Chương 1: Bán Thần Ma Tộc

Tại 1 căn biệt thự. Một thanh niên đang chơi Yasuo gank team, hắn ta hò hét:

– Chết luôn đi! Trăn Trối! Bố mày nhờn với mày từ lúc nào hả? Ai cho mày cái quyền đó hả? Trẻ trâu về luyện thêm 10 năm đi con trai! HAHA.

Đang vui vẻ thì đột nhiên máy tính bị cúp điện, hắn ta liền bực tức, phải biết là đang chơi game hay mà bị cúp điện là rất ức chế, mất kiểm soát dẫn đến việc hắn ta liền đá vào ổ điện và bị giật đúng lúc nó có điện. Đen không thể đen hơn.

Phải nói đôi chút về tên này, hắn ta tên Vũ là 1 thanh niên 25 tuổi, sống từ nhỏ với ông nội, cha mẹ hắn mất sớm mà nhà hắn thì rất giàu, lúc hắn 12 tuổi thì ông nội mất do bệnh nặng từ đó số tài sản hắn có cũng thừa hắn ăn chơi cả đời, không có sự kiểm soát của gia đình, hắn lêu lổng ăn chơi, hoang dâm vô độ, thích jav hentai và sàm sỡ các bạn gái xinh xắn và nghiện game cũng rất nặng.

Năm 15 tuổi hắn theo bạn bè đi chịch gái. Đến bây giờ hắn có kinh nghiệm về chuyện chịch xoạc không thua gì ông Tokuda mà ông cũng là thần tượng của hắn, hắn luôn có mơ ước cu to và chịch khỏe như “Idol” của mình. Do hắn lạm dụng sức khỏe của mình quá độ nên yếu sinh lý. Sống đến năm 25 tuổi chắc cũng do may mắn, hắn chết cũng do nghịch ngu mà thành, thiếu mỗi chơi đá là hắn chưa có cơ hội thử. Hôm sau bạn hắn đến nhà mới phát hiện cái xác của hắn, mọi người tổ chức an táng cho hắn và cũng thương xót cho tên ngu độn này.

Hắn chỉ nhìn thấy mình đang trôi trong một dòng chảy thời – không hắn nhìn xung quanh toàn là màu xanh dương rất đẹp mắt, đột nhiên hắn nhìn thấy một vật màu đen như đám khói bay đến. Hắn không né được nên bị nó bám vào, hắn không biết nó là cái gì. Rồi hắn đã đến nơi cần đến.

Vũ nhìn thấy bản thân mình là một tên nhóc 14 tuổi, tên nhóc ấy sống từ nhỏ với ông nội. Hắn không biết cha mẹ mình là ai, hắn là một tên yếu đuối hay bị đám trẻ con xóm bên bắt nạt. Hắn không có khả năng tu luyện trong thế giới đó. Một lần hắn rình trộm gái tắm ở suối và bị cô ta phát hiện, ăn trọn một chưởng mà hy sinh. Sau đó Vũ thấy linh hồn mình nhập vào thân xác kia.

Vũ tỉnh lại sau giấc mơ, hắn kiểm tra ký ức của tên nhóc đó thì đúng là trùng khớp với giấc mơ mà hắn thấy. Tên nhóc kia có tên là Tuấn, hắn ta là một tên có vấn đề về linh hồn nên không tu luyện được. Hắn ta ở với ông nội từ nhỏ, cha mẹ thì không có.

Đột nhiên Vũ cảm thấy đầu rất đau, hắn nằm ra đất kêu gào nhưng không hề có ai nghe tiếng. Hắn không thể chịu đựng nỗi đau đớn thể xác này nên hắn ngất đi. Một lát sau hắn tỉnh dậy, hắn vẫn nằm đó nhưng lại có một cảm giác bộ não của mình rất khác lạ, hắn cảm thấy bản thân của mình thông minh hơn. Hắn rất tò mò tại sao lại vậy nhưng lại không biết cái gì cả. Đột nhiên có một giọng nói phát ra từ trong đầu làm hắn bất ngờ:

– Chào sếp! Tôi là siêu máy tính Z của thế kỷ 23, tôi vừa dung hợp với thể xác của sếp nên sếp mới bị đau đầu. Xin thứ lỗi vì đã làm sếp đau.

– Ngươi là siêu máy tính trí tuệ nhân tạo à. Ngươi đến từ đâu?

– Tôi vô tình bị cuốn vào linh hồn của sếp ở trong đường hầm thời – không. Sếp là chủ nhân đầu tiên của tôi, tôi sẽ biến sếp thành kẻ mạnh và thông minh nhất thế giới này.

– Ừ. Xàm thế đủ rồi, ta phải về xem ông nội thế nào đã. Ông ấy già rồi nên sức khỏe không tốt.

Trên đường về Vũ mới để ý rằng phong cảnh nơi đây thật sự rất yên bình. Không có những nhà máy công nghiệp như ở thế giới cũ. Con người sử dụng năng lượng để tu luyện, để làm việc và chiến đấu. Cảnh giới càng cao càng nhiều năng lượng. Có 6 cấp độ tu luyện lần lượt là:

-Tập sự.

