Chương 36: Tông Phái Hợp

Táng Ma sơn mạch, Đông Lam Sơn

Trong mật thất, Âu Dương Gia Vũ bỗng dưng mở mắt, trong mắt tinh quang loé lên, khoé miệng có chút nhếch lên, lộ ra vẻ cười thoả mãn.

Rốt cục đã đột phá độ kiếp trung kỳ, chỉ thấy trong cơ thể thất tinh nguyên anh từ màu xanh nhạt chuyển sang màu xanh, thanh quang trong nguyên anh không ngừng lưu chuyển, cả người tràn ngập lực lượng.

Sau khi an bài Vân Kiếm Tông cùng Vạn Hoa Phái xong, Âu Dương Gia Vũ tiến vào bế quan tiềm tu, dù sao tâm thần cường thịnh mà tu vi không theo kịp cũng bất quá giống như một con cọp giấy mà thôi.

Bây giờ thuận lợi đột phá Độ kiếp trung kỳ, cũng nên tiến hành bố trí điển lễ khai tông, Âu Dương Gia Vũ lộ ra vẻ cười tươi, thuần di biết mất khỏi mật thất.

Đông Lam Sơn, bên trong sơn động lớn nhất, Âu Dương Gia Vũ ngồi trên ghế chủ toạ, bên phải là Mộ Dung Hạ Thu xuống dưới là mộ đồ Vân Kiếm Tông, bên trái là người của Vạn Hoa Phái.

Bên trong sơn động vô cùng yên tĩnh, tất cả đồ tử đồ tôn đều chờ Âu Dương Gia Vũ, tổ sư gia, lên tiếng. Âu Dương Gia Vũ ánh mắt uy nghiêm, đảo một vòng, chậm rãi nói : - Vân Kiếm Tông là do đại đồ đệ Khải Minh của ta gây dựng, Vạn Hoa Phái là do tam đồ đệ Phượng Vân Yên lập nên. Bổn tôn muốn đem nhất tông, nhấy phái hợp làm một giáo phái, lấy tên là Bách Hợp Giáo, các người có ý kiến gì không? - Đệ tử đều không có ý kiến gì. Đông đảo đồ tử, đồ tôn đều lên tiếng tán thành.

- Ân ! Bây giờ cần an bài một chút về bối phận. Minh Hồng, Bạch Thuỷ, các ngươi nguyên bổn là đồng bối đệ tử, đều là Bách Hợp Giáo tam đại đệ tử, còn lại các đệ tử khác do các ngươi an bài. Âu Dương Gia Vũ suy tư một hồi rồi nói. ]

Bây giờ, đã có đến gần ba trăm đời, bối phận kém thật sự quá lớn, bất đắc dĩ Âu Dương Gia Vũ mới để bối phận bọn họ tăng lên, để làm cho Minh Hồng cùng Bạch Thuỷ bọn họ an bài. Minh Hồng chính là Đại trưởng lão của Vân Kiếm Tông, lục kiếp tán tiên tu vi. Bạch Thuỷ là Đại trưởng lão Vạn Hoá Phái, chỉ còn trăm năm nữa là độ tán tiên kiếp lần thứ năm. - Vâng, tổ sư gia ! Minh Hồng chân nhân cùng với Bạch Thuỷ đạo tôn khom người cung kính đáp. - Ân ! Bách Hợp Giáo lập giáo đại điển quyết định một năm nữa tiến hành. Lữ Dật Thanh, ngươi phụ trách an bài đệ tử đưa thiếp mời, tóm lại, bổn tôn muốn cả Tu Chân Giới đêu biết đến tên Bách Hợp Giáo. Âu Dương Gia Vũ phân phó nói. Đạo tinh quang thâm thuý trong mắt loé lên. Hắn vốn là đã không làm thì thôi, đã thành lập tông giáo thì phải là đại tông phái. - Vâng, Tổ sư gia ! Lữ Dật Thanh kích động đáp. Tổ sư gia giao chuyện trọng yếu như vậy cho hắn an bài, đó là vinh quang bản thân. - Ân ! Còn chuyện an bài nới tiếp đón tân khách, một chút việc nhỏ đó các ngươi tự an bài là được, nếu không có chuyện gì thì giải tán được rồi. Âu Dương Gia Vũ từ từ nói.

Mọi người cung kính lên tiếp, theo thứ tự lui ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, sơn động chỉ còn lại Âu Dương Gia Vũ, Mộ Dung Hạ Thu, Nguyễn Tuệ Tư và Nguỵ Lâm Phượng Châu bốn người. - Sư phụ, không nghĩ tới Đại sư huynh và Tam sư tỷ lợi hại như vậy, đêu đã khai tông lập phái. Nguyễn Tuệ Tư vẻ mặt hâm mộ nói. - Đúng vậy, sư tôn, Đại sư huynh và Tam sư tỷ thật lợi hãi a, mỗi người đều có một tông phái. Nguỵ Lâm Phượng Châu cũng có vẻ sùng bái nói.

Mộ Dung Hạ Thu bĩu mối, cũng là tại lão công thu đồ đệ lợi hại, truyền xuống bao đồ tử, đồ tôn so với nàng lợi hại hơn, làm cho nàng một chút uy nghi của sư nương cũng không có. Nghĩ như vậy, nhè ngay đùi Âu Dương Gia Vũ nhéo mạnh một cái. - A ! Âu Dương Gia Vũ kêu lên một tiếng, quay đầu nhìn thấy lão bà đang chu chiếc miệng nhỏ, vẻ mặt u oán nhìn hắn. Không khỏi nhớ tới đã thật lâu không cùng lão bà thân mật, nhìn vẻ mặt chắc là trách ta lâu như vậy không để ý đến nàng nên mới tức giận đây. - Tuệ Tư, Phượng Châu, vi sư phải giúp sư nương đề cao tu vi, các ngươi tự tìm địa phương tiềm tu. Âu Dương Gia Vũ vừa mới dứt lời, không để ý đến hai đồ đệ, ôm lấy Mộ Dung Hạ Thu thuần di trong nháy mắt biến mất. Nguyễn Tuệ Tư cùng Nguỵ Lâm Phượng Châu không hiểu điều gì, đề cao tu vi cần gấp như vậy sao ? Hai người liếc nhìn nhau, không giải thích được, lắc đầu cũng thuần di rời đi đến mật thất tu luyện, dù sao hai nàng cũng bị đại sư huynh cùng tam sư tỷ đả kích. (đoạn này thôi không dịch nữa, dịch thì thành sắc hiệp mất, hiiiiiiiiiiiiiii)

Lữ Dật Thanh cũng đã an bài phân phó gần một vạn đệ tử tại Đông Lam Sơn tiến hành phá đá kiến tạo nên một toà đạo quan lớn, dùng để tiếp đãi khách nhân từ khắp nơi đến.

Kiến tạo để có thể dễ dàng xưng là Bách Hợp Giáo. Bên trong có một trăm gian tĩnh thất, cả đại sảnh và hậu viện.

Tĩnh thất chỉ dành để chiêu đãi các chưởng giáo của các đại tông giao, hoặc các vị tán tu, còn các khách nhân khác đã có khu an trí riêng để tránh những chuyện động chạm trong ngày đại điển. Tránh những kẻ phá hoại, đã có nhiều trận pháp, cầm chế bố trí khắp Đông Lam Sơn. Còn cách một tháng nữa là đến ngày đại điển thì mọi chuyện đã hoàn thành.