Chương 237: Thu Địa Tâm Hỏa Châu.

Người đăng: ღMy Myღ▹-`2018´-◃

Trong sự lo lắng của những người bên ngoài. Hiểu My và đệ đệ của mình mất gần ba canh giờ mới có thể độ hóa hoàn toàn gần hai ngàn tử linh bên trong căn phòng đá thứ hai.

Hiểu My chống Như Ý côn, vẻ mặt suy yếu, không còn chút huyết sắc. Cô nhìn cả một đội quân hồn thể lơ lửng, chen chúc quay vòng xung quanh, nụ cười kéo ra trên khóe môi. Thật tâm cảm thấy mừng vui cho họ.

- Đa tạ cô nương. Ân đức này, chúng tôi kiếp sau xin được tìm người báo đáp.

Vị tướng quân cả người khôi giáp sáng loáng, gương mặt góc cạnh nghiêm nghị, bay là đà đến trước mặt của Hiểu My, hành lễ theo đúng phong cách quân nhân. Lời hắn nói được tất cả những linh hồn còn lại nơi đây đồng loạt lặp lại.

Cũng may, giọng nói của gần hai vạn linh hồn như vọng về từ nơi xa thẳm. Nếu không, với khoảng cách gần như thế, Hiểu My bị tổn thương màn nhĩ là lẽ tất nhiên.

- Giúp được mọi người, ta rất vui, không nghĩ đến bắt buộc mọi người báo đáp. Sớm siêu thoát và có được một kiếp sống mới bình an. Ta ở đây chúc phúc cho tất cả mọi người.

Trần Hiểu My dịu dàng nhìn vòng binh lính quay quanh mình, giọng nói tha thiết, chân thành.
Nhưng sau khi cô dứt lời, một luồng sáng trắng thánh khiết từ trên người tỏa ra, tan thành vô số điểm sáng, rơi xuống mi tâm của mỗi linh hồn trong căn phòng đá.

Đây là sức mạnh lời chúc phúc của Hoan Hỉ thần. Là sức mạnh của Thanh Liên Thần hỏa vừa được thăng cấp.

Gần hai ngàn linh hồn, lẽ ra chỉ cần dựa vào ấn ký của hỏa thần, có thể dễ dàng tìm được Hiểu My ở kiếp sau. Giờ lại có thêm lời chúc phúc của cô, linh trí của họ sẽ càng thêm vững mạnh khi chuyển kiếp đầu thai. Hai mươi năm sau, lại trở thành những trang quân tử, tạo thành đội quân bất bại dưới trướng Hoan Hỉ thần.

Đây là những chuyện xảy ra sau này. Còn hiện tại, sau khi được Hiểu My chúc phúc, những linh hồn này bắt đầu siêu thoát. Trong mộ địa tràn ngập Phật âm. Từng luồng linh hồn lơ lửng bay lên rồi biến mất trong ánh sáng thần thánh mới vừa xuất hiện.

Cảnh tượng chấn động tận sâu trong hồn người.

Linh hồn của vị tướng quân là siêu thoát cuối cùng. Trước khi đi, hắn còn hướng Hiểu My hỏi tên, đồng thời, cũng tự báo danh mình là Kỷ Nhạc. Hẹn mười tám năm sau gặp lại ở trên đời.

- Hẹn gặp lại!

Hiểu My khẽ thì thào. Đưa tiễn linh hồn Kỷ Nhạc.

Tiếp theo sau, Thanh Liên Thần hỏa trải rộng một vòng, đa phần tử khí còn lại trong căn phòng đều biến mất. Lúc này, Trần Trường An đang đứng đối diện với một quả cầu nhỏ bằng quả trứng gà đang bị bao vây giữa một mạng nhện tử khí màu đen, lơ lửng sát vách tường đối diện.

- Nó là U Linh Quả sao?

- Phải. Trường An đáp lời. – Đây là vật chí âm, cũng cực độc. Mặc dù thân thể tỷ bách độc bất xâm, nhưng mà thứ này với tỷ sẽ có ảnh hưởng nhất định. Để mình đệ lên lấy nó là được rồi.

Dứt lời, Trường An mang những loại đan dược đối phó với U Linh Quả đã chuẩn bị trước đó ra. Tiếp theo, hắn từng bước tiến lên. Bàn tay bao bọc bởi Ngư Long Chiến giáp được thoa một lớp dược liệu xòe ra, nhặt lấy U Linh Quả.

