Chương 26: Bán Thần Ma Tộc

Vài tiếng sau...

- A, khốn nạn thân tôi!

Vũ tỉnh lại trên sàn nhà, hắn ta không thể cử động hay làm bất cứ việc gì khi bị chiếc dây thừng này gia cố, tưởng tượng bản thân giống con cá chỉ đợi lên thớt.

- Grrrrrrr!

Cố gắng cử động mãi không được, hắn ta cắn chặt răng. Nghĩ lại do bản thân ngu dốt bị một đứa con gái lừa tình, trái tim nhỏ bé của hắn như muốn nổ tung. Cảm giác thốn không gì tả được.

Hắn muốn biết cái tổ chức đó là gì mà cứ bắt hắn đồng ý bằng được, kiếp trước xem phim nhiều nên hắn cũng biết, mỗi khi bước vào bóng tối thì ngay cả cái bóng cũng không đi theo hắn nữa.

- Ê máy tính, nghĩ cách cho tao ra khỏi chỗ này với!

Tự đối thoại trong tâm trí, nhưng chẳng có ai trả lời, từ lúc máy tính Z về tương lai là bọn hắn rất ít nói chuyện với nhau. Nếu máy tính bỏ hắn thì kiếp này coi như vứt.

- Ê, đậu xanh mày không trả lời hả?

....im lặng....

10p sau

- Ồ! Sắp chết chưa?

Một giọng nói châm chọc vang lên trong trí não hắn, không những không tức giận mà ngược lại hắn còn rất vui mừng. Cứ tưởng máy tính bỏ hắn đi hẳn.

- Máy tính, mày giúp tao với! Làm ơn!

- Ta tưởng ngươi sẽ gia nhập cái thứ đó chứ! Không ngờ ngươi cứng cổ ghê!

- Hắc hắc! Tao chưa vã đến mức đó đâu! À mà khoan...

Hắn đang nói chuyện với máy tính Z thì nhớ ra cái gì đó, đôi lúc hắn không nhớ được hết bản thân có bao nhiêu khả năng nữa.

- À đúng rồi, hắc...Hắc Kim, nãy giờ tao không nhớ ra mình còn nó chưa sử dụng!

- Hừm, thằng não tàn, thiết lập hình dạng xúc tu đi, nó sẽ là cánh tay để cởi mấy chiếc dây thừng này ra.

Hắn cũng thử, nhưng đến Hắc Kim cũng chẳng còn nghe lệnh hắn nữa, cảm giác như đang bị bóng đè, có cố gắng thế nào thì chân tay cũng không cử động được.

- Trời đánh nó chết, thứ bảo vật loèn!

Chửi thề một hồi, hắn nhìn xuống chiếc nhẫn không gian Ma cực, nếu hắn chui vào thì sẽ bị đám người kia nhặt mất chiếc nhẫn. Lúc đó việc giết hắn đơn giản gấp bội.

Đau cả đầu suy nghĩ, hắn xây dựng cả trường hợp giả vờ đồng ý cho người ta cởi trói rồi chuồn, nhưng cái tốc độ chạy của hắn không bao giờ có thể thoát khỏi tầm tay của hai gã đàn ông kia...

- Thôi lần này tao quyết định chơi bẩn rồi. Mày nạp bản đồ khu vực này vào đầu tao đi. Tao muốn chạy khỏi chỗ chết tiệt này.

- Ngu quá tính hack luôn game hả?

Máy tính mỉa mai hắn, nó nạp cho hắn sơ đồ cả thành phố Hà Nội. Chi tiết đến từng con ngõ, thậm chí cả kinh thành Thăng Long hắn cũng soi được từng cái nhà vệ sinh một.

Nhờ hack map, hắn định vị bản thân đang ở một cái kho cũ nằm ở ngoại thành Hà nội, xung quanh toàn đồi với núi. Bên ngoài cái kho này có vài người làm nhiệm vụ canh gác. Cảnh giới cao nhất chỗ đó là Chiến Binh cấp 7. Lần này hắn sẽ liều mạng, tầm này chắc không cần liêm sỉ hay danh dự gì đâu.

- NÀY! CÓ AI Ở ĐÂY KHÔNG! TÔI MUỐN ĐƯỢC GIÚP ĐỠ!

Hắn gào thật to như muốn làm nổ tung cái nhà kho này vậy. Lập tức cánh cửa kia mở ra, một gã đàn ông xông vào:

- Ngươi! Muốn gia nhập rồi hả?

- Ông hiểu ý tôi lắm, được gia nhập tổ chức là vinh hạnh không gì sánh bằng.

