Chương 10: Tất Cả Đã Có Ta Xử Lý

Mộ Dung Hạ Thu liền hối hận, hối hận vì biết mị lực của mình." Phi lễ a" vừa thốt ra, một lượng lớn người vốn đã bị kích động như ăn phải xuân dược, điên cuồng xông lên.

" Giết hắn."

" Đánh chết thằng lợn này *."

" Băm nó, ăn nó đi anh em."

Các loại khẩu hiệu hô to, ai cũng nhớ kỹ tại tứ đại bang phái trường học nàng là Mộ Dung bang bang chủ, ai cũng nhớ kỹ tại bổn giáo tam đại công tử tối kiêu ngạo cũng không dám phi lễ nàng, chúng nam sanh điên cuồng hướng Âu Dương gia vũ phóng tới. Mộ Dung Hạ Thu nhìn mấy trăm người hai mắt đỏ rực, trong trạng thái điên cuồng trùng trùng ào đến không khỏi sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng ôm Âu Dương gia vũ run giọng nói:" Phôi...... Người xấu, bọn họ đang lại đây, sao... Làm sao bây giờ a?" Nhìn bộ dáng khẩn trương của nàng, còn không nghĩ tới toànbộ đều là do nàng nên họ mới xông tới.

Âu Dương gia vũ dở khóc dở cười nhìn lão bà bảo bối, đừng nói mấy trăm người tiến lại, kể cả mấy ngàn mấy vạn người xông đến có thể làm khó hắn sao? Mà bản thân lão bà mình rõ ràng có một thân võ công không kém, như thế nào còn sợ thành như vậy a, hơn nữa người cũng không phải nhằm vào nàng mà là đến giết mình a, chẳng lẻ nàng vì mình lo lắng? Ân, nhất định là như vậy.

Âu Dương gia vũ hưởng thụ để cho Mộ Dung Hạ Thu ôm, cơ hội như vậy mà không lợi dụng thì chỉ có là thằng ngốc a, hai tay cũng gắt gao ôm chặt Mộ Dung Hạ Thu, cười trộm an ủi nói:" Éc, lão bà không cần sợ, hết thảy đã có ta đây."

Mộ Dung Hạ Thu mắt thấy mấy trăm người nhanh chóng vọt tới trước mặt, mới nhớ tới lục dương thần công mình đã luyện đến tầng thứ sáu, không khỏi đỏ mặt, lúc khẩn yếu như vậy thế nào lại quên mất mình có võ công chứ? Đều do số người điên cuồng đông đến dọa người, nhìn nhìn Âu Dương gia vũ, âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, hay là lão công có thể đối phó.

tâm lý đã ổn định, lại muốn xem Âu Dương gia tuyết dương thần công so với lục dương thần công nhà mình thì thế nào, nhìn bại hoại này bộ dáng ung dung võ công hẳn là cũng không kém, lại cúi đầu chứng kiến bộ dáng hai người thân mật, hai tay ôm Âu Dương gia vũ nhanh chóng buông ra ngượng ngập nói:" Gia vũ, bọn họ đã vọt tới còn không thả ta ra?"

Âu Dương gia vũ đâu chịu bỏ qua loại này cơ hội, hai tay càng ôm chặt, hai người thân hình hoàn mỹ hợp thành một, cảnh này đủ để làm vô số nam nhân điên cuồng uất ức trong lòng, Âu Dương gia vũ hiện lên ánh mắt tự mãm:" Hảo lão bà cứ ôm chặt ta, bằng không ta đánh không lại bọn họ a." Nói xong ôm Mộ Dung Hạ Thu di chuyển, một cước đá bay một người trước mặt, đương nhiên sử dụng chính là xảo kình, người nọ té xuống cũng không cảm giác đau, dù sao mọi người đều là vì một câu" Phi lễ" lão bà Mới chạy tới , cũng không thể đem họ đánh cho thê thảm.

