Chương 49: Quan Sát Thực Lực

Đây là một trận diễn thoại, không hề đánh nhau.

Hơn nữa, phân cảnh này là trận diễn thoại duy nhất của hai người bọn họ bên trong bộ phim. Còn lại, Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết chỉ cần vừa thấy mặt liền lao vào đánh nhau.

Hoặc nói một cách khác, Tiểu Ngư Nhi chỉ cần vừa thấy Hoa Vô Khuyết, liền sẽ bị đánh.

Hứa Trăn biết hôm nay hắn sẽ quay cảnh này nên đã cố gắng dậy từ rất sớm.

Một mặt, cần phải đến phim trường sớm để làm quen với môi trường, mặt khác, trợ lý Chu Hiểu Mạn mãnh liệt yêu cầu, hóa trang của hôm nay nhất định phải để cho cô tự mình trang điểm.

Cũng không phải nói thợ trang điểm trong đoàn phim không bằng cô. Chỉ là do, thợ trang điểm của đoàn phim phải làm việc với hàng chục diễn viên, cho nên không thể chăm sóc đặc biệt cho tất cả mọi người.

Mà Chu Hiểu Mạn chỉ phục vụ một mình Hứa Trăn, vì vậy có thể bảo đảm cô sẽ làm hết sức mình. Hóa trang đợt này nhìn qua rất đơn giản, nhưng trên thực tế, Chu Hiểu Mạn đã dành trọn ba tiếng đồng hồ để trang điểm cho hắn.

Khi gần xong việc thì trời cũng đã rạng sáng.

Hứa Trăn nhìn Chu Hiểu Mạn lăn lộn tới lui một hồi, nhịn không được mở miệng hỏi: “Làm như vậy có phải là hơi quá phận không?"

Chu Hiểu Mạn vẫn không thay đổi, trên mặt lộ ra vẻ bình tĩnh: "Đừng lo lắng, nếu chúng ta không thay đổi, bọn họ nhất định sẽ thay đổi, ai không thay đổi mới ngu ngốc."

Hứa Trăn: ". . ."

Được thôi, không quan trọng.

Đến khoảng 6h30 sáng thì công việc trang điểm cuối cùng cũng hoàn thành.

Sau khi Hứa Trăn đến phòng thử đồ thay quần áo xong, hắn liền muốn rời khỏi hậu trường và di chuyển đến địa điểm quay.

Không ngờ vừa đẩy cửa vào, hắn đã tình cờ chạm mặt với Tống Úc, người đóng vai Tiểu Ngư Nhi.

Hứa Trăn sửng sốt.

Hôm nay Tống Úc…hình như đã thay đổi?

Hắn còn chưa kịp phản ứng thì Tống Úc đã gật đầu nhẹ với hắn, sau đó bước thẳng vào hậu cảnh mà không nói một lời nào.

Hứa Trăn quay đầu nhìn bóng lưng xa xăm của hắn, có chút khó hiểu.

Hôm này anh ta bị làm sao vậy, bộ dàng hình như không vui vẻ cho lắm?

Rõ ràng trước đó mỗi lần gặp nhau, cả hai đều sẽ nói chuyện hai ba câu!

Thế nhưng, Hứa Trăn cũng không có suy nghĩ nhiều. Dù sao hai người cũng không quá thân thiết, hoặc có thể người ta có việc riêng, mà mình cũng không tiện hỏi.

7 giờ sáng, ê-kíp của từng nhóm đã có mặt đông đủ, buổi quay ngoại cảnh chuẩn bị bắt đầu. Cách đó không xa, nhà sản xuất Lâm Huệ Mỹ đang đi cùng với một người đàn ông trung niên: "Thái ca, người mặc đồ trắng bên kia chính là Hứa Chân."

Người đàn ông trung niên nheo mắt, âm thầm quan sát sau đó gật đầu nói: "Ừm, tôi đã thấy."

"Ngoại hình rất tốt, so với Hạ Tuấn Ninh cũng ngang nhau, hơn nữa có khả năng phát hỏa.

