Chương 163: Chương 163: Kết minh hai đại thế lực Vân Quốc, Tiên Đạo Tông?

Chương 163: Kết minh hai đại thế lực Vân Quốc, Tiên Đạo Tông?

"Thiên Mệnh Chi Tử, không phải là do ngươi nghĩ ra. Mà là chính ngươi?" Vô Nhạn cười nhẹ nói ra.

Vân Phàm suy nghĩ, nhường nàng tiến tới đỉnh núi thứ ba, cũng không có ích lợi cho hắn. Vân Phàm đã có Băng Kiếm Thần truyền thừa, cũng không muốn nhận thêm truyền thừa.

Quan trọng nhất vẫn là, hắn không muốn tiết lộ danh chính thiên mệnh chi tử. Hậu Cung Ba Ngàn Giai chính là hắn đáy.

Vân Phàm gật đầu: "Có thể." Vô Nhạn ngồi trên tảng đá gật đầu, không tồi trong kế hoạch nàng. Vô Nhạn bước nhẹ qua người Vân Phàm.

Vừa đi qua Vân Phàm, nàng nói khẽ: "Nguoei rất biết điều, lần này ta nợ ngươi một ân huệ."

Vân Phàm không nói gì, quay đầu nhìn nàng rời đi. Thánh nữ đại nhân, ngươi về sau cũng là nam chính một trong hậu cung mà thôi.

Với ta tiểu nhân vật như vậy, thật sự không có liên quan. Hắn đang quay người rời đi, một cỗ linh khí đè ép hắn xuống.

Quay đầu lên cao, nhìn thấy là Tiên Đạo Tông, chưởng môn Tiên Tông. Hắn liền chắp tay: "Nội môn đệ tử, gặp qua chưởng môn."

Tiên Tông gật đầu, đưa tay lên. Vân phàm thân thể biến mất xuất hiện là đại điện bên trong. Tiên Tông trên cao, cũng không câu nệ gì nói.

"Ngươi Vân Quốc gặp nguy hiểm, Vân gia các ngươi nhường lại phía đông một nửa khu vực, do Vực Ngoại Thiên Ma chưởng khống đứng đầu."

Hắn cũng không biết cách nào? Vực Ngoại Thiên Ma dễ dàng như vậy, lấy được Vân Gia một nửa khu vực, nhưng hắn nắm chắc Vực ngoại Thiên Ma lấy được một nửa khu vực.

Vân gia, thục lực không kém. Mà phía đông khu vực, còn gần hắn khu vực Tiên Đạo Tông cần nâng cao bảo vệ

Vực Ngoại Thiên Ma, với tính tình như vậy, chắc chắn sẽ tấn công hắn khu vực, Tiên Đạo Tông rộng lớn, như vậy khu vực.

Hắn khả nghi bị tấn công là không thể nào tránh khỏi. Gọi Vân Phàm đến đây, cũng là muốn cùng hắn Vân gia kết minh.

Dễ dàng chiếm đóng đối phương: "Vân Phàm, ta gọi ngươi đến đây là cũng có việc, muốn nhờ ngươi."

Vân Phàm chắp tay: "Chưởng môn, ngươi có gì phân phó có thể nói ra." Tiên Tông thất Vân Phàm như vậy gật đầu, cảnh giới Kết Đan cảnh thiên kiêu.

Không khiêu ngạo, không hổ là Tiên Đạo Tông ta, Hắn nói ra: "Chúng ta cần các ngươi, Vân Quốc tập hợp lại đệ tử."

"Vực Ngoại Thiên Ma, nếu như có việc gì mà nói, Vân Quốc cùng Tiên Đạo Tông hai thế lực đối phó, dễ dàng hơn."

Vân Phàm gật đầu: "Chưởng môn ta đã hiểu ý." Tiên Tông phất tay: "Vậy ngươi đi a, thông báo cha ngươi Vân Chiến."

Vân Phàm gật đầu, quay người rời khỏi đại điện nhanh chóng quay về nhà tre, hắn vừa mở cửa, bước vào.

Liền nói: "Mạn Chi, Tô Hạo chúng ta quốc gia có truyện."

"...."

Vân Phàm hắn kể lại cho hai người nghe, Tô Hạo một quyền đánh xuống: "Vực Ngoại Thiên Ma giám." Mạn Chi bên cạnh cũng nói: "Chúng ta cáo trạng phụ thân."

"Hai thế lực liên hợp mà nói, dễ dàng giải quyết hơn đây." Vân Phàm gật đầu, mang ra một truyền âm lệnh.

Không cần thiết phải dùng đến truyền âm phù, cần phải bay tới nơi mới có thể truyền âm, trừ phi có đổi thủ ngăn chặn truyền âm.

Mới dùng đến Truyền Âm Phù, hắn cáo trạng phụ thân.

Một bên khác, Hồ Ly Nữ lúc này, Đông Tuyết nàng cũng đã nhìn ra. Tiên Đạo Tông lần này, ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma.

Như vậy Hồ Ly Nữ thuộc về chúng ta hắc hắc, nàng cười nhìn phía xa xa hồ ly nữ. Bên cạnh là một vách đất trống, bên dưới là đại dương.

Dưới vách đá là Hồ Ly Nữ, trong xanh. Không nhìn rõ đáy, nhưng nàng biết dưới đấy là một món pháp bảo, vũ khí mạnh mẽ.

