Chương 156: Xà Tinh tộc nhân, Tinh Tây yêu chủ.
Đây là ánh sáng mặt trời, ta có thể đi ra hắn hoá thành một đạo linh khí bay lên cao, rời đi nhanh chóng. Lão Nhân bên này nhìn thấy như vậy, vẻ mặt thất thần.
Ngươi không thấy trên đảo công pháp sao? Không thấy vàng bạc trâu báu sao, pháp bảo sao? Sao ngươi không nhìn thấy.
Ngươi bay lên luôn rời đi làm gì nha, cái đó chỉ để người bỏ cuộc vượt qua bốn cửa ải mà thôi, còn hai cửa ái cuối cùng rất dễ dàng.
Ngươi không muốn lấy sao?
Vân Phàm hắn có thấy qua, nhưng hắn không có ngu mà bước vào. Có ma mới ngu đi lấy, pháp bảo, công pháp để như vậy chắc chắn có bẫy.
Ta có Băng Kiếm Thần truyền thừa, mấy công pháp công thấp không là gì đối với ta. Vân Phàm trực tiếp bay đi hướng tiêu Gia Thành mà đến.
Lão nhân gia mặt tức giận: "Ngươi ngươi phá gia chi tử. Pháp bảo công pháp trước mắt vậy mà không biết cầm, rời đi không một chút do dự!"
Tiểu tử đứng lại a, hắn chưa gặp qua như vậy người. Hoàn thành cửa ải thứ nhất đến thứ tư, cửa ải thứ năm, thứ sáu lại không sử đụng đến.
Lão nhân tức giận dậm chân, muốn để Vân Phàm một cái bạt tai. Vân Phàm bên này khịt mũi coi thường, hừ hừ ta đi tìm thanh lâu giải toả.
Hắn nhanh chóng hướng Tiêu gia thành thanh lâu mà đi, trời cũng tối cùng mỹ nữ giao hảo là tốt ha ha.
Hắn bay đến thanh lâu, không cần qua cửa từ trên thành đáp xuống.
Trước mắt là một toà nhà hai tầng, trang trí đặc sắc, trước mắt hai nữ tử ngũ quan xinh xắn thấy hắn từ trên cao đáp xuống.
Còn nhanh như vậy, nắm chắc cao thâm tu tiên người chạy vào trong hướng ma ma báo cáo.
Còn lại nữ tử tiến đến, nàng bộ ngực lớn lung lay đi đến: "Vị thiếu hiệp này người muốn giải sầu hay gì đây a~ tiểu nữ rất hoan nghênh người nha, khách nhân~"
Nàng giọng điệu yểu điệu nói ra, Vân Phàm cười hắc hắc, một tay vừa bước vào vừa nắm lấy nữ tử ngực.
Hắn cũng không là Vân Phàm trước kia, hừ hừ bổn đại gia thân là hoàng tử, cũng muốn đi lên đường phản diện một phía.
Ngươi không cảm nhận qua nữ nhân còn muốn xung kích lão bà? Hừ không đời nào. Trong thanh lâu, nữ tử hồi nay đi vào trong cáo trạng ma ma.
Vân Phàm hắn một tay nắm lấy ngực nữ tử vừa bước vào trong, tê. Yêu khí, ma khí cùng một chỗ, hắn nhìn xem trước mắt nữ tử ngực lớn.
Nàng cùng là yêu thú, ma thú? Làm sao có thể nha không nên như các bộ tiểu thuyết thanh lâu là nơi các yêu thú giả dạng hấp thu tinh huyết.
Vân Phàm mặc kệ, ta sung sướng ngày mai tiêu hủy sau, hoặc trực tiếp rời đi. Hắn mang theo nữ tử đi vào trong: "Gọi tất cả mỹ nữ xinh đẹp nhất tới đây cho ta."
Ma Ma thanh lâu nhanh chóng bước đến, nàng nghe qua nữ tử nói truyện biết được. Hắn là cao thâm tu sĩ người, không thể trêu trọc.
Địa bàn thanh lâu của nàng hấp thu tinh huyết làm sao có thể đây, cho nên vẫn lấy lòng hắn.
Nàng vừa bước ra cũng cảm nhận trên người Vân Phàm linh khí nồng độ, nửa bước Kết Đan cảnh nhất giai. Người này nàng không nên đắc tội.
Ma Ma đi đến cúi người: "Hôm nay công tử đến đây, chúng ta một mực vì ngài hầu hạ, tất cả các ngươi đuổi đi chúng nam nhân."
Mỹ nữ các lầu nghe vậy, nhìn trên giường nam nhân, miệng cười nhẹ. Hấp thu hắn gần chết, lần sau hắn đến lại hấp thu tinh huyết, nhưng thật nam nhân chưa chạm được các nàng thân thể.
Các nàng chủ là mị hoặc, chúng nam nhân không biết suy nghĩ, đang mê man trực tiếp bị mang lên ném ra ngoài, không có ý thức ngã trên đường.