Mộ Dung Hạ Thu mắt thấy tránh thoát không được, không thể làm gì khác hơn là nghe lời ôm lấy Âu Dương gia vũ, kế tiếp hết thảy đều khiến nàng ngây dại, không nghĩ tới võ công còn có thể đẹp mắt như vậy.

chỉ thấy Âu Dương gia vũ ôm Mộ Dung Hạ Thu nhảy múa di chuyển trái, phải, tiến tới, lui về phía sau , mà Âu Dương gia vũ cước bộ phù phiêu, một cước một người, chỉ cần dính cước của Âu Dương gia vũ tất cả đều văng ra ngoài.

chỉ chốc lát lúc, mấy trăm nhân không có một người có dũng cảm tiếp tục xông lên, hay nói giỡn, mấy trăm người không có một người có thể đụng tới vạt áo hắn , làm sao dám tiếp tục xông lên a, mặc dù Âu Dương gia vũ hạ thủ lưu tình không ai bị thương, nhưng là nhục a, lần đầu tiên bị đánh ngã xuống, đau thì không đau, nhưng mà nghĩ lại nếu bị đánh như thế mà vẫn không bị thương những người này mới hiểu được, nguyên lai tên mặt trắng này cũng không phải dễ chọc , tất cả mọi người lùi lại cách Âu Dương gia vũ mười thước, sợ hãi nhìn Âu Dương gia vũ.

nữ sanh này theo tới xem náo nhiệt mắt như si ngốc trái tim dựng đứng lên, dùng ánh mắt nóng bỏng, thèm muốn nhìn Âu Dương gia vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu đang ôm nhau, cả đám đều ảo tưởng nếu có thể hoán đổi vị trí với Mộ Dung Hạ Thu thì thật tốt a.

Mộ Dung Hạ Thu ngây người nửa ngày mới thanh tỉnh lại, ôm chặt Âu Dương gia vũ hưng phấn thét to:" Gia vũ, ngươi hảo lợi hại nga, gia gia của ta cũng không có như vậy lợi hại." Lập tức lại làm nũng nói," Nhân gia cũng muốn học, gia vũ, ngươi dạy ta có được hay không thôi?"

Âu Dương gia vũ khóe miệng không khỏi lặng lẽ nhếch lên, ôm eo Mộ Dung Hạ Thu hai tay đè lên kiều đồn, tà mị nhẹ giọng nói:" Quái lão bà, chỉ cần ngươi bảo ta một tiếng lão công ta sẽ dạy ngươi."

Mộ Dung Hạ Thu chỉ cảm thấy đáo đồn bộ có cảm giác một trận khác thường truyền đến, dù sao tên bại hoại này theo pháp luật cũng là lão công của mình a, kêu một tiếng cũng không quan trọng, lại hiện lên hình ảnh ban sáng, tâm lý rung động, thân thể mềm mại mềm yếu vô lực tựa vào người Âu Dương gia vũ, mặt hiện xuân tình, giọng nũng nịu nói:" Lão... Lão công ~" âm thanh làm sao động lòng người, hai má ửng hồng thẹn thùng bẽn lẽn.

Âu Dương gia vũ nhìn Mộ Dung Hạ Thu đã động tình, tâm thần vừa động, tiên thức bày một ảo trận tại chung quanh hai người, hắn cũng bất kể có người khác nhìn thấy hay không, chậm rãi hôn đôi môi đỏ mọng của lão bà.

]

Mộ Dung Hạ Thu cảm giác được môi mình bị một mảnh ấm áp bao trùm, nàng đương nhiên rõ ràng ý nghĩa này là cái gì, không biết làm sao nàng vài phần ngượng ngùng, vài phần bối rối, còn có vài phần chờ mong không hiểu, lúc bắt đầu nàng cứng ngắc ngậm chặt miệng, hoàn toàn không biết làm gì tiếp theo, vẫn chỉ có thể mặc cho Âu Dương gia vũ đầu lưỡi di chuyển loạn bên trong.

Âu Dương gia vũ rốt cục đã tiếp cận được lưỡi của nàng, hai thân thể xoắn lấy, Mộ Dung Hạ Thu chỉ cảm thấy toàn bộ năng lượng của mình hình như bị Âu Dương gia vũ hút đi, hai tay vô lực đặt trước ngực Âu Dương gia vũ

Âu Dương gia vũ cảm thụ bộ ngực làm vô số nam nhân điên cuồng, tay cũng từ từ nhẫn nại không được hướng bộ vị bí ẩn Mộ Dung Hạ Thu mà mình chưa bao giờ tiếp xúc tiếp tới.

