Chương 4: Thất Tinh Nguyên Anh Kỳ Diệu

Khi bọn Âu Dương Gia Vũ xuất hiện tại đại sảnh thì chúng tân khách mới dừng trao đổi đợi gia chủ phát biểu.

Âu Dương thiên đức kéo Âu Dương Gia Vũ đi tới trên đài quay về hướng mọi người mỉm cười nói:" Hôm nay là sanh nhật của Âu Dương Gia Vũ tôn nhi ta, đa tạ các vị đã bớt chút thời gian tới đây tham dự, các vị chú ý một chút, lần này sẽ không làm hình thức, chỉ cần tôn nhi ta vui vẻ là đủ rồi, cho nên lần này yến hội để tôn nhi ta chủ trì a." Quay đầu về Âu Dương Gia Vũ sủng nịch nói:" Vũ nhi, hết thảy đều giao cho ngươi chủ trì, ngươi có ý tưởng gì thì tới chỗ các vị thúc bá nói đi?"

Dưới đài, mặc dù mọi người đều biết đây là cháu nội duy nhất của Âu Dương thiên đức, nhưng chứng kiến Âu Dương thiên đức đối với hắn quá mức sủng ái cũng không lấy làm lạ, Mộ Dung Thức ánh mắt thâm thúy như đang tính toán một điều gì đó, mà Đông Phương Lang cùng Tây Môn Phong liếc nhau, đều thấy được ánh mắt kinh ngạc của đối phương.

Âu Dương Gia Vũ lạnh nhạt cười, quay về phía gia gia gật đầu rồi xoay người hướng tới mọi người nói:" Các vị thúc bá, a di các ngươi hảo, cảm tạ các vị không quản đường xa tới tham gia yến hội sanh nhật của tiểu chất, để tỏ lòng thành ý của tiểu chất, để cảm tạ các vị ta sẽ tặng các vị một khúc Đạn thượng của cổ cầm."

" Hoa! Hoa! Hoa!" Tiếng vỗ tay vang dội, cho dù không tin một đứa trẻ ba tuổi có thể tạo ra thanh âm gì từ cổ cầm nhưng dù sao cũng là tôn nhi của Âu Dương thiên đức, còn ai không dám cấp mặt mũi cho hắn chứ.

Mà mọi người của Âu Dương gia cũng ngạc nhiên tròn mắt nhìn Âu Dương Gia Vũ, mặc dù biết tiểu hoàng đế này bất phàm nhưng không có nghe hắn biết đạn cổ cầm a, Âu Dương thiên đức hưng phấn nhìn đứa cháu yêu, hắn tin tưởng tôn nhi mình sẽ không phải là nói xuông, đây là kinh nghiệm mà hắn biết trong ba năm qua, chờ mong tôn nhi lần này lại mang đến cho mình cái cảm giác vui mừng lẫn sợ hãi.

Âu Dương Gia Vũ nhìn phía dưới thấy ánh mắt của mọi người kinh ngạc, không khỏi cười thầm, mình bách thế trọng tu làm sao có thể nói giỡn như vậy chứ, cầm kỳ thư họa? chỉ là vấn đề nhỏ mà thôi, đi tới bên cạnh cổ cầm ngồi xuống, nghĩ xem nên dạo khúc nào đây? Nhắm mắt suy nghĩ, cánh tay ngọc nhỏ bé vươn ra như phượng hoàng chao lượn, trong nháy mắt vang lên tiếng đàn, thanh âm nhẹ nhàng linh động dễ nghe.

mọi người kinh ngạc, không tin vào mắt mình rồi lại đắm chìm trong tiếng nhạc không thể tự kềm chế. Một khúc đã tấu xong, Âu Dương Gia Vũ nhìn mấy trăm người trước mắt toàn bộ còn chưa phục hồi tinh thần si ngốc, không khỏi cười khổ đứng lên, vừa rồi mình dạo đạn cầm khúc lúc nhất thời hưng phấn đưa vào một chút tiên thức, đối với những người này ảnh hưởng không phải là nhỏ, mặc dù muốn nhìn một chút bộ dáng giật mình của bọn họ, nhưng cũng không muốn bọn họ phải đắm chìm trong tiếng nhạc của mình a, vừa nghĩ xong, ánh mắt mấy trăm người sáng rực lên nhìn Gia Vũ năn nỉ đề nghị đàn lại, không khỏi khiến Gia Vũ cảm thấy rùng mình, nhân lúc bọn họ còn không có hoàn toàn tỉnh táo lại ba mươi sáu kế “tẩu vi thượng sách” ta chuồn….

