Nói rồi lão búng tay một cái, Vũ bước lên Chiến Binh cấp 1, hắn cảm nhận được năng lượng trong cơ thể cuồn cuộn gấp 100 lần lúc nãy, năng lượng của hắn bây giờ thật sự rất khác biệt. Lúc này hắn đã có nguyên tố riêng. Nhưng đây chỉ là thử nghiệm nên không thể trở thành sự thật được.
– Thủy hệ và Phong hệ. Ta cảm nhận được nó, nhưng lại chưa biết cách xuất nó ra để tấn công. Lão giúp ta chứ?
– Ép nó ra, ngươi có thể tự làm được, nhưng phải chính xác.
30 phút, một tiếng, vài tiếng sau hắn bất ngờ mở mắt ra.
– Lão nhìn đây này.
Hắn mở rộng hai lòng bàn tay ra, một bên là một cơn lốc nhỏ, một bên là một quả cầu nước. Năng lượng từ hai bên là cực kỳ lớn, nhưng hắn vẫn chưa thấy hài lòng. Dung hợp hai nguyên tố lại, một tảng băng nhỏ sắc bén hiện ra. Hắn liền ném nó đi, gây sát thương khiến con mộc nhân bị đóng băng.
– Ngươi làm tốt lắm, nhưng chưa thuyết phục được ta, vẫn có thể kết hợp Thủy và Phong tạo ra thứ khác.
– Hửm? Để ta thử xem.
Hắn thử kết hợp Thủy hệ và Phong hệ nhiều lần nhưng toàn ra Băng hệ, hắn bình tĩnh làm đi làm lại, một nguyên tố hiếm hơn xuất hiện, nó chính là Mây. Kẻ sở hữu nguyên tố Mây có thể điều khiển Mây trên trời, bay lượn, tạo mưa, thậm chí là biến cơ thể thành một đám mây lơ lửng. Hắn khá là bất ngờ trước tác dụng của nguyên tố này, tuy chiến đấu thì không có nhiều tác dụng lắm nhưng để đi nghịch dại thì cũng rất tuyệt. Lão già kia lên tiếng:
– Ngươi làm tốt lắm, đây là những thứ cơ bản nhất, giờ thì ngươi muộn học rồi.
Vũ bừng tỉnh dậy, nhìn lại thấy bọn cùng phòng đi hết rồi, chắc tại hắn ngủ say quá nên bọn kia đi trước. Đánh răng rửa mặt chẳng kịp ăn uống gì, một mạch hắn phóng thẳng tới giảng đường, nhọ chưa từng thấy.
Hiện tại hắn đã lên Tập Sự cấp 1, đã biết sử dụng năng lượng nên hắn vận vào chân phóng đi với tốc độ bàn thờ… Rầm! Hắn đã đâm phải ai đó rồi ngã lăn quay ra đất, hắn choáng váng đứng dậy xem mình đã va chạm với thằng nào.
– Ồ hóa ra là một đứa con gái!
Nó lườm Vũ một cái rồi chửi ngay một câu:
– Định mệnh mày!
Sau đó nó chạy thẳng hướng giảng đường, Vũ ngơ ngác tại sao nó lại chửi mình như vậy, thôi mặc kệ nó, hắn lại tiếp tục đi thì gặp lão Phó hiệu trưởng hôm qua, lão vẫy tay lại:
– Sao cậu đi học muộn thế này? Tên cậu là gì? Học lớp nào?
– Em tên Vũ học viên lớp 10A5.
Lão ta nhìn nhìn hắn(kiểu thèm khát) mấy cái rồi nói:
– Em học phòng 2. 8 nhé, lớp của em ở đó.
– Dạ em cảm ơn.
Hắn liền một mạch chạy tới phòng 2. 8, Không biết làm sao mà hắn chạy đến cửa lớp rồi bị ngã một vòng khá đẹp mắt, cả lớp cười ầm ầm như lũ tâm thần. Hắn xin phép cô giáo vào lớp, nhìn đi nhìn lại còn đúng một bàn cuối cùng, hắn nhận ra mình là thằng đến cuối nhất. Hắn đi đến đó thì nhận ra đứa con gái vừa nãy, đúng là oan gia ngõ hẹp. Nhìn lại thấy thằng Toàn với thằng Trung đang cười mình, hắn cay lắm, quyết định về phòng xử lý sau.
Hắn bây giờ mới để ý cái đứa con gái kia, mặt khá xinh, ngực đã có một tý và có răng khểnh khá là duyên, tra cứu thông tin và hắn nhận được:
Tên: Vy Ngọc Yến.
Tuổi: 15.
Cấp độ: Thường dân.
Sở thích: Kem.
