Sự có mặt của Masha lúc này làm cho mọi người ở đây bỗng chốc trở nên hỗn loạn.
“Cô ấy sao lại tới đây?”
“Cô ấy không phải phóng viên Masha của tờ báo hay sao? Cô ấy có quan hệ gì với mấy người Trung Quốc vậy?”
“Xem ra cô ấy chắc là đã nắm trong tay tin tức gì rồi!”
Masha vốn là một phóng viên trong tờ báo . là người cùng ngành với những người ngồi ở đây, mọi người đều ở trong giới truyền thông với nhau, do vậy ai cũng quen biết nhau cả.
Trông Masha hiên ngang bước vào, không ít người nơi đây phải cảm thấy kinh ngạc.
Masha biết trong bụng bọn họ đang nghĩ gì. nhưng nàng cũng chẳng muốn quan tâm tới điều đó làm gì. Nàng đã quyết định đứng ra rồi, thì nàng nhất quyết phải ủng hộ Tần Lạc tới cùng.
Ăn một quả khế trả một cục vàng. Tần Lạc đã có ơn với nàng như vậy lẽ nào cô lại không làm gì để báo đáp hắn hay sao?
Masha đi tới vị trí mà Tần Lạc ngồi, dùng con mắt xanh như ngọc lướt nhìn mọi người nơi đây một lượt rồi mỉm cười nói: “Tôi là Masha, trước đây là phóng viên của tờ . là đồng nghiệp của các bạn! Trong đây đại bộ phận mọi người đã quen biết tôi rồi! Còn một sổ ít bộ phận thì cũng coi như là có đi lại với nhau!”
Mọi người ở đây nghe Masha nói vậy đều cười ồ lên vui vẻ, ai nấv đều vô cùng hiếu kỳ muốn biết Masha định thông báo cho mọi người biết chuyện gì.
‘Trưa ngày hôm qua khi tôi đang ngồi trong bàn làm việc viết bài thì nhận được một cú điện thoại của một người dân gọi tới. Người đó nói rằng có một người phụ nữ bị sảy thai tại viện bảo tàng, và chuyện này có liên quan mật thiết với đoàn đại biểu trung yTôi và đồng sự của mình vội vã chạy tới đó để đăng tin tức. nhung không biết có phải là do chạy nhanh quá, hay là ăn nhầm phải thứ gì. mà khi tôi mới tới viện bảo tàng thì bụng tôi đột nhiên quặn đau dữ dộiCảm giác đó thật là tồi tệ. cả đời này tôi không thể nào quên được cơn đau kinh khủng đó!”
Sau đó Masha liền đưa tay chỉ vào Tần Lạc nói: “Là anh ấy đã cứu tôi! Anh ấy chính là ân nhân cứu mạng của tôi!”
Mọi người nghe vậy liên bàn tán xôn sao. có người đã sớm biết chuyện này, còn có người thì lần đầu tiên nghe được. Họ không biết Masha cố tình nói chuyện này ra là có ý đồ gì nữa.
“Thực ra những chuyện mà tôi nói không hề có liên quan gì tới chuyện sảy thai của người phụ nữ kia! Nếu như arih ấy không phải là người cứu mạng tôi, thì có lẽ tôi cũng sẽ đứng trên lập trường không quang minh chính đại để tạo dựng dư luận, bóp méo sự thật rồi! ”
“Thưa cô Masha! Cô nói vậy là có ý gì? Lẽ nào chô cho rằng chúng tôi đang phê bình đại biểu trung y là do chúng tôi đứng trên một lập trường không quang minh chính đại hay sao?”
“Cô Masha! Cô cho rằng hiện giờ cô đang có một lập trường rất quang minh chính đại hay sao?”
“Thật quá quắt! Sao cô lại có thể bị bọn Trung Quốc mua chuộc thế?”
Sau khi nghe được những lời mà Masha nói. thì những người vốn có lập trường căm ghét Trung Quốc lập tức tỏ ra vô cùng khó chịu, không ngừng có người đứng lên phản bác lại lời nói của Masha.
Bốp!
Masha tức giận đập tay thật mạnh xuống bàn. Nàng thấy những người này có những hành động và lời nói thật là quá đáng, làm cho nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Rõ ràng chân tướng sự thật nó là như vậy. tại sao bọn họ lại không chịu tin cơ chứ?
Bọn họ đem tội lỗi đổ hết lên đầu người Trung Quốc như vậy. không biết trong đầu óc họ còn những suy nghĩ cặn bã nào hơn nữa không?
“Người Trung Quốc không hề mua chuộc tôi! Nếu như có nói là mua chuộc thì chính là bọn họ đã dùng y thuật cao siêu mà thuyết phục bản thân tôi_Còn ngược lại. có những người là đồng bào với tôi thì lại dùng đồng tiền để mua chuộc tôi đó!”
