Chương 759: Anh có thể trách em, nhưng không được phép hận em

Khi không có ai nói giúp cho Tần Lạc thì Garbo đã đứng ra. với đúng phong cách của nàng.

Độ phẫn nộ của nàng biểu hiện ra một cách rõ rệt. giọng nói của nàng khiến cho người ta phải kinh hãi. Tình yêu thương của nàng đổi với Tần Lạc và lòng thù ghét đối với Hoàng Hậu Madrin đã bộc lộ ra rõ ràng, chỉ cần liếc qua là có thể thấy được ngay.

Tất cả mọi người đều cảm thấv kinh hãi, bọn họ thật không ngờ là một người gần như không được ai biết đến là thành viên trong hoàng thất là Garbo đây lại có thể có một hành động ‘dã man' đến thế_Hơn nữa, sao giọng nói của nàng lại có thể quái dị đến mức thế? Đây là người hay là dã thú vậy?

Người bị nhắm đến đầu tiên là Hoàng Hậu Madrin, người mà đang xảy ra tranh chấp với Tần Lạc.

Mình là mẹ của nó. mẹ ruột của nó_vậy mà nó lại gào thét lên với mình chỉ vì một người đàn ông mới tiếp xúc với nó có vài ngày, điều này khiến cho Hoàng Hậu Madrin cảm thấy hối hận vô cùng.

“Sớm biết trước như thế này thì đã không đồng ý cho hắn ta đến chữa trị cho Garbo rồi.” Madrin hối hận nghĩ. Nếu thế thì con gái mình mặc dù bị bệnh nhưng chung quy thì nó vẫn là con gái mình.

Nhưng bây giờ thi nó rốt cuộc là coi mình là gì của nó đây? Là kẻ địch chăng?

“Garbo. Garbo, đừng nói chuyện với mẹ như thế.” Philip chạy lên trước khuyên răn. Anh sợ Garbo làm mẹ tức giận thực sự thì sẽ chẳng có lợi gì cho bước chữa trị tiếp theo của nàng.

Qua thời gian vừa rồi tiếp xúc với Philip, và thấy được ‘tình yêu’ của Philip giành cho minh, thì thái độ Garbo đối với Philip mặc dù không thể bằng được đối với Tần Lạc nhưng cũng không đổi địch như với những người lạ khác.

Mặc dù nàng không hiểu anh đang nói cái gì. nhưng nàng cũng không gào thét gì với anh cả.

Nhưng nét mặt của nàng vẫn nhìn vào Hoàng Hậu Madrin và những cô bác anh chị vừa mới đứng dậy từ chỗ ngồi của mình kia với con mắt căm hận.

Tần Lạc quay người nhìn Garbo cười nói: “Đừng giận, tôi không sao.”

Garbo mở đôi mắt to màu xanh thẫm của mình ra nhìn Tần Lạc với con mắt ngơ ngác, sau đó Tần Lạc lại giơ tay ra vuốt nhẹ vào mái tóc nàng, lập tức nàng mỉm cười thật tươi giống như là một đứa trẻ vậy, rồi như hiểu được ý của Tần Lạc. nàng lại quay ra đứng sau lưng Tần Lạc.

Sự thay đổi đột ngột của Garbo khiến cho không ít người ở đây đều khó mà có thể chấp nhận được. Tần Lạc làm cho người ta liên tưởng ngay tới người nuôi dạy thú thần kỳ trong vườn bách thú. Bất luận đối phương có là một con mãnh thú ghê ghớm thế nào thì khi đến trước mặt hắn đều trở nên ngoan ngoãn, nghe lời_

“Ai có thể nói cho tôi biết, ở đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?” Thân Vương Paldermo lên giọng hỏi.

“Garbo không biết nói và cũng không hiểu chúng ta đang nói những gì." Philip cung kính giải thích.

“Thế sao con bé lại thân thiết vói cậu ta vậy?” Paldermo chỉ vào Tần Lạc nói.

Philip cũng đau đầu không biết giải thích thế nào cho phải, tình cảm của Garbo đối với Tần Lạc mật thiết đến nỗi làm cho những thành viên trong hoàng thất này cảm thấy khó chịu. Có cảm giác như những người thân này đều không thể bằng được một anh bác sỹ vậy_nhưng sự thực thì lại đúng là như vậy, anh còn biết phải giải thích ra sao đây?

“Tần Lạc tiên sinh là bác sĩ của Garbo, bọn họ ở gần nhau rất là vui vẻ. Garbo có cảm giác_dựa dẫm đối với anh ấy.” Philip cổ ý làm ra vẻ như không có chuyện gì. “Như thế có lợi cho việc điều trị bệnh tình cho Garbo.”

“Là vậy sao?" Paldenno quay mặt lại hỏi Hoàng Hậu Madrin.

