Chương 730: Hung thủ đứng sau lưng

Tin Tức Thành Phố vừa mới đưa tin ra một cái là đã lập tức được truyền tải trên diện rộng. Tần Lạc có thể cảm nhận được rằng đang có một bàn tay vô hình đứng đằng sau thao túng toàn bộ sự việc này.

Hắn cũng biết là Jesus tương đối quen thuộc đối với châu Âu. hơn nữa còn xuất thân là một sát thủ nữa, vì vậy nên anh ta hẳn là rất lành nghề trong việc trinh thám. Tần Lạc liền bảo anh ta điều tra xem người đứng đằng sau vụ việc này là ai.

Nghe thấy anh ta nói là câu được một con cá lớn thì Tần Lạc mừng thầm, hỏi: “Là con cá lớn nào thế?”

“Tôi đã cua đổ Isha.” Jesus nói với giọng đắc ý. Anh ta rất bằng lòng với việc chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà anh ta có thể cưa đổ nữ dẫn chương trình xinh đẹp lại nổi tiếng nhất nhì Thụy Điển. Khi còn ở Trung Quốc bị Tần Lạc đì lâu như vậy rồi, cuối cùng thì cũng lật ngược lại được một ván cờ.

Là một anh chàng đẹp trai thì anh ta cũng có lòng tự tôn mà.

“Isha?” Tần Lạc ngây hết cả người ra. Cái tên này nghe có vẻ quen quen.

Vì tên của người nước ngoài quả là giống nhau quá thể. vì thế mà Tần Lạc khi nghe đến tên ai thì đều thấy na ná giống nhau. Giống như việc hắn thấy đàn ông nước ngoài ai cũng giống như ai vậy.

“Isha, dẫn chương trình truyền hình ở kênh Tin Tức Thành Phố. Là cô phóng viên đưa ra tập tin về vụ việc người phụ nữ có thai đó.” Jesus giải thích, “Anh còn cho tôi xem Video clip của cô ấy nữa cơ.”

“Là cô ta sao?” Tần Lạc vui mừng nói. “Đã lấy được tin tức gì chưa?”

“ Mới vừa đây thôi, chúng tôi đã yêu nhau. Chúng tôi cũng ngồi nói chuyện với nhau một lúc lâu. cũng nhân tiện nói đến công việc của cô ấy_tôi nói là tôi là khán giả trung thành của cô ấy. Tất nhiên là trước đó tôi căn bản là chưa bao giờ biết đến Thụy Điển có một chương trình như thế này.”

“Tôi hỏi cô ấỵ về tin tức mà cô ấy đã đưa ra ngày hôm nay thì cô ấy bảo đó là ông chủ cô ấy bảo cô ấy làm vậy_Cô ấy cũng đã đi đến viện bảo tàng Skansen, nên cũng biết chuyện anh đã cứu chữa cho một nữ phóng viên. Sau đó cô ấy cũng đi theo đến bệnh viện nữa, cũng đã nghe thấy chính miệng viện trưởng Kend đã nói là sự việc người phụ nữ có thai không hề liên quan đến mấy người."

Tần Lạc nghe đến đây thì hẠlắm. nếu không phải do bọn họ là người đưa tin đầu tiên, dẫn đường chỉ lối, thì đoàn đại biêu trung y Trung Quốc làm sao lại có thể là kẻ thù của Thụy Điển được cơ chứ.

Hắn sa sầm mặt lại. hỏi: “ông chủ của cô ta là ai thế? Tại sao lại muốn làm vậy?”

“Đây chính là con cá lớn mà tôi nói đấy.” Jesus cười nói. sau đó móc một tấm hình từ trong túi mình ra đưa cho Tần Lạc.

Đây là một bức ảnh bốn thành viên trong gia đình, người đàn ông to cao anh tuấn, còn người phụ nữ thì gợi cảm xinh đẹp, đứng giữa hai người bọn họ là một bé trai tuấn tú và một bé gái dễ thương. Trên mặt bọn họ tràn ngập nụ cười hạnh phúc, chỉ nhìn từ ảnh thôi cũng đủ biết đây là một gia đình hạnh phúc nhường nào rồi.