“Các bạn cũng biết là tôi sau khi đăng tải bài viết trên tờ , thì cũng biết trên đó có ghi rõ ràng đầu đuôi câu chuyện, mà theo tôi được biết thì người làm cho người phụ nữ bị sảy thai chính là con trai của ông chủ đài truyền hình HydeVà người đầu tiên đứng ra đăng tin bóp méo sự thật chính là đài truyền hình của ông taNhững mối quan hệ trong việc này rõ ràng như vậy, lẽ nào các bạn lại không nhìn ra được hay sao?”
“Nếu như tôi đoán không lầm thì bài báo của tôi được đăng trên tờ đã bị hủy rồi. Bởi vì hôm nay khi tôi đang làm việc thì chủ biên soạn của tôi đã gọi tôi vào phòng làm việc của ông ta_ông ta nói với tôi rằng, chỉ cần tôi xóa bài viết của mình đi và không truy cứu sự việc này nữa thì sẽ cho tôi hai vạn tiền phí tổn thất!”
Masha nói xong liền quăng tấm séc lên trên mặt bàn nói: “Các bạn có thể nhìn thời gian ghi trên tấm séc này! Còn nữa, nếu như các bạn nghi ngờ tôi. thì xin hỏi nếu như không phải vì mua chuộc tôi, thì tại sao họ lại đưa cho tôi tiền? Hiện giờ không phái là lúc để phát tiền lương!”
Nghe Masha nói vậy. thì có rất nhiều người bật máy tính hoặc dùng di động để lên mạng tìm kiếm bài báo đã đăng trên tờđã bị xóa đi hay chưa.
Bởi tờ báo là tờ báo đầu tiên ủng hộ đoàn đại biểu trung y Trung Quốc, bài viết của Masha hầu hết mọi người ở đây đều đã xem qua. Cũng chính vì có bài viết này. mà có rất nhiều giới truyền thông khác cũng nhập cuộc ủng hộ cho người Trang Quốc.
Kết quả đúng như những gì Masha đã nói. bài viết của nàng đã bị xóa hoàn toàn.
Phát hiện này làm cho các tay phóng viên sực hiểu vấn đề, bọn họ biết rằng Masha không hề nói dối.
“Cô Masha! Tôi sẽ kiện cô vì tội vu khống!” Một nam phóng viên của nói: “ông chủ Hyde của chúng tôi là một người làm ăn chính trực! ông ấy không hề tham gia bất kỳ việc gì phản pháp luật cả! Chủ biên của cô đưa cho cô tiền là việc của chủ biên của cô, liên quan gì tới ông chủ của chúng tôi! Đài truyền hình Thương Nghiệp chúng tôi là một đài công băng, đưa tin tức chân thật nhất! Chúng tôi tôn trọng sự thật, không thể nào có chuyện bóp méo sự thật ở đây cả!”
Anh chàng phóng viên kia tức giận mặt đỏ phừng phừng, ăn nói vô cùng nghiêm túc.
Anh ta nói xong vẫn hiên ngang đứng đó, như kiểu không giải quyết xong việc này thì anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua vậy. Nhưng ở góc căn phòng lúc này_ông chú Hyde của anh ta đang im lặng, trầm ngâm đứng ở đó.
Tần Lạc đã nhìn thấy hình của Hyde trên ảnh, nên khi hắn trông thấy ông ta tới đâv thì biết ngay Jesus đã đắc thủ thành công. Là một giáo đồ Cơ Đốc giáo và tu sĩ truyền giáo, anh ta rất dễ dàng cảm hóa người khác, rồi gục đầu vào lòng Thượng Đế.
“Ngài Hyde đã tới!” Có người phát hiện ra Hyde liền thấp giọng nói.
“Ngài Hyde! Đối vói sự cáo buộc của cô Masha, xin hỏi ngài có gì muốn nói không?”
“Ngài Hyde! Ngài có phải đã tham gia vào làn sóng dư luận bóp méo sự thật không?”
Hyde là một người rất dễ để người khác phải chú ý tới. Thân hình anh ta cao lớn, gương mặt anh tuấn, mặc bộ vest trông vô cùng lịch lãm. phong độ.
Nghe mấy tay phóng viên hỏi vậy. Hvde miễn cưỡng đứng lên trên bục phát biểu.
Anh ta đưa mắt nhìn Tần Lạc, tâm trạng rối bời. Anh ta vốn ban đầu chỉ muốn thổi thác trách nhiệm, nhưng không ngờ lại phải gặp cảnh tượng khốn khổ như ngày hôm nay.
Nếu như có thể chọn lựa. thì anh ta sẽ khôngbao giờ làm đối thủ của người Trung Quốc. Thằng cha Trung Quốc này đúng là điên thật rồi, bọn chúng thuê cả sát thủ tới nhà uy hiếp người nhà của mình.
Đây mà là một đại biểu của một quốc gia ư? Lẽ nào bọn chúng không sợ sự việc này bại lộ làm nảy sinh mâu thuẫn giữa hai nước hay sao?
Nhưng, mục đích của bọn chúng là gì? Sao mình đồng ý trả tiền nhiều như vậy rồi, mà bọn chúng vẫn muốn mình xin lỗi trước mặt đám đông?
