Sắc mặt Lạc Nhu tái nhợt, thế nhưng, nàng vẫn như trước không hề hoang mang rối loạn, Mộc Tinh thì đứng ở bên cạnh nàng, bảy vị trưởng lão của Huyết Sư giáo cũng ở bên cạnh nàng, sắc mặt bọn họ đều trở nên rất khó coi, thế nhưng, vào lúc này, Lạc Nhu lại phát ra một tín hiệu khác. Lúc này đây, bay lên trời không phải là huyết sắc quang hoa nữa, mà là một đóa bạch quang tinh thuần, khí tức băng lãnh nhàn nhạt, dường như đem lại một luồng mát rượi đến với tràng đấu nóng rực. Mà ngay lúc này, mảng lớn lam sắc quang điểm tụ hội phía hậu phương của hàng ngũ nhân loại, trong nhân loại, ngoại trừ ma pháp sư của Dung gia ra, một lực lượng ma pháp sư có thực lực cường đại khác cũng đã phát động. Bọn họ đến từ Băng Thần tháp.
Thủ lĩnh của Băng Thần tháp hiện nay là tân nhiệm Băng Tuyết nữ thần tế tự Băng Linh, nhưng lúc này Băng Linh lại đang cùng Băng Khiết chiến đấu trước mặt các chủ thần, mà Lam Thần cũng đang trong trường chiến đấu đó. Đó là lí do mà người đang tạm thời xuất trận chủ trì công kích của Băng Thần tháp là Long Linh. Nhu nữ Long Linh, cũng xem như là thê tử của Niệm Băng, luôn biết nàng là yếu nhất, nhưng lại cũng không nhắc tới thực lực của nàng nhỏ yếu thế nào, dưới sự chỉ điểm của Niệm Băng và không ngừng khổ tu, trong thời gian gần đây, Long Linh tiến bộ cực kỳ rõ rệt, Thiên Nhãn huyệt của nàng thậm chí còn tiến nhập giai đoạn trung kỳ trước cả Phượng Nữ và Lam Thần, thực lực băng hệ ma pháp của nàng cũng đã vượt qua thập nhị giai, đạt tới cấp độ thần giáng sư, tuy rằng còn một khoảng cách nhất định mới tới được thập tam giai, nhưng khoảng cách này đã chẳng còn xa xôi. Bởi vậy, hiện tại nàng đã trở thành người lãnh đạo tạm thời của Băng Thần tháp.
Sau khi đi tới Di Thất đại lục, Long Linh đã học được không ít thứ từ Băng Linh, Băng Linh đối với ba nhi tức của mình đều vô cùng vừa lòng, yêu mến Long Linh ôn nhu nhã nhặn, đối với lý giải về băng hệ ma pháp, không hề giữ lại thứ gì mà truyền thụ cho nàng, trong đó bao gồm cả cách thức chỉ huy Băng Thần tháp đại quy mô ma pháp công kích.
Các ma pháp sư của Băng Thần tháp về số lượng thì thua kém Dung gia, thế nhưng, thực lực riêng rẽ của từng người thì Dung gia ma pháp sư không thể so sánh với bọn họ được. Bởi vậy, bọn họ mặc dù chỉ có hơn trăm hơn người, thế nhưng, lực công kích phát huy ra, lại chỉ kém Dung gia một chút mà thôi. Theo kế hoạch của Lạc Nhu, các ma pháp sư của Băng Thần tháp là đội dự bị của cuộc chiến lần này, khi phương nào nảy sinh vấn đề, bọn họ sẽ hiệp trợ phương đó. Tới lúc này, Lạc Nhu không thể không xuất ra đòn sát thủ cuối cùng, bằng không, thì sẽ chẳng còn kịp. Một khi đối phương xông tới đây, tràn vào cùng các chiến sĩ, ma pháp sư sẽ hoàn toàn mất hết ưu thế.
Hi Giới nhìn đại quân bên mình đang phóng về phía trước. Trong mắt toát ra vẻ hài lòng, hắn biết, phía đối phương ngoại trừ mấy cường giả trên không trung kia ra, thủ đoạn công kích chủ yếu nhất là đến từ những ma pháp sư kia, cũng chỉ có những ma pháp sư này, mới có thể mang lại sự uy hiếp đối với thuộc hạ của mình. Hiện tại, những ma pháp sư kia hẳn là đã mất đi năng lực thi triển ma pháp. Tuy rằng đối phương đông đảo, nhưng thủ hạ của mình đều là thần nhân, mặc dù đại bộ phận là phó nhân của thần, nhưng cũng đủ đem lại đả kích mang tính chất hủy diệt cho đối phương. Nếu Ngưỡng Quang đại lục có dũng khí đến nơi đây chặn đánh mình, vậy thì sẽ một lần hủy diệt tinh nhuệ của bọn họ, sau này cũng đỡ phải động chân động tay nữa.
