Chương 84: Vòng 1, ván 2 (1)

Tại trận đấu của lớp 10a6 vs 10a10.

Sau ván đấu đầu tiên, với tư cách là Tướng của 10a10, Ngọc Mai biết rằng trình độ của kẻ địch cũng không phải dạng vừa.

Thế nên, trong ván này, nàng quyết định tung một thế cờ dị nhằm biến chuyển tình hình.

Tiếng còi khai cuộc cất lên, Ngọc Mai lập tức vung tay hô:

- Tượng 3 tấn 5.

Nghe quân trinh sát báo lại, Hồ Đức Nhân lập tức nhấn nhấn vào trong điện thoại.

Vài giây sau, hắn chỉ tay và điều quân:

- Pháo 8 bình 4.

Thấy con Pháo đen kia, Ngọc Mai không quan tâm cho lắm, liền vẫy tay nói:

- Mã 2 tấn 3.

Những nước đi khai cuộc của đôi bên diễn biến như sau:

- Mã 8 tấn 7. (Đen)

- Xe 1 bình 2. (Đỏ)

- Xe 9 bình 8. (Đen)

Nhận thấy cánh phải của mình trăm lối khó đi, Ngọc Mai quyết định đẩy Tốt 7 để mở đường:

- Tốt 7 tiến 1.

Thấy thế, Đức Nhân lập tức vẫy tay nói:

- Xe 8 tiến 4. Tuần Hà!

“Bây giờ, mình đẩy Mã 8 lên cũng không được. Con Xe đỏ trấn thủ ở biên cương vững chắc quá.

Nếu đã vậy, mình chỉ còn cách đó”.

Từ trong suy nghĩ đi ra, Ngọc Mai quyết đoán la to:

- Pháo 2 bình 1.

Nhận ra ý định trao đổi Xe của bên Đỏ, Đức Nhân hừ lạnh một cái, tay thì nhấn nhấn vào trong điện thoại:

- Xe 8 bình 3.

Thấy đối phương không trao đổi Xe, Ngọc Mai nhíu nhíu mày nghĩ:

“Đi con Xe qua đó làm gì? Chẳng lẽ lại muốn chặn cánh trái của mình?

Khoan đã, cậu ta muốn dùng Pháo ăn con Sĩ 6 của mình.”

Đọc vị được nước đi của bên Đen, tất nhiên, nàng liền tung nước cover:

- Mã 8 tấn 7.

Thấy thế, Nhân nghĩ nghĩ và nhanh chóng đi nước tiếp theo:

- Tốt 7 tiến 1.

Nhận thấy ý định kích đổi Tốt của bên Đen, Ngọc Mai hơi đắn đo. Nhưng sau vài giây suy nghĩ, nàng biết rằng bản thân sẽ gặp bất lợi nếu đổi con Tốt này.

Chính vì thế, nàng lập tức đẩy Xe lên cover cho nó và cũng như cố thủ ở biên cương.

- Xe 2 tiến 4.

Tức nhiên nước kích đổi Tốt này do Đức Nhân tạo ra, nên hắn hiểu rất rõ tầm quan trọng của việc ăn quân trước.

Do đó, hắn quyết ép địch phải ăn lấy con Tốt trước.

- Mã 2 tấn 3.

Thấy địch dâng Mã, khuôn mặt của Ngọc Mai lộ ra vẻ đăm chiêu:

“(1) Nếu mình đi nước Mã 7 tấn 6, thì con Mã này sẽ bị con Xe đen ăn. Còn nếu đi nước Mã 7 tấn 8, thì con Mã này lại bắc cầu cho con Pháo đen ăn Pháo 8 của mình.

(2) Nếu mình đi nước Pháo 8 tiến 3 bắt Xe, thì địch chỉ đơn giản cho con Tốt 3 tiến 1 và ăn Tốt 7 của mình. Sau đó, con Pháo 8 này lại rơi vào mai phục của địch. Bắt buộc, mình phải điều con Pháo lui về. Và việc này xem như chấp địch có một con Tốt sang sông từ sớm. End game!

(3) Pháo 1 ăn Tốt 9 của địch. Mình cũng đâu có ngu tới mức đó.

(4) Tốt 3 tiến 1 để mở đường cho Mã 3. Được cái này thì mất cái khác, lối đi của con Xe 2 lại bị chặn lại. Vậy thì nước cover Tốt lúc nãy là vô nghĩa à?

Xong! Bây giờ, mình tới nửa bước cũng khó đi.

Phải đổi Xe.. Phải đổi Xe… Phải đổi Xe để chiếm tiên cơ.”

Từ trong trạng thái suy nghĩ đi ra, nàng thở dài một cái và vẫy tay nói:

- Tốt 7 tiến 1. Ăn Tốt!

“Vậy là muốn trao đổi Xe ư?”

Đoán được ý định của Mai, Đức Nhân không nóng không lạnh hô:

- Xe 4 bình 3. Ăn Tốt!

Ngay lập tức, Mai liền hô:

- Xe 2 bình 7.

Tuy rằng đã đoán được ý định của 10a10, nhưng Đức Nhân vẫn quyết định dùng Xe đổi Xe.

Vì sao lúc nãy, hắn không đổi, còn bây giờ lại đổi?

