Chương 107: Chương 107: Ngươi muốn làm gì?

Chương 107:

Ba đạo kiếm ngắn bay đến, Quan Văn rút ra một thanh trọng kiếm chém ra. Keng ba đạo kiếm ngắn liền rơi xuống, hắn liền chạy nhanh đến.

Kiếm chém xuống, Sở Thiên Thiên nàng người liền cúi ra sau, xoay người một vòng, hai tai chống dưới đất. Thân hình đưa lên cao lại xoay một vòng.

Váy dài nàng rơi xuống, hiện ra một quần dài bạch y. Làm nam đệ tử hụt hẫng, nữ tử bên cạnh liền ánh mắt ghét bỏ: "Dâm tặc."

Sở Thiên Thiên vừa xoay người chân chạm đất, gần đứng thắng người. Tay liền kéo lê xoẹt xoẹt trên đất. Ba đạo kiếm ngắn lại bay ra, tay còn lại cũng ném ra ba đạo kiếm ngắn.

Sáu đạo kiếm ngắn bay đến, Quan Văn đưa kiếm ra ngang hai mặt kiếm hướng ra bên cạnh, bởi vì kiếm hắn rộng thế nhưng rất dài, đủ một bàn tay nam nhân.

Cho nên liền chặn được ba đạo kiếm ngắn, ba đạo còn lại xuyên qua người hắn. Quan Văn cắm thanh trọng kiếm xuống khán đài, chân thấp xuống, thân hình nhảy lên cao.

Đứng trên thanh trọng kiếm, Sở Thiên Thiên thấy Quan Văn sơ hở liền phất tay, sáu thanh kiếm ngắn lại xuất hiện trên tay nàng.

"Mây Lưu Kiếm." nàng ném ra sáu thanh kiếm ngắn, Quan Văn liền nhảy xuống, tay phải nắm lấy kiếm đưa lên cao chém xuống sáu đạo kiếm ngắn đồng lượt thành hành ngang bay đến.

Hắn đưa kiếm chém xuống, thì sáu đạo kiếm ngắn bỗng nhiên chuyển hương bay thẳng lên trời cao.

Quan Văn hắn không kịp nghĩ nhiều ngước đầu lên cao. Sở Thiên Thiên đã chạy nhanh đến một cước đá vào mắt cá chân hắn. Quan Văn kêu rên lên một tiếng, một chân quỳ xuống.

Một tay nhìn xem mắt cá chân có bị thương hay không, Sở Thiên Thiên lúc này đã chạy qua sau lưng hắn. Đầu quay về phía sau, ném ra thêm ba đạo kiếm ngắn.

"Ngắn Mây Chi Kiếm." một đạo màu xanh nhạt linh khí liền nối với sáu đạo kiếm trên cao. Cùng với ba đạo kiếm nàng vừa bay ra, Quan Văn vừa đứng dậy.

Thấy ba đạo kiếm ngắn sau lưng hắn, nhờ phản chiếu của trọng kiếm liền xoay người chém mạnh về phía trước: "Chém." ba đạo kiếm ngắn đồng loạt chém trúng trọng kiếm.

Chỉ thấy keng, rồi ba đạo kiếm theo như Sở Thiên Thiên tiểu khiển liền xoay quanh Trọng Kiếm, Nàng vừa chạy vừa kéo dây. Quan Văn liền bị kéo đi trọng kiếm, hắn buông kiếm ra.

Không thể dây dưa cùng với nàng, hắn cảm nhận được trên đầu có sát khí. Ngước lên cao thì thấy sáu đạo kiếm ngắn đâm từ trên cao xuống.

Đưa tay ra, mở lòng bàn tay nhảy lên tránh né được sáu đạo kiếm ngắn dùng tay bắt lấy. Sở Thiên Thiên liền kéo dây bên tay phải, sáu đạo kiếm ngắn liền quay về với chủ.

Quan Văn nhìn thấy, nhưng không có phản ứng. Trọng kiếm của hắn bị nàng kéo đi bây giờ đang trên tay nàng.

Sở Thiên Thiên nắm lấy trọng kiếm đưa lên, nặng qua sao nặng như vậy a. Nàng suy nghĩ, làm sao có thể dùng đến trọng kiếm?

Nàng không rõ, nàng thở dài liền đưa linh khí mạnh mẽ cuồn cuộn vào trong thanh trọng kiếm. Qua Văn thấy vậy thì chạy nhanh đến.

"Cô nương ngươi muốn làm gì? Thế nhưng không thể phá hủy trọng kiếm của ta nha!" Hắn liền chạy nhào vồ tới định nắm lấy trọng kiếm của hắn.

Nhưng khi hắn nhảy đến, ngước đầu lên nhìn đã thấy trọng kiếm không còn nguyên vẹn. Hắn khóc rống liền bị Sở Thiên Thiên một cước đá ra, dùng đến sáu trọng kiếm nới tách ra từ trọng kiếm.