" Không nên, gia vũ, có nhiều người đang nhìn , không nên bại hoại a" Mộ Dung Hạ Thu bị vuốt ve tâm thần hồn điên đảo, cuối cùng lý trí nói cho nàng không thể để bàn tay kia như vậy đi xuống, nhưng là thân thể lại không theo ý muốn giãy dụa trong lòng Âu Dương gia vũ, hai người thân thể không ngừng cọ xát, trong miệng bị Âu Dương gia vũ dùng đầu lưỡi giảo loạn … hàm hồ không rõ rên rỉ, cho tới bây giờ không có kinh nghiệm quá, Mộ Dung Hạ Thu dần dần bị hai tay Âu Dương gia vũ hoạt động các điểm nhạy cảm, dục cảm nhất thời tăng vọt, hai tay gắt gao ôm cổ Âu Dương gia vũ, làm Âu Dương gia vũ thủ lặng lẽ cầm của nàng vú thì (Đoạn này ta để nguyên, không dịch a, sặc sặc), nàng không biết thị thống khổ hay là sung sướng phát ra tiếng rên rỉ động tình, cả người như điện giật làm cho nàng cảm giác không biết làm sao.

Âu Dương gia vũ tay nắm chặt bộ ngực bốc lửa của Mộ Dung Hạ Thu tay vặn vẹo, xoa nắn thành đủ các hình, tay kia di động xuống dưới, cảm giác được…mượt mà, mềm mại ẩm ướt.

" Gia vũ." Hai tay ôm chặt cổ Âu Dương gia vũ, trong lòng người ngọc run rẩy:" Gia vũ, không nên...... Không nên ở chỗ này, hảo... nhiều người đang nhìn , ta... Chúng ta về nhà......." ( sặc, ta cũng muốn theo về a, bạn gái ta chưa bao giờ nói với ta như vậy a) Âu Dương gia vũ ánh mắt đã trở nên đờ đẫn, gấp gáp, vừa tiếp tục vừa nói nói:" Lão bà xinh đẹp của ta, chúng ta về nhà làm cái gì a?"

Mộ Dung Hạ Thu đỏ mặt, hai tròng mắt mê ly rên rỉ nói:" Ta... Chúng ta về nhà tiếp tục... Còn như vậy......."

Âu Dương gia vũ nhìn lão bà động tình không thôi, hai tay dừng lại, ôm eo bế Mộ Dung Hạ Thu nhằm chiếc xe đi tới.

mọi người chỉ thấy Âu Dương gia vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu ôm nhau một chỗ nói chuyện, sau đó Âu Dương gia vũ bế Mộ Dung Hạ Thu đi tới xe ôtô, mọi việc phát sinh trước bọn họ đương nhiên không thể nhìn thấy, không thể làm gì khác hơn là đứng từ xa nhìn Âu Dương gia vũ ôm Mộ Dung Hạ Thu dời đi, mọi người phục hồi tinh thần tiếp tục trở về bàn tán xôn xao.

Ngồi trong xe một lúc lâu Mộ Dung Hạ Thu mới từ dục vọng tỉnh táo lại, chứng kiến tên bại hoại kia đang dùng ánh mắt cười cười nhìn mình, không khỏi vừa thẹn vừa giận, hung hăng liếc hắn, làm nũng nói:" Gia vũ, nhân gia đói bụng."

Âu Dương gia vũ trừng mắt nhìn bộ ngực của nàng, cười dâm nói:" Ta biết vừa rồi không có ăn hiếp ngươi, nếu không chúng ta tiếp tục?"

Mộ Dung Hạ Thu mắc cở vung tay đánh yêu, gắt giọng:" Xấu lắm, chỉ biết khi dễ nhân gia, nhân gia muốn ăn cơm ."

" Ha ha." Âu Dương gia vũ vui vẻ cười lớn.

chiếc xe dừng ở một quán cóc ven đường, không riêng gì Mộ Dung Hạ Thu cảm thấy buồn cười, trong quán một đám bình dân chén lớn ăn thịt chén lớn uống rượu cũng buồn cười, một chiếc xe đắt tiền như vậy mà chủ nhân lại chạy tới nơi này để ăn" đặc biệt" Tiểu cật? Âu Dương gia vũ lôi kéo Mộ Dung Hạ Thu đi tới kêu hai bếp nướng thịt, rồi tìm một chiếc ghế thật to ngồi xuống.