Cũng không phải Hi Giới không muốn tiến lên cùng thủ hạ, hắn hiện tại biểu hiện ra ngoài tuy là phong quang vô hạn, thế nhưng, chỉ có mình hắn mới biết được, lúc trước ngăn cản hỏa diễm cự long kia cũng không dễ chịu, hỏa hệ năng lượng khổng lồ đó dù sao cũng do hơn một nghìn ma pháp sư ngưng kết mà thành, lại há có thể nói diệt là có thể diệt? Một kích tối hậu vừa rồi hắn đã dùng ra toàn lực, mới phá giải được công kích của đối phương, mặt đất ở nơi phát nổ đầy vết rạn nứt, đồi núi xung quanh ít nhất cũng có hai phần ba bị san bằng sau vụ nổ, mà thân thể của Hi Giới, cũng đã có chấn thương nhất định, hắn luôn luôn cực kỳ quý trọng thân thể mình, cảm thụ được lửa nóng bốc lên trong cơ thể, cùng đấu khí đã suy yếu rất nhiều, vừa phiêu phù ở không trung chỉ huy thủ hạ, vừa chầm chậm hồi khí.
Đúng lúc này, Hi Giới thấy phiến lam sắc quang điểm ngưng kết nơi đó, cũng không hề bị hỏa diễm ma pháp lúc trước ảnh hưởng, trong không khí đích ma pháp nguyên tố tựa hồ vẫn như bình thường, từ cường độ của lam sắc quang điểm mà xem, đây hiển nhiên lại là một đại hình ma pháp. Vẻ mặt Hi Giới có phần biến đổi, theo tin tức của Hạ Vũ mang về, hắn cũng không nhận được tin tức nhân loại lại có được những tồn tại cường đại như thế, nhìn băng hệ ma pháp từ từ thành hình, hắn không thể không ngừng việc khôi phục thân thể, lao về phía trước, vào lúc này, hắn cũng biết bọn thuộc hạ của mình mỗi kẻ tử vong, thực lực của thần nhân đại quân sẽ giảm đi một phần, vì vậy, hắn nhất định phải đem khả năng bảo hộ cho thủ hạ của mình.
Đúng lúc Hi Giới lao ra, hắn đột nhiên có cảm giác bất an, bởi vì hắn chợt nhớ tới, trong thần nhân đại quân bên mình, dường như còn có một lực lượng rất mạnh chưa hề động thủ, bỗng nhiên, linh quang trong đầu hắn lóe lên, trong mắt toát ra vẻ phẫn nộ mãnh liệt, thế nhưng, lúc này hắn đã không còn năng lực quay lại cứu.
Đúng vậy, vào lúc các ma pháp sư của Băng Thần tháp phát động, long tộc dưới sự thống lĩnh của Long thần phát động công kích từ phía sau các thần nhân. Mai phục từ trước đến giờ, kỳ thực mới chỉ ngắn ngủi mười phút mà thôi, mười phút thời gian, các thần nhân trước sau kinh qua công kích hỏa lực từ xa, tập kích của bọn Niệm Băng nhân loại cường giả, cùng sự oanh kích của siêu ma pháp. Tuy rằng thất long vương trợ giúp cho bên Niệm Băng, nhưng các thần nhân vẫn chưa từng có được thời gian suy xét, bởi vậy, mãi đến lúc này, Hi Giới mới nhớ tới long tộc có thể đem đến biến như thế này, sau khi cân nhắc lợi hại, hắn vẫn không thể không đón nhận ma pháp công kích phía trước.
Long thần một mực chờ đợi thời cơ, đáng lẽ, lúc Niệm Băng bọn họ ngăn chặn các chủ thần, hắn đã muốn phát động rồi, người khác có thể không biết thực lực của Hi Giới, nhưng hắn lại hiểu rõ, thế nhưng, khi Hi Giới chợt xuất hiện bên dưới, hắn không thể không xua tan ý niệm này, dưới tình huống khi đó, nếu như công kích về phía Hi Giới, rất có thể sẽ bị hắn dẫn động ma pháp kéo theo hỏa diễm cự long tấn công, cho nên, hắn chỉ có thể chờ đợi. Mà bây giờ, khi Hi Giới lao ra chuẩn bị nghênh đón băng hệ ma pháp kia, chắc chắn là cơ hội tốt nhất. Dưới sự đái lĩnh của Long thần, hơn mười đầu cự long của long tộc cùng đánh về phía mặt sau của thần nhân.
