Chương 4: Bán Thần Ma Tộc

-Sao mày không giúp tao mơ nốt? Làm ăn thế hả?

– Xin lỗi sếp nhưng tôi không có thời gian phục vụ nứng – nghiệp của ngài!

Hắn cố mơ lại giấc mơ khác, hắn tiếp tục ngủ với tư tưởng dâm đãng nhưng lần này là viễn cảnh khác…

Lần này hắn đéo thấy gì và hắn ngủ đến tận lúc dậy.

7h tối…

Kéttt…

Ngọc đóng cánh cửa lại. Nàng tiến đến ôm vào người Vũ nói:

– Chị nhớ em lắm. Cho chị đi nha, bức xúc nãy giờ!

– Sướng chị nha!

......

… Sáng hôm sau…

– Ngươi muốn ta phải làm gì?

– Sếp hãy nhận nhiệm vụ mỗi ngày:

… vv.

– Mày giao tao nhiệm vụ vớ vẩn vãi nồi. Toàn mấy bài tập cơ bắp thôi à?

– Mỗi ngày không làm đủ thì dương vật tự động ngắn lại 1cm.

– Đệt mịa ngươi… Làm thì làm.

Từ hôm đó hắn chăm chỉ rèn luyện. Hắn ngày một phát triển, từng múi cơ bắp nổi lên cuồn cuộn. Ngày nào cũng mệt mỏi muốn chết nhưng hắn chưa bao giờ lười biếng. Hắn hiểu rõ phải có căn cơ thì tu luyện mới dễ.

2 tháng sau.

Hôm nay là ngày tuyển sinh của học viện Thăng Long. Đây là nơi đào tạo nhân tài đứng đầu miền bắc, tất nhiên số lượng học sinh vào có hạn nên chỉ dành cho những đứa trẻ xuất sắc, con ông cháu cha hay nhà có nhiều tiền. Bản thân của Vũ cũng không thích đi học nhưng hắn muốn làm theo lời ông nội nên vẫn đi. Cùng lắm thì học vài ba tháng rồi nghỉ.

Chị Ngọc hàng xóm chuẩn bị bước sang năm thứ 3 ở đó và nói là việc xét tuyển của học viện không dễ, cụ thể như nào thì chị ta không nói. Hôm nay hắn rủ hai thằng bạn thân đi đến đó thử sức. Bằng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích.

Học viện Thăng Long tọa lạc tại một vùng đất rộng lớn ở quận Long Biên, nơi đô thị phồn vinh làm hắn hơi nhột, hắn lại ước mình sung sướng như kiếp trước, ngày ngày chơi game không lo nghĩ. Bọn hắn đứng trước học viện, cảm giác như ở nhà quê mới lên.

Vũ đại gia hôm nay chơi lớn thuê hẳn xe ngựa đắt nhất mà đi. Từ trong học viện có hai gã bảo vệ bước ra tiếp đón. Cả hai đều là Chiến Binh cấp 5 nên có nguồn năng lượng rất dồi dào, khí thế phát ra không phải người bình thường.

Một ông bảo vệ lên tiếng chào hỏi rồi dẫn đường. Ba thằng nhóc đi theo tên bảo vệ kia, vào bên trong một tòa nhà khá lớn. Thằng Toàn và thằng Trung vừa đi vừa bàn tán tùm lum về học viện này. Riêng Vũ im re vì hắn biết rồi nên không cần thiết phải nói. Xem bản đồ thì có một nơi bị mờ và không nhìn được. Hỏi Z thì nó bảo dữ liệu kia không đọc được. Hắn quyết định mấy hôm nữa đi khám phá thử xem. Biết đâu lại móc ra kho báu nhỉ?

3 thằng đang đứng trước mặt một ông ghi danh. Ông ta hỏi tên, tuổi… Bề ngoài khá khó ưa, vẻ mặt hâm hâm khiến đám trẻ đến đây có vẻ lo lắng. Ông ta đưa cho mỗi đứa một tờ giấy rồi kêu bọn chúng đọc:

“Học phí 3 năm 6000 Zip. Sau một tháng đầu tiên không bước lên nổi Tập Sự cấp độ 3 thì sẽ bị trục xuất về địa phương và hoàn trả 70% số tiền đã nộp. Cam đoan chất lượng.”

– Ok bọn cháu nộp!

Bây giờ là buổi chiều, đội của Vũ đến muộn hơn những người khác nên nãy giờ hắn thấy không có ai ngoài 3 đứa bọn hắn. Hoàn thành các thủ tục cơ bản, 3 bọn hắn được cấp 1 cái thẻ, nó là một tờ giấy đeo trên cổ giúp nhận diện danh tính của học viên. Ông ghi danh kia dặn dò mấy thằng bọn hắn đường đến ký túc xá. Học viện khá lớn nên bọn hắn hơi bỡ ngỡ, do tính tò mò nên bọn hắn đi ra khỏi học viện trước. Khu phố có nhiều địa điểm vui chơi đi không muốn về, mãi đến tối mới mò mặt về ký túc xá.