Đến khi mọi người phục hồi tinh thần tìm tiểu thọ tinh thì đã tìm không được Âu Dương Gia Vũ.

Mộ Dung Thức thần sắc vô cùng phức tạp nhìn chỗ Âu Dương Gia Vũ vừa ngồi bên cạnh cổ cầm, một hồi xem lại, người tỉnh táo cũng chỉ là đứa cháu gái sáu tuổi Mộ Dung Hạ Thu, âm thầm quyết định rồi hướng Âu Dương thiên đức đi đến.

.................................................. ..........

Mặc kệ yến hội diễn ra như thế nào, Âu Dương Gia Vũ li khai, lúc này đang ở trong Gia Vũ sơn trang đi thăm các nơi, không ngừng lắc đầu lại gật đầu, mặc dù bên trong sơn trang nồng độ linh khí đã lớn hơn bên ngoài linh khí gấp trăm lần, nhưng vẫn không thỏa mãn được điều kiện tu luyện của mình a, ai bảo chuyển thế tới địa cầu là nơi có quá ít linh khí chứ, đợi tu luyện đến cảnh giới nhất định sẽ dụng tiên thức tìm một chút xem có thể hảo hảo phát hiện ra động phủ tu luyện của người tu chân thượng cổ hoặc tiên nhân lưu lại hay không, đến lúc đó tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh a, bây giờ trước tiên cứ tu luyện cái đã, không phải để tâm tìm làm gì, như thế càng khó chịu mà thôi.

phân phó người hầu báo cho gia gia và ba mụ bọn họ, rồi Âu Dương Gia Vũ đến mật thất trong trận tâm của tụ linh sơn trang ngồi ngay ngắn, Ba năm qua linh hồn kim đan lực trợ giúp mình thành công ổn định tiên thiên chi cảnh khi xuất sanh, điều này cũng là mơ tưởng, là cảnh giới mà người trong võ lâm truy cầu.

vận chuyển công pháp chậm rãi hấp thu thiên địa linh khí, từng cổ nhỏ thiên địa linh khí nhanh chóng vận chuyển trong cơ thể không chút trở ngại, vận chuyển một vòng đại chu thiên rồi hóa thành chân nguyên nhè nhẹ chảy vào đan điền, cứ như vậy Âu Dương Gia Vũ lần đầu tiên chánh thức bắt đầu tu luyện kể từ sau khi chuyển thế, thiên địa linh khí càng ngày càng nhiều, càng lúc càng nhanh hướng cơ thể Âu Dương Gia Vũ nhập vào, linh khí không ngừng mở rộng kinh mạch, kinh mạch từ chỗ có một tia chân nguyên rồi từ từ chân nguyên tràn ngập cả đan điền, Khi chân nguyên đạt tới cực hạn thì hình thành chất lỏng chân nguyên, Khi chất lỏng chân nguyên cũng càng ngày càng nhiều thì không ngừng áp súc, bây giờ chất lỏng chân nguyên cũng đã đạt tới áp súc cực hạn, so với lúc trước tốc độ đề thăng của Âu Dương Gia Vũ còn nhanh hơn tốc độ hấp thu linh khí mấy chục lần, kinh mạch hấp thu linh khí tốc độ cũng so với trước kia nhanh mấy chục lần.

]

" Bồng" một tiếng, trong đan điền hình thành một hạt châu nhỏ chính là kim đan.

Âu Dương Gia Vũ mở mắt, ánh mắt lóe lên tinh quang màu, cảm thán nói:" Cuối cùng cũng đạt tới Kim Đan kỳ." (Sặc, bó tay, ba tuổi, tu luyện có tý tẹo đã tới kim đan kỳ, Lão cà chua bà biết chắc tức hộc máu mà chết quá, gì mà Tần Vũ, Hồng Quân, Lý dương…cũng chỉ là con tép so với thằng này, Éc éc) Trong lòng tính toán biết được đã trôi qua ba năm, không khỏi cười khổ, Ba năm thời gian từ tiên thiên chi cảnh tu đáo Kim Đan kỳ xem ra đã rất nhanh rồi, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy quá chậm, ta muốn chết a, (sặc…săc.) hay là linh khí vẫn chưa đủ a, nếu có cũng đủ linh khí khẳng định bây giờ mình phải đạt Nguyên Anh kỳ, nếu có thể đột phá xuất khiếu kỳ cũng không có gì lạ a, không nghĩ được bây giờ mới đạt kim đan tiền kỳ a, Ba năm thời gian mới tu tới Kim Đan kỳ, xem ra bẩy năm nữa ở đây thì linh khí nơi này ít như vậy chắc không có cách nào khác đột phá Nguyên Anh kỳ rồi, thôi, bẩy năm tu luyện cũng không phải là lâu, việc gì phải vội chứ?