Lúc này, toàn bộ bán thần cấp cao thủ trong đám thần nhân đều ở phía trước, bọn họ thậm chí đã quên mất phía sau còn có long tộc, Long thần cũng là cao thủ cấp bậc chủ thần! Dưới sự đái lĩnh của hắn, sát thương lực do long tộc xuất thủ tuy là không bằng bọn cao thủ Niệm Băng lúc trước xuất thủ, nhưng bởi rằng bất thình lình công kích, với lại đối mặt đều là thần phó, cũng đem đến phiền toái rất lớn cho đám thần nhân. Huống hồ, vào lúc này, lại có một thân ảnh nhỏ nhắn đang ngồi trên một cự long. Các ma thú lúc trước biến mất lại xuất hiện lần nữa.
Khi các chủ thần phía trên phản ứng lại, Niệm Băng dẫn theo các cường giả của Ngưỡng Quang đại lục cũng phát độngkhông gian ma pháp quyển trục, chỉ có Miêu Miêu lựa chọn địa điểm khác với bọn họ, là ở ngay sau lưng của toàn bộ thần nhân, có long tộc yểm hộ, chẳng ai phát hiện ra nàng, lúc này, đúng là cơ hội mà ra sức đánh chó rơi xuống nước, nàng sao lại không xuất hiện chứ? Đại phạm vi phụ trợ năng lực của hồ ly Na Na lại được khởi động. Lúc này đây, không chỉ có các ma thú được kích thích mãnh liệt mà sản sinh lực công kích siêu cường, ngay cả long tộc cũng đã chịu ảnh hưởng, mùi hôi nồng nặc, khiến long tộc cũng tiến nhập một cảnh giới gần như cuồng hóa. Mà cảnh giới này, là long tộc cũng chẳng ngờ đến. Lực công kích được đề thăng vô cùng rõ rệt.
Na Na phe phẩy cái đuôi sau mông, mệt mỏi tựa trên lưng cửu vĩ long Tiểu Kết Ba, nó đem hết toàn lực phóng ra siêu cấp xú thí phụ trợ ma pháp này, hiện tại đã cực kỳ hư nhược. Bất quá, ánh mắt sỗ sàng của nó dường như rất thoả mãn với kiệt tác của chính mình, dẫu sao, nhiều cự long như vậy cũng được ma pháp của nó tăng cường lực công kích. Nếu Long thần không phản ứng không mau. Chỉ sợ cũng toàn thân cũng sẽ nhiễm đầy xú khí.
Miêu Miêu ngồi trên lưng cửu vĩ long Tiểu Kết Ba, dùng tinh thần lực chỉ huy mấy ma thú to lớn chiến đấu, Tiểu Kết Ba tuy cực mạnh, nhưng rất ít tham gia vào phía trước, bởi vì, nhiệm vụ chủ yếu của nó chính là bảo vệ Miêu Miêu không bị thương tổn. Dù sao, Miêu Miêu ngoài tinh thần ma pháp ra, thân thể thực sự quá yếu ớt.
Lam sắc quang điểm nhàn nhạt ngưng kết thành một đóa băng liên vĩ đại, trước đây, chủ thần Hạ Vũ đã từng toàn lực bổ vỡ băng liên, nhưng hắn cũng bị thương, bằng không, cũng sẽ không phải bạo huyệt khi đối mặt với Niệm Băng sau đó.
Mà hiện tại phải đối mặt với đóa băng liên này, lại đổi thành Hi Giới.
Băng liên hoa khi cách toàn bộ thần nhân năm trăm trượng thì xuất hiện, hầu như ngăn chặn toàn bộ diện tích ở chính diện, lam sắc quang mang tràn ngập hàn khí, năng lượng sục sôi phát ra, trên mặt đất ngưng kết một tầng băng cứng dày.
Hàn quang trong mắt Hi Giới bùng lên, hắn đương nhiên hiểu rõ, mình phải nhanh chóng giải quyết ma pháp này, mới có thể nhanh nhóng xử lý long tộc phía sau, nếu đổi lại là lúc bình thường, Long thần với hắn mà nói hiển nhiên là chẳng có uy hiếp gì, nhưng mà, hiện tại lại khác, hỏa diễm cự long to lớn lúc trước, đã khiến hắn tiêu hao không nhỏ. Thực lực của Long thần nằm khoảng giữa trong các chủ thần, nhưng hắn lại có thân thể cường hãn của long tộc và long ngữ ma pháp, dù cho Hi Giới muốn giết cũng không phải một chuyện dễ dàng. Đó là lí do mà hiện tại trong lòng hắn có chút lo lắng.