"Tuy nhiên, đó cũng chỉ là tiềm năng,” Người đàn ông trung niên dừng lại, rồi lại nói, "Tôi không muốn một cái bình hoa di động."

Lâm Huệ Mỹ lắc đầu nói: "Cậu ta không phải là bình hoa, kỹ năng diễn xuất ổn. Mặc dù vẫn còn chỗ để cải thiện, nhưng cậu ta lại rất có tinh thần, cho nên tôi cảm thấy, cậu nhóc đó rất đáng để đào tạo.”

Dứt lời, Lâm Huệ Mỹ nói với vẻ tiếc nuối: "Ai, thật đáng tiếc, cảnh quay hôm nay lại không có đánh võ. Hứa Chân diễn thoại thì có thể nói tạm được, nhưng nếu diễn đánh võ, cậu ta thật sự rất xuất sắc.”

Người đàn ông trung niên lắc đầu nói: "Không cần, tôi chỉ muốn xem cảnh diễn thoại.

"Con đường của ngôi sao võ thuật thật sự quá hạn hẹp, mà thứ tôi muốn là một diễn viên đa dạng, có thể diễn bất cứ loại phim truyền hình nào.”

Dứt lời, hắn tìm thấy một chiếc ghế đẩu gần đó và ngồi xuống, sau đó lật xem kịch bản trên tay.

"Ồ, hôm nay quay đoạn này sao,” Người đàn ông trung niên cười nói, "Đây là đoạn Tiểu Ngư Nhi cùng Hoa Vô Khuyết bị chia cắt ở bến đồ.”

Nói xong, hắn nghiêm túc lật lại kịch bản một cách cẩn thận để hiểu được một cách tổng quát về câu chuyện hôm nay.

Người đàn ông trung niên này họ Thái, chính là tổng giám đốc đương nhiệm của Đông Nhạc truyền hình điện ảnh. Hắn nghe Lâm Huệ Mỹ nói có một người trẻ tuổi không tệ bên trong đoàn phim Tuyệt Đại Song Kiêu, đề nghị hắn mời người này về dưới trướng công ty.

Do đó, Thái tổng liền tự thân xuất mã, tận dụng cơ hội kiểm tra tiến độ đoàn phim, để đến xem thực lực của người trẻ tuổi này. Ngay từ cái nhìn đầu tiên, hình tượng thực sự rất tốt, nhưng còn chưa biết kỹ năng diễn xuất như thế nào.

"Ba!"

Lúc này, bên lề vang lên âm thanh giòn giã của tấm Clapboard, báo hiệu ảnh quay chính thức bắt đầu.

Thái tổng của Đông Nhạc truyền hình điện ảnh vốn là một người đam mê võ thuật.

Hắn dành hơn nửa thời gian đi học ở các hiệu sách thuê và đọc ít nhất hàng trăm cuốn tiểu thuyết võ hiệp.

Về cơ bản hắn đã xem tất cả các kiệt tác của Kim Cổ Lương Hoàng Ấm, thậm chí một trong số đó, hắn còn xem đi xem lại rất nhiều lần

Điển hình như tác phẩm “Tuyệt Đại Song Kiêu”.

Khi còn trẻ, Thái tổng vẫn luôn có một mộng tưởng: Tương lai sau này, nhất định phải trở thành đại minh tinh, sau đó tại đóng vai Yến Nam Thiên trong phim truyền hình “Tuyệt Đại Song Kiêu”.

Tuy nhiên, thực tế cuối cùng là: Vóc dạng thấp béo, mặc dù giàu có nhưng Thái tổng cũng chỉ đành mở một công ty điện ảnh, rồi ngồi xem người ta diễn Tuyệt Đại Song Kiêu…

Đây cũng là điều mà hắn vô cùng tiếc nuối.

Thấy hiện trường bắt đầu quay, Thái tổng nắm chặt tay và chăm chú theo dõi diễn xuất của diễn viên.