Ký túc xá nam.

Bọn hắn bước về và ăn mắng như con chó. Lão già quản sinh mắng bọn hắn những thứ trên trời dưới đất do tội đi về quá giờ. Không biết lão ăn gì mà hôm nay sủa lắm thế.

Vũ không nói gì lấy cái chìa khóa phòng rồi bước vào trong. Mới đến mà đã bị ăn chửi. Bọn hắn không thèm đáp lại mà cứ cắm đầu đi lên trên. Ngoài mắng chửi ra lão cũng không làm được gì, nghĩ thầm trong đầu:

– Bọn trẻ bây giờ thật láo xược, để tao xem chúng mày ở đây được mấy hôm.

Vũ nhìn lại cái chìa khóa trên tay. Giờ mới để ý, bên trên được dán 3 con số “815”. Hắn chửi thề:

– Định mệnh lão già này. Có 9 tầng mà lão cho bọn mình ở tầng 8, mày nhớ mặt bọn tao đấy.

– Thôi bớt giận đi nào, ở trên cao cho mát.

Trung nịnh hót khiến Vũ đỡ tức. Lão béo quản sinh này mới lần đầu gặp nhau mà đã chơi nhau mấy vố đau. Mấy hôm nữa xuống vả cho nó một trận mới được.

3 thằng bây giờ đang đứng trước phòng 815. Vũ mở cửa ra và khá hài lòng, phòng khá sạch sẽ và đầy đủ tiện lợi như khách sạn cao cấp, 4 cái giường ở 4 góc phòng, đằng sau là phòng tắm và nhà vệ sinh kết hợp với nhau, giữa phòng là một khoảng trống để anh em tụ tập cần cỏ hút chích bay lắc ngoài ra còn có cái tủ đựng đồ. Vũ lại đi ra ngoài xem và hắn thấy trên này rất ít người, do số đông người họ ở bên dưới và mấy thằng khóa trên nó ở ký túc khác.

Móc từ trong nhẫn ra một đống thứ đồ đạc to đùng có cả của hai thằng bạn để nhờ. Hắn lỡ tay lôi luôn cả mấy cái tư liệu của Nhật Bản, chim hắn cứng lên, hắn giả vờ đi tắm trước để sóc lọ cho thỏa mãn sau ngày dài mệt mỏi.

Lát sau bọn hắn mang rượu ra nhậu lấy tinh thần rồi mai còn đi nhận lớp học. Thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly, rượu uống vào gan hân hoan ca hát. Thuốc lào vào phổi bát ngát hương thơm. Bay lắc đến giữa đêm mới đi ngủ.

Sáng sớm…

– Ê dậy đi Vũ! Mày dậy nhanh đi không trễ bây giờ.

Vũ mơ màng bật dậy:

– Gì thế, trời sập hả?

Sau đó hắn lại nằm xuống, Trung với Toàn phải mất mấy phút mới kéo hắn ra khỏi cái giường.

– Biết rồi biết rồi!

Vũ không đợi trả lời mà vội vàng đánh răng rửa mặt rồi nhanh chóng rời khỏi phòng. Hôm qua hơi quá chén nên giờ ngủ dậy hơi muộn. Bây giờ bọn hắn ghé qua căng tin trường mua cái gì ăn cho đỡ đói. Hắn muốn có lại cảm giác lần đầu đi học.

Bọn hắn được hướng dẫn đến một tòa nhà khá là lớn, vào bên trong có rất đông học sinh năm nhất và có vẻ bọn hắn đến muộn. Đám học viên trên các hàng ghế sôi nổi bàn tán và xì xào về mọi thứ trong cuộc sống. Vũ nghe lỏm được một số câu của bọn con gái đại loại như: “Nứng quá trời, oii chan, kimochi…” khiến hắn cảm thấy ngứa ngáy khó chịu lắm(hắn tự ảo tưởng khi xem hentai nhiều quá)

– Ôi định mệnh! Chúa ơi một dàn diễn viên xinh tươi, em nào em nấy vú ra vú, trắng trẻo ngon lành. Ứ ứ nứng quá trời.

Vũ ngồi soi mà mồm há ra, cái lưỡi đánh qua đánh lại động tác vét máng, không tự chủ được mà nước dãi chảy xuống cằm. Hắn nhớ lại có một bộ phim hentai mà ở đó hiệu trưởng cho phép được hoạt động tình dục thoải mái. Hắn ước mình được học ở ngôi trường trong mơ như thế.

Quay đầu lại thấy hai thằng Trung và Toàn ngồi cãi nhau về một vấn đề gì đó, sắp đánh nhau đến nơi nên Vũ xông vào cho mỗi thằng một cái cốc đầu. Sau đó hắn lại tiếp tục soi gái.