Nàng cười tà ác, tông môn không có nhiều như vậy đệ tử. Hơn hai trăm vị đệ tử, ai cũng có thể khống chế người chết thi quỷ.

Tiên Đạo Tông, thánh nữ phủ đỉnh núi. Nơi đây là ai cũng không thể đặt chân động phủ, Vô Ngạn nàng đứng trước thác nước.

Ngồi xuống suy nghĩ: "Tỷ tỷ, ta có nên hay không tham gia tỷ thí võ đài nha, chúng ta nếu như có thể gặp nhau ta đầu hàng. Ngươi thắng."

Vô Nhạn lắc đầu: "Không thể, ngươi vẫn một mực bên cạnh ta, Cổ Hà vẫn chưa biết chúng ta là song sinh tỷ muội."

"Nếu như ngươi tham gia, hắn hốt hoảng. Phản ứng tiếp theo ta cũng không biết, nhưng ngươi tốt nhất ở đây, theo sát ta."

Vô Ngạn gật đầu: "Vậy tỷ tỷ nha, ngươi hay không có ưu thích Vân Phàm?" Vô Nhạn lắc đầu: "Ta không có, ưu thích hắn."

Vô Ngạn cười tà ác: "Nếu như lựa chọn Cổ Hà đại sư huynh, Vân Phàm ngươi chọn ai?"

Vô Nhạn nàng ngồi xuống, thác nước dòng sông chảy qua dưới chân, nàng ngồi xuống đá nhỏ ướt át.

"Ta ư? Nếu như vậy ta cũng ưu thích Vân Phàm một điểm, Cổ Hà nếu như ta đoán không lầm, Cổ gia hắn muốn chúng ta tỷ muội."

"Đằng sau thế lực." Vô Ngạn gật đầu: "Hắn Cổ gia, nhìn như vậy. Có rất nhiều mưu kế, ta cũng nhìn qua Cổ gia thế lực."

"Không mạnh mẽ, tìm cách thông gia các đại gia tộc lớn mạnh. Cổ Hà hắn, muốn tỷ tỷ ngươi, căn bản không phải là ưu thích."

Vô Nhạn gật nhẹ đầu: "Cổ gia, trả giá đắt a. Vì muốn ta Vô gia, Cổ Hà từ nhỏ đã muốn cùng ta kết phu thê, đáng tiếc ta đã nhìn ra các ngươi kế hoạch."

Vô Nhạn cười nhẹ, cúi người hai tay chạm nước. Vô Ngạn thấy tỷ tỷ phản ứng, không nói tiếp nữa.

Nành ngồi suy nghĩ, tỷ tỷ không có ưu thích Vân Phàm, như vậy hắn thuộc về nàng.

Vô Ngạn cười tà ác, biến mất. Vô Nhạn quay đầu nhìn lại: "Vô Ngạn ngươi." song sinh tỷ muội hai nàng.

Tâm ý tương thông, có thể biết được đối phương đang nghĩ, đáng tiếc ở khoảng cách không xa mới có thể nghe thấy.

Vô Nhạn miệng nhỏ cắn chặt, Vô Ngạn muội, không nên làm điều quá sức chịu đựng.

Vân Phàm hắn cáo trạng phụ thân, Vân Chiến nói với hắn tốt tốt, ngày lành sẽ đến Tiên Đạo Tông thăm hỏi chưởng môn.

Lão cha hắn. Nghĩ cách tấn công Vực Ngoại Thiên Ma đây, Vân Phàm đang suy nghĩ, đầu hắn truyền đến giọng nói nữ nhân.

"Vân Phàm, là ta ngươi có thể ra đây?" Vân Phàm hiếu kỳ, Vô Ngạn? Tỷ tỷ ngươi mới tìm ta, ngươi bây giờ cũng tìm ta.

Song bào thai, tỷ muội các ngươi. Vân Phàm hắn khẽ đông tâm mở ra cửa nhà tre, nhìn xa xa.

Trên cành cây, thân ảnh nữ tử đang đợi hắn. Vân Phàm một chân đạp kiếm, phi kiếm: "Đi."

Trong cánh rừng nhỏ, thân ảnh Vân Phàm phi kiếm, nhìn trên cành cây Vô Ngạn: "Vô Ngạn, sư tỷ ngươi tìm ta, ngươi cũng tìm ta?"

Vô ngạn mắt sáng: "Sư tỷ có tìm qua ngươi, không tồi nha, sư tỷ nói gì với ngươi?"

Nàng một tay đưa cạnh miệng, hiếu kỳ hỏi Vân Phàm: "Ngươi là nàng sư muội, ngoại nhân ta cũng không nói ra, nàng muốn ta nếu như gặp nàng."

"Từ bỏ thi đấu." Vô Ngạn chỉ như vậy, sư tỷ ngươi thật sư muốn Tiên Đạo Tông truyền thừa?

Nàng ánh mắt tỏ ra vẻ nghi hoặc, sư tỷ ngươi rốt cuộc đã biết được. Tiên Đạo Tông truyền thừa?

Không ngần ngại, mà có được truyền thừa? Ta cũng không rõ. Không quan hệ với ta, ta kiếm Vân Phàm đây.

Nàng nhảy lên, một tay nắm lấy hắn áo. Vân Phàm ngạc nhiên, hai chân lung lay, ngã xuống.

Bùm.