Long thần cũng đang tranh thủ thời gian, chủ thần trên không trung và các thần cấp cao thủ đã bị bọn Niệm Băng cuốn lấy, trước khi Hi Giới quay về, là khoảng thời gian tốt nhất để công kích đám thần nhân này. Long thần từ khi long tộc yên ổn tại Thần Chi đại lục, đối với những thần nhân này chưa bao giờ có hảo cảm, nhất là sau khi Thần Di đại chiến kết thúc, hắn càng tràn ngập thất vọng về những thần nhân này, nếu như không phải vì những chủ thần kia dựa vào thực lực mà ước thúc, chỉ sợ hắn sớm đã đái lĩnh tộc nhân của mình ly khai rồi. Mà bây giờ, hiển nhiên là cơ hội tốt nhất. Trước đây, Hi Giới đã từng đưa ra ý kiến, khiến long tộc trở thành tọa kỵ cho những thần nhân có thực lực cường đại, thế nhưng lại bị Long thần bác bỏ, hắn thà để long tộc bị hủy diệt, cũng không bằng lòng để tộc nhân của mình trở thành tọa kỵ của thần nhân, bằng không, một khi ký kết khế ước, thì chẳng thể vãn hồi được nữa.
Tuổi thọ của thần nhân mặc dù không phải là vô tận, nhưng thần nhân có thực lực cường đại lại cũng có thể có tuổi thọ dài như long tộc, một khi trở thành tọa kỵ của bọn họ, chẳng phải sẽ là nô dịch cả đời sao?
Từng long ngữ ma pháp từ long ngâm trầm thấp của Long thần không ngừng bộc phát, thần nhân phía trước bị băng hoa vĩ đại thu hút, bọn họ đương nhiên hy vọng một lần nữa nhìn thấy Hi Giới hiển uy, triệt để hủy diệt ma pháp của đối phương, bởi vậy, khi bọn hắn phát giác long tộc tập kích từ phía sau thì đã chậm mất. Đây cũng không giống như thất long vương dùng nhân hình công kích, bọn họ hoàn toàn dựa vào thân thể của chính mình cùng long tức điên cuồng, phát động công kích cực mạnh. Đại đa số thần nhân tuyệt nhiên không biết bảy nam nữ anh tuấn lúc trước tập kích tập kích kỳ thật lại là hóa thân của long vương, dẫu sao, các long vương vẫn luôn ở Ngưỡng Quang đại lục, khiến bọn họ quên đi, cho nên, ngoại trừ Hi Giới còn tỉnh táo, toàn bộ thần nhân căn bản là không ngờ tới phía sau lại đột nhiên xuất hiện một lực lượng không lồ như vậy. Do đó, các thần phó không may rồi, long tộc như thể liêm đao, không ngừng thu gặt sinh mệnh bọn họ. Khi các thần phó phát hiện mà phản kháng, đã có bảy, tám trăm tên thần phó bị long tộc bất thình lình tập kích giết chết. Mà số lượng này còn đang không ngừng gia tăng, suy cho cùng, các thần phó mặc dù tổ chức lại để phản kháng công kích của long tộc, nhưng mà, thực lực chênh lệch lại quá rõ ràng, nếu như không phải vì trên người bọn họ đều có hộ cụ được chế từ khoáng vật đặc thù, e rằng long tộc giết chóc sẽ càng trở nên dễ dàng hơn, dù sao thì bọn họ cũng do một chủ thần lãnh đạo! Chênh lệch giữa chủ thần và thần phó thực sự quá lớn. Mỗi một động tác, mỗi một ma pháp của Long thần, gần như đều có thể cướp đi sinh mệnh của ít nhất mười mấy tên thần phó.
Kim đao to lớn của Hi Giới lại được nâng lên, băng liên mới chỉ xuất hiện trong nháy mắt, đã gặp phải số phận giống như hỏa diễm cự long, cũng là kim sắc thiểm điện, băng liên hoa với thực lực còn không bằng hỏa diễm cự long hầu như vỡ tan trong nháy mắt. Thế nhưng, lúc này đây, Băng Thần tháp lại may mắn hơn nhiều so với ma pháp sư của Dung gia, bọn họ bị phản phệ ít hơn nhiều.
Chẳng phải là Hi Giới thủ hạ lưu tình, mà là lúc này kim sắc thiểm điện của hắn có lực công kích đã yếu đi rất nhiều.
Sau khi kim quang lóe lên, Hi Giới gần như không hề ngừng lại mà bay ngay về phía sau, đón nhận Long thần và long tộc đang không ngừng giết chóc, dưới mệnh lệnh của hắn, thần nhân chia làm hai đạo, một đạo đái lĩnh các bán thần, ước chừng hơn hai nghìn người phóng về phía các chiến sĩ của Ngưỡng Quang đại lục, mà phần đông còn lại thì quay ngược lại, vây quét tinh nhuệ của long tộc. Dù sao, trong có yên trong thì mới có thể đánh ngoài, mà tình huống như bây giờ, là điều mà Hi Giới không muốn chứng kiến nhất. Tuy rằng thần nhân cường đại, nhưng cảm giác trước mặt sau lưng đều có địch lại tuyệt đối không thoải mái.