Ma Ma đi đến, thấy Vân Phàm vẻ mặt không sợ hãi, đóng lại cửa nàng cũng nói thẳng ra: "Thiếu hiệp, ngươi đã nhìn ra?' Vân Phàm hiếu kỳ? Ta còn muốn chơi mỹ nhân đây các ngươi hỏi vậy là như thế nào?
Vân Phàm: " Ngươi nha, ta thế nhưng là đến tìm mỹ để giải dầu ngươi làm sao lại?" Ma Ma thanh lâu cười nhẹ: "Thiếu hiệp ngươi đã nhìn ra, vậy thì đi chết đi."
Vân Phàm mắt to mà nhìn, ngước nhìn thấy cửa đã đóng. Nàng nhảy lên dưới hai chân tạo thành đuôi rắn mọc dài ra, vảy sáng óng.
Quấn quanh đến trước mắt Vân Phàm. Vân Phàm nhìn tê, xà tinh. Xà Tinh ma ma nhảy lên cao, nàng đuôi đưa lên chém về phía trước ba đạo.
Xung quanh xà tinh các loại tộc nhân, đều hiển lộ ra chân thân bản nguyên của mình, Vân Phàm bất đắc dĩ nhảy lên.
Xà Tinh dưới chân đuôi rắn công kích không hề công kích được Vân Phàm, bên cạnh tộc nhân xà tinh bắt đầu tấn công.
Vân Phàm nhếch nhẹ: "Tà Long Ma Kiếm." sau lưng Vân Phàm một đầu ma long, tấn công xà tinh tộc nhân. Hắn chém một đạo ma long kiếm khí.
Xà Tinh ma ma, nhanh chóng dùng đuôi, đưa lên cao đánh xuống: "Yêu Vẩy Đuôi." nành thân hình, bò về phía trước.
Mình người thân rắn, nàng bò nghiêng người rồi nghiêng lại, tà long ma kiếm kiếm khí bay đến. Nàng nhanh chóng né tránh.
Ma Kiếm khí bay qua sau lưng nàng, xuyên qua một lớp ghế, biến mất. Xà Tinh ma ma nhảy lên cao, vẩy nhẹ đuôi rắn, Vân Phàm hắn đưa ra kiếm ngăn cản.
Xà tinh đuôi, nhả ra độc tố tấn công hắn. Thanh kiếm trên tay Vân Phàm bị ăn mòn nhanh chóng, Hắn lùi ra xa. Nhảy lên bắt lấy một xà tinh nữ nhân, giao thủ cùng Ma Long.
Đặt kiếm trên cổ nàng, hắn biết như vậy quá vô sỉ. Không còn cách nào khác đây, đối thủ quá đông, đều là tộc nhân xà tinh. Hắn đây chính là bước vào miệng cọp.
Không cách nào thoát khỏi, chỉ có cách như vậy. Cách này vẫn có khuyết điểm, đó là tộc nhân xà tinh không quan tâm tới, nữ tử xà tinh này.
Hắn bắt lấy một đầu xà tinh, khác biệt nhất trong mấy người. Vảy trên đuôi rắn nàng màu hồng nhạt, thân trên mặc trên mình hồng y.
Tóc cũng màu hồng, ngực cũng rất to ha ha. Vân Phàm cười tà ác.
Trong thanh lâu, tầng bên dưới, xung quanh là ghế đổ nát, vết tích. Lầu trên là xà tinh nữ nhân tộc.
Ma Ma Xà Tinh tộc nhân thấy vậy: "Ngươi làm gì tiểu hồng, thả ra nàng!"
Vân Phàm cười: "Tại sao ta phải thả nàng, ta chỉ đến đây hưởng mỹ nữ mà các ngươi lại tấn công ta? Ta thế nhưng cũng không muốn phơi bầy các ngươi bí mật!"
"Chỉ qua đây hưởng thụ mỹ nhân." Ma Ma xà tinh, nàng tóc xanh nước biển, mặc trên mình váy dài qua đuôi rắn thân dưới, trên đầu đội một vương miện xà tinh.
Nàng gọi Tinh Tây, vẻ mặt khuynh nước khuynh thành, nhìn Vân Phàm: "Thả ra Tiểu hồng ngươi yêu cầu gì chúng ta tộc nhân có thể làm!"
Nàng kiên định nói ra, xung quanh Xà Tinh tộc nhân đều nói ra: "Yêu chủ đại nhân, người không nên làm vậy."
Vân Phàm cười khẽ: "Ta chỉ đến, cùng vài vị mỹ nhân làm ấm giường thôi đây, không có ý kiến gì nhiều, hay giao thủ cùng các ngươi tộc nhân."
Tinh Tây cắn chặt răng: "Hỗn đãn chúng ta không có bán thân." nàng nói ra, Vân Phàm lại cười khẽ. Các ngươi không bán thân mở ra thanh lâu làm gì đây, có mưu đồ gì a.