-Chiến binh.

-Vệ binh.

-Siêu cấp.

-Bán thần.

-Thần.

Ở ba cảnh giới đầu thì mỗi cảnh giới lại chia thành 10 cấp. Siêu cấp sẽ là 12 cấp và Bán thần sẽ là bốn cấp lần lượt là sơ cấp, trung cấp, cao cấp và siêu cấp. Trên thế giới chỉ ghi nhận được số lượng Thần trên đầu ngón tay. Hiện tại Vũ còn chưa lên được Tập sự thì không biết khi nào mới lên Thần cấp nữa. Hắn biết 15 tuổi trở lên mới có thể tu luyện nên hắn phải chờ.

Vừa đi vừa suy nghĩ thì hắn cũng về đến nhà. Đây là một căn nhà gỗ khá là to và giản đơn. Hắn bước vào thì cảm thấy nó rất khác thường. Chạy vội lên phòng của ông thì hắn thấy ông lên cơn đau tim. Ông già nói với cháu:

– Ta không thể cứu được nữa rồi. Đây là chiếc nhẫn Huyền thoại của ta. Con đeo nó vào rồi khám phá bí mật của nó nhé. Con phải tiếp bước sự nghiệp của ông. Hự hự…

Lão già đã ra đi trong niềm thương tiếc vô hạn của Vũ. Hắn ta buồn bã đi chôn cất ông nội, siêu máy tính Z cũng chỉ biết an ủi, nó là một cỗ máy nhưng lại có cảm xúc thật.

Vũ nhớ lại mình còn chiếc nhẫn ông đưa cho trước lúc mất. Hắn đeo vào tay và cảm thấy rất khác biệt. Z giải thích cho sếp của mình:

– Đây là chiếc nhẫn không gian cấp độ Huyền thoại. Có thể chứa cả người đeo nó. Diện tích bên trong rộng bằng cả một căn biệt thự. Có thể có rất nhiều thứ bên trong, sếp mau vào đi.

– Vậy à! Chắc chắn có báu vật.

Vũ chỉ cần một ý nghĩ trong đầu là chui được vào chiếc nhẫn, bên trong quả nhiên là quá rộng. Hắn rất bất ngờ với thế giới mới này, nó quá huyền bí và siêu nhiên. Xung quanh hắn là một căn phòng cực lớn. Toàn là đồ nghề của ông và có một tủ sách lớn, một bộ bàn ghế và một chiếc giường. Hắn nghĩ nếu muốn trốn cái gì đó thì chỉ cần một ý nghĩ là được, đúng là quá tiện lợi.

Hắn còn nhớ ông nội bảo mình là có bí mật. Hắn liền lục soát khắp nơi nhưng không thấy cái gì khả dụng cả. Hắn bây giờ mới để ý trên bàn có một quyển sách. Hắn mở ra xem thì thấy một bức thư:

“Khi con đọc được những dòng chữ này có lẽ ta đã đi xa rồi. Con không phải cháu ruột của ta, vào 14 năm trước ta đi qua một bờ sông thì bắt gặp một đứa bé sơ sinh bị bỏ rơi trên một chiếc thuyền và nó trôi theo dòng nước. Ta thấy tội nghiệp nên nhặt về nuôi.

Ngoài đứa bé ấy ra còn có một mảnh kiếm vỡ.

Mảnh kiếm ấy không rõ nguồn gốc nhưng ta cảm thấy nó rất mạnh.

Sau đó ta mang cả hai về nhà.

Con là một đứa bé không cần sữa mẹ và chỉ uống sữa bò từ nhỏ mà vẫn lớn.

Ta cảm thấy rất kỳ lạ, con chắc chắn không phải người của nhân tộc rồi.

Con rất được ta kỳ vọng nên ta quyết định để cho con một số thứ quan trọng.

Con mau kiểm tra dưới gầm giường, bên trong có một cái hộp gỗ phải không?

Mở nó ra, bên trong là một mảnh kiếm vỡ, nó chính là thanh kiếm mà ngày xưa đã trôi sông cùng con.

Con còn thấy 2 viên ngọc chứ?

Viên màu xanh dương là viên Phong hệ mạnh nhất chỉ sau Thần Phong.

Khi nào con hấp thụ được thì dùng cả viên màu trắng nữa nhé.

Nó là viên thuốc giúp con áp chế năng lượng nguyên tố để tránh bị tẩu hỏa nhập ma.

Ngoài ra ta còn căn nhà gỗ và cái nhẫn để cho con.

Ta có để tiền ở trong phòng, chỗ đó đủ con dùng đến già.

Hãy kế thừa nghề chế tạo công nghệ của ta.

À mà ta thấy học viện Thăng Long nó không được bình thường cho lắm, con phải vào đó học và tìm hiểu cho ta.

Sau này khi đủ sức mạnh rồi thì con hãy đi tìm thân thế thực sự của mình.”