Bị mắng chửi nhưng lại không làm gì được, con trai và con rể của ông ta đều là lãnh đạo ở thành phố Nguyên Thành, Dương Hoằng Niệm thật sự là khổ không thể kể xiết!
Hơn nữa bệnh tình của ông ta còn tương đối phức tạp, chuyện này càng làm cho Dương Hoằng Niệm khó xử lý hơn, mỗi lần kê đơn thuốc có chút khó khăn, sợ ném chuột vỡ bình.
Lần này... Chẳng lẽ lại phải chịu mắng một hồi nữa à?
Thôi được rồi.
Mặc dù ông ta không hiểu chuyện nhưng mấy người con của ông đều rất hiểu lý lẽ.
Dương Hoằng Niệm nói:
- Tiểu Dũng, cậu ra gọi ông ấy vào đi.
Tôn Hiểu Dũng gật đầu rồi bước ra ngoài, nhìn thấy Lý Mạnh Tam đang ngồi trên ghế ở khu vực chờ, anh vội đi tới nói:
- Ông Lý, chủ nhiệm Dương gọi ông vào trước.
Lý Mạnh Tam mặc một bộ đồ kiểu Trung Quốc màu xanh đậm cài khuy kiểu cũ, đội mũ và cầm cây gậy trong tay.
Nghe Tôn Hiểu Dũng nói vậy, Lý Mạnh Tam lắc đầu:
- Tôi vừa nghe số 15 được gọi, mà số thứ tự của tôi lại là 25, vẫn là để tôi đợi thêm chút nữa đi.
Tôn Tiểu Dũng trầm giọng nói:
- Lý tiên sinh, chủ nhiệm nói sẽ khám cho ông trước.
Lý Mạnh Tam lập tức cau mày:
- Khám cho tôi trước? Cậu không thấy có nhiều người đang xếp hàng như vậy à, sao lại phải khám cho tôi trước?
- Cậu đi trước đi, lát nữa tôi sẽ tới đó!
- Bệnh viện có nội quy, quy chế của bệnh viện!
Tôn Hiểu Dũng nghe vậy đột nhiên cảm thấy xấu hổ và lúng túng.
Anh không thể chịu đựng được ông già này, vì vậy anh không còn cách nào khác ngoài việc bước vào phòng tư vấn và báo cáo sự thật với Dương Hoằng Niệm.
Dương Hoằng Niệm nghe xong thì cười khổ nói:
- Được, tôi hiểu rồi, chúng ta đi khám bệnh, tăng tốc độ lên một chút.
Đợi hơn nửa giờ.
Sau đó Lý Mạnh Tam mới bước vào phòng tư vấn.
Dương Hoằng Niệm cười đứng lên:
- Lão lãnh đạo, ngài tới rồi.
Lý Mạnh Tam gật đầu:
- Ừm, gần đây tôi không được khỏe, muốn nhập viện.
Nghe thấy ông nói vậy, Dương Hoằng Niệm vội nói:
- Nào, ông đưa tay ra để cháu bắt mạch trước.
Nói xong, anh đặt ngón tay lên cổ tay của Lý Mạnh Tam và hỏi:
- Ông cảm thấy khó chịu thế nà?
Lý Mạnh Tam thở dài:
- Gần đây tôi cảm thấy trong người rất khó chịu, không thể ngồi yên và rất dễ nổi nóng.
- Còn nữa, tôi còn hơi đau bụng!
- Cảm giác cả người nặng nề như bị cái gì đó đè lên!
Bắt mạch xong, Dương Hoằng Niệm lập tức gật đầu:
- Ông ơi, đưa sổ bảo hiểm y tế cho cháu.
- Để cháu xem qua tình huống của ông lần trước thế nào.
Trước đó, Lý Mạnh Tam từng bị ung thư dạ dày và đã trải qua cuộc phẫu thuật, nhưng... Gia đình ông đã giấu ông điều này.
Nhưng Lý Mạnh Tam là một người khôn ngoan như vậy, cho nên ông cũng sớm đã biết tình hình cơ thể của mình.
Dù gì thì những người sau khi bị ung thư dạ dày dễ bị suy nhược cơ thể.
Cho dù đó là phẫu thuật hay xạ trị và hóa trị thì tổn thương đối với cơ thể con người vẫn rất nghiêm trọng.
Vì vậy, đối với những bệnh nhân mắc loại ung thư này sau khi phẫu thuật, nói chung cần phải củng cố nền tảng và cố bổn bồi nguyên (*).
(*) Ý bảo phải bồi bổ cơ thể từ tận gốc.
Sau khi đọc xong sổ bảo hiểm y tế, Dương Hoằng Niệm tiếp tục nói:
- Ông lè lưỡi ra cho cháu xem.
Lý Mạnh Tam lè lưỡi, và Dương Hoằng Niệm ngay lập tức cau mày.
Bởi vì, anh nhìn thấy một lớp phủ giống như hạt nhô ra trên đầu lưỡi của ông lão làm anh sửng sốt một chút.
Đây là... Cái gì đây?
Anh thật sự chưa bao giờ nhìn thấy một lớp phủ lưỡi như vậy.
- Ông à, đầu lưỡi của ông bị làm sao vậy? Tại sao có chỗ lồi ra?
Lý Mạnh Tam lắc đầu:
- Tôi cũng không rõ lắm. Có lẽ là lúc ăn cơm cắn trúng đầu lưỡi? Nhưng nó không đau cũng không ngứa nên tôi mặc kệ!
Dương Hoằng Niệm chưa bao giờ nhìn thấy hiện tượng này trước đây, nhưng lớp phủ lưỡi của mọi người đều có chút khác nhau, chỉ cần phép biện chứng loại suy chính xác là được rồi.
Vì vậy, anh tiếp tục nhìn vào lưỡi của ông lão để chẩn bệnh.
Chất lưỡi (1) đỏ ít rêu, chất lưỡi có màu đỏ giáng (2), mạch tế sác (3) rõ rệt, kết hợp với mạch trạng sác (4). Thân lưỡi hơi phình ra, chất lưỡi nhẵn bóng như gương, có ít rêu nước.
(1) Chất Lưỡi là một trong những thứ bám trên bề mặt lưỡi và có thể gây ra hôi miệng.
Chất lưỡi đỏ: do nhiệt có bệnh ở lý, thực có nhiệt hoặc hư nhiệt (âm hư hoả vượng)
(2) Chất lưỡi đỏ giáng: do nhiệt thịnh, tà khí đã vào đến phần dinh, huyết. ở các bệnh nhân mắc bệnh mạn tính do âm hư hoả vương hoặc tân dịch bị suy giảm nhiều.
(3) Mạch Tế Sác là một trong những mạch quan trọng của cơ thể theo Đông y. Mạch này nằm ở giữa lưỡi và có tác dụng kiểm tra tình trạng sức khỏe của cơ thể. Nếu mạch Tế Sác bị đau hoặc bị đứt thì có thể là dấu hiệu của một số bệnh lý như âm hư, tâm huyết kém, tâm huyết khô. Tuy nhiên, để chẩn đoán chính xác và điều trị bệnh, bạn nên đến gặp bác sĩ chuyên khoa Đông y hoặc các chuyên gia y tế có liên quan.
(4) Mạch trạng sác lưỡi là một động mạch cung cấp máu cho tuyến nước bọt dưới lưỡi và các cơ lân cận, niêm mạc miệng và nướu răng.