Một âm thanh như rễ cây bị đứt vang lên. U Linh quả trên tay Trường An phát ra những thanh âm xèo xèo kinh dị. Hắn vội vã mang nó đặt vào một hộp ngọc. Đây là loại hắc diệu ngọc, có thể áp chế mà không hủy hoại U Linh Quả. Trường An vô tình tìm thấy nó trong chuyến đi Thiên Lan bí cảnh lần này.

- Ta rất tự hào về hai đứa. Hiểu My à, cực khổ cho con rồi.

Thất Vỹ thiên hồ cùng nhóm người Lữ Tuấn bước tới, hướng hai tỷ đệ của Hiểu My ân cần hỏi thăm, khích lệ.

- Con không sao. Thất thúc yên tâm. Thất thúc tới đây trước chúng con, không biết bên trong căn phòng đá thứ ba đó có thứ gì a?

Hiểu My biết căn phòng thứ nhất có Địa tâm hỏa châu, căn phòng thứ hai có U Linh quả. Hị vọng căn phòng thứ ba cũng có báu vật gì đó. Bản thân mỗ nữ tự thấy bản thân rất nghèo nha.

Thất Lang cười, giọng nói đầy từ ái:

- “Căn phòng thứ ba là nơi yên nghĩ của chủ nhân nơi này. Trước đây, hắn là vương gia của một tiểu quốc nào đó. Vì bị thu hút bởi thiên tài địa bảo của Thiên Lan bí cảnh mà mang theo người tới nơi đây rồi chôn thân mình tại bí cảnh, không thể thoát ra.

Người khuất cũng đã lâu, chúng ta cũng không nên quấy rầy đến căn phòng ấy”.

Nghe được lời nói của phụ thân, Trường An vâng dạ. Hiểu My và mấy nam tử bên cạnh cũng khẽ gật đầu.

- Phụ thân, có phải người muốn thu địa tâm hỏa châu?

Trường An nhìn Thất Vỹ Thiên Hồ lên tiếng hỏi.

- Phải. Nhưng mà đã canh giữ nơi này khá lâu rồi, vẫn không có biện pháp lấy được địa tâm hỏa châu. Cứ hễ đến gần thì nó lại lẩn trốn, giảo hoạt vô cùng.

Thất Vỹ Thiên Hồ cười nhẹ bâng xác nhận.

- Vậy chúng ta quay lại đó, không tin rằng đông người thế này mà không thu được một hạt châu như thế.

Hiểu My hùng hổ lên tiếng. Tiếp theo đó, một đoàn sáu người vừa đi vừa trò chuyện, hoan hoan hỉ hỉ quay lại hồ nham thạch dưới lòng đất bên trong cánh cửa đá thứ nhất.

Con đường này không dài, nhưng mà cũng đủ để hai phụ tử Thất Vỹ Thiên Hồ trao đổi một vài tin tức quan trọng cho nhau.

Thì ra, phụ thân của Trường An đúng thật là Vô Danh tiền bối mà mọi người đang tìm kiếm. Riêng Vũ Phiêu Phiêu cũng mới tiếp nhận Thiên Ngôn Điện, chưa biết mặt đại nhân vật này là chuyện đương nhiên.

Về chuyện nhiều năm trước, vị này từng đến Thiên Ngôn Điện tìm hiểu tin tức về U Linh Quả, sau lại hủy bỏ giữa chừng, không liên hệ... Nguyên nhân chính cũng là do phụ thân Trường An đã tự mình tìm hiểu được tin tức về U Linh Quả và Thiên Lan Bí Cảnh. Ông cảm thấy không cần thiết quay trở lại để tiếp tục giao dịch với điện Thiên Ngôn.

Bản thân Thất Vỹ Thiên Hồ cũng rất mừng vui, hứng thú nghe Trường An kể về cuộc sống của hắn hiện tại. Nhất là nghe nói, nhi tử của mình đã quay lại Hồ tộc tại bờ Bắc Huyền Hải, còn gặp được Cửu bà bà cùng sư phụ của hắn và hai người Tiểu Thúy, Tiểu Hồng… Trong đôi mắt tím sâu thẳm của nam tử trung niên không ngừng ánh lên những tia hoài niệm.

Lần này, trở lại Huyền Thiên Đại Lục, hắn (TVTH) nhất định phải trở lại Hồ Tộc. Một lần xuống nhân gian độ kiếp này… đúng thật quá dài… haiz.

Biết được ý định của phụ thân, Trường An cũng chẳng biết nói gì. Mỗi người đều có lý tưởng riêng. Mặc dù nhìn vẻ ngoài, phụ thân không lớn hơn hắn bao nhiêu. Nhưng mà vẻ u sầu, tang thương lại trĩu nặng trên vai. Nhân thế này, đúng là ngoài bản thân hắn, phụ thân cũng chẳng còn nhiều vướng bận gì khác.