Vũ bắt đầu sử dụng cái mỏ của mình, gã đàn ông kia tiến tới và lôi hắn đi như một khúc gỗ, Vũ cay lắm, nếu có cơ hội hắn muốn giết thằng này ngay và luôn.

Ngoài trời

- Cởi trói cho nó đi. Bắt nó thực hiện nghi thức.

Vũ được thả ra, mắt hắn như sáng lên, cánh tay trái bắt đầu tích tụ một nguồn năng lượng cực đại, nhưng việc đó vẫn trong tầm kiểm soát của hắn. Mấy tên xung quanh vẫn bình thản coi thường Vũ.

- Nếu ngươi đã đồng ý, hãy đọc theo ta. Đó là cả một nghệ thuật, ngươi đọc không được thì biết kết quả rồi đó.

Một gã đàn ông ra lệnh cho Vũ, mặt của cậu ta giả vờ tỏ ra hứng khởi. Nhưng tâm trí lại chẳng quan tâm đến cái câu nói gì đó.

"Ngài là đấng tối cao! Quả đúng là ánh sáng của Ngài luôn rực rỡ. Ngài luôn thích gây gổ. Luôn thích đánh nhau. Tóc xuăn tít. Trùm làm biếng. Đại vương quấy rối tình dục. Luôn xù tiền đàn em. Chậm trễ phát lương. Nhưng Ngài luôn là ánh sáng đỉnh cao… Khi toàn bộ linh hồn Ngài phẫn nộ vì giận dữ, ánh sáng của Ngài lộng lẫy gấp ngàn lần. Ngài đứng trên lũ người hạ đẳng chúng ta, sinh vật hèn mọn này sẽ dùng cả xương máu và linh hồn này phục vụ Ngài. Bất cứ cái đầu nào có ý định phản bội Ngài đều được lăn trên đất."

Mấy gã đàn ông kia đang tung hô một thằng ngu nào đó, Vũ thấy nhảm còn hơn cả cái chết ở kiếp trước của hắn. Mấy thánh đọc nghiêm túc giống như một khẩu lệnh tuyệt đối. Tôn thờ "Ngài" lên tận mây xanh.

Sau khi đọc xong, một gã đàn ông cầm ra một cái ấn bằng sắt. Nhưng nó lại đỏ rực như một cục than, ông ta mỉm cười:

- Nhóc về đây anh "xăm nghệ thuật" cho!

Vũ mặt toát hết mồ hôi, không phải vì hắn sợ, mà là Hắc Kim của hắn đang rất bất ổn. Do hắn tích tụ năng lượng chuẩn bị cú chưởng nào đó, hắn không còn cầm cự được lâu nữa.

- Nào! Cái thằng ngu kia, về đây bố mày xăm cho còn muốn gì nữa? NHANH LÊN!

Giọng quát nạt nghe rất gắt, Vũ không cầm cự được thêm, hắn ta lên giọng:

- HEHE! LÀM TÝ KHÔNG?

Đám người kia còn đang ngơ ngác thì Vũ đã kịp nhảy lên, lòng bàn tay trái hắn phát ra một khối năng lượng sáng rực khiến đám người kia triệt để che mắt lại. Một giây sau số năng lượng đó bắn ra với áp lực và tốc độ khổng lồ, điều này khiến Vũ bị đẩy ngược lên trời với vận tốc chóng mặt.

- TẠM BIỆT LŨ NGU! Hahahahahaaaa!

- ĐUỔI THEO NÓ! KHÔNG ĐƯỢC ĐỂ NÓ THOÁT!

- NHANH LÊN!

Tiếng hò hét bên dưới vang lên, đám người kia không thể lường được việc bị một thằng nhóc con qua mặt. Bọn chúng không bay được, cũng không có bảo vật ngon để làm được chuyện như Vũ nên cứ cắm đầu đuổi theo. Nếu để Vũ chạy thoát thì đầu bọn chúng sẽ được làm trái bóng tròn.

- Hahahahaha! Phê quá, nhờ xem Iron man mà tao làm được như này. Rất giống cánh tay phản lực của Tony stark đúng không máy tính?

- Nguy cơ phản phệ rất cao, kiếm chỗ hạ cánh xuống đi. Xuất thêm số năng lượng mà ngươi không thể kiểm soát thì rất khả năng ngươi sẽ bị nổ tung. Giống như việc để mấy ông người bình thường sử dụng "Cú búng tay vô cực" đó.

- Ừ nhỉ, tao quên!

Vũ nhanh chóng chọn được khu bìa rừng hoang vắng để đáp xuống, hắn sẽ chấp nhận việc ngã đau còn hơn là bị biến thành pháo hoa giữa ban ngày. Đám người kia tuy cảnh giới cao hơn hắn nhưng thằng chạy dưới đất không thể bì với thằng hack bay được.