Tần Lạc biết là Jesus không thể nào vô duyên vô cớ lại đưa cho mình một tấm ảnh thế này được, hắn liền chăm chú ngắm nghía bức ảnh xem có nhìn ra được điều gì không, bỗng nhiên có một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn, hắn liên vội nói: “Có phải sự việc sảy thai của người phụ nữ đó có liên quan đến hai đứa trẻ này không?”

Thấy Tần Lạc trong nháy mắt đã đoán ra được cốt lõi vấn đề thì Jesus cũng thầm cảm thấy khâm phục, liền đáp lại: “Không sai. Chính là cậu bé này đã đâm vào người người phụ nữ đó.”

“Bọn họ có quan hệ gì với ông chủ cùa Isha?” Tần Lạc hỏi.

“Ông chủ Hyde của Isha có hai đứa con. một trai một gái. Đây là tấm ảnh mà tôi nhìn thấy ở chỗ Isha. Sau khi nhìn thấy bức ảnh này thì tôi liền nghĩ ra ngay động cơ để họ làm như vậy rồi.” Jesus nói.

“Thì ra là như vậy.” Tần Lạc cuối cùng cũng thuận theo sự việc nghĩ được ra mấu chốt vấn đề. Vợ của Hyde đưa hai con đến viện bảo tàng chơi, nhưng không thể ngờ được hai đứa con nghịch ngợm của mình lại đâm vào một người phụ nữ có thai khiến cô ta bị sảy thai ngay tại chỗ. Hvde vì muốn che giấu chân tướng sự việc và trốn tránh trách nhiệm nên đã lợi dụng công cụ truyền thông nằm trong tay mình để dấy lên làn sóng dư luận từ công chúng, đổ hết trách nhiệm lên người của đoàn đại biểu trung y Trung Quốc.

Cứ như vậy thì tầm mắt của mọi người sẽ đổ dồn hết lên người của người Trung Quốc, làm gì còn ai đi truy xét trách nhiệm của bọn họ nữa đâu?

Giờ đây mình đã tìm ra được mấu chốt của vấn đề rồi, nhưng bước tiếp theo phải làm sao đây?

Thấy Tần Lạc nghĩ ngợi như vậy thi Jesus cũng không quấy rầy hắn nữa mà đi thẳng vào nhà vệ sinh tắm.

Tần Lạc định, nói luôn chuyện này cho Philip biết, nhưng lại nghĩ nếu việc này để Hoàng Tử làm thì không được thích hợp cho lắm. Nếu Hoàng Tử đứng ra nói giúp cho mình, thì nguời Thụy Điển sẽ nghi ngờ luôn cả Hoàng Tử mất. Vì dù gì thì mình cũng là được Philip mời đến đây. Bọn họ sẽ cho rằng Hoàng Tử Philip đứng về phía mình, như thế thì sự việc sẽ càng trở nên phúc tạp và gay go hơn.

“vẫn nên nhờ vào sự giúp đỡ của phóng viên thi hơn.” Tần Lạc nghĩ.

Hắn đưa tấm danh thiếp mà Masha để lại cho Trương Tiểu Na, bảo nàng gọi bảo Masha đến đây một chuyến.

Masha vẫn luôn cho rẳng Tần Lạc chính là ân nhân cứu mạng của nàng, hơn nữa lại còn nhận được phương thuốc làm đẹp của hắn nữa, thì trong lòng thầm cảm kích hắn đến rơi nước mắt. Nên mặc dù nàng vừa mới dời khỏi đây trong ít phút, nhưng khi nghe phiên dịch gọi điện thoại cho mình nói là Tần Lạc muốn gặp thì nàng lập tức quay trở lại khách sạn.

“ Tần tiên sinh, anh tìm tôi có việc gì sao?” Masha bước tới trước mặt Tần Lạc cười hỏi. Cảm giác được nói chuyện với người Trung Quốc này cũng không tồi chút nào.

“Thưa cô Masha, tôi có một việc muốn nhờ đến sự giúp đỡ của cô.” Tần Lạc nói.

Trương Tiểu Na đứng ở một bên đảm nhiệm trọng trách phiên dịch của mình, làm một cây cầu nối cho hai người có hai thứ tiếng nói khác nhau. Nàng biết tình trạng hiện tại của đoàn đại biểu trung y rất bức bách, nếu không kịp thời giải quyết nhanh thì bọn họ sẽ phải xách va ly về nước trong nhục nhã. Đây là một việc mà bất kỳ thành viên nào trong đoàn đều không muốn thấy.