“Đúng vậy.” Hoàng Hậu Madrin lên tiếng nói. Bác sỹ là do bà tìm tới. việc Garbo ở bên Tần Lạc cũng được sự cho phép của bà (tất nhiên là Philip đã đảm bảo với bà rằng với điều kiện là Tần Lạc sẽ không ‘làm thương tổn' gì đến Garbo cả), nếu bây giờ mà bà lại nói là bà căn bản là không biết gì hết thì chẳng phải là đã tự tát vào mặt mình rồi ư?

Là Hoàng Hậu của một nước, bà có dũng khí để gánh chịu bất kể trách nhiệm gì xảy ra.

“Sự việc là do cậu tuyên truyền ra bên ngoài phải không?” Paldermo nheo mắt vào nhìn Tần Lạc, ông cũng rất tò mò về cậu thanh niên trẻ tuổi này.

Mặc dù bọn họ gặp nhau lần đầu nhưng ông ngày nào cũng có thói quen đọc báo, thấy thời gian vừa rồi giới truyền thông của Thụy Điển xôn xao hết cả lên vì đoàn đại biểu trung y Trung Quốc này đến đây và làm đủ mọi chuyện, còn Tần Lạc thì liên tục được xuất hiện trên các mặt báo.

Từ góc độ khác mà nói thì ông không hề xa lạ gì với hắn.

“Ông cũng nhìn ra rồi đấy.” Tần Lạc chỉ vào Gaibo nói. “Một người phụ nữ còn hiểu được việc duy trì tình bạn, không để bạn mình bị tổn thương, thì tôi làm sao có thể dùng đến danh tiếng của Garbo để lăng xê mình lên được chứ?”

“Còn nữa, việc này bề ngoài thì có vẻ đúng như là có lợi cho tôi. nhưng nếu vì thế mà đắc tội với các vị_thì con đường mở rộng trung y ở Thụy Điển liệu còn có thể tiếp bước được nữa không đây? Tôí và Hoàng Từ Philip là bạn của nhau, tôi cũng nhận được sự ủng hộ của Hoàng Hậu Madrin, vậy thì tôi còn có lý do gì để mà làm một chuyện vẽ vời vô ích như thế chứ?”

“Chú, cháu tin vào Tần Lạc.” Philip đứng ra nói. “Cháu tin là anh ấy sẽ không làm một việc như vậy.”

Madrin nhìn Garbo với ánh mắt khó hiểu rồi nói: “Mặc dù tôi không ưa gì anh ta_nhưng tôi cho rằng, anh ta đúng là chẳng cần thiết phải làm như vậy, vì điều này quả thực quá là ngu ngốc.”

Quốc Vương Bigeb hiện giờ đang ở nước ngoài, hiện giờ người có tiếng nói trong hoàng thất nhất đó là Hoàng Hậu Madrin, người kế thừa ngôi Quốc Vương là Hoàng Tử Philip và Thân Vương Paldermo.

Nghe xong lời của Hoàng Hậu Madrin và Hoàng Tử Philip thì những hoài nghi về Tần Lạc của ông đều đã tiêu tan, Thân Vương Paldermo gật đầu nói: “Nếu nói thế thì chắc chắn là đã có người khác làm chuyện này. Bất luận là ai thì nhất định phải nghĩ cách mà tìm cho ra mới được. Chúng ta phải biết mục đích mà hắn ta định làm thế là gì. Lẽ nào chỉ là muốn phá hỏng danh dự của hoàng thất hay sao?”

“Cháu đã bảo Carlise đi điều tra rồi ạ.” Philip lên tiếng nói. “Đây không phải là vấn đề mà chúng ta nên quan tâm nhất hiện giờ. Việc mà chúng ta cần phải đối mặt bây giờ đó là_làm thế nào để giải thích với công chúng về việc này.”

Thân Vương Paldermo nhìn Garbo một cái rồi nhíu cặp lông mày lại nói: “Để người phát ngôn cho hoàng thất tuyên bổ. cứ nói là việc này hoàn toàn là võ đoán. Hoàng thất Thụy Điển không hề có một người thân thích nào như thế này.”

“Đúng đấy. Chúng ta cũng không thể thừa nhận thân phận của cô ấy với công chúng được chứ? Con không biết phải dấu mặt vào đâu bây giờ.” Con gái Basha của Thân Vương Paldermo vừa nghịch điện thoại vừa nói.

Vẻ mặt của Hoàng Hậu Madrin khẽ sa sầm xuống, nhưng cuối cùng thì bà vẫn không thể thốt lên lời nào.

Mặc dù khó nghe một chút, nhưng những lời nó nói thì đúng là sự thực. Lẽ nào bây giờ lại đứng trước công chúng nói rằng Garbo là con gái mình ư?

Một cô con gái mắc phải một căn bệnh kỳ quái và được giấu kín trong mười tám năm qua, điều này sẽ có ảnh hưởng tồi tệ thế nào đối với hoàng thất chứ?

“Cháu không đồng ý làm vậy.” Philip lên tiếng phản bác lại.

“Chẳng nhẽ lại nói thẳng sự thực ra với bên ngoài ư?” Thân Vương Paldermo khó chịu nói.