Hắn thầm nghĩ:
– Kem à? Tao cũng có! Khà khà.
Sau đó cô giáo chủ nhiệm lên tiếng, phát cho mỗi đứa hai bộ đồng phục để đi học, của hắn thì hắn không quan tâm nhưng thấy bộ đồng phục của bọn con gái sexy quá, hắn tưởng tượng ra em Ngọc Yến này mặc cái bộ kia và quỳ dưới chân hắn, thật là giống hentai quá đi. Hắn đang suy nghĩ cách để gạ chịch em này thì cô giáo cắt đứt:
– Chào các em, cô tên là Thúy, cô sẽ dạy các em về tu luyện từ cơ bản tới trung bình.
Vũ lại soi thông tin thì nhận được:
Tên: Trần Ngọc Thúy.
Tuổi: 21.
Cấp độ: Chiến Binh cấp 8.
Sở thích: Tinh dịch.
– Đây lại là con quỷ dâm dục rồi!
Sau đó cô bắt đầu giảng bài, hắn chỉ nghe qua loa như:
– Năng lượng là thứ con người có thể sử dụng để…
Hắn chả cần nghe và nằm lăn ra ngủ, đang ngủ ngon bỗng dưng có người gõ vào đầu, hắn quát:
– Định mệnh con nào đấy?
Ngẩng đầu lên thấy cô trước mặt hắn:
– Giỏi quá nhỉ? Đã ngủ trong lớp còn thích to tiếng với cô.
– Dạ em xin lỗi ạ! Cô muốn sao cũng được!
– Cậu cứ cẩn thận tôi.
Hắn không rõ ý đồ cô giáo nói là gì, gạ chịch, gạ đ-t, gạ xoạc… Chịch xong hút tinh dịch đến chết. Hắn phải cẩn trọng.
Quay lại thấy con bé Ngọc Yến kia cười đểu mình. Hắn quay lại bắt tay làm quen và trêu ghẹo nó hết buổi, khoác vai 2 thằng bạn đi về thì hắn nghe trộm được mấy câu của mấy đứa con gái xấu xấu cùng lớp:
– Ê mày thấy 3 thằng kia như thế nào, tao thấy bọn nó nhà quê, nhìn đểu đểu, không ưa nổi.
Vũ lại thấy buồn cười, bản thân mình chưa bằng người ta mà đi so sánh hay ho vê lờ. Hắn không tức nhưng hai thằng bạn lại cay cú nóng hết cả mặt.
…
Vũ mệt mỏi quá mà phóng thẳng về phòng, hắn chả buồn đi ăn uống gì nữa. Máy tính Z tiên tri rằng có một kẻ sẽ tác động cực mạnh tới cuộc đời của Vũ, thậm chí là cả nhân loại, Vũ rất tò mò về kẻ này. Hắn đang sống trên Việt Nam này.
Tại Huế, gia tộc họ Hà là một đại gia tộc có tuổi đời hàng trăm năm, nhờ việc buôn bán nguyên liệu chế tạo mà không những tiếng tăm lừng lẫy mà còn thu lại một khối tài sản kếch xù, hàng nghìn cửa hàng chi nhánh trên khắp Việt Nam, trở thành cái gai của không ít những kẻ cầm quyền, chất chứa những kho vàng, kho bạc, của cải châu báu, được dự đoán là có thể vận hành cả đất nước.
Hà Tiêu Phong chính là con cháu đích tôn của tộc trưởng, năm nay 15 tuổi, tương lai sẽ là kẻ thừa kế tài sản nhưng lại mắc bệnh hiểm nghèo, không thể chữa được. Hắn ta đã đến giai đoạn cuối, buồn bã ra đến một bờ sông chơi đá quá liều để kết thúc cuộc đời, khoảnh khắc hắn chết đi cũng là lúc linh hồn vô danh của một kẻ từ thế giới khác lang thang và bắt gặp. Nhân cơ hội mà nhập vào thân xác và tiếp tục cuộc sống mới. Nhưng hắn hơi sai sai.
Tác dụng của thuốc chưa hết, hắn bị ngáo đá chạy như một thằng điên khắp bờ sông. Không biết tại sao mà hắn vô tình vấp phải một cái lọ thủy tinh bên trên mặt đất. Hắn bị đau chân mà tỉnh táo một tý, cái lọ đấy vỡ tan nát, hắn liền xanh mặt khi thấy một vũng nước màu đen từ chỗ cái lọ chảy đến chỗ hắn. Vật chất kia trông khá kinh khủng và nó giống như muốn ăn thịt hắn. Hắn hoảng sợ bỏ chạy nhưng không kịp, vũng nước màu đen kia bao phủ lấy cơ thể hắn như xác ướp. Không biết hắn sống được tiếp hay không.