Lúc nãy, nếu đổi Xe, bên Đỏ sẽ có lợi hơn. Bởi vì, bên Đỏ có Tiên cơ. Đồng thời, hắn chưa triển khai được đội hình, còn bên họ thì ngược lại.

Còn lần đổi Xe này thì khác. Hắn đã triển khai đội hình khai cuộc có thể công và cũng có thể thủ, tùy biến. Và một điều quan trọng nữa, bên địch muốn ăn con Xe của hắn thì bắt buộc phải tấn Tượng 5 lên. Chỉ vì một nước đổi quân này, họ đã biến thế trận Công trở thành thế trận Thủ và phải để hở cánh Phải.

Nhận ra những lợi thế trên, Nhân không một chút ngần ngại dùng Xe ăn Xe.

- Xe 3 tiến 1. Ăn Xe!

Thấy bên Đen dứt khoát đến vậy, Ngọc Mai có chút chần chừ. Nhưng đã vào thế, nàng không thể không ăn con Xe này.

- Tượng 5 tấn 7. Ăn Xe!

Đã có dự tính từ trước, ngay khi tiếng còi cất lên, mắt của Nhân dán vào trong điện thoại, còn miệng thì hô:

- Tượng 3 tấn 5.

Nhận ra ý đồ “mở đường cho quân Xe còn lại”, Ngọc Mai hừ lạnh một cái và tung nước đáp trả:

- Tốt 3 tiến 1.

Thấy thế, Nhân nhấn nhấn vào trong điện thoại và điều quân:

- Mã 3 tấn 4.

- Sĩ 6 tấn 5. (Đỏ)

Nước đi tiếp theo của bên Đỏ khiến cho Nhân hơi sững sờ và rơi và vào trạng thái động não:

“Gì đây? Chẳng lẽ cậu ấy muốn xây tường đổ bê tông cố thủ để câu giờ?

Nếu đã vậy, mình cũng nên dùng toàn lực để phá bức tường thành kia.”

Hồi phục tinh thần, hắn lập tức tung đòn:

- Xe 1 tiến 1.

Thấy địch đã điều động con Xe còn lại, ánh mắt của Ngọc Mai liếc về cánh trái, miệng hô:

- Pháo 8 bình 9.

Sau khi nghe quân trinh sát báo cáo lại tình hình, Nhân mỉm cười và nghĩ thầm trong đầu:

“Dùng Xe bắt Pháo của tui ư? Cậu có dám không?”

- Pháo 2 tiến 1.

Thấy địch tung nước phòng thủ kia, ánh mắt của Ngọc Mai thoáng trùng xuống, còn trong não thì suy tính:

“Nếu bây giờ, mình đi nước Xe 9 bình 8. Địch sẽ tung nước Pháo 4 bình 3. Trao đổi kiểu gì, mình cũng sẽ lỗ.”

Do đó, nàng quyết định thủ tiếp:

- Tượng 7 tấn 5.

Thấy bên Đỏ không mắc vào lưới, Nhân liền quăng ra một chiếc chài khác:

- Pháo 2 bình 3.

Tiếng còi cất lên, tới lượt bên mình điều quân, nhưng Ngọc Mai vẫn đứng im bất động. Bởi vì lúc này, nàng đang rơi vào trạng thái suy nghĩ:

“Địch dùng Pháo phục kích con Mã 7 của mình. Giờ bản thân nên đi nước nào là tối ưu nhất?

Dùng Mã 3 tấn 2 để cho con Pháo 1 cover Mã 7? Không được, nếu vậy thì địch sẽ Xe 1 bình 8 vây bắt tiếp con Mã này. Kiểu gì khi giao đổi, mình cũng sẽ là người thiệt thòi.

Hay là Mã 3 thoái 2? Nước tiếp theo của địch chắc chắn sẽ là Pháo 4 bình 3. Bị Song Pháo oanh tạc, bản thân không chột thì cũng què. Vì chỉ một con Pháo 1 của mình căn bản không đủ hỏa lực để cover chiến tuyến bên kia.

Nếu mình đi nước Mã 7 thoái 8, thì lại càng không được. Bởi vì khi đưa Mã trở về chuồng ngựa, nó sẽ chặn mất lối đi của con Xe 9.

Haizz! Vậy là chỉ còn nước đi đó thôi.”

Không còn cách nào khác, nàng đành lắc đầu, thở dài và nói:

- Mã 7 thoái 6.

Nghe quân trinh sát báo cáo lại địch đã phải thúc ngựa về cố thủ Tử Cấm Thành, Nhân như cười như không nói:

- Xe 1 bình 2.

Ngay khi con Xe đỏ nhảy sang trái một bước, sắc mặt của Ngọc Mai đỏ bừng bừng, còn hai lỗ tai thì xì khói.

Dậm chân xuống đất vài cái, nàng tức tối chửi thờ:

- Thằng chó. Đừng có ép người quá đáng.

Bị chặn hết tất cả các lối tấn công, bên Đỏ chính thức mất Tiên cơ.

“Xét về mặt hiệu quả, tấn công luôn luôn mặt trận được đánh giá cao hơn phòng thủ. Bởi vì, chỉ có câu “dùng tấn công làm phòng thủ” chứ làm quái gì có câu “lấy phòng thủ để tấn công”. Còn “phòng ngự phản công” thì quá phụ thuộc vào độ may mắn, địch mà không để lộ sơ hở thì coi như thua.”