Hai mắt nhìn chằm chằm người Long thần, khí tức cường đại tập trung trước thân hóa thành kim hồng sắc quang mang lấp lánh, dài quá cự long mười trượng, trong mắt Hi Giới tràn ngập lửa giận, "Vì sao? Vì sao lại phải phản bội?”
Long thần đưa cặp long mục to lớn lạnh lùng nhìn hắn, "Long tộc chúng ta chưa hề thực sự thuộc về Thần Chi đại lục, căn bản không thể nói là phản bội, Hi Giới, trong lòng ngươi có lẽ trước sau vẫn cho rằng thần nhân là cường đại nhất, thế nhưng, có một chuyện ta nhất định phải nói cho ngươi, trên thế giới này, chuyện gì cũng không có tuyệt đối. Ngưỡng Quang đại lục, là phiến tịnh thổ cuối cùng trên thế giới này của chúng ta, ta tuyệt không thể nhìn nó bị hủy trong tay mấy tên gia hỏa ích kỷ các ngươi. Long tộc, vĩnh viễn đứng ở phía chính nghĩa. Năm đó, bởi vì ta quá do dự, khiến cho nền văn minh của Di Thất đại lục bị hủy diệt, ta sẽ tuyệt không để tình hình như vậy tái hiện. Hi Giới, ngươi mãi mãi cũng sẽ không hiểu được ý nghĩ trong lòng ta.”
Kim sắc quang mang, không ngừng lấp lánh trên siêu thần khí cấp bậc trường đao, một tầng kim sắc khôi giáp từ từ ngưng kết trên người Hi Giới, lửa giận trong mắt hắn đã lắng lại, nếu có, chỉ là băng lãnh, băng lãnh tràn ngập khí tức tử vong. Hắn không nhìn long tộc đang liên tục tàn sát các thần nhân, hắn biết, chỉ khi giết chết Long thần, mới có thể ngăn cản sự giết chóc phía dưới của long tộc. Thế nhưng, giết một chủ thần có dễ gì đâu? Đó là lí do mà lúc này, hắn thi triển toàn bộ thực lực của bản thân.
Thân thể của Hi Giới bỗng nhiên trở nên hư ảo, hắn thậm chí không nói với Long thần một câu, đã phát động công kích, kim sắc huyễn ảnh lờ mờ cơ hồ xuất hiện mọi nơi quanh thân Long thần, kim sắc lợi nhận đó, mang theo đấu khí vô cùng cường hãn, phát ra tử vong công kích về phía Long thần.
Long thần tỏ ra rất bình tĩnh, ánh mắt của hắn cũng không có đuổi theo kim sắc thân ảnh đó, một tầng kim hồng sắc quang mang từ trong cơ thể Long thần trong nháy mắt bùng lên. Hình thành một vòng quang vựng bao khắp xung quanh, Long thần không có Thiên Nhãn huyệt hay là Thính Vân huyệt để mà xác định phương hướng công kích của địch nhân, hắn có khả năng làm, cũng chẳng khác gì khi công kích, mỗi phương hướng quanh thân thể, đều phóng xuất long uy cường hãn của chính mình, chỉ có như vậy, mới có thể tạm thời ngăn trở công kích của Hi Giới.
Khi Long thần và Hi Giới va chạm, chiến đấu trên không trung cũng đã trở nên rất quyết liệt, sự cường hãn của bốn chủ thần, vượt xa tính toán của Niệm Băng, hắn kinh ngạc phát hiện, bốn gã chủ thần diện vô biểu tình này, mỗi người đều có thực lực trên Hạ Vũ và Cốc Long trước đây, hơn nữa, phương thức chiến đấu của bọn họ tuy rất đơn giản, nhưng lực công kích mạnh, lại rất khó ngăn cản được. Hiển nhiên, bọn họ đều đã có chung cực cảnh giới Hoàng Cực huyệt. Lại thêm mười tám thần cấp cao thủ, liên hợp lại mà công kích quả thực quá cường đại.
Hiện tại, cường giả bên phía Niệm Băng đã đem toàn lực tấn công, bao gồm cả bảy đao hồn và Áo Tư Tạp, bọn họ điên cuồng phát động từng đợt từng đợt công kích, từ chính diện ngăn cản đối thủ của mình. Thế nhưng, dưới sự đái lĩnh của bốn chủ thần, các thần nhân lập nên một bình phong che chắn cực lớn, cho dù bọn Niệm Băng công kích từ góc độ nào, đều có thể chống đỡ được.