Cắm vào chân hắn, Quan Vũ đau khóc rống lên chân hắn bị cắm sáu đạo kiếm ngắn. Đây chính là từ trọng kiếm hắn làm ra kiếm, hắn biết một khi bị trọng kiếm hắn đâm trúng.

Chân sẽ kịch liệt đau đớn, không thể di chuyển bình phục như ban đầu. Nhưng hắn là ai? Chủ nhân của thanh trọng kiếm nên liền có thể dễ dàng phá giải.

Sở Thiên Thiên đã nhảy qua người hắn, theo dây nối kéo lại sáu thanh kiếm làm từ trọng kiếm hắn. Quan văn đứng dậy quay đầu nhìn lại Sở Thiên Thiên luôn cách xa hắn để ném ra thanh kiếm ngắn.

Tuy hắn có thể dùng trọng kiếm né tránh, nhưng bây giờ hắn không có trọng kiếm. Trong nhẫn trữ vật hắn cũng chỉ có một kiện trọng kiếm cấp vũ khí thấp mà thôi.

Có hơn không hắn duy nghĩ liền lấy ra, Sở Thiên Thiên cũng ném ra sáu đạo kiếm ngắn. Quan Văn lại dùng trọng kiếm đỡ lấy, keng keng. Hắn dùng trọng kiếm đỡ lấy cảm thấy thân thể đã mệt linh khí không còn nhiều.

Liền ném thanh trọng kiếm lên cao: "Thánh Kiếm Chảm Ma." hắn liền nhảy lên một cước đá bay thanh trọng kiếm đi xa. Sở Thiên Thiên cũng không ngồi yên nàng đứng lại sáu thanh kiếm ngắn kẹp trên tay.

"Cực Phẩm Phi Kiếm Chi." nàng liền tay lưu loát ném ra vô số thanh đao ngắn không thể đếm được, vô số kiếm ngắn bay đi thanh trọng kiếm của Quan Văn.

Lúc đầu còn có thể xuyên qua kiếm ngắn, nhưng mà không hề dễ dàng bởi vì Sở Thiên Thiên dùng đến là Cực Phẩm Phi kiếm Chi, cực kỳ mạnh mẽ phi kiếm công pháp.

Cho nên hai đợt công kích bay trên cao rồi rơi xuống. Thanh kiếm ngắn của Sở Thiên Thiên vừa rơi xuống liền biến mất, chỉ để lại sáu thanh kiếm ngắn.

Sở Thiên Thiên liền thuận tay chạy ra xa kéo về lại sáu thanh kiện kiếm ngắn. Quan Văn trực tiếp từ trên cao, đạp chân không chạy nhanh đi đến. Chỉ cần hắn áp sát Sở Thiên Thiên đối phương chắc chắn không thể phản kháng.

Hắn liền liền lẩm bẩm: "Thuấn Di Vi Bộ." đây là một môn công pháp có thể vừa thuấn di vừa tăng tốc độ chạy nhanh thêm X2 lần công pháp bình thường. Quan Văn vừa dùng đến thân hình liền hơi cúi về phía trước.

Nắm theo thanh trọng kiếm chạy nhanh về phía trước, Sở Thiên Thiên thấy vậy cũng không hồi hộp mà nàng phải bình tĩnh, mới có thể xoay sở công pháp này được.

Nàng liền hóa thành một màu xanh linh khí, thân hình hóa mờ chỉ thấy được một sợi dây đi qua nơi nàng từng chạy, gắn với trên tay nàng.

Một khi ẩn thân cũng không có thể chạy thoát, đây là công pháp của nàng Ẩn Thân Di Tốc. Có thể vừa ẩn thân vừa tăng tốc độ, nàng liền quay người, tay phải nắm lấy ba đạo kiếm ngắn ném về phía trước.

Quan Văn đưa trọng kiếm lên thuấn di đến trước mắt ba đạo kiếm ngắn. Vô vị hắn liền chém xuống, ba đạo kiếm ngắn liền rơi xuống. Sở Thiên Thiên miệng nhỏ nhếch lên.

Thân hình bỗng nhiên biến mất, xuất hiện sau lưng Quan Văn đưa ra sáu đạo kiếm ngắn. Hai đạo cắm trên chân Quan Văn làm hắn ngã xuống đất.

Bùm, hắn muốn quay người phản kháng lại thêm bốn thanh kiếm ngắn bắn ra, hai thanh mỗi tay hắn một thanh, hai thanh còn lại kề bên cổ hắn.

Quan Văn ngã mặt úp xuống khán đài, Sở Thiên Thiên thân hình cũng xuất hiện không còn ẩn thân như lúc trước. Nàng một khi đối phương không thể lại gần nàng.

Chứng tỏ nàng vô địch, trừ khi đối thủ cũng giống như nàng công kích diện rộng. Chính là nàng không có khả năng vô địch, một một giao thủ may mắn mới có thể thắng.

Quan Văn hắn nằm dưới đất, cười nhẹ mắc mưu. Hắn thân hình liền nhảy lên, bỏ mặc cơn đau chịu từ thanh kiếm ngắn cắm vào trên chân tay hắn.