Chương 17: Bán Thần Ma Tộc

-Aaaaaaaaa!

Vũ gào rú lên thảm thiết, cánh tay trái của hắn đứt lìa vì tảng đá kia, máu chảy ra trông rất sợ. Hắn đau đớn hét lên:

-THẰNG NÀO? GRRRRRRRR

Chẳng cần hắn phải nói hết câu, một gã đàn ông thực lực khoảng Chiến binh cấp 10 bước ra, ăn mặc theo phong cách gia tộc họ Hà. Hình như gã đó có liên quan gì đó đến Phong.

Máu từ cánh tay trái đang chảy ra trông rất kinh khủng, cắn chặt răng và biến nỗi đau thành sức mạnh. Khuôn mặt hắn bây giờ không khác con quỷ là mấy, sát khí bùng lên cực dữ dội.

-MÁY TÍNH! GIÚP TAO!

Cả đôi mắt của hắn bắt đầu đỏ lên, máu từ cánh tay trái bắt đầu ngừng chảy. Gã đàn ông kia kinh hãi mà thốt lên:

-Mày...mày là cái quái gì vậy...

-Cái đầu mày sẽ phải trả giá!

Gã đàn ông kia gào lên:

-Thạch trận!

Từ bàn tay gã ta bắn ra hàng chục viên đá to hơn cả bát ô tô. Vũ đỡ hết và không hề hấn gì, từ từ bước tới như một vị hung thần.

Gã đàn ông kia thi triển hết tất cả mọi chiêu thức về hắn biết nhưng không thể khiến Vũ đổ một giọt máu. Gã biết thân phận liền rút lui nhưng Vũ không cho phép điều đó, hắn thần tốc lao tới và dùng bàn tay phải đấm một cú cực kỳ mạnh, mạnh đến nỗi khiến đầu của một tên Chiến binh cấp 10 nát hết cả hộp sọ, dư chấn từ cú đấm khiến cho cơ thể tên kia bị nổ tung hoàn toàn, lục phủ ngũ tạng nát như thịt xay, máu bắn ra tung tóe dính cả vào người của Vũ. Phần năng lượng dư thừa còn chấn nát vùng đất đá xung quanh.

Sau đó Vũ cầm lấy một bên găng tay còn lại ở cánh tay bị đứt lên. Hôm nay hắn phải trả giá quá đắt, nếu không có máy tính nhập vào thì hắn bây giờ sẽ mất tất cả chứ không phải mỗi cánh tay.

Hắn quyết định tha cho Hà Tiêu Phong một mạng. Dùng chút sức còn lại vừa đi vừa cầm máu trở về học viện. Hắn cảm thấy cực kỳ đau đớn nhưng lại không còn sức để mà gào khóc, sau vụ này rất có thể hắn sẽ thành phế nhân.

Trèo vào ký túc xá lúc đêm muộn, mọi người đều đã đi ngủ hết, về đến phòng hắn liền chui vào chiếc nhẫn không gian để cứu chữa. Thở hổn hển như kẻ sắp chết, không thể tin nổi ngày hôm nay lại tệ đến như vậy.

Điều chỉnh thời gian chênh lệch với bên ngoài, hắn có 3 ngày bên trong chiếc nhẫn để phục chế cánh tay. Tạm thời uống thuốc cầm máu và băng bó vết thương, làm việc mà chỉ có một cánh tay thì không đơn giản tý nào.

Khi đã cảm thấy ổn, hắn đi vào việc chế tạo cánh tay giả, nhưng ngu như hắn thì không thể tự làm được, hắn hỏi máy tính Z:

-Mày có cách nào chế tạo một cánh tay giả có thể điều khiển linh hoạt chứ? Mày đến từ tương lai mà!

-Hừm! Nhưng tiền nào của nấy! Ngươi tìm trong kho xem có những kim loại gì quý nhất thì mang ra đây.

Hắn lọ mọ vào trong kho xem, người ông đã mất của hắn đã từng là một Tiến sĩ. Chắc chắn phải có hàng nóng đồ khủng, lục lọi một lúc thì hắn tìm ra hai khối kim loại có vẻ lạ. Máy tính giải thích luôn:

“Khối phát ra ánh sáng đỏ máu kìa, nó là Uranium. Một loại hạt năng lượng có sức chứa cực lớn, chỗ ngươi cầm trên tay có thể tạo ra vụ nổ phá hủy cả một lục địa. Ngoài ra còn hấp thụ năng lượng tác động từ bên ngoài, sau đó có thể giải phóng năng lượng tích lũy này khi cần thiết. Nó gần giống như một bộ sạc năng lượng đặc biệt. Và tất nhiên nó không giống thứ ở thế giới cũ của ngươi đâu, nó hiếm lắm.

Khối màu đen là Pladium, là thứ kim loại một khi đã ở trạng thái rắn thì không thể phá hủy. Hiếm đến mức không ai sở hữu ngoài bản thân ngươi.”

-Ngon, cần gì nữa không?