“Là việc gì vậy?” Masha hỏi.

Tần Lạc đưa tám ảnh mà Jesus trao cho hắn rồi chỉ vào mặt của cậu bé trai trong ảnh nói:

“Cậu ta chính là người đã đâm vào người phụ nữ có thai và đã khiển cho cô ấy bị sảy thai.”

“ Ồ, vậy sao?” Masha tiếp lấy bức ảnh rồi nhìn chằm chằm vào nó. “Vì mọi người hiện giờ đều để ý đến mấy người, nên thành ra đã mất luôn hành tung của bọn họ. Không ngờ lại được mấy người tìm ra.”

Tần Lạc gật gật đầu nói: “Nơi đưa ra tin đoàn trung y Trung Quốc làm cho một phụ nữ sảy thai có phải là chương trình Tin Tức Thành Phố không?”

“Không sai. Bọn họ là chương trình đưa ra tin này đầu tiên, và cũng là chương trình đưa tin bóp méo sự thực. Ngày trước các tin mà bọn họ đưa cũng khá là trung lập. công bằng, nhưng lần này thì quá là khiến cho người ta phải thất vọng.” Masha bất bình nói.

“Cha của cậu bé này chính là ông chủ của đài truyền hình Thương Nghiệp Thụy Điển.” Tần Lạc nói.

“_'Masha nghe vậy thì chỉ biết trợn tròn mắt ngạc nhiên.

Nàng là một phóng viên, nàng có tính nhạy cảm rất cao với tin tức mà nàng đang dõi đến. và cũng khá là lý trí với những âm mưu, sự kiện. Vì vậy mà nàng biết điều mà Tần Lạc đang muốn nói là gì.

“Nếu cô Masha không tin thì có thể đi điều tra lại một lần nữa.” Tần Lạc nói. Hắn sợ Masha không tin vào những gi mình nói và sẽ từ chối giúp đỡ hắn.

“Tôi tin anh.” Masha thức tỉnh sau nỗi kinh hoàng vừa rồi. Nàng nhìn Tần Lạc cười nói: “Có điều là tôi vẫn sẽ đi điều tra lại lần nữa. Tôi phải thu thập nhiều tư liệu hơn nữa. như thế thì mới có thể thay đổi dư luận hiện tại và mới có thể giúp đỡ mấy người rửa sạch nỗi oan này được.”

‘Cảm ơn cô.” Tần Lạc thành khẩn nói.

Vừa mới tiễn Masha ra ngoài thì di động của Tần Lạc lại kêu lên.

Hắn liếc nhìn qua số máy hiển thị trên màn hình thì thấy đó là số gọi từ Yến Kinh.

“Alô. chào anh.” Tần Lạc nói.

“ Trưởng đoàn Tần, chào anh, tôi là Hậu Vệ Đông.” Từ bèn kia đầu dây truyền đến giọng nói nghiêm túc của Hậu Vệ Đông. “Thái bộ trưởng muốn nói chuyện với anh.”

“Được.” Tần Lạc đáp lại.

Rất nhanh, điện thoại đã được chuyền tới tay của Thái Công Dân.

“Tần Lạc, tôi đã biết chuyện xảy ra bên đó rồi. Có cách giải quyết nào không?" Thái Công Dân không hỏi Tần Lạc là đã xảy ra chuyện gì mà đi thẳng vào vấn đề hỏi Tản Lạc xem đã nghĩ ra cách giải quyết gì chưa.

Đây không phải là những lời phê bình, vì ông tin vào việc đoàn đại biểu trung y sẽ không bao giờ làm cho một phụ nữ bị sảy thai.

“Bộ trường cứ yên tâm. Tôi nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa thôi.” Tần Lạc nói với giọng như là đảm bảo lắm rồi vậy. “ Hiện giờ tôi đã tìm ra được mấu chốt vấn đề rồi. Rồi dư luận sẽ đứng về phía chúng tôi nhanh thôi.”

