Chương 131: Ổn định lý gia, mộng gia. Giao thủ thiên mệnh chi tử.
"Thần tín ngưỡng ban thưởng cũng rất hậu hĩnh." Vân Phàm gật đầu quả nhiên như kiếp trước hắn biết qua.
Thần có hai loại, tự sáng tạo thần vị. Tín ngưỡng thần vị không ngờ tới Huyền Tiên đại lục vẫn có thần.
Vân Phàm hắn minh bạch tất cả rồi, bản thân nhận truyền thừa chính là sáng tạo thần vị.
Mạn Chi bên này nàng hỏi thêm: "Thiên Sứ Thần đại nhân vậy tam khảo hoạch của ta chính là?"
"Tam khảo hạch của ngươi, chưa thể nói cho ngươi bây giờ, cảnh giới ngươi vẫn quá thấp."
Mạn Chi gật đầu, thần truyền thừa chính là trên Độ Kiếp cảnh. Mà độ kiếp cảnh tây vực cũng chưa từng xuất hiện qua.
Nếu như yêu thú mà nói còn có thể gặp, yêu hoàng, Mạn Chi cùng Vân Phàm suy nghĩ liền trực tiếp bị đánh bay ra ngoài hai người mở mắt.
Mạn chi cảm nhận trên thân thực lực, ngước nhìn Vân Phàm: "Vân Phàm ca ca đây là thật sự?"
Vân Phàm gật đầu, nàng mừng rỡ nước mắt rơi.Tỷ tỷ ta đã tăng cao cảnh giới, có thể cùng tỷ tỷ đi cùng hay không?
Nàng chưa nắm chắc, nhưng nàng chính là thiên sứ gia tộc.
Bên trong ngọc bội thiên sứ điện lúc này, thân ảnh thiên sứ sáu cánh đứng thất thần trước tượng đá.
"Thiên Thanb Nhi, thiên sứ mười hai cánh. Ha ha hậu bối hậu bối a, tại sao ngươi không nhận ta truyền thừa?"
"Ngươi ngốc hay ngươi không biết, ta không rõ nhưng thiên sứ mười hai cánh cùng sáu cảnh muội muội ngươi mà nói là một trời một vực."
Nàng đã nhìn qua khí ức Mạn Chi biết được nàng có một vị tỷ tỷ, nàng cũng nhìn thấy được Thiên Thanh Nhi đã thức tỉnh thiên sứ mười hai cánh.
Mười hai cánh chính là cao nhất của thiên sứ, có thể tu luyện cực hạn quang minh thuộc tính nhanh chóng.
Ha ha Thiên Thanh Nhi đáng tiếc đáng tiếc, ta cũng phải theo như luật lệ đặt ra đã truyền thừa cũng không thể thất hứa.
Nhưng ta mong ngươi như ta, có thể sáng tạo ra thần vị chính mình ngươi.
Nàng biến mất, thiên sứ điện chỉ lại im ắng. Bên ngoài Vân Phàm mở động phủ cửa đá: "Đã qua một ngày? rối cuộc chúng ta thật sự chỉ hai giờ?"
Hắn lắc đầu, liền bước ra khỏi cửa tìm một nơi thử quang minh kiếm kỹ: "Mạn Chi sư muội, ta có việc đi trước cáo từ."
Mạn Chi cũng không níu kéo lại hắn mà tu luyện, đợi ngày đạt đến Kết Đan cảnh nhất giai.
Mộng Quốc bên này, Lý Phương thành công đột phá Kết Đan cảnh nhất gai. Nàng cùng Mộng Liễu thành công thống nhất được lý gia, mộng gia vương triều.
Mộng quốc, nàng lên ngôi mới được Mộng Quốc chia thành ba quốc gia, lần lượt hướng tây là diệp gia, hướng đông là đường gia.
Còn bên dưới là Lý gia cùng Mộng gia, phụ thân mẫu thân mẫu thân a. Ngươi vậy mà nhường ngôi cho ta.
Nàng ngước nhìn Lý Phương rồi nói: "Lý Phương ngươi đã đưa phong thư cho Đường gia?"
Lý Phương gật đầu: "Ta đã đưa, nhưng mà Đường gia, gia chủ trực tiếp xé phong thư." Mộng Liễu thở dài: "Ngươi theo ta mang theo ba ngàn quân lính, cùng tiến đánh Đường quốc." nàng kế hoạch nên bắt đầu.
"Còn lại ngươi cáo trạng Vân Quốc, nhờ trợ giúp đã xong?"
Lý phương gật đầu: "Ta đã cáo trạng hoàn tất, Thiên Uyên mang theo hơn ngàn binh tính tiến sát tới Mộng Quốc."
Mộng Liễu gật đầu: "Đường gia, gia chủ ngươi cũng không đồng ý ta mời gia nhập Mộng quốc, vậy ngươi đường gia cũng không còn."
Bên này Vân Phàm hắn bay đến phía đông động phủ. Hắn xem uy lực Quang Minh kiếm kỹ, hắn định dùng đến kiếm kỹ.