Anh ta không biết rằng Tần Lạc đã dặn dò Jesus rằng, không cần điều kiện gì khác chỉ cần anh ta đứng ra xin lỗi trước đám đông, và nói rõ sự thật cho mọi người biết là được.
Bởi vì hắn khôn? thiếu tiền, hắn chỉ thiếu danh mà thôi danh tiếng cho trung y.
“Tôi đến đây là để nói lời xin lỗi!” Giọng Hyde khàn khàn cất lên. Vợ của anh ta, hai đứa con đều nằm trong tay mấy thằng điên này, anh ta muốn chống đổi lại cũng không biết chống đối kiểu gì nữa.
Sớm biết rẳng bọn người này là một bọn điên như vậy, thì mình đã sớm đưa người thân trong gia đình mình sang nước ngoài rồi. mìrih sơ suất quá.
Nghe Hyde nói vậy, thì tất cả mọi người ở đây đều nhất thời im lặng, sau đó họ lại trở nên phấn khích hơn bao giờ hết.
“Ngài Hyde. ngài muốn xin lỗi ai vậy?”
“Những lời mà cô Masha nói đều là sự thật_ông có ý đồ mua chuộc phóng viên?”
“Tại sao ông lại làm vậy? Có phải con trai của ông có liên quan tới vụ người phụ nữ kia bị sảy thai không?”
Hyde không hề trả lời những câu hỏi của phóng viên, mà anh ta chỉ quay sang phía Tần Lạc gập người cúi xuống nói: “Tôi muốn xin lỗi đoàn đại biểu trung y! Chúng tôi đã đưa tin sai lệch sự thật, làm tổn hại tới bọn họ! Tôi thành thật xin lỗi! Sự kiện người phụ nữ bị sảy thai không hề liên quan gì tới bọn họ cả!”
“Tại sao ông lại làm vậy?” Mấy tay phóng viên người Trung Quốc lớn tiếng hỏi. Hai ngày hôm nay bị người bên phía Thụy Điển chèn ép đến ngộp thở, bọn họ trông thấy người Trung Quốc cứ như trông thấy bệnh dịch, tránh xa cả trăm mét, do vậy mà mấy tay phóng viên này cảm thấy ấm ức vô cùng.
Bây giờ thủ phạm đã nhận tội, sự thật đã minh bạch, nỗi ấm ức tồn đọng trong lòng mấy ngày hôm nay cũng theo đó mà tan biến.
“Đó là do con trai của tôi!” Hyde thẳng thắn nói: “Là con trai của tôi đã làm cho người phụ nữ kia bị sảy thai!”
Vốn anh ta chỉ muốn bảo vệ con trai của mình, nhưng không ngờ lại làm cho con trai của anh ta rơi vào tay lũ sát thủ.
“Ông có mua chuộc chủ biên của tờ không?"
“Có!” Hyde nói: “Tôi đã hứa với ông ấy rằng sẽ quảng cáo miễn phí cho ông ấy một tháng, và đền bù thiệt hại cho cô Masha hai vạn_Chỉ cần cô ấy xóa bài đã đăng đi!”
ồ...
Toàn bộ hội trường xôn xao hết cả lên.
Thì ra tất cà đều là một âm mưu. một người cha vì muốn thoát tội cho con mà đã tạo làn sóng dư luận bóp méo sự thật, thoái thác trách nhiệm và trốn tránh được một khoản đền bù với số tiền lớn.
Không ít phóng viên cảm thấy căm hận bản thân, bởi vì bọn họ đã bị lợi dụng. Bọn họ vốn nghĩ đây là một cuộc chiến giữa người Thụy Điển và người Trung Quốc, nhưng không ngờ lại là một người Thụy Điển đứng sau dàn dựng tất cả.
“Xin anh hãy tha thứ cho tôi!” Hyde lại một lần nữa cúi người xin lỗi Tần Lạc. Bởi vì tên sát thủ kia đã nói rằng nếu như anh ta không giải thích cho đoàn đại biểu trung y, thì anh ta đừng hòng gặp mặt người thân của anh ta nữa.
Anh ta không biết lời đe dọa của gã sát thủ kia có phải là thật không, nhưng anh ta cũng không dám mạo hiểm.
“Tôi không thể tha thứ cho ông được!” Tần Lạc đanh nét mặt lại nói: “Đây là thái độ của các người sao? Đây là thái độ tiếp đãi khách của các người sao? Bác sĩ của chúng tôi phát hiện ra người bệnh thì lập tức ra tay cứu giúp. Nhưng chúng tôi đã nhận được cái gì? Chửi bới, công kích, xua đuổi_Và cả sự thù hận của các người! Tất cả những điều này chúng tôi đều đáng phải nhận hay sao?”
Ánh mắt phẫn nộ cùng với những động tác vì ấm ức, tủi hổ quá mức mà sắp phát tác tới nơi.
Khi nói câu nói này. Tần Lạc cảm thấy thoải mái vô cùng. Hắn cảm giác như mình đúng là đang trực tiếp diễn vai nam diễn viên chính trong bộ phim vậy.