Chương 169: Chương 169: Vân Phàm bị thương, đại lục này còn có thần?

Chương 169: Vân Phàm bị thương, đại lục này còn có thần?

Hắn lại hướng mũi kiếm đi đến, Lăng Thần bên cạnh không xa mắt to mà nhìn: "Ma Hóa thực lực tăng cao như vậy, không tồi."

Lăng Thần sư tôn truyền âm: "Ngươi học ra được?" Lăng Thần gật đầu: "Có học qua, Ma hóa thật mạnh, ta công pháp về sau có tăng tiến a."

Thiên Thanh Nhi bên cạnh cười nhẹ, kế hoạch, đại thành ngươi tiểu tử cũng sắp chết. Thiên Mệnh Chi Tử a, đáng tiếc ngươi chết không thể, thiên đạo ba ba bảo vệ ngươi.

Tận mắt nhìn thấy Băng Kiếm Thần lực, không tồi. Ngươi về sau chính là ta địch thủ, ngươi yếu như vậy không thể nào là ta đối thủ về sau.

Nàng nhắm mắt, chủ mưu đằng sau tất cả là nàng, Thiên Thanh Nhi. Ma Nữ Tông bên trên tất cả, uy quyền chỉ dưới chủ thượng Thanh Như Yên, quyền thế mạnh bối cảnh uy vũ.

Khuynh nước khuynh thành, tiêu chuẩn phản phái, ha ha. Ta phản phái thì sao? Cải thiên mệnh không được sao hừ.

Trên khán đài, Cửu Bạc kiếm đâm tới. Tiên Tông trên cao, tay vỗ xuống: "Hỗn láo, thân là chân truyền đệ tử, ngươi lại bị ma hóa."

Cửu Bạc hắn bị một cỗ linh khí ập đến, Cửu Bạc Ma Nhãn lĩnh vực trên cao, tiêu thất biến mất, Tiên Tông ánh mắt mang theo sát khí.

"Nói, ai cho ngươi cỗ ma khí này?" hắn nghiêm nghị hỏi, ánh mắt mang theo phần khinh thưởng, Cửu Bạc hắn bị đè ép quỳ trên khán đài cười nhẹ: "Ai? Ha ha."

"Ta ma khí, tự thân lĩnh ngộ. Các ngươi một đám ô nhục cũng muốn lĩnh ngộ ra ma khí như ta? Không khả năng một đám ô nhục phế vật, mà thôi, ha ha."

Cửu Bạc một tay đưa ra trước mắt, tự thân nắm lấy mặt cười ha ha, không được hồi lâu hắn thân thể ngã xuống.

Tiên Tông nhìn ra: "Ngươi nghiệt súc, vậy mà tự thân lĩnh ngộ ra ma khí." hắn nhìn thấy, bản nguyên tuổi thọ Cửu Bạc đã cạn.

Suy đoán từ trước của hắn sai? Không thể nào hắn lắc đầu, rõ ràng ta cảm nhận trên người hắn quen thuộc ma khí, ma tông.

Khoan đã chẳng lẽ, hắn ăn cắp ma tông công pháp tu luyện. Tiên Tông như nhận ra cười Ha, ha ha thân là chân truyền đệ tử.

Tại sao suy đoán của hắn sai, bởi một khí ma khí từ chủ nhân người đưa cõi ma khí, đối phương bị ma hóa một khi bản nguyên tuổi thọ chết.

Ma khí quay lại, người đã truyền lại ma khí, cho nên hắn suy đoán này hoàn toàn sai, dễ hiểu như vậy hắn lại sai. Không chỉ có hắn Lăng Thần sư tôn cũng như vậy.

"Lăng nhi, hắn là tự thân lĩnh ngộ ra ma khí, không ngờ tới, ta quả nhiên đoán sai." Lăng Thần ngạc nhiên, sư tôn ngươi nói cái gì ngươi cũng biết.

Vậy mà cái gì cũng biết, nhưng lần này lại sai sót, Lăng Thần ngạc nhiên: "Sư tôn, cái gì ngươi cũng đúng, vậy mà lần này sai sót."

Bên cạnh hắn, Tiên Thanh Nhi cười nhẹ, các ngươi ngu ngốc. Suy nghĩ từ trước nên bỏ đi, ta thông minh như vậy các ngươi không phải đối thủ. Nàng tự đắc!

Mấy lão già như các ngươi, sống lâu trăm năm, ngàn năm vẫn ngu ngốc. Như ta người ba kiếp, quả nhiên mạnh mẽ, thông minh tài trí hơn người hắc hắc.

Tiên Tông trên cao hét to: "Lần này chân truyền đệ tử, ma hóa, chuyện này không nên lan truyền ra ngoài, nên các ngươi."

"Ai lan truyền ra ngoài, phát hiện giết không tha, các ngươi cứ lan truyền."

"Cửu Bạc chân truyền đệ tử tỷ thí khán đài, thua bởi Vân Phàm, hắn bị một kiếm chém chết." Vân Phàm đang mệt nhọc.

Nghe nói như vậy, giật mình vậy hắn không có thua, như vậy hắn thắng. Tiên Tông nhìn Gia Phong.

Gia phong giật mình: "Vòng thứ hai, vòng giao thủ, Vân Phàm thắng." tiếng chuông gõ vài cái.

