Chương 146: Chương 146: Đường Gia Ngày Tàn (5)

Chương 146: Đường Gia Ngày Tàn (5)

A là giọng Cổ Thần, nàng không sợ bị phát hiện sau mà dùng truyền âm xa như vậy.

Thiên Thanh Nhi: "Ngươi đã thấy hắn? Một kích kết đan cảnh viên mãn không giết được hắn hay khôbg?"

Cổ Thần gật đầu: "Quả như người đoán, hắn chỉ là Trúc Cơ cảnh hậy kỳ, một kích toàn lực kết đan cảnh không có vẫn lạc."

Thiên Thanh Nhi gật đầu: "Quả nhiên." Hắn là thiên mệnh chi tử, ngươi làm sao giết trừ khi ngươi mạnh bằng hắn mạnh bằng thiên đạo.

Nàng cắn chặn răng: "Ngươi cứ theo như kế hoạch mà làm a." Cổ Thần gật đầu, bước đầu nàng đã hoàn thành. Chỉ cần Đường gia sắp chết.

Nàng thi quỷ khống chế, hắc hắc. Hắn coi như đã thành Ma Nữ Tông quân cờ, còn có binh lính Mộng gia, Lý gia. Cái này nàng muốn lấy nhưng mà binh lính nhanh chóng mang thi thể đi nhanh quá a.

Nàng cũng không xuất hiện đúng lúc, a thật đáng tiếc hơn hai trăn thi quỷ trúc cơ cảnh Cổ Thần than vãn.

Cổ Thần nên quay về tìm Chu Trúc dạy nàng độc tố còn may ra. Nàng biến mất, xuất hiện là bên trong cửa hàng của nàng.

Chu Trúc nàng nhanh chóng đứng dậy mời trà sư tôn: "Trúc nhi vi sư thấy ngươi cảnh giới đã hoàn toàn ổn, như vậy lần này ta coi như dẫn ngươi đi ra lịch luyện! Cổ Thần nói ra.

Chu Trúc nghi hoặc,Cổ Thần lại nói thêm : "Ngươi nên ra ngoài không thể như bây giờ dưới ta bảo vệ."

Chu Trúc gật đầu, nàng cần là lịch luyện, sư tôn tuy mạnh nhưng cũng không thể bảo vệ nàng mãi mãi.

Chu Trúc gật đầu: "Sư tôn ta đã minh bạch." Cổ Thần gật đầu: "Ngươi hiểu đã như vậy ngày mai ta đưa ngươi đi, lui ra."

Chu Trúc cúi đầu nhẹ, hai tay đưa ra trước hai chân mang, theo một khay gỗ rời đi.

Sáng sớm hôm sau, phía nam đường gia doanh trại, trên giường Mộng Liễu nằm trong ngực Vân Phàm: "Vân Lang lần đầu của ta ngươi mạnh bạo như vậy!"

"Làm ta rất đau nha." Vân Phàm xoa đầu nhỏ nàng: "Ha Ha đây chỉ một sức nhỏ của ta."

Mộng hừ nhẹ. Nàng dứơi hai chân đau, hắn làm mạnh, Mộng Liễu đứng dậy mặc lại yếm, bó lại bên dưới chân. Mặc lên mình áo, lại thêm chiến giáp bên ngoài.

Quay người đi, để lại Vân Phàm tê. Hắn đột phá trúc cơ cảnh viên mãn. Một đêm cùng nàng sung sướng tăng một cảnh giới nhỏ?

Không tồi nha hắc hắc, hắn đứng dậy mặc lại quần áo. Bên này Mộng Liễu nhìn trước mắt mười vị trưởng lão quỳ dưới chân.

Sau lưng còn có hơn mười vạn binh lính quỳ xuống một chân, bên cạnh là chiến mã. Đều là Trúc Cơ cảnh viên mãn, một số đã kết đan cảnh nhất giai. Cao nhất là lục giai.

Mộng liễu hưng phấn: "Tất cả đứng dậy, chúng ta hôm nay đánh nhanh thắng nhanh, chỉ không đến bảy ngày hoàn thang xâm chiếm Đường gia.

Mười vạn binh lính bên dưới: " Úc xâm chiếm đường gia."

Dứt lời mấy người hoá thanh một đạo linh khí bay đi, Mộng Liễu thầm gật đầu, năm vị Kết Đan cảnh.

Năm vị Kim Đan cảnh đều dưới chướng nàng,Đường gia các ngươi ngày tán đến. Nàng quay đầu lại: "Vân Phàm chúng ta đi."

Vân Phàm gật đầu, hai người hoá thành một đạo linh khí bay đi, bay qua hồ lớn. Nhanh chóng vượt qua một đỉnh núi.

Hướng tây thấy được doanh trại mà Lý Phương đang ở. Hướng đông bắc đang có giao thủ.

Một nửa binh lính hướng nơi đó mà bay đi, hướng đông giao thủ lúc này, một vị nam đứng đầu năm trăm vị binh lính: "Chúng ta cùng lên, dù chết cũng không buông bỏ."