“Thế thì tốt.” Thái Công Dân cười nói. “Tôi rất kỳ vọng vào lần cậu dẫn đoàn đến Thụy Điển này, vì vậy mà bất luận thế nào cũng phải giải quyết cho ổn thỏa. Cậu phải biết rằng, không chỉ có người Thụy Điển đang chú ý đến sự kiện này. mà giới truyền thông Trung Quốc cũng đang bàn tán xôn xao lên rồi. Và còn cả giới truyền thông trên thế giới nữa chứ_Nếu cứ để mặc cho sự việc phát triển theo chiều hướng bất lợi với trung y thế này, thì con đường về sau mà chúng ta phải bước qua sẽ ngày càng chông gai hơn. Đến lúc đó mà muốn đưa trung y ra nước khác nữa thì e rằng đó sẽ là một việc khó mà thực hiện được.”

“Tôi hiểu tính quan trọng của vấn đề.” Tần Lạc nói. “Vấn đề một ngày còn không được giải quyết thì tôi sẽ còn ởThụy Điển này.”

“Tốt lắm. Cậu làm việc là tôi yên tâm rồi.” Thái Công Dân nói.

Sau đó ông còn dặn dò thêm vài điều nữa rồi mới cúp máy.

Khi hắn còn chưa kịp nhét di động vào trong túi thì chuông lại một lần nữa reo lên.

Tần Lạc hiếu kỳ nhìn vào màn hình một cái thì trong lòng vui lên trông thấy. Không ngờ nàng lại có được tin tức nhanh đến vậy. Thụy Điển lệch vài giờ đồng hồ so với Yến Kinh, vì vậy mà hắn cứ nghĩ là phải mất vài giờ đồng hồ nàng mới biết được sự việc xảy ra ở đây cơ.

Nàng gọi đến đây sớm thế này thì có thể nói lên rằng nàng vẫn rất quan tâm đến tình hình xảy ra bên này.

Tần Lạc vừa bấm nút nghe một cái thì từ đầu dây bên kia đã truyền lại một giọng lười biếng, quyến rũ: “Chồng yêu. em nhớ anh lắm.”

“Sao em lại gọi cho anh vào giờ này?” Tần Lạc cười hỏi. Vì còn có Trương Tiểu Na, Đại Đầu và mấy người nữa đứng bên cạnh nên hắn không dám nói câu đại loại như ‘anh cũng rất nhớ em’.

Nghe câu trả lời của Tần Lạc thì Lệ Khuynh Thành biết được bên cạnh Tần Lạc lúc này có người nên hắn không tiện nói chuyện, liền cười hì hì nói: “Sao vừa mới đến Thụv Điển mà đã xảy ra chuyện rồi thế?”

“Là ai nói cho em biết đấy?” Tần Lạc hỏi lại.

“Philip. Anh ấy cảm thấy có lỗi khi không tiếp đãi được mọi người một cách chu đáo.” Lệ Khuynh Thành nói.

“Hai người vẫn còn liên lạc với nhau sao?”

“Chồng yêu đang ghen đấy à?”Lệ Khuynh Thành ngậm ngùi nói. “Anh biết rồi đấy. thân thể và linh hồn của em đều thuộc về anh cả rồi. Bất luận là trên giường hay dưới giường thì em đều chỉ có một người đàn ông là anh mà thôi.”

Tần Lạc cười khổ nói: “Anh đâu có nhỏ nhen đến thế đâu.

“Em liên lạc với một người đàn ông khác mà anh không tức giận gì. điều đó có nghĩa là anh không quan tâm gì đến em cả.”

Thấy Tần Lạc không nói gì thì Lệ Khuynh Thành lại cười lên hô hổ nói: “Chồng yêu ơi. có phải có người đứng đằng sau hại anh phải không?”

“Đúng đấy.” Tần Lạc thầm khâm phục độ nhạy cảm của Lệ Khuynh Thành. Sau đó liền thấp giọng kể cho Lệ Khuynh Thành biết những gi mà hắn đang nắm giữ trong tay.

Lệ Khuynh Thành nghe xong thì tức giận đùng đùng chửi: “Đứa nào có mắt như mù mà lại dám ức hiếp người đàn ông của bà thế? Bà không tha cho mày đâu. Em sẽ đi Thụy Điển ngay bây giờ đây, lần này em không chơi cho nó chết thì không xong đâu.”