Lương Khất trước giờ chuyên tâm học hành, mong mỏi thi cử không quan tâm chuyện trai gái nữ tình, càng không đến thanh lâu. Nay bị đệ đệ vốn là kẻ ăn chơi nơi thanh lâu bất ngờ "tấn công" khiến hắn cảm thấy có gì đó sởn cả da gà, lông trên người muốn dựng hết.
-Á! Ngươi...-Chỉ một tiếng rên của Lương Khất khiến Lương Nhất lần đầu thấy được biểu cảm không ngờ tới của huynh trưởng. Y được nước lấn tới, hai tay vò vào đầu nhũ, nhũ ti đỏ ửng. Khuôn mặt bất lực của huynh trưởng khiến y xao động. "A tiếng rên này rất câu dẫn ...không phải huynh vẫn còn là xử nam, sao lại có thể rên đến tiểu đệ của ta phải đứng dậy?"Lương Nhất vẻ mặt ngạc nhiên khoái chí nhìn Lương Khất cả người đang run rẩy, mắt hoa mụ mị. Lương Khất nghe câu cuối tái mặt, hắn nhìn thấy cơ thể lõa lồ của đệ đệ hắn, đang dần hiện rõ, bên dưới hạ bộ một phen thẳng đứng đang cạ sát vào bụng hắn.
-Ngươi...là cái khốn khiếp gì kia. Thật kinh tởm!-Lương Khất đỏ mặt quát.
"Chẳng phải đã nói sẽ để huynh ở dưới thân ta sao?" – Lương Nhất nhìn xuống dưới mình, rồi lại nhìn huynh trưởng của hắn mà cười cười, rồi đột ngột dùng một tay ấn đầu của hắn xuống dưới hạ bộ mình.
"A... ư..." Lương Nhất rên nhẹ, như thỏa mãn khi ấn mạnh cái miệng xấu xa kia chạm sâu vào tận gốc sự khoái cảm của y. Lương Khất mắt căng ra, yết hầu co thắt, cảm thấy khó thở, muốn cắn một phát mà không được. Vì bên dưới huyệt động của hắn đang bị y khoáy động. Từng ngón tay Lương Nhất thon dài chạm nhẹ, xoa xoa vòm thịt mẩn mẩn nơi cúc huyệt. Rồi chầm chậm xoáy vào, từ tốn. Lương Khất cảm giác lành lạnh ngứa ngáy bên dưới, hắn như choàng tỉnh mặt đỏ bừng, đầu oang oang, "tại sao lại chạm vào chỗ dơ bẩn ấy".
"Thế nào? Kỹ thuật của ta không ta chứ, đám kỹ nam của Hỷ Quan viện cũng không chịu nỗi được những ngón tay này đâu."-Vừa nói y càng khoáy mạnh, chạm sâu dần bên trong. Lương Khất mồ hôi chảy như tắm không biết tự lúc nào, chính tay mình bất giác đã tự tháo thắt lưng, quần dài tiết khố tuột xuống.
-Xin đệ...a ...ngứa -Lương Khất mơ mơ ảo ảo như không khống chế được thần trí, toàn thân run rẩy, đầu lưỡi tự động quấn lấy cường căn kia, mông hắn cũng bất giác nhổng lên, đưa đẩy lên xuống theo nhịp ngón tay của đệ đệ mình.
"Huynh cầu xin ta sao? ... Ta không ngờ một kẻ bề ngoài đạo mạo, lòng dạ xấu xa như huynh lại còn là kẻ dâm đãng, cầu xin đệ đệ cấp mình a."-Lương Nhất cười đắc ý, tiếng cười vang vọng đắc thắng nhưng với bên ngoài khuya lạnh kia thì chỉ như cơn gió âm hàn thoáng quá mà thôi. Lương Khất cảm thấy nhục nhã, nhưng cơ thể hắn lần đầu được cảm thụ khoái lạc đến vậy, hơn cả cảm giác đắc thắng khi giành được chiếu trạng nguyên.
-Ngươi...nghe lầm rồi. Thả ta ra tên khốn. –Lương Khất phun một bãi nước miếng về phía Lương Nhất, nhưng cơ thể y như màn hư không khiến nó xuyên quá, làm hắn tái mắt. Sực nhớ đệ đệ hắn là âm hồn, hắn đang bị một âm hồn cưỡng bức sao.
"Huynh giỏi lắm! Để xem huynh có thể quật cường đến đâu?!"-Lương Nhất tức tối, y nhất bổng huynh trưởng của mình lên đặt lên giữa hạ bộ. Thật mạnh, khiến chính y cũng nhói đau, nhíu mày, nhưng huyệt động kia một phen chảy máu. Sự đau đớn tột cùng, cảm giác dục tình, Lương Khất càng rên, càng chửi, đệ đệ y càng nấc mạnh khiến tiếng rên của y ngày càng dâm đãng hơn, càng làm thú tính của Lương Nhất mạnh mẽ hơn.
-A ... ta muốn ra ... a ...a-Lương Khất rên rỉ, cầu xin, nhưng đệ đệ hắn lại nắm chặt lấy đỉnh đầu kia không cho hắn thỏa mãn. "Đừng nhanh như vậy chứ?" -Dứt lời thì thả tay ra, Lương Khất được cơ hội hét lên một tiếng, tay bấu chặt lấy vai Lương Nhất, rồi tuôn trào.
Dịch trắng vương vãi khắp người Lương Nhất, chảy dài từ mặt Lương Khất xuống miệng, y đưa đầu lưỡi ra liếm lấy chất dịch trong suốt ấy. Nhìn cơ thể nhũn nhão kiệt sức của huynh trưởng mà đắc ý. "Xem ra ta đã làm huynh thỏa mãn". Lương Khất như gục lên người Lương Nhất, rồi bất ngờ đẩy y ra, mặt hắn đỏ ửng. Cái đó của hắn lần đầu được cảm nhận khoái cảm như vậy, nó giờ thỏa mãn đến nằm vật ra lúc lắc, nhưng cái kia của đệ đệ hắn thì chưa. Y chưa được thảo mãn. Nhưng khác với những gì Lương Khất sợ hãi đệ đệ hắn sẽ đem hắn bồi thêm một trận nữa. Lương Nhất hai tay cầm lấy chính của mình mà cực liệt ma sát, cho đến khi dòng trong suốt kia bắn vào không trung rơi xuống người hắn. Cái mùi vị lạ lẵm khiến hắn không tài nào hình dung nổi.
"Liếm đi"