một lúc lâu, ánh mắt Âu Dương Gia Vũ sáng ngời, một kế hoạch tuyệt diệu có thể nói điên cuồng hình thành trong đầu, nếu không cách nào đột phá Nguyên Anh kỳ, ta cứ cho kim đan hấp thu năng lượng chả đi đâu mà mất cả? Đến lúc đó tâm cảnh cùng tu vi cảnh giới đánh nhau, vậy...... Nghĩ tới đây không khỏi cười ha hả.

nghĩ là làm, tất cả phương diện, các chi tiết đều suy nghĩ một lần cảm giác được không có vấn đề gì liền vận chuyển công pháp bắt đầu hấp thu linh khí, thiên địa linh khí cuồn cuộn không dứt dũng mãnh trút vào đan điền, hình thành chân nguyên chất lỏng, không biết qua bao lâu, chân nguyên trong đan điền không ngừng hấp thu áp súc hình thành liễu chất lỏng, tiếp tục không ngừng áp súc chất lỏng chân nguyên, mười lần trăm lần, chậm rãi đạt tới cực hạn.

chỉ nghe" Bồng" một tiếng như lúc đột phá Kim Đan kỳ, Âu Dương Gia Vũ chợt động linh thức, bản thân nhìn thiên đạo giải thích bắt chước quỹ tích vận hành của bắc đẩu thất tinh trong nháy mắt đem kim đan chia ra làm bẩy, chia kim đan làm bẩy phương vị cùng bắc đẩu thất tinh hình thành cảm ứng.

" Ti......"

thiên địa linh khí hấp thu tốc độ đột nhiên tăng nhanh gấp trăm lần, nhất thời trong sơn trang thiên địa linh khí bị hấp thu điên cuồng chỉ phút chốc đã bị hấp thu sạch sẽ, mà thất tinh kim đan cũng vận chuyển theo một quỹ tích huyền diệu, Âu Dương Gia Vũ cảm thấy nao nao, thiên địa linh khí trong sơn trang đã hấp thu sạch sẽ, theo lý thuyết không có linh khí hấp thu thì công pháp cũng phải đình chỉ mới đúng a, tại sao thất tinh kim đan còn không ngừng vận chuyển chứ? Không để hắn suy nghĩ nhiều, một cỗ lực lượng khổng lồ vô cùng dũng vận chuyển không ngừng tại thất tinh kim đan, chính tốc độ vận chuyển cao của thất tinh kim đan sau khi có lực lượng khổng lồ gia nhập, tốc độ vận chuyển lại tăng lên.

Âu Dương Gia Vũ không biết cỗ lực lượng này rốt cuộc từ nơi nào tới, hơn nữa cấp bậc lực lượng cũng vượt xa so với chân nguyên lực của mình, nhưng trực giác cho rằng này cổ lực lượng này đối với mình trợ giúp hẳn là rất lớn, trải qua bách thế trọng tu nếu còn không biết giờ phút này muốn làm cái gì vậy hắn cũng không đáng sống.

Âu Dương Gia Vũ quyết định thật nhanh cả tâm thần chìm vào thất tinh kim đan, chậm rãi tìm hiểu quỹ tích vận chuyển của thất tinh, mà cổ lực lượng khổng lồ kia rất nhanh dung nhập vào trong thất tinh kim đan.

từ xa nhìn lại, Âu Dương Gia Vũ nhắm chặt hai mắt vẻ mặt lạnh nhạt hai chân xếp bằng ngồi ngay ngắn, một đạo tinh quang mênh mang từ vị trí bắc đẩu thất tinh trên bầu trời chiếu thẳng đến đỉnh đầu Âu Dương Gia Vũ.

Âu Dương Gia Vũ trong cơ thể, thất tinh kim vận chuyển đan tốc độ cao hấp thu lực lượng đạt tới cực hạn.

Âu Dương Gia Vũ tâm thần vừa động," Bồng" một tiếng, bảy nhân hình trẻ con màu đỏ nhạt xuất hiện thay thế bẩy viên kim đan.