Một ngàn đệ tử Đường gia nhếch nhẹ miệng: "Các ngươi đừng hòng, mồ chôn các ngươi là nơi đây."

Đưt lời, hắn linh khí xung kích, năm trăm vị binh lính lui ra sau: "Kết Đan cảnh tứ giai."

Năn trăm đệ tử mắt to mà nhìn, lại nhanh chónh bình phục: "Thà chết chứ không đầu hàng!"

"Huynh đệ tỷ muội, chúng ta cùng lên." Đường gia đệ tử Đường Gia Chùy cũng xuất hiện. Nhảy lên cao chùy đánh mạnh xuống: "Uy Lực Chùy."

Cảnh giới Kết Đan cảnh tứ giai đường gia người đánh xuống, một lỗ trên đất. Binh lính nhanh chóng kết lại đại trận công kích. Chúng binh lính tạo thành môtu vòng tròn, chạy đến.

"Nhị Thủy Đại Trận Thành." từ dưới đất bay lên thủy lao nhanh như một mũi tên bay đến. Đường gia đệ tử không sợ hãi.

Miệng nói ra: "Xông lên." Đường gia đệ tử dùng công pháp đánh, binh lính ngã xuống lần lượt thiệt hại không hề nhẹ.

Đối thủ hơn số lượng, cảnh giới cao hơn rất nhiều mấy người. Đang giao thủ kịch liệt, trên trời xuất hiện vô số đạo linh khí.

Binh lính Mộng quốc ngước đầu lên nhìn: "Là chúng ta tiếp viện huuynh đệ, chúng ta lên."

Đường gia đệ tử, sợ hãi. Quay đầu bỏ chạy, nhưng đều bị từ trên trời cao linh khí bay tới quét sạch.

Binh lính mộng quốc chưa dừng lại quay đầu rời đi, Bên dưới binh lính không đợi lâu, huynh đệ tỷ muội nào đã chết mà nói, chôn ngay nơi đây.

Ghắc ghi tên đối phương, lại nhanh chóng rời đi. Một số bị thương ở lại trị liệu, nhanh chóng lên đường.

Lý Phương bên này nàng đã tiến lên thảo nguyên, không có cỏ như thảo nguyên chân chính. Chỉ có một số nơi có cỏ, nhìn phía trước không xa. Đường gia thành.

Tường thành đường gia, gia chủ Đường Tạm, đang nhìn bên dưới kết thàng hàng dài binh lính, hắn không ngờ tới.

Bản thân phái ra đệ tử, không có giết qua được Mộng Liễu. Thất trưởng lão, bát trưởng lão, cửu trưởng lão.

Lệnh bài đã nát, ba người phế vật, không thể làm truyện gì cho tốt. Bên cạnh hắn một trưởng lão lên tiếng: "Đại ca, chúng ta bây giờ làm sao?"

Đường Tạm lên tiếng: "Còn làm sao nữa chiến." đại trưởng lão gật đầu: "Chúng đệ tử tấn công."

Dứt lòi, hảo nguyên tố từ tường thành liền bay như mưa: "Mộng Liễu, ngươi không tồi, nhưng các ngươi chính xác không thoát khỏi nơi đây."

Hắn đã cầu Ma Nữ Tông, Tông chủ nàng phái ra Kim Đan cảnh viên mãn, nghe nói đang lên đường tới đây. Hắn bị chiếm đóng một nửa khu vực đường gia cũng không sợ hãi.

Bên dưới Lý Phương đưa tay lên: "Pháp Bảo Huyền Giai Thủy Phòng." xung quanh nàng xuất hiện một vòng linh khí màu thủy xanh bao quanh lấy.

Mưa hoả rơi xuống, cùng nước va chạm biến mất. Đường gia đệ tử nhảy lên, nắm trên tay chùy nhanh chóng chạy đến giết.

Hơn năm vạn đệ tử cùng lệ thuộc đường gia tộc lao đến, Lục trưởng lão nhảy xuống cầm trên tay chùy xuyên phá tiến đến.

Lý Phương nàng rút ra cung, nhắm chuẩn Lục trưởng lão đang chạy tới, nàng kéo căng dây cung. Một mũi cung linh khí màu xanh bay đến.

Mũi tên bay qua, xoay chuyển.

Lục trưởng hừ chùy đánh nhẹ, mũi tên linh khí màu xanh không bị phá vỡ mà xuyên thẳng qua bên cạnh hắn.

Sau lưng năm vạn đệ tử, một số đệ tử đứng trước bị mũi tên xuyên phá qua hai người.

Lý phương rút ra kiếm nhảy lên: "Tam Hợp Tu Chân Kiếm." Nàng chém ra từ trên cao lục trưởng lão, ba đạo hình tròn kiếm đâm xuống.

Một hình tròn kiếm, trong đó cơ mười sáu thanh kiếm màu xanh đâm xuống lục trưởng lão, hai đạo còn lại đâm xuống đệ tử sau lưng.

Lục trưởng lão một chùy không thể phá vỡ Huyền Đường Công công pháp, hắn chùy cũng biến thành màu xanh nhạt.