-Mạch điện nguyên tử, bóng đèn, nhựa lỏng...vv

Sau khi chuẩn bị hết thảy, hắn cắm cúi vào làm việc, chỉ còn một tay phải nên hắn làm gì cũng khó, mọi thứ đều phải làm rất cầu kỳ và tỉ mỉ. Phải nung chảy Uranium và Pladium rồi rót thành từng chi tiết bé xíu với nhiều hình dạng khác nhau, hắn phải nối những mạch điện cực nhỏ kia đóng vai trò như dây thần kinh. Sản xuất các linh kiện mất gần một ngày khiến hắn phát nản. Tất cả đều làm một cách thủ công, không có nổi một thứ máy móc hỗ trợ.

Nghỉ ngơi một vài tiếng thì máy tính lại tiếp tục bắt hắn chế tạo ra từng khối vuông, kích cỡ như một đốt ngón tay từ mấy linh kiện nhỏ xíu kia. Cứ thế hàng trăm khối nhỏ như vậy ra đời, cầu kỳ ở chỗ là không một cái nào giống nhau. Hắn cũng đến lạy với công nghệ trong tương lai.

Rồi nó nạp một bản vẽ vào đầu của Vũ, bản vẽ này rất tỉ mỉ và rối mắt. Máy tính yêu cầu hắn phải lắp ráp giống hệt trong bản vẽ, không được sai sót. Hắn nhìn vào còn muốn xỉu, tự nghĩ thử thách hắn chơi Rubik 1000x1000x1000 còn sướng hơn.

Mất vài tiếng đồng hồ lắp ráp theo hướng dẫn, thành phẩm của hắn không phải là cánh tay. Nó chỉ là một khối lập phương to đùng màu đen được cấu thành bởi rất nhiều khối vuông nhỏ giống hệt cục Rubik, máy tính giải thích:

-Đưa nó vào bên vai trái của ngươi đi. Để nó xác nhận máy chủ.

Hắn làm theo và có một phép màu xảy ra, khối kia sáng lên ngay khi chạm vào vết thương. Nó tự gắn kết và dính trên cơ thể hắn. Máy tính giải thích thêm:

-Các dữ liệu được vận chuyển bằng mạch điện nguyên tử, có tốc độ cao thực hiện phép tính số học và logic, kiểm soát với nhiệm vụ nạp mã lệnh từ máy chủ và thực hiện chúng bằng cách chỉ đạo các hoạt động phối hợp của các khối. Nghĩa là ngươi chỉ cần nghĩ ra bất cứ hình dạng nào nó sẽ biến thành như ý muốn, với điều kiện ngươi còn chút sức lực để cử động. Tốc độ nghe và thực hiện lệnh của nó cao gấp nhiều lần bộ phận của người bình thường.

Hắn tưởng tượng ra một cánh tay trái hoàn chỉnh, lập tức khối màu đen kia sáng lên ánh màu đỏ và tự sắp xếp các khối vuông nhỏ thành một cánh tay, ở mỗi khe nhỏ của các khối còn sáng lên ánh năng lượng màu đỏ. Những khối vuông nhỏ trông rất giống trong trò chơi minecraft. Nhưng lại có phần tinh xảo và chi tiết hơn.

Vũ thử cử động và thấy rất linh hoạt và hài lòng. Nhờ có năng lượng khổng lồ của Uranium nên khối lập phương này của hắn có thể hoạt động tốt trong vài chục năm nữa. Chưa kể đến việc nó còn có thể hấp thụ thêm rất rất nhiều.

Với các tính năng bá đạo này, hắn có thể tạo vũ khí tự phát dùng cho rất nhiều trường hợp giống Hybrid của Hà Tiêu Phong. Khối vuông này còn có thành phần là Pladium nên cực kỳ cứng cáp, trạng thái này nên gọi là “không thể phá hủy”.

-Vì nó là khối kim loại màu đen nên tao sẽ đặt tên nó là... Hắc Kim! À mà nó có nhược điểm gì không mày?

- Ngươi cũng phải khỏe mạnh mới sử dụng ổn, mỗi lần biến hình của Hắc Kim ngươi sẽ cần một chút thể lực để sử dụng, nếu ngươi bị đánh đến mức tơi tả thì sẽ không điều khiển được nó. Không nên quá lạm dụng, nếu chưa đủ mạnh mà ngươi dám bắn nhiều năng lượng từ bên trong ra. Nó sẽ mạnh đến mức mất kiểm soát và phản tác dụng khiến cơ thể ngươi nát bét. Chỉ nên xuất năng lượng một cách nhỏ lẻ đủ để tấn công.

Hắn ngồi ngẫm nghĩ một lúc rồi hỏi tiếp:

-Kẻ khác có thể cướp của ta không?

-Nó sẽ liên kết với ngươi mãi mãi. Trừ khi ngươi đồng ý tặng nó cho người khác.

-Nó được đứng ở thang đo bảo vật nào hả mày?

-Đồ chơi trong tương lai nên không đo đếm bằng mấy cấp độ của thế giới này. Nhưng ta biết nó rất thượng đẳng. Thượng đẳng ở đây nhưng trong tương lai nó chỉ là đồ chơi con nít, do không có nguyên liệu cần thiết nên không thể chế ra những thứ mạnh hơn được.

Trước khi hắn ra ngoài thế giới thật, buộc phải bọc một lớp da giả lên cánh tay máy nhằm che giấu sự thật. Hắn rất sợ lòng tham vô hạn của con người.