Xung quanh đệ tử gật đầu, cũng không muốn tiết lộ ra ngoài, Tiên Đạo Tông là tông môn đứng đầu tây vực, việc này lan truyền ra ngoài.

Uy danh tông môn, không có a. Nên ai cũng gật đầu đồng ý, đệ tử trị liệu nhanh chóng mang thi thể Cửu Bạc ra ngoài.

Tiên Tông phất tay, ma khí dấu vết biến mất. Vân Phàm được bốn vị đệ tử khiêng đi chữa trị, Tô Hạo đáp xuống, bên cạnh nhìn hắn.

"Vân Phàm ngươi mạnh như vậy Ma hóa cũng có thể nghiền ép đối phương kết quả bị đánh bại hắc hắc."

Vân Phàm đôi mắt cay độc: "Tô Hạo, ngươi im miệng." Mạn Chi bên cạnh nàng đưa tay bên trên vết thương quang minh pháp tắc thuộc tính trị liệu.

Vân Phàm vết thương nhanh chóng khôi phục, Vân Phàm cảm nhận trên mình không còn đay đớn, đa tạ Mạn Chi, tiếp đó lại đến trận thứ hai lúc nàng ra sân.

"Thiên Thanh Mạn Chi giao thủ Lăng Thần." Lăng Thần ngồi trên ghế nghe vậy giật mình, Lăng Thanh bên cạnh nhìn hắn trằm trằm.

"Lăng Thần, ngươi nếu như làm nàng bị thương ngươi không thoát." Lăng Thanh nhìn hắn rồi đe dọa, Lăng Liên gật đầu.

Lăng Thần tê, như vậy hắn làm sao nha, làm sao mà nàng lại bảo vệ Thiên Thanh Mạn Chi đây? hắn không rõ.

Nhưng các nàng chắc chắn có uẩn khúc, hắn cũng không giám hỏi nhiều một chân đạp hư không bay đi.

Thiên Thanh Mạn Chi, nàng trên nhà gỗ cũng nhảy xuống từ hàng rào gỗ. Mạn Chi nhún nhẹ người: "Thiên Thanh Mạn Chi, cảnh giới Kết Đan cảnh nhị giai."

Lăng Thần chắp tay: "Tại hạ, Lăng Thần cảnh giới Kết Đan cảnh tam giai, mong cô nương chiếu cố."

Mạn Chi gật nhẹ đầu, từ hư không lấy ra đàn. Nàng không ra mang ra Đàn Thiết Xanh, bởi không còn sử dụng được nữa.

Nàng tu luyện, đánh đến nỗi dây đàn đứt. Nàng cầu mong Thiên sứ thần sửa sang, chỉ nhận lại lắc đầu, nàng ấy cũng không giúp nàng, nên nàng coi như bỏ.

Vân Phàm trên cao, bên cạnh là Tô Hạo: "Ngươi không tham gia sao, không thấy ngươi trận đấu?" Tô Hạo cười: "Ta từng đăng ký, nhưng phần thưởng quá ít."

"Ta rút khỏi a, tu luyện tốt hơn nhiều đây." Vân Phàm gật đáu cũng không hỏi nhiều. Bên dưới khán đài, Lăng Thần hắn rút ra mộtthanh kiếm.

Thanh Ngân Sắc Kiếm, hướng Thiên Thanh Mạn Chi, Lăng gia kiếm pháp cơ bản, hắn Lăng gia kiếm pháp mạnh chóng tiến đến công kích.

Thiên Thanh Mạn Chi vẩy nhẹ đàn: "Tinh Thần Công Kích." Lăng Thần hắn, tinh thần bị công kích nhẹ nhưng không có giảm tốc qua.

Thân ảnh chạy nhanh đến, Lăng Thần thân ảnh đã ở trước mắt nàng. Thiên Thanh Mạn Chi đưa đàn lên cao, Lăng Thần kiếm chém xuống.

Keng.

Đàn tranh đỡ lấy, Lăng Thần nghi hoặc đàn tranh này làm bằng gỗ? Không có bị chém đứt?

Hắn chưa kịp suy nghĩ, Thiên Thanh Mạn Chi tinh thần công kích lại đến, hắn thất thần nàng một chân đạp hư không, chân đá nhẹ Lăng Thần.

Hắn thân ảnh lùi ra sau vài bước, nàng chân đạp hư không ngồi xuống khán đài đánh đàn.

"Thiên Sứ Âm Vang." sau lưng nàng sáu cánh từ từ mọc ra, sáu cánh màu vàng hiển lộ. Làm Lăng Thần sư tôn ngạc nhiên.

"Thiên Sứ Sáu Cánh, nàng là thiên gia người. Thiên gia một khi thức tỉnh ra sáu cánh mà nói, chính là đời tiếp theo Thiên gia lão tổ, nàng nếu như cảnh giới cao mà nói."

"Thành thần cũng có khả năng." Lăng Thần hắn ngạc nhiên hai tay nắm lấy Thanh Ngân Sắc Kiếm, đỡ lấy thiên sứ âm vang.

Thân ảnh thiên sứ sáu cánh cùng hắn giao thủ, thân ảnh sáu cánh đỡ lấy kiếm Lăng Thần, hắn ngạc nhiên truyền âm: "Chẳng lẽ đại lục này còn có thần?"

Sư tôn Lăng Thần truyền âm: "Độ kiếp thành thần, chính là câu nói mà chúng ta vạn năm trước cửa miệng."