Long ngữ ma pháp của bảy long vương không ngừng từng đoàn thất thải quang mang trên không trung, đáng tiếc là, ma pháp của bọn họ lại thủy chung không đem lại hiệu quả phá hoại gì. Niệm Băng và Băng Linh, Băng Khiết ở phía sau cùng, Băng Khiết vì có trung kỳ Hoàng Cực huyệt, chỉ cần không phải là công kích toàn lực của chủ thần, tự bảo vệ mình tuyệt đối không có vấn đề gì, nhưng mà, Băng Linh lại không được, trong những cường giả bên phía Ngưỡng Quang đại lục, nàng là người yếu nhất, Niệm Băng cần phải phân tâm bảo vệ mẫu thân mình, chỉ sợ nàng có gì sơ xuất. Đây là chuyện bất đắc dĩ, nhưng lại là chuyện hắn cần phải làm.
Tích Lỗ trở thành mũi nhọn sắc bén nhất bên phía Ngưỡng Quang đại lục, dựa vào thực lực của hắn, lại thêm lực công kích mạnh mẽ của Diệt Thần phủ, khi đối mặt với những chủ thần này, luôn có thể làm phi tán đấu khi phát sinh từ Hoàng Cực huyệt của đối phương. Trong lần đối mặt trước đây với chủ thần, Tích Lỗ đã bị thương không nhẹ, lần đó, hắn mặc dù dùng hết toàn lực, những vẫn không ngang sức được với một kích của chủ thần, nhưng mà, hiện tại hắn đã khác, thời gian này, hắn đã không ngừng tu luyện khắc khổ, kinh ngạc phát hiện bí mật trong Diệt Thần phủ, thân thể kết hợp với phủ hồn của Diệt Thần phủ thành một thể, thực lực dã gia tăng không ít, đây cũng là lí do mà Niệm Băng nói hắn đã tiến nhập thập tứ giai, nếu như một đấu một, Tích Lỗ vừa mới bước vào thập tứ giai hiển nhiên không phải đối thủ của bất luận vị chủ thần nào, thế nhưng, hiện tại hắn căn bản không cần phải lo lắng xung quanh, chỉ cần đem toàn bộ lực công kích của mình phát huy ra là được.
Gia Lạp Mạn Địch Tư kêu to một tiếng, hồng sắc quang mang trong nháy mắt ảm đạm đi nhiều, hắn vừa va chạm với một thần cấp cao thủ. Tuy rằng phá nát được song chưởng của đối phương, nhưng chính hắn cũng chịu một cước cứng, một cước này, lại là nhằm vào ngực hắn, nếu mà không phải lực phòng ngự của long tộc là siêu cường, e rằng một cước này đã có thể lấy đi tính mạng của vị long vương này rồi. Nhưng cho dù như thế, Gia Lạp Mạn Địch Tư vẫn bị thương nặng, tạm thời đã rời khỏi trường chiến đấu.
Thất vị long vương phối hợp nhiều năm, bỗng nhiên thiếu đi một vị, thực lực tức khắc yếu đi vài phần, Tạp Tiệp Áo Tây Tư mặc dù dựa vào lực chiến đấu gần thập tứ giai và phối hợp với Hắc Vũ Hoàng mà nghênh đón phần lớn công kích của địch nhân, nhưng bên phía Ngưỡng Quang đại lục vẫn đang dần rơi vào thế hạ phong.
Niệm Băng biết rõ, hiện tại là lúc mà mình phải phát động công kích loại đó, mặc dù Hắc Vũ Hoàng đã từng căn dặn hắn, nếu không phải bất đắc dĩ thì không được tuỳ tiện sử dụng tinh thần lực công kích, bằng không thì rất dễ bị phản phệ, nhưng giờ này khắc này, nếu như chẳng làm như vậy, cường giả phe mình rất có thể phải chịu đả kích trí mạng. Mà bên phía mình, bất luận ai bị tổn hại, Niệm Băng đều không muốn chứng kiến, họ đều là thân nhân và bằng hữu của hắn! Bởi vậy, đứng ở bên cạnh mẫu thân, hắn vẫn toàn lực phóng thích Thiên Nhãn lĩnh vực, hai mắt lặng lẽ biến thành kim sắc, tinh thần ba động bắt đầu bùng lên mãnh liệt quanh thân thể.
Bốn vị chủ thần đem theo bốn đạo kim quang, hệt như du long, chẳng những phải chống lại công kích của Hắc Vũ Hoàng, Hắc Ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư và Tích Lỗ, đồng thời còn phải ngăn chặn công kích của các đao hồn và các vị long vương khác, nếu như không phải bên cạnh Niệm Băng có Băng Khiết, Băng Linh hai sư tỷ muội không ngừng phóng thích băng hệ ma pháp cường đại khiến bọn hắn có điều cố kỵ, e rằng sớm đã bốc lên lòng muốn đồ sát rồi. Ngay lúc này, bốn vị chủ thần đồng thời cảm thụ được tinh thần ba động của Niệm Băng.