đan toái thành anh.

bảy nguyên anh giống Âu Dương Gia Vũ như đúc tiếp tục vận chuyển theo quỹ tích huyền diệu, lần này hấp thu cổ lực lượng kia tốc độ lại đề thăng, một cổ cổ lực lượng từ thất tinh nguyên anh hướng viên kim đan trong đan điền, chỉ trong phút chốc." Bồng" một tiếng, viên kim đan tại đan điền vỡ vụn thành anh.

thất tinh nguyên anh vận chuyển, một cổ lực lượng khó hiểu dung nhập trong nguyên anh, thất tinh nguyên anh vừa mới bắt đầu hình thành to bằng ngón chân cái bây giờ đã to bằng nắm tay, màu đỏ nhạt chầm chậm biến thành màu đỏ, đỏ thẩm, đột phá vàng nhạt, màu vàng, vàng sẫm, lại đột phá iến thành vàng nhạt.

Âu Dương Gia Vũ chậm rãi mở mắt, một đạo quang mang vàng nhạt chợt lóe rồi biến mất, khóe miệng lặng lẽ lộ ra một tia mỉm cười, chỉ thấy bầu trời đan điền trong cơ thể có bẩy nguyên anh màu vàng nhạt chiếu theo phương vị bắc đẩu thất tinh vận chuyển theo quỹ tích huyền diệu, mà giữa bảy nguyên anh vàng nhạt một nguyên anh màu tím ngồi ngay ngắn, nguyên anh màu tím chính chậm rãi hấp thu năng lượng sau khi đã được bẩy nguyên anh luyện hóa.

Âu Dương Gia Vũ không khỏi cảm thán vận khí của mình cũng không tồi a, vốn chích định tu luyện xuất một viên kim đan chuyên chứa đựng năng lượng, không nghĩ tới cơ duyên xảo hợp lại tu thành thất tinh nguyên anh kỳ diệu, mặc dù không biết cổ lực lượng vừa rồi là lực lượng gì, nhưng Âu Dương Gia Vũ rõ ràng điều kỳ diệu này nhất định là do thất tinh nguyên anh đưa tới, dù sao đối với mình có không ít điểm tốt là được, cần gì biết nó là năng lượng gì?

bây giờ tự mình đã đạt tới phân thần sơ kỳ, vốn tưởng rằng không biết yếu bao lâu mới có thể tu tới Độ Kiếp kỳ, nhưng bây giờ có điều kỳ diệu từ thất tinh nguyên anh, như vậy tốc độ tu luyện có thể chậm sao?? Nghĩ vậy nhịn không được cười ha hả.

toán toán thời gian còn lại vào sơn trang mười năm chỉ còn không đầy một năm, thời gian còn lại dứt khoát dùng để học một điều gì đó kể từ khi bách thế trọng tu tới nay, Âu Dương Gia Vũ ngẫm lại rồi nhắm mắt sửa sang lại đứng lên.

.................................................. .......

Lý Như Lan sắc mặt u buồn nhìn con mình ở địa phương trước mắt mà không được gặp, từ con mình ba sanh nhật ngày đó liền tiến nhập Gia Vũ sơn trang, bản thân không có một chút vui vẻ, không biết cuộc sống con mình thế nào, hắn còn nhỏ như vậy lại không có ai chiếu cố thật sự làm cho người ta không thể yên tâm, nếu không có mọi người ngăn cản đã sớm nhịn không được chạy tìm, nhìn qua tấm hình con mình ngồi ngay ngắn trước cổ cầm nhắm mắt bộ dáng nhịn không được nở nụ cười ôn hòa, nhớ tới ngày đó sau khi con mình đạn tấu cổ cầm và phản ứng của tân khách, ngay cả mình mình cũng nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại mà, bây giờ đã gần mười năm rồi, không biết Gia vũ giờ này cao chừng nào nữa.

Âu Dương Gia Vũ nhìn mẫu thân cầm tấm hình của mình khi thì thương tâm khi thì cao hứng nhớ lại, trong lòng tràn ngập cảm động, từ giờ khắc này Âu Dương Gia Vũ mới là bắt đầu chánh thức coi Lý Như Lan là mẫu thân.

" Mẹ, con đã trở về." Một giọng nói nhẹ nhàng tràn ngập cảm tình vang lên làmLý Như Lan bừng tỉnh.

" Vũ nhi" Lý Như Lan ôm cổ trước mắt chính là con mình, so với chính mình cao hơn không ít, nghẹn ngào nói không ra lời.

Phía sau Âu Dương vô vi cũng chứng kiến hết thảy , mắt cũng rưng rưng vì hạnh phúc.

ba ngày sau , bên trong Âu Dương gia tộc yến hội, Âu Dương thiên đức mặt đầy xuân phong nhìn Âu Dương Gia Vũ cười nói :" vũ nhi , ngươi năm nay cũng mười ba tuổi , có nghĩ đến trường học đọc sách chứ ? hoặc là gia gia thỉnh người về nhà dạy ngươi cũng được."