Một dây leo gai từ dưới đất kéo hắn lên rồi đưa hắn xuống đất. Rừng cây liền gãy ra một cành cây.
Vân Phàm hắn đứng dậy nhìn xung quanh không thấy ai, thì một đôi quạt màu hồng bay đến công kích hắn.
Vân Phàm nhìn ra hai cây quạt này, Nhị Thiên Phiến Hồng, hắn liền minh bạch kêu to: "Lăng Thanh cô nương có thể ra đây ta biết cô nương ở đây."
Từ trên cành cây liền xuất hiện một thân ảnh bạch y, nàng nhảy xuống đáp đất nhị thiên phiến hồng quay về.
Vân Phàm liền hiếu kỳ nghi hoặc hỏi: "Lăng Thanh cô nương, vô duyên vô cớ tấn công ta?"
Lăng Thanh nàng mặt không biến sắc: "Ngươi thật sự không biết lý do ta tấn công ngươi?" Vân phàm suy nghĩ, hắn vừa đáp xuống thấy một vết tích kéo dài trong rừng.
"Lăng thanh cô nương tại hạ mạo phạm đã quẫy rầy cô nương tu luyện. Tại hạ có thể hay không hỏi cô nương một câu, tuy không tốt lành gì." hắn biết bản thân vừa phá hủy.
Chi địa nàng tu luyện. Hắn tới cũng không đúng lúc, còn nói hỏi nàng nữa đây, mong nàng có thể đồng ý.
Lăng Thanh mặt như cũ: "Không có gì mạo phạm, ta chuẩn vị rời đi, nên ngươi cần tu luyện cũng hảo."
Vân Phàm gật đầu, nàng xuất hiện ở đây chứng tỏ nàng đã tiến tới nội môn . Hắn liền hỏi: "Lăng Thanh cô nương quang minh thuộc tính hệ là liên qua đến nguyên tố?"
"Cô nương không trả lời cũng hảo, tại hạ cũng đã mạo phạm cô nương."
Lăng Thanh không trần trừ mà đáp, nghĩ thám thỉnh bản cô mương thiên sứ người? Nằm mơ.
Nàng liền đưa tay ra, một đạo Dương Ánh Hoa liền xuất hiện, một thân cây hoa cao 20cm xuất hiện vài cánh hoa mọc ra, đều là màu vàng hoa.
Vân Phàm nhìn thấy vậy, có thể phát hiện quang minh thuộc tính trên đó. Hắn liền tê dại cỏ quang minh thuộc tính.
Hắn liền tê, quả nhiên nàng không phải thiên sứ người. Vân Phàm liền chắp tay: "Đa tạ cô nương đã, ta quá thô lỗ."
Lăng Thanh chắp tay: "Ta không có việc gì, ngươi có thể tu luyện." Lăng Thanh chuẩn bị rời đi, nàng định nhảy lên cành cây rời đi.
"Lăng Thanh cô nương có thể cùng ta giao thủ?" Lăng Thanh quay người nhìn lại gật đầu: "Có thể." nàng muốn cùng thiên mệnh chi tử giao thủ.
Nàng nhảy xuống đáp: "Lăng thanh trúc cơ cảnh trung kỳ." Vân Phàm đáp: "Vân Phàm trúc cơ cảnh hậu kỳ."
Không hổ là thiên mệnh chi tử, cảnh giới cao như vậy. Nàng nhờ sư tôn tài nguyên tu luyện cùng huyết mới có thể tăng cao nhanh như vậy.
Cái này chủ yếu là qua mắt người, nàng ngồi không bản thân cũng tự tu luyện cho nên nói đại ra a. Nàng dù dùng đến tài nguyên cũng không có khả năng tăng cao cảnh giới.
Hắc hắc nếu như ta là thiên mệnh chi tử nữ nhân tốt biết bao. Nhưng ta đã đi trên con đường ma tông 90% là phản diện.
Lănh Thanh nắm chặt nhị thiên phiến hồng: "Tịch Tà Tâm."
Nhị thiên phiến hồng bay đi Vân Phàm lấy ra một thanh kiếm: "Thanh Vân Kiếm." thanh kiếm hắn được bao quanh bởi một lớp linh khí.
Chém mạnh về phía trước, Nhị Thiên Phiến Hồng bay đến liền né tránh, hắn không phải công kích Nhị Thiên Phiến Hồng mà là nàng.
Lăng Thanh, Lămg Thanh dưới đất liền đâm lên một thân gai hoa bỉ ngạn đỡ lấy Thanh Vân Kiếm, Thanh Vân Kiém trực tiếp xuyên qua.
Chém tới nàng.
Xoẹt xoẹt.
Oanh.
Một gốc cây, tảng đá đằng bị chém xuyên qua. Vân Phàm tê, nàng cứ như vậy bị chém?
Không đợi hắn suy nghĩ tịch tà tâm liền bay đến, hắn liền lâm vào khí ức đau thương. Hắn không có khí ức đau thương, Lăng Thanh liền tạo ra cho hắn khí ức.