Một chủ thần thân hình cao lớn, nhưng tóc lại trắng như tuyết bất thình lình hét lớn một tiếng, "Cẩn thận tinh thần công kích. Giữ vững tinh thần. Tinh thần ngưng kết." Được hắn nhắc nhở, toàn bộ thần cấp cao thủ cùng rúng động, mà tinh thần công kích của Niệm Băng lúc này cũng đã xuất hiện.
Kim quang nhàn nhạt, giống như một mũi tên dài bay lên không trung, ngay sau đó, nó hóa thành một đạo quang ảnh lờ mờ, vọt về phía một thần cấp cao thủ. Với năng lực khiếu huyệt của Niệm Băng hiện tại, thực thể tinh thần lực công kích có thêm uy lực của Hoàng Cực huyệt, kể cả Hi Giới gặp phải cũng sẽ vô cùng đau đầu. Hắn sớm đã không còn là Niệm Băng chuyên đồ sát thằn lằn ở Thần Chi đại lục nữa, Thiên Nhãn huyệt toàn lực tập trung, chỉ cần xác nhận đúng mục tiêu, thực thể tinh thần lực công kích của hắn nhất định sẽ bắn trúng mục tiêu bên đối phương.
Kim quang lóe lên rồi biến mất, ngay cả tiếng kêu thảm cũng không thấy có. Đầu của thần cấp cao thủ kia đã tung tóe máu, trong nháy mắt bị miểu sát. Cùng lúc đó, thân thể Niệm Băng cũng khẽ run lên, đầu óc choáng váng. Được chủ thần nhắc nhở, mỗi thần cấp cao thủ đều giữ vững tinh thần lực của mình, mặc dù tinh thần lực của Niệm Băng mạnh hơn nhiều bọn hắn, nhưng nếu cưỡng ép mà công vào, không thể không phải trả giá.
Một thần cấp cao thủ đích bỏ mạng, khiến áp lực lên phía các cường giả Ngưỡng Quang đại lục giảm bớt rất nhiều, thế nhưng, giảm bớt chỉ là trong nháy mắt mà thôi, công kích của bốn chủ thần chợt trở nên cường đại hơn, tốc độ của hai chủ thần trong đó bỗng nhiên gia tăng, thân thể như ảo ảnh phóng về phía mọi người, sáu vị long vương còn lại lập tức phát động long ngữ ma pháp. Tiêu hao rất nhiều long lực để phát ra đại diện tích công kích thì mới miễn cưỡng ngăn được bọn họ, mà trên người hai chủ thần còn lại đều tản ra nhũ bạch sắc quang mang tinh thuần, khiến phòng ngự bên phía thần nhân gia tăng mạnh mẽ, trong lúc nhất thời, liên tiếp ngăn chặn được công kích toàn lực của hai băng hệ ma pháp sư phối hợp với Tích Lỗ và đao hồn.
Niệm Băng thở sâu, hắn đương nhiên hiểu đây là cái gì, chung cực Địa Linh huyệt và chung cực Phương Giáp huyệt, chủ thần dù sao cũng vẫn là chủ thần! Mà các hành động của các chủ thần hiển nhiên cũng đem lại cho thần cấp thần nhân cơ hội gia tăng công kích, đủ loại quang mang bùng lên, bọn họ tới tấp mở năng lực khiếu huyệt của mình. Công kích và phòng ngự thoáng cái đã trở nên càng thêm cường hãn.
Niệm Băng phiêu phù ở giữa không trung, năng lực phụ trợ của Thiên Nhãn lĩnh vực lại được tăng cường, đồng thời, thực thể tinh thần lực công kích của hắn cũng lại phát động, vì tình thế không thuận lợi, hắn lúc này công kích hai thần cấp cao thủ, Niệm Băng rất rõ ràng, với thực thể tinh thần lực của mình, chỉ có sức mạnh hủy diệt một chủ thần, mà sau khi hủy diệt bất cứ chủ thần nào trước mặt, tinh thần lực của mình sẽ trở nên yếu ớt, nếu muốn hủy diệt thêm bất luận vị chủ thần nào, mình sợ rằng sẽ phải đối mặt với áp lực không thể chịu đựng được. Mà khi đó, đã không còn Thiên Nhãn lĩnh vực trợ giúp, bên phía mình chỉ sợ là không thể ngăn cản được hai chủ thần còn lại, chỉ có dưới tác dụng của Thiên Nhãn lĩnh vực, Tích Lỗ và Hắc Vũ Hoàng, Tạp Tiệp Áo Tây Tư bọn họ mới có thể ngăn chặn công kích của đối phương. Vì vậy, sau khi cân nhắc, hắn lấy việc duy trì Thiên Nhãn lĩnh vực làm tiền đề, chỉ có thể dùng thực thể tinh thần lực công kích các thần cấp cao thủ.