Vũ đóng chức năng xuất năng lượng của Hắc Kim đi, mới chỉ có chừng đó đã khiến hắn bay được lên trời thì không biết tối đa công lực của món này như thế nào. Thật sự hắn đã từng tạo ra một bảo vật hủy thiên diệt địa.

Không còn thứ giúp bản thân bay nữa, lúc này hắn đang rơi tự do từ khoảng cách 1000 mét.

- Phóc!

Chỉ trong một ý nghĩ, hắn lập tức chui vào bên trong chiếc nhẫn không gian Ma cực một cách an toàn. Người ngoài nếu tinh mắt cũng chỉ thấy một chiếc nhẫn đang rơi tự do.

- Phù!

Vũ thở một hơi thật dài, trông hắn lúc này thật sự mệt mỏi, với tình hình bây giờ thì không đâu an toàn bằng chỗ này.

Mở bản đồ ra xem, hắn thấy mình mới bay được khoảng 2km bằng việc phản lực siêu điên rồ. Mấy tên đuổi theo Vũ thật sự số rất đen, đám người kia có lẽ sẽ phải trả giá vì bị một thằng nhóc qua mặt.

Vũ chưa muốn về học viện vì bây giờ là ban ngày, cũng may kế hoạch điên rồ của hắn thành công nếu không thì hắn có thêm 3 cái mạng cũng khó thoát. Từ bây giờ hắn luôn phải cẩn thận với mọi người xung quanh, hồi bé cha mẹ dạy không được tin người lạ nhưng mãi lớn lên rồi mới học được cách không nên tin cả người thân.

- Cũng chỉ vì tao quá thích mày, con điếm Vy Ngọc Yến. Tao mà gặp lại thì nô lệ tình dục thì vẫn chưa đủ đâu.

- Mà mình đi vắng như vậy không biết có bị sao không nhỉ? Chỉ sợ bị học viện phát hiện là ốm đòn, mình đã đen lại còn lắm lông.

Hắn tự ngồi kể chuyện, đột nhiên nhìn xuống Hắc Kim và hỏi máy tính:

- Pha vừa nãy củ chuối vãi nồi, có nên tạo ra một bộ giáp như Tony stark không hả máy tính?

- Ngươi dự định sẽ dùng kim loại gì? Mọi thứ tốt nhất đã bị ngươi vét sạch để tạo ra Hắc Kim, ngươi định tạo giáp bằng nhôm hay nhựa?

- Ừ nhỉ? Cũng tại kiếp trước ta xem phim nhiều quá. Thôi cái này dẹp qua một bên, bây giờ tao phải đi ngủ. Có gì thì cảnh báo ta một câu.

- Ngủ hẳn đi cũng được, ngày nào cũng phải trả lời hàng trăm câu hỏi ngu của ngươi, não tàn thật sự!

Bị máy tính gọi là "não tàn", hắn không bực gì mà hắn còn cảm thấy thiếu thiếu, đáng lẽ phải có từ gì đó mạnh hơn để thể hiện độ ngu vô cực của mình khi bị một đứa con gái lừa bịp.

Hắn chìm vào giấc ngủ say, đầu óc hắn mơ màng nghe được giọng nói:

- Ta sẽ giúp ngươi, cân bằng với cô ta!

...

Vũ đứng dậy trên một bãi cỏ xanh...

Hắn ta ngơ ngác nhìn xung quanh thì bắt gặp thấy cô chủ nhiệm Trần Ngọc Thúy.

Vẫn là hình dạng Succubus sexy đó, nhưng hắn thắc mắc tại sao mình chưa bị "hấp diêm".

Không cần nghĩ nhiều, hắn quay lưng bỏ chạy thật nhanh, cảm giác lúc này của hắn rất ít nam nhân thấu được.

- Vũ, đứng lại, cô đói rồi em ơi, hôm nay cô phải hút hết, hết sạch! Đắm chìm trong biển tinh trùng khỏe mạnh của em!!!

Hắn nghe được hết, hắn bực lắm, ở ngoài đời đã bị ăn một đống hành rồi, đến khi đi ngủ cũng không được yên. Hắn thay đổi thái độ chóng mặt:

- Không phải lúc nào cô cũng có lợi thế trong giấc mơ đâu! Hôm nay em sẽ... Hehehe...(Dũng ct cười)

- Điều này là sao? Không thể nào... Làm sao cậu có thể chống cự được?

- Hehehehe... Cô giáo chủ nhiệm, nay đổi tư thế nha!

- NGƯƠI THẬT LÀ ĐÊ TIỆN!!!!