Chương 4: Phế Nhân Thì Không Nên Trách Hệ thống

Người dịch: Vô Thần

Biên: Cẩu ca.

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: TruyenYY.com.

“Trải nghiệm một chút hồi ức đẹp đẽ, thông qua điện thoại, cảm nhận một con người khác của chính mình...”

Đây là ca khúc chủ chốt trong album mới tên là “Hồi ức ngọt ngào” của Cố Thi Thi, cô đã hát không dưới năm trăm lần nhưng lần này lại có cảm giác khác biệt.

- Khả năng ca hát của mình… thật sự tiến bộ rồi hay sao?

Cố Thi Thi mở trừng hai mắt, sau khi cô phát hành album liền điên cuồng luyện tập khả năng ca hát của mình.

Bài hát vừa rồi cô hát là bài hát chủ chốt trong album mới, bài hát khác thì cô có thể không quen thuộc, chẳng lẽ bài hát này cô lại không quen thuộc hay sao?

Hát hay hay dở cô đều hiểu rõ!

Cố Thi Thi đối với những khuyết điểm của bản thân mình hiểu rất rõ ràng, nhưng rõ ràng thì rõ ràng, không ít khuyết điểm nhất định phải dùng kỹ xảo ca hát bù đắp, vấn đề này không phải muốn giải quyết là sẽ giải quyết được ngay!

Nhưng bây giờ…cô rõ ràng cảm giác được, lần này cô hát so với lần trước phối âm trong phòng thu dễ nghe hơn nhiều…

- Thật sự tiến bộ rồi? Cố Thi Thi mở to mắt, nhìn chính mình trong gương.

[Mời ký chủ không cần hoài nghi năng lực của hệ thống, hệ thống nói ban thưởng tăng cường kỹ năng của ngươi thì nhất định sẽ tăng cường, chẳng qua là kỹ năng ca hát của ký chủ quá kém, tăng cường một chút như vậy mà ngươi đã có thể cảm giác được sự khác biệt rõ ràng.]

Cố Thi Thi nghe xong lập tức xấu hổ đỏ mặt lên, nói thế nào thì cô cũng là một diễn viên, không phải ca sĩ chuyên nghiệp mà…

Bất chợt hai mắt của cô sáng lấp lánh...

Thêm 0.1 điểm kỹ năng, cho dù mới chỉ là một phần mười của hệ thống ban thưởng mà hiệu quả đã rõ ràng như thế, nếu thu hoạch hoàn toàn không biết hiệu quả đến đâu?

Nghĩ như vậy, cô lại bất mãn…

- Hey, hệ thống, vì sao mức độ hoàn thành nhiệm vụ của ta lại là cực kém hả? Coi như bị hắn cự tuyệt nhưng ta cũng đã hoàn thành nhiệm vụ tỏ tình rồi mà? Cố Thi Thi bất mãn nói.

[Bởi vì ký chủ biểu hiện cực kém, nếu như không phải ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ tỏ tình, thì ngay cả 0.1 điểm ban thưởng hệ thống cũng không muốn thưởng ngươi.]

- Dựa vào cái gì? Ta rõ ràng hoàn thành rồi mà! Cố Thi Thi nhíu mày.

- Ngươi biết ở trước mặt công chúng tỏ tình là việc rất khó khăn hay không? Mà ta lại còn bị hắn cự tuyệt nữa chứ!

[Ký chủ bị cự tuyệt là đương nhiên, lần tỏ tình này nhất định không thể thành công được!]

- Thế tức là ngươi cố ý đem một cái nhiệm vụ chỉ có thể hoàn thành với mức độ cực kém giao cho ta sao? Lông mày Cố Thi Thi càng nhíu càng chặt.

[Ngươi là phế nhân thì cũng không nên trách hệ thống, hệ thống ban bố nhiệm vụ nào cũng có thể hoàn thành, lần này là bởi vì ký chủ đã lãng phí 7 ngày trước đó, dẫn đến việc đánh giá nhiệm vụ cực kém, nếu như ký chủ dùng thời gian bảy ngày cùng Tô Hạo tạo mối quan hệ, lần tỏ tình này hoàn toàn có thể thành công!]

[Hệ thống xin đề nghị ký chủ trân trọng tất cả thời gian để hoàn thành nhiệm vụ, không cần giống như trước kia!]

Cố Thi Thi đỏ mặt lên nhưng dù sao cô cũng đành bất lực…

Ai có thể đột nhiên cam tâm tình nguyện đi tỏ tình với người lạ? Loại chuyện này nhất định cần chuẩn tâm lý thật tốt mới được… huống chi cô cũng là lần đầu tiên chủ động đi tỏ tình nha!

Hơn nữa vì sao Tô Hạo kia lại không chấp nhận lời tỏ tình của cô? Chẳng lẽ hắn cảm thấy cô không xinh đẹp? Không có mị lực hay sao?

[Đinh đang!]

[Phát hành nhiệm vụ chi nhánh 2: Trong vòng bảy ngày, đến nhà Tô Hạo làm khách, câu dẫn… thể hiện mị lực của mình.]

[Nhiệm vụ thành công: Ban thưởng kỹ năng chế tác âm nhạc +1.]

[Nhiệm vụ thất bại: Trao đổi linh hồn với heo trong vòng một tháng!]

- Hả? Lại chuyện gì nữa? Cố Thi Thi nhảy dựng lên.

[Hệ thống cảm nhận được tâm nguyện của ký chủ cho nên phát hành thêm nhiệm vụ chi nhánh!]

- Không phải ý này? Ngươi vừa rồi mới nói là câu dẫn đúng không? Câu dẫn đúng không?

Cố Thi Thi tức giận thật sự, dựa vào cái gì mà một đại minh tinh như mình lại phải đi câu dẫn một học sinh cấp ba?

[Đúng thế!]

Hệ thống lập tức trả lời không chút che giấu.

- Ngươi…

Vẻ mặt của Cố Thi Thi vô cùng phẫn nộ, nếu như không phải cô không bắt được cái hệ thống này thì cô thật sự muốn đặt hệ thống này ở dưới xe Mazda của mình, sau đó đè đi đè lại ít nhất hai chục lần mới hả dạ.

Một lúc lâu sau cô mới bình ổn lại, gương mặt Cố Thi Thi đột nhiên trở nên nghiêm túc:

- Hệ thống, ta hỏi ngươi một chuyện rất quan trọng!

[Mời ký chủ nói!]

- Ta thấy những nhiệm vụ này của ngươi rõ ràng là muốn đem ta đẩy vào lòng trai lạ…

- Còn nữa, có phải cuối cùng ngươi sẽ ép ta cùng với hắn làm… làm… làm loại chuyện kia hay không? Cố Thi Thi nghiến răng nói.

Trong giới văn nghệ, loại chuyện đổi thân mình lấy sự nghiệp vốn dĩ có rất nhiều, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả mọi người đều muốn dùng quy tắc đấy…

Những thành tích của cô cho đến bây giờ thật sự không hề dựa vào những quy tắc ngầm kia!

[Mong ký chủ yên tâm, hệ thống cũng không có loại nhiệm vụ kia, cũng không cần loại nhiệm vụ kia.]

- Vậy thì tốt rồi… Cố Thi Thi thở dài nhẹ nhõm.

Mặc dù cô cũng muốn đạt được năng lực do hệ thống ban thưởng nhưng nếu như cuối cùng hệ thống muốn vi phạm ý nguyện ép cô đi làm loại chuyện kia thì cô thà rằng chết đi còn hơn!

“Teng teng teng teng teng…”

Điện thoại của Cố Thi Thi bỗng nhiên vang lên, cô vừa ấn nghe điện thoại thì bên trong lập tức truyền đến một tiếng rống như sư tử Hà Đông...

- Thi Thi! Cô muốn làm cái gì vậy? Lên xem trang weibo đi, vì sao cô lại đi tỏ tình với một học sinh cấp ba?

- A! Lý tỷ! Tôi biết sai rồi!

Cô vội vàng xin lỗi, không chú ý đến hệ thống đang hiển thị một dòng văn tự, sau đó đã nhanh chóng biến mất không thấy gì nữa.

[Hệ thống không cần loại nhiệm vụ kia, là bởi vì ký chủ sẽ tự mình thích hắn.]

Trong nhà Tô Hạo bởi vì xuất hiện chuyện đáng xấu hổ vừa nãy cho nên không khí trên bàn ăn có chút ngột ngạt dị thường…

- Hừ, mình cũng phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, không thể làm phiền chị họ mãi được… Đúng rồi! Còn phải xem sự khác biệt của hai thế giới nữa! Cơm nước xong xuôi, Tô Hạo vội vã chạy về phòng, vừa đi vừa lẩm bẩm.

Hắn cũng không còn cách nào khác, đối diện với cái ánh mắt tràn ngập sát khí kia của em gái thì cho dù mặt dày đến mấy hắn cũng không nuối trôi cơm được...

Trước kia Tô Hạo không biết như thế nào là cái nhìn lạnh lẽo, lúc ấy hắn đọc truyện còn không hiểu bên trong truyện nói đến ánh mắt lạnh lẽo thấu xương kia là loại ánh mắt gì...

Hiện tại… hắn đã hiểu rồi…

Ầm một tiếng, Tô Hạo vội vàng đóng cửa phòng lại, nghe thấy tiếng đóng cửa Tô Tiểu Di khẽ thở dài một hơi, ánh mắt lại trở về bình thường như cũ.

- Thật là… rõ ràng trước kia anh ấy đẹp trai như vậy, sao lại lựa chọn…

Tô Hạo luống cuống tay chân chạy trở về gian phòng của mình, lúc này mới nhẹ nhõm thở dài một hơi.

Thật ra lúc đầu tình cảm giữa em gái và mình cũng không tệ lắm, dù sao thì sau khi cha mẹ qua đời, trước khi chị họ thu nhận bọn họ, hai người cũng từng sống nương tựa lẫn nhau.

Lúc ấy, em gái đối với hắn ôn nhu tuyệt đối, vô cùng quan tâm yêu mến, cho đến khi phát sinh chuyện đó…

Sau đó lập tức đổi thành loại ánh mắt giết người này!

Tô Hạo hung hăng lắc lắc đầu, chậm rãi mở máy tính lên.

Chị họ có thu nhập rất cao cho nên mới mua cho anh em Tô Hạo mỗi người một chiếc máy tính, nhưng mà đây không phải lý do để Tô Hạo không đi kiếm tiền, thân là một người vị thành niên có tâm lý nam nhân, hắn thực sự không muốn để người ta kiếm tiền nuôi sống mình, cho dù mình cũng ở nhà làm không ít việc nhà…

- Làm việc gì nhỉ? Ít nhất đứng trước em gái cũng không thể quá mất mặt mới được… Tô Hạo cười khổ.