Chương 4: TIẾN NHẬP HẮC LĨNH SƠN

Trong núi cây cối rậm rạp,những cây cổ thụ cao chọc trời đường kính so với hai người trưởng thành ôm cũng không hết nhiều vô số.

Một thân ảnh thiếu niên mặc một bộ đồ màu đen trên vai đeo một tay nải,trong tay cầm một thanh kiếm nhìn có vẻ sắc bén,thiếu niên Vừa đi vừa ngưng thần quan sát tình hình xung quanh.

-Vận khí của ta đúng là kém,tiến vào hắc lĩnh sơn mấy canh giờ mà một gốc dược thảo cũng không thấy.

-Xem ra phải tiến vào sâu hơn mới được.

Thật ra lúc quyết định tới hắc lĩnh sơn trong tâm tư của hắn cũng ôm một phần may mắn nhưng xem ra thực tế luôn không như mong đợi

Càng đi về sâu trong hắc lĩnh sơn cây cối càng nhiều khiến cho việc đi lại càng khó khăn.Đây cũng là do Dương Thiên chọn những phương hướng ít người đã đi qua.

Thanh kiếm trên tay thuận tiện chém mấy bụi rậm ven đường,vừa bước đi vừa quan sát xung quanh bỗng nhiên Dương thiên né người về bên phải tay cầm kiếm chém một nhát về bên trái,kiếm chém xuống nghe một tiếng”phập”,một con lục xà to bằng nắm tay bị chém đứt làm hai,phần đuôi vần còn đang khẽ uốn qua uốn lại.

Đây cũng là lần thứ tám như vậy rồi.Lần đầu tiên là một con báo còn lại chủ yếu đụng toàn phải xà.Đối với tu sĩ luyện khí tầng một lực đạo đã có hai trăm cân thì mấy con thú chưa trở thành yêu gặp phải chỉ có thể là bị ‘miễu sát”.

Thuận tiện một cước đá bay đuôi lục xà bay xa mấy trượng đang định bước tiếp Dương Thiên bỗng nhìn về phía dưới ở phía sau những cây cổ thụ có một gốc cây khoảng chừng mười trượng lá cây giống như chiếc quạt rủ xuống một màu vàng rất đẹp mắt.Trên cây có khoảng chục quả lớn bằng quả trứng gà có màu vàng nhạt xen lẫn trong những tán lá rất khó để phát hiện.

-ồ là cây bạch quả.

Nhãn tình Dương Thiên sáng lên bước tới quan sát.

Cây Bạch Quả là cây thân gỗ lâu niên, có thể sống tới 1000 năm với chiều cao khoảng mười lăm trượng. Cây lâu năm có tán cao nhọn, cành dài và gồ ghề. Cây non thường cao và mảnh dẻ, ít phân cành.

Cây bạch quả khi còn non có lá màu xanh,những cây có lá màu vàng niên đại đã lâu năm rất hiếm gặp.Dương Thiên vừa nhìn đã nhận ra là do gia tộc hắn kinh doanh là dược liệu từ nhỏ hắn đã đọc qua rất nhiều điển tịch về các loại dược liệu,công dụng của các loại dược liệu hắn cũng biết rất nhiều.

Quả của bạch quả có công dụng bồi bổ khí huyết,đề cao khả năng của kinh mạch giúp cho việc lưa thông khí huyết trong cơ thể được dễ dàng.rất có ích với tu sĩ cấp độ luyện khí.

Trên thị trường một quả bạch quả có giá khoảng khoảng một trăm lượng,tùy theo niện đại mà phân chia ra giá cả.

Quan sát xung quanh không có gì nguy hiểm hắn mới hái tất cả cho vào trong tay nải của mình.

-Xem ra vận khí mình cũng không tệ lắm,với số lượng bạch quả như vậy có thể giúp mình tiến nhập luyện khí tầng hai a.

-Luyện khí tầng hai là đủ tiêu chuẩn để tiến nhập tông môn rồi, coi như mục tiêu thứ nhất của mình đã đạt được.xem ra tiến vào hắc lĩnh sơn là một quyết định đúng đắn a.

Thu liễm một chút vui mừng còn sót lại Dương Thiên tiếp tục đi về phía trước.

Trải qua một quảng đường hắn cũng không đụng phải yêu thú gì,nếu thoáng thấy bóng dáng người khác hắn đều tìm cách tránh né tìm đường khác đi,cả chặng đường cũng coi như an toàn.

Vừa đi vừa tìm kiếm,mấy canh giờ trôi qua hắn cũng kiếm thêm được một vài cọng dược liệu.

Sắc trời đã về chiều,hắc lĩnh sơn bắt đầu bao trùm chỉ một bóng tối.xung quanh bắt đầu xuất hiện những tiếng rống,tiếng gầm gừ của muông thú.

-Trước tiên phải tìm một nơi trú ngụ phục dụng bạch quả nâng cao tu vi trước đã.Hắc lĩnh sơn nơi nơi hung hiểm có thực lực mới đương đầu với nguy hiểm được.Dương Thiên vừa đi vừa suy nghĩ.

Đi thêm được một quảng trước mắt là một thác nước,phía trên có một sơn động nhỏ chỉ đủ hai người chui lọt.

Bước vào bên trong là một khoảng trống rộng chừng mấy trượng.không khí có vẻ ẩm ướt.

Đốt lên một đống lửa ăn qua loa mấy miếng lương khô,lấy đá lấp lại lối vào,xong xuôi mọi thứ hắn bắt đầu ngồi kiểm kê lại dược liệu.