi, vừa ra ngoài Cổ Hà nhìn hắn nói nhỏ.

"Vân Phàm, đại sư huynh cần ngươi giúp?" Vân Phàm gật đầu nhẹ: "Đại sư huynh, chúng ta thế nhưng là hảo hảo huynh đệ, ngươi có việc ta có thể giúp!"

Cổ Hà vẻ mặt vui mừng: "Đại sư huynh ta đây, từ bỏ Vô Nhạn thánh nữ." Vân phàm nghe vậy hơi giật mình, ngươi phản phái không theo sáo lộ?

Chợt hắn nhớ ra gì đó, nếu như phản phái không thông minh, liếm chó cực hạn. Đại sư huynh Cổ Hà đây? Hắn biết nên thời điểm ngưng sao.

Vân Phàm gật đầu: "Đại sư huynh, ta hiểu. Ta nhìn qua ngươi lan truyền tin, theo đuổi thánh nữ hai mươi năm, không nhận lại nàng tình cảm!"

Vân Phàm không giám nói, rằng liếm chó thánh nữ hai mươi năm đây:"Đại sư huynh, tìm kiếm khác nữ tử ta cũng hiểu."

Vân Phàm hắn vẻ mặt cười khẽ: "Đại sư huynh, ngươi chẳng lẽ đã thích nữ tử hai mắt che bằng vải đen theo ngươi?"

Cổ Hà gật đầu: "Nàng tiến tăng chân truyền đệ tử mười năm, nữ tử tốt tính gần ta như vậy, ta thân đại sư huynh não có vẫn đề."

"Mắt mù a, như vậy tốt tính nữ tử không yêu mến!" Cổ Hà cúi đầu, Vân Phàm cũng minh bạch ý nghĩ, ngươi mắt chó phản diện, hơn hai mươi năm mới chú ý ra.

Thật không hổ là phản phái người, ngươi từ bỏ thánh nữ. Thân phận thánh nữ, thay đổi. Ngươi phản phái có hay không thay đổi.

Vân Phàm không có rõ, đối phương có thông minh hắn còn minh bạch ý nghĩ, nếu như không có thật đáng tiếc.

"Cổ Hà đại sư huynh, ý ngươi là giúp ngươi lấy được nàng tình cảm!" Cổ Hà gật đầu lia lịa: "Nàng tâm tình hơi cổ quái!"

"Ít giao hảo cùng chúng ta, làm ta đại sư huynh không cách nào công lược nàng, Vân Phàm ngươi có cách?"

Vân Phàm suy nghĩ, đưa tay lên gần miệng trầm tư: "Cổ Hà đại sư huynh, ngươi bước đầu tiên, hiểu nàng nữ hài tử ưu thích."

"Ngươi biết được nàng ưu thích đồ vật, không thể quên, từ hàng nàng ưu thực đồ vật, Đại sư huynh ngươi bồi tiếp nàng cảm tình."

Vân Phàm không thể nói ra vài câu thơ, văn học mạng học qua để Đại Sư Huynh thành công, công lược nàng.

Cổ Hà vui mừng: "Hảo Vân Phàm, không hổ là ý hay! Nếu như vậy ta làm theo ngươi cách, từ từ tiếp cận nàng."

"Tìm kiếm nàng hài tử yêu thích đồ vật." Cổ Hà thuận tay đặt trên tay Vân Phàm, một túi đen. Bước vào trong nhiệm vụ nhà gỗ.

Vân Phàm hớn mở, hai tay mở ra túi đen: "Không hổ là đại sư huynh, linh thạch giàu có như vậy, phản phái không hổ không tiếc tài nguyên!"

Vân Phàm theo sau Cổ Hà đi vào, hắn đã nhìn thấy nữ nhân dùng vải che mắt, Nàng ngồi xuống nơi Lăng Thanh cô nương?

Nàng quen mấy người? Ưu Linh nhìn chủ nhân ngáp ngủ trước mắt: "Không biết cô nương, nhiệm vụ liệu có phải Hồ Ly Nữ nhiệm vụ?"

Lăng Liên gật đầu, mí mắt nhắm lại mở ra ba đạo: "Đúng vậy, ngươi biết thật hảo? Không biết cô nương là?"

Ưu Linh cười tươi đáp: "Tại hạ Ưu Linh, ưu trong ưu thích linh thảo, linh trong linh thảo."

Lăng Liên tê, ngươi không ẩn dấu tên thật. Còn mang ra tên ngươi Ưu Linh, tấm khăn che mắt một Thiên giai pháp bảo, ngươi không thay đổi.

Thay đổi ngươi vẻ mặt, khuynh nước khuynh thành, điên đảo chúng sinh thành không ưu nhìn nữ tử.

Ưu Linh trí thông minh ngươi thấp, hay ngươi lười lắc đầu suy đoán.