Hai đạo kim quang nhàn nhạt lóe lên, tiếp theo là hai luồng quang mang đỏ như máu bùng lên, Thiên Nhãn lĩnh vực rõ ràng thoáng yếu đi một chút, rồi lại khôi phục bình thường, mà thân thể của Niệm Băng nếu như không phải có mẫu thân đỡ, suýt nữa đã rơi từ trên không xuống, đại não trong nháy mắt lâm vào trống rỗng, nếu như hắn không có nghị lực kiên định chống đỡ, e rằng Thiên Nhãn lĩnh vực đã bị đình chỉ rồi. Hơn nữa, phản phệ do công kích hai thần cấp cao thủ rất cường liệt, hắn hiểu, mình nếu muốn tiếp tục duy trì Thiên Nhãn lĩnh vực, thì tuyệt đối không thể thi triển tinh thần lực thực thể công kích tiếp nữa.
Tình huống Niệm Băng thế nào, các thần nhân đương nhiên cũng thấy được, thế nhưng, lúc này bọn họ vẫn khủng hoảng trầm trọng. Suy cho cùng, ba lần miểu sát, ba thần cấp cao thủ cứ như vậy mà mất đi tính mạng, trong lòng bọn họ sinh ra áp lực cực lớn, ngoại trừ bốn chủ thần ra, các thần nhân khác đều do dự, mình có thể trở thành mục tiêu kế tiếp của thằng cha kia không? Trong lòng lưỡng lự, khiến cho công kích của bọn hắn nhất thời yếu đi một chút, lúc này, sáu vị long vương và Tích Lỗ đã đều bị thương, quang mang trên người bảy đao hồn cũng ảm đạm đi nhiều, chỉ có sự phụ trợ từ Thiên Nhãn lĩnh vực của Niệm Băng là không bị yếu đi. Bên phía các thần nhân, mặc dù vẫn duy trì trạng thái cân bằng, nhưng bên phía Niệm Băng tổn thất chính là thực lực của mọi người, mà bọn họ lại tổn thất sinh mạng của thần nhân. Kim quang nhàn nhạt mỗi lần lóe lên đều cướp đi một sinh mạng, trong lòng bọn họ đã sợ hãi. Ba thần nhân bỏ mạng, còn có một gã bị song chưởng của Gia Lạp Mạn Địch Tư hủy diệt mà mất đi năng lực công kích, tuy rằng là còn giữ được mạng sống, nhưng đã phải thoát khỏi vòng chiến, đừng nói là hôm nay, về sau chỉ sợ cũng rất khó còn là thần cấp cao thủ nữa.
Chiến đấu trên không trung ngày càng thảm liệt, Long thần và Hi Giới dưới đất chiến đấu lại càng thêm tàn khốc, trên người Long thần đã có hơn mười vết thương thấy rõ cả xương, lực phòng ngự của long thể mạnh mẽ, lại có long lực hộ thân, nhưng đối mặt với siêu thần khí Kim đao của Hi Giới, cũng rất khó mà chống đỡ được, bọn họ chiến đấu vẫn duy trì tình trạng như ban đầu, Long thần không ngừng phóng thích long ngữ ma pháp và long uy, vẫn công kích về bốn phương tám hướng, mà thân thể của Hi Giới, cũng trước sau vẫn duy trì tráng thái hư ảo, dựa vào tốc độ mà tìm kẽ hở trong công kích của Long thần. Tuy rằng hắn chiếm thượng phong tuyệt đối, nhưng Long thần toàn lực phóng thích long ngữ ma pháp lại đem đến rất nhiều tổn thất cho các thần nhân bên dưới, lại thêm Miêu Miêu và các cự long điên cuồng công kích, số lượng thần nhân bị tổn thất đang không ngừng gia tăng.
Hơn hai nghìn thần nhân lao về phía các chiến sĩ nhân loại giờ ra sao? Bọn họ vọt tới, đúng vậy, bọn họ đã lao vào trận doanh của nhân loại. Thế nhưng, lao vào lại không phải là hơn hai nghìn thần nhân, chỉ có một nghìn hai trăm thần nhân sót lại lao vào trận doanh của nhân loại. Bởi vì, trước khi bọn họ lao vào, đã bị Tru Thần nỗ chặn đánh. Sau khi thoát khỏi Tru Thần nỗ, mới lao thẳng tới đại quân của nhân loại, mắt thấy các thần nhân đánh tới, Tru Thần nỗ phóng xuất năng lực cực lớn.
Bàn luận về BHMT :http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=29625