Chương 43: Áp Lực Và Trách nhiệm

Cảnh này là cảnh quay lớn đầu tiên trong cả bộ phim: Một đám võ lâm nhân sĩ bị một bản đồ kho báu hấp dẫn đến núi Nga Mi, kết quả, sau một phen vật lộn gay gắt, cuối cùng khi đến nơi mới phát hiện, bên trong động rỗng tuếch, chỉ có mười mấy cỗ quan tài mục gỗ.

Có người cho rằng kho báu được giấu trong quan tài, muốn cạy nắp quan tài ra:

Nhưng mà lúc này, chưởng môn Nga Mi, đạo trưởng Thần Tích dẫn theo người chạy đến, râu tóc đều dựng lên: Đây là nơi chôn cất của đại chưởng môn phái Nga Mi chúng ta!

Kết quả là một bên đau mắt đỏ nhất quyết phải mở quan tài, bên còn lại thì thà chết chứ không chịu khuất phục, thề sống chết với đất tổ.

Cục diện rơi vào ngõ cụt.

Tiểu Ngư Nhi lập tức nhìn thấu đây là kế mượn đao giết người, nhưng hiện tai hắn chỉ là kẻ thấp cổ bé họng, không có quyền lên tiếng khuyên can.

Lúc này, Hoa Vô Khuyết bắt đầu ra sân.

Hắn vừa ra tay, trực tiếp hất tung toàn bộ hơn mười người có mặt xuống đất.

Đạo trưởng Thần Tích nghĩ lầm hắn cũng muốn đến đây trộm mộ, cho nên lập tức ra tay đánh trả, thế nhưng không ngờ lại bị Hoa Vô Khuyết dễ dàng cướp lấy bội kiếm trong tay. Điều này đã khiến Thần Tích đạo trưởng trực tiếp hoài nghi nhân sinh.

Đây chính là cảnh ra sân đầu tiên của Hoa Vô Khuyết trong bộ phim này.

Không thể nói là không kinh diễm.

Lý do đoàn làm phim chọn Nga Mi Sơn là cảnh đầu tiên vì đây là cảnh cao trào đầu tiên của cả bộ, chất lượng của cảnh này quyết định trực tiếp đến đẳng cấp của cả bộ phim.

Lý do thứ hai là mặc dù có nhiều nhân vật trong cảnh này nhưng về cơ bản tất cả đều là diễn viên quần chúng. Các diễn viên chính chỉ có sự tham gia của ba người: Tiểu Ngư Nhi, Hoa Vô Khuyết cùng với Thiết Tâm Lan.

Đây cũng là lần đầu tiên mà ba diễn viên chính gặp nhau.

Cảnh quay hôm nay của Hứa Trăn là cảnh thứ 6, khi quay vài cảnh đầu tiên, hắn đã theo hướng dẫn hành động của đoàn để học cách diễn. Tuy nhiên, sau khi tìm hiểu học hỏi, hắn phát hiện ra rằng cách quay phim truyền hình và phim điện ảnh dường như rất khác nhau.

Lúc trước khi Đổng Kỳ Ngọc chỉ đạo động tác cho mình, các yêu cầu đều rất nghiêm ngặt. Không chỉ đạo động tác khó khăn mà ngay cả một sai lệch nhỏ nhất cũng không được phép.

Mà chỉ đạo động tác của "Tuyệt Đại Song Kiêu" thì...

Nói như thế nào đây.

Cảm giác rất qua loa, ngay cả động tác và cách truyền đạt cũng rất có lệ.

Đương nhiên, cái gọi là "Qua loa" này là chỉ so với Đổng Kỳ Ngọc mà nói, còn bình thường cũng không phải là nói mọi người không nghiêm túc trong công việc.

Vị chỉ đạo động tác làm việc rất nhanh, hắn phác họa động tác của Hoa Vô Khuyết một lần, xem Hứa Trăn học xong, liền gật gật đầu, lập tức đi chỉ giáo cho những người khác. Toàn bộ tổ kịch lúc này giống như một dây chuyền lắp ráp để sản xuất các sản phẩm công nghiệp.

Hứa Trăn từng nghe Kiều Phong nói qua, làm phim truyền hình thực tế dễ kiểm tra kỹ năng diễn xuất của một diễn viên hơn là làm phim điện ảnh.

Tại sao nói như vậy chứ?

Bởi vì, mọi cảnh quay trong phim đều được làm rất cẩn thận và sẽ được quay đi quay lại nhiều lần, hơn nữa sẽ có nhiều chỉ đạo khác nhau đứng trong một vòng tròn để hướng dẫn

Còn đối với phim truyền hình, tiến độ quay cực kỳ nhanh chóng, không ai quan tâm đến ngươi, về cơ bản tất cả phụ thuộc vào chất lượng của chính diễn viên.

Hứa Trăn nhìn đám người bận rộn xung quanh, có chút khẩn trương.

Mặc dù đêm qua hắn đã nghiêm túc nghiên cứu những video mà Chu Hiểu Mạn chuẩn bị, sau đó rèn luyện, luyện tập, tìm ra cách diễn thích hợp cho mình, nhưng không ra chiến trường, thì vẫn không cách nào có thể yên lòng.

Hắn quay đầu nhìn xung quanh thì thấy nam diễn viên trung niên đóng vai Thần Tích đạo trưởng lúc này đang nghỉ ngơi nên hắn đi tới và cúi người hỏi: "Xin chào tiền bối, xin lỗi đã quấy rầy.

"Ngài có thể cho tôi một ít thời gian để đối diễn cùng nhau được hay không?”

Nam diễn viên trung niên liếc mắt một cái: "Diễn Hoa Vô Khuyết?

"Tôi xưa nay không cùng người khác đối diễn, tôi phải bảo đảm giữ cảm xúc đủ cho cảnh quay chính thức.”

Nói xong hắn ta cầm ly nước ở bên cạnh, dù bận vẫn ung dung nhấp một miếng.

Sắc mặt của Hứa Trăn cứng đờ, cười cười xin lỗi, sau đó tìm nơi khác tự mình luyện tập.

Nhìn bóng lưng rời đi của hắn, không ít người xung quanh đều lộ ra ánh mắt thận trọng.

Đây chính là người mới diễn vai Hoa Vô Khuyết?

Vậy thì xem bản lĩnh của cậu như thế nào?

Sau khi bị Thần Tích đạo trưởng cự tuyệt, Hứa Trăn đành phải tìm nơi hẻo lánh để tự mình luyện tập. Một bên luyện, một bên cảm thụ ánh mắt dòm ngó từ bốn phương tám hướng.

Hắn dùng ánh mắt còn lại liếc nhìn đám người chung quanh đang rảnh rỗi đứng hóng chuyện, hít sâu một hơi, như không có việc gì tiếp tục luyện tập. Hứa Trăn hiểu, những người khác trong đoàn đều có ý kiến về mình.

Lâm trận đổi chủ tướng, hơn nữa vị chủ tướng mới này lại là một nhân vật nhỏ không có danh tiếng gì, bất cứ ai cũng sẽ cảm thấy khó chấp nhận. Tuy nhiên, kể từ khi đảm nhận vai diễn này, hắn đã sẵn sàng gánh chịu mọi thứ. Bao gồm cả sự nghi ngờ của người khác cộng với áp lực lớn đi kèm.

Đã nhận số tiền này, thì hắn cũng phải sẵn sàng chấp nhận trách nhiệm.

Chỉ bằng cách làm việc gấp mấy lần người thường, chúng ta mới có thể xứng đáng với sự tin tưởng của đoàn phim và xứng đáng với cơ hội ngàn vàng này!