Trở lại Hồ Tộc, có lẽ, với Thất Vỹ Thiên Hồ là lựa chọn thích hợp nhất!

Vừa đi vừa nói, rất nhanh sau đó, đoàn người đã quay trở lại hồ nham thạch. Địa Tâm Hỏa Châu vẫn lơ lửng giữa mặt hồ.

- Để ta chuẩn bị một trận pháp vây Địa tâm hỏa châu. Sau đó, Thất thúc có thể đuổi theo nó. Đảm bảo nó không thể trốn khỏi thiên la địa võng được bày ra.

Lữ Tuấn tự tin lên tiếng. Sau đó, dưới sự hỗ trợ của Hiểu My cùng Hạ Lan Nhật. Khoảng hai khắc sau, một trận pháp hoàn chỉnh được bày ra, bao lấy Địa tâm hỏa châu. Đây là Cửu Cung Hộ trận. Là Trận Pháp vây khốn vô cùng lợi hại của Lữ Gia. Nhị sư huynh có thay đổi một ít trong quá trình bày trí để thích hợp với hoàn cảnh thực tế tại nơi đây.

Sau khi đại trận được bố trí xong xuôi, Lữ Tuấn mở một lối vào cho hai phụ tử Trần Trường An.

Đúng là chỉ có hai phụ tử vào trong thôi. Lần đầu tiên hai người hợp tác với nhau, người ngoài không tiện nhúng tay. Vì thế, đám người Hiểu My, Lữ Tuấn, Phiêu Phiêu, Hạ Lan Nhật đều ở bên ngoài xem biểu diễn.

Hồ tộc sở hữu phong thuộc tính. Thất Vỹ Thiên Hồ lại là cao thủ của Hồ Tộc, cho nên khả năng điều khiển Phong thuộc tính của hắn đã trên mức thượng thừa. Trường An cũng có Phong Thuộc tính và Thủy Thuộc tính. Mặc dù Phong thuộc tính của hắn có yếu hơn phụ thân, nhưng mà đôi cánh trắng của Ngư Long chiến giáp sau lưng đã giúp bản thân vị á nhân này bù đắp được những hạn chế về võ công, nội lực.

Tóm lại, màn rượt đuổi của hai phụ tử Trần Trường An đối với Địa Tâm Hỏa Châu vô cùng đẹp mắt. Hai người bọn họ phối hợp với nhau càng lúc càng nhịp nhàng. Đúng là cùng chung huyết mạch có khác a.

Cuối cùng thì người bắt được địa tâm hỏa châu là Thất Vỹ Thiên Hồ. Hiểu My hô hào mọi người nhiệt liệt hoan hô.

Lữ Tuấn sau khi mở một lỗ hổng trên Cửu Cung Hộ Trận để thả hai cha con nhà này ra thì cũng lưu lại trận pháp của mình.

Trường An xin Hiểu My thêm một không gian giới chỉ tặng cho phụ thân. Hiểu My lựa chiếc tốt nhất, có khảm tinh thạch màu tím đưa cho hắn.

Thất Vỹ Thiên Hồ nói đa tạ rồi nhận lấy. Đã là người một nhà, có nhiều cái không cần phải khách sáo tới lui.

……………………………………………………………………

Một canh giờ sau.

Tại một không gian khoáng đãng của bí cảnh Thiên Lan, nhóm người Hiểu My sau khi rời khỏi mộ địa thì quay quần tại đây. Họ quyết định làm một bữa tiệc lớn để chúc mừng cuộc trùng phùng của phụ tử Trần Trường An. Với lại, Hiểu My cảm thấy bọn họ cần phải thư giãn, nghỉ ngơi. Nhiệm vụ chính đến bí cảnh lần này đã hoàn thành. Tiếp theo chỉ việc đi thu thập thiên tài địa bảo rồi quay trở ra, hội họp với đám người Lãnh Nguyệt là xong.

- Thất thúc. Thúc sống ở địa ngục Thâm Uyên này đã lâu, có từng nghe tới Hoài Gia hay chưa? Gia tộc này có liên quan đến việc buôn bán hoặc chế tạo vũ khí, pháp bảo?

Vũ Phiêu Phiêu cuối cùng cũng có cơ hội để tiếp cận với Thất Vỹ Thiên Hồ.

…………………………………………………………………..

Hãy ủng hộ tác giả bằng cách đọc và giới thiệu cho bạn bè cùng đọc bộ tiểu thuyết Bàn Tay Vàng Của Nữ Nhân Khiêm Tốn trên Website Truyencv.com

Thân ái!