Mộ Dung Hạ Thu tò mò địa hết nhìn đông tới nhìn tây, sinh ra tại Mộ Dung thế gia đại gia tộc như vậy, tưởng tượng bây giờ chạy tới quán cóc này để ăn có cảm giác mới lạ, vui hơn được ngồi ăn trong khách sạn năm sao.

Âu Dương gia vũ thấy lão bà bộ dáng đáng yêu hết nhìn đông tới nhìn tây, thỏa mãn cười cười, thích ý nói:" Hảo lão bà, vẫn quên theo như ngươi nói, sau này ngươi thì cứ bảo lão công a, ngươi xem ngươi bây giờ lúc thì kêu gia vũ lúc thì lại bảo bại hoại lúc thì lại đặc biệt , vậy có thể nghe được sao, sau này chỉ có thể kêu ta là lão công."

Mộ Dung Hạ Thu hừ một tiếng, gắt giọng:" ta không gọi, bại hoại, ngươi vốn chính là đồ bại hoại."

Âu Dương gia vũ tà mị cười cười, ngoạn mùi:" Ta thân thân hảo lão bà, ngươi thật sự không gọi sao??"

"Ta không gọi, ngươi làm gì ta?" Mộ Dung Hạ Thu mặc dù cảm giác được có chút không ổn , không biết tiểu oan gia này vừa dâm đãng vừa vô sỉ muốn gì, dù sao cảm giác không đúng, nhưng vẫn ngang ngược đáp.

Âu Dương gia vũ khóe miệng khẻ nhếch, trừng mắt nhìn đôi mắt mê người, ánh mắt chậm rãi di chuyển từ trên xuống hai đầu…, tiếp tục chậm rãi chuyển xuống phía hạ thể.

Mộ Dung Hạ Thu chỉ cảm thấy trước ánh mắt của hắn, mình như thể không mặc chút gì, toàn thân bị phơi bày trước mặt hắn, bị hắn dùng ánh mắt xâm lược, vuốt ve, đang không biết làm sao thì bên tai truyền đến một trận nhiệt khí, một giọng nói khêu gợi truyền đến.

" Ta thân thân hảo lão bà, quả thật không muốn gọi?"

Mộ Dung Hạ Thu trong lòng gấp gáp, nghe ý tứ hắn nếu không gọi ngay thì......? Nhớ tới ánh mắt xâm lược vừa rồi của hắn, không nghiến răng ken két, cái tên vô sỉ hỗn đản, tự nhiên ở chỗ này sử dụng phương pháp hạ lưu như vậy bức nàng kêu lão công, bất quá lại không thể không thừa nhận phương pháp này quá hữu hiệu.

" Phôi... Lão công," Mộ Dung Hạ Thu nghiến răng hận hận hô.

lão bản mang bếp nướng tới, Âu Dương gia vũ tiếp nhận đưa một phần tới trước mặt Mộ Dung Hạ Thu, tiện tay cầm đôi đũa, làm ra vẻ ngây thơ như chưa từng xảy ra việc gì nói:" Ân, hảo lão bà, nhanh ăn đi."

Mộ Dung Hạ Thu nhìn vẻ mặt ngây thơ của Âu Dương gia vũ, hoàn toàn hết chỗ nói rồi, đã biết lão công da mặt dày nhưng vẫn không thể nghĩ được lại dầy tới mức này, nhất thời thấy tức tức, cắm mặt ăn.

Âu Dương gia vũ vẻ mặt hài lòng nhìn lão bà, biết rằng nàng đã mềm tính đi rất nhiều, mềm nhẹ nói:"Cuối mùa thu, ăn ngon không? Sau này ta thường đưa ngươi đi ăn có được hay không?"

Mộ Dung Hạ Thu quyến rũ liếc Âu Dương gia vũ, khinh"Ân" một tiếng, không phản đối cũng không đồng ý, tieeps tục chén.

Âu Dương gia vũ ăn năm, ba miếng, nhìn Mộ Dung Hạ Thu đang xoa xoa bụng, buồn cười nói:" chúng ta đi thôi, lần sau ta lại đưa ngươi đi."