“Thưa chú! nếu chúng ta làm vậy thì chẳng công bằng với Garbo chút nào. Theo như cháu được biết thì rất nhanh thôi Garbo sẽ được Tần Lạc chữa khói bệnh, đến lúc đó thì chúng ta sẽ cho em ấy một thân phận gì đây? Lẽ nào mãi mãi vẫn không có cách nào thừa nhận trước mặt công chúng em ấy là người thân của chúng ta hay sao?

Đúng vậy. Hiện giờ sự việc này đã được bàn tán một cách xôn xao trên inte, với chế độ quán lý không hạn chế đối với giới truyền thông, thì e rằng ngày mai tin tức này sẽ được đăng lên những trang bìa của các tờ báo cho mà xem_giới truyền thông trên khắp thế giới sẽ chú ý tới sự kiện này.

Bọn họ phải giải thích như thế nào cho dân chúng hiểu đây?

Nói thẳng sự thực ra với dân chúng ư? Không; bọn họ nhất định là không muốn làm vậy. vì làm thế thì quả thực làm tổn hại đến hoàng thất Thụy Điển rất ghê ghớm. Bọn họ đều là những con người cao quý. có một dòng máu ưu tú, vĩ đại nhất đang chảy cuồn cuộn trong người họ. vậy thì làm sao lại có thể sinh ra một người kỳ dị như thế này chứ?

Phủ nhận tin này trước công chúng_nói với bọn họ rằng, những điều này căn bản là có người rắc tâm vu khống, nhưng ngày sau Garbo được điều trị khỏi rồi thì làm thế nào? vẫn phải làm một người ‘tàng hình' không giao du gì với bên ngoài như bây giờ ư?

“Không được! Nếu như công bố ra ngoài, công nhận thân phận Công Chúa của Garbo_Thì không những trong Thụy Điển, mà toàn bộ nhân loại sẽ chú ý tới chúng ta! Đên lúc đó không biết là những thế lực thù địch, những báo giới bất mãn với chúng ta sẽ nói chúng ta ra sao?”

“_Hoàng thất Thụy Điển che giấu Công Chúa bao năm nay. bị mắc phải căn bệnh quái dị. người ta viết như vậy cũng chẳng sao! Nhưng nếu bọn họ lại bịa đặt rằng, trong dòng máu tôn quý của chúng ta ai cũng mắc phải căn bệnh quái quỷ này. thì chúng ta sẽ phải chịu áp lực vô cùng lớn!”

“Đúng là sự việc này có thể xảy ra, nhưng tôi vẫn giữ lập trường của minh!” Hoàng Tử Philip kiên nghị nói: “Garbo là một thành viên trong gia đình chúng ta. chúng ta phái đối diện với sự thật! Garbo là em gái của tôi. tôi không thể nào bỏ rơi nó được!”

Bọn họ tranh cãi nhau kịch liệt bằng tiếng Thụy Điển. Ryan cũng không phiên dịch cho Tần Lạc nghe. Chính vì vậy nên Tần Lạc cứ đứng đực mặt ra mà chẳng hiểu gì cả.

Hắn và Garbo đều là hai người ngoài cuộc, và đều không hiểu những người trong hoàng thất này đang thảo luận với nhau cái gì nữa.

Garbo dường như do đứng lâu quá mệt buồn ngủ. do vậy nàng liền giật giật áo Tần Lạc rồi chỉ vào mắt của mình_ý muốn nói, tôi buồn ngủ lắm rồi.

Tần Lạc thấy vậy liền gật gật đầu nói: “ Thưa các vị. nếu như không có việc gì, thì chúng tôi có thể về trước được không? Garbo buồn ngủ. muốn về đi ngủ!”

Hoàng Hậu Madrin nghe vậy liền nhìn Garbo rồi nói: “Có chuyện này xảy ra như vậy, nếu như ở trong khách sạn thì thật không an toàn chút nào_Hay là để Garbo ở lại trong cung.”

Tần Lạc nghe vậy lắc lắc đầu nói: “Không được! Nếu như vừa mới có cái tin này mà Garbo đã biến mất_Thế thì càng chứng tỏ rằng bài viết kia là sự thật!”

Madrin nghĩ cũng đúng, nên liền bảo Philip đánh xe đưa Tần Lạc và Garbo ra về khách sạn.

Những người còn lại ở đây lại tiếp tục cuộc tranh cãi về vấn đề nhức đầu này.

Khi vừa về tới phòng thì di động của Tần Lạc rung lên.

Tần Lạc nhìn vào số điện thoại thì lập tức trầm giọng nói: “Có phải em làm việc này không?”

“Đúng vậy!” Giọng người phụ nữ ở đầu dây bên kia thừa nhận.

“Tại sao em lại làm vậy?” Tần Lạc cố kìm nén cơn giận lại nói.

“Em làm vậy là vì anh!” Giọng người phụ nữ kia cười nói: “Anh có thể